- Độ muối của các biển và đại dương không giống nhau mà tùy thuộc vào nguồn nước sông đổ vào nhiều hay ít, và độ bốc hơi lớn hay nhỏ.
- Độ muối TB của nước biển và đại dương là 350/00, có sự khác nhau về độ muối của nước biển và đại dương.
Đại dương bao phủ hầu hết toàn bộ bề mặt Trái Đất. Lượng muối NaCl hòa tan làm tăng 3,5 % trọng lượng nước trong tất cả các đại dương. Nếu loại bỏ muối ra khỏi nước, chúng ra sẽ thu được khoảng 50 triệu tỷ tấn muối, tạo thành một lớp muối dày 153 mét bao phủ xung quanh Trái Đất, tương đương chiều cao của tòa nhà 40 tầng.
Nguồn gốc của muối một phần xuất phát từ miệng núi lửa hoặc đá trên đáy biển. Tuy nhiên, phần lớn muối có nguồn gốc trên đất liền. Để có thể hiểu rõ hơn, chúng ta xem xét chu trình của nước trong tự nhiên.
Nước ngọt từ những cơn mưa không ở dạng tinh khiết 100%. Nó hòa tan CO2 (một chất có tính axit nhẹ) trong khí quyển trên đường rơi xuống mặt đất. Sau đó, nước mưa chảy trên mặt đất để tiếp cận với đường thoát nước trong khu vực. Tính axit của nước mưa phá vỡ đá, thu giữ ion trong đá và mang chúng ra biển. Khoảng 90% các ion này là natri hoặc clo. Hai loại ion này kết hợp với nhau tạo thành muối.
Nước ngọt chảy tới đại dương bị bốc hơi, tạo thành những đám mây. Tuy nhiên, natri, clo và nhiều ion khác vẫn ở lại. Chúng tích lũy theo thời gian, hình thành nên vị mặn đặc trưng của nước biển. Miệng phun thủy nhiệt dưới đáy đại dương tiếp tục bổ sung thêm nhiều khoáng chất hòa tan (bao gồm cả natri và clo) đóng góp vào độ mặn tự nhiên của biển.
Lượng muối tích tụ ở các dòng sông rất nhỏ, ít hơn 1/200 lượng natri clorua tồn tại trong nước biển. Độ mặn của nước biển cũng khác nhau trên khắp Trái Đất. Ở vùng cực, nước biển không mặn bằng những nơi khác vì chúng được băng tan hòa loãng. Ở vùng nhiệt đới, nhiệt độ cao làm nước bốc hơi mạnh, khiến nước biển mặn hơn.