Mặt phẳng là một khái niệm cơ bản trong toán học (được thừa nhận không định nghĩa), là một tập hợp tất cả các điểm trong không gian ba chiều mà tọa độ Descartes x, y, z của chúng thoả mãn một phương trình có dạng:
{\displaystyle ax+by+cz+d=0\,}
trong đó a, b, c, d là các hằng số sao cho a, b, c không đồng thời bằng 0, còn vectơ vuông góc là ai, bj, ck.
Mặt phẳng được hình dung chỉ có chiều dọc và chiều ngang mà không có chiều dày.
Trong toán học, mặt phẳng là một mặt hai chiều phẳng kéo dài vô hạn. Một mặt phẳng là mô hình hai chiều tương tự như một điểm (không chiều), một đường thẳng (một chiều) và không gian ba chiều.
- Hiểu đơn giản thì Mặt phẳng là một mặt hai chiều phẳng kéo dài vô hạn.