Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Tả hàng phượng vĩ và tiếng ve ngày hè

Wendy Marvell
16 tháng 2 2017 lúc 20:21

Có người học trò nào lại không thương, không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve gọi hè da diết? Và như quy luật của tạo hóa muôn đời này, tuổi học trò, phượng vĩ và tiếng ve lạ kì luôn gắn với mùa thi, mùa hạ.

Hàng phượng vĩ chạy dài theo con phố dẫn đến ngôi trường tôi đang học. Hai bên đường những tán cây rợp mát, đan vào nhau tạo thành vòm. Cái vòm cổng tự nhiên ấy giống như một hành lang dẫn đến cung điện của một vị vua. Vào những ngày hè như thế này, cái cổng vòm xanh mát của mùa hè đã chuyển sang sắc đỏ rực rỡ. Đi dưới lòng đường, tôi mơ màng tưởng tượng những cánh phượng tươi thắm trên cây giống như muôn ngàn chú bướm đang múa lượn quanh tôi – một nàng công chúa. Đặc biệt, những cây phương đã già, thân cây vừa vòng tay ôm của một đứa học sinh lớp 6 như tôi, vỏ cây xù xì và chúng đứng thẳng tắp hai bên đường như những người lính đứng canh gác. Đây chẳng phải con đường dẫn đến hoàng cung là gì?

Mùa hè sang, dấu vết của nhưng tán lá trên cây còn rất ít. Từ xa nhìn lại, chỉ còn lốm đốm vài điểm xanh đủ để điểm tô và làm nền cho sắc đỏ kiêu hãnh của những chùm phượng vĩ. Đi dưới lòng đường, thỉnh thoảng lại bắt gặp một loạt lá phượng nhỏ li ti theo gió bay mông lung vào không gian. Theo xuống với những chiếc lá nhỏ xinh như muôn hạt tuyết xanh là những cánh phượng đỏ dịu dàng chao nghiêng. Tôi bỡ ngỡ cúi nhặt và cẩn thận ép vào trang vở trắng.

Chợt không gian vang lên tiếng râm ra rào rào. Tôi ngẩng lên sửng sốt như lần đầu nghe cái âm thanh bồi hồi ấy. Rất nhiều chú ve đang ẩn mình trong những vòm cây đang ngân nga tiếng hát. Chúng cất lời ca chào đón mùa hè hay cử hành khúc chào mừng những thành viên của cung điện nhà trường?

Giờ đây tôi mới để ý đến xung quanh. Hóa ra chẳng phải chỉ mình tôi đang tự lự đi dưới hàng cây tuổi thơ này. Lấp ló sau những thân phượng già xù xì nâu đất là những bóng áo trắng vô tư. Các bạn đang đi nhặt những cánh phượng đẹp nhát để ép vào trang vở. Cũng có bạn lang thang trên đường, thình thoảng lại chăm chú nhìn vào thân cây xem có thấy chú ve kim nào không. Khi tiếng ve râm ran cất lên, không ai bảo ai, ngẩng lên nhìn hàng cây sắc thắm. Tiếng ve rộ lên một lúc lâu rồi lại trầm xuống. Nhưng chỉ một lát sau, khi vài ba tiếng ve ngân lên nho nhỏ là cả dàn đồng ca lại râm ran tiếp nối.

Sắc nắng của ngày hè tưởng như càng rực rỡ hơn bởi mày đỏ thắm của hàng phượng vĩ và tiếng râm ran của những chú ve.

Tôi yêu mùa hè không chỉ vì có những ngày nghỉ sung sướng, tự do. Trong kí ức của tôi mùa hạ - mùa thi – mùa phượng – mùa ve đã trở thành một mảng kí ức đẹp đẽ trong tâm hồn bất kì một cô cậu học trò nào.

Thảo Nguyễn Karry
16 tháng 2 2017 lúc 20:59

Không phải ngẫu nhiên hoa phượng được gọi là hoa học trò . Khi mùa hè sang , cùng với tiếng ve ngân râm ran là hoa phượng bắt đầu bung nở , dục dã mùa thi , mùa chia tay đầy lưu luyến

Mùa hạ đến , trong cái nắng như đổ lửa từ trên trời xuống , thỉnh thoảng những cơn mưa rào bết chợt đầu tiên làm trời đất như rung động . Trên những tán là , màu xanh cứng cáp đã hứa hẹn mùa của hoa thơm , trái ngọt . Dưới vòm trời trong xanh , cao lồng lộng . Bóng phượng vĩ sừng sững như một chiếc ô xanh khổng lồ

Cây phượng từ bao giờ đã trở thành chàng lính ngự lâm trung thành , thân thiết bên ngôi trường tôi

Thân nhuốm màu thời gian , một màu nâu sậm , vừa ba người ôm . Những thớ vỏ sần sùi trông một vẻ đau khổ nhưng từ trong thân thể cường tráng của nó , tích lũy một chất nhựa quý để nuôi dưỡng những cánh hoa đỏ thắm

Lá phượng nhỏ li ti , mỏng nhanh nhưng sức sống bền bỉ qua bao nắng gắt , mưa rào , nó vẫn bám lấy gân lá và xanh tươi mơn mởn . Cành phượng gầy guộc xòa những ngón tay thon , nhỏ hướng về bầu trời trong xanh . Hoa phượng như đốm lửa đỏ tươi làm thắp sáng trời hè , rủ đến biết bao là ong , bướm . Mỗi bông hoa chỉ có năm cánh , như muốm kìm bớt màu rực đỏ của phượng nên một cánh thường có màu trắng . Phượng là loài hoa có sắc mà không hương , nhưng vẫn quyến rũ , say mê lòng người . Cánh phương mỏng manh và mêm như cánh bướm

Và khi nhắc đến phượng của ngày hè thì đâu thể không nhắc đến tiếng ve - khúc nhạc của mùa hè . Tiếng ve làm cho trưa hè chở nên hối hả , hàng nghìn , hàng triệu tiếng ve thành thanh âm nối dài da diết . Bản hợp xướng , tưởng như vô tận ấy cứ giục dã cô cậu học trò miệt mài bên trang sách , chuẩn bị cho kì thi đầy cam go , thử thách để dónđợi những niềm vui , nỗi buồn phía trước

Phượng và tiếng ve từ lâu gắn với tuổi học trò . Tán phượng xanh mát nơi sân trường để chứng kiến những kỉ niệm buồn vui của tình bạn . Rồi thì những bạn gái thường thích thú nhặt những cánh phượng rơi ép thành hình những chú bướm ngộ nghĩnh tặng nhau , ... và còn hơn thế nữa

Vậy đấy , với tuổi học trò còn đang nghịch ngợm , có khi ôn thi thì những hành phượng vĩ , những tiếng ve lại là những kỉ niệm khiến các cô cậu sao mà có hồi hộp , cảm giác yêu nó đến thế ... Với mỗi chúng ta , ắt hẳn ai cũng có bao kỉ niệm bên cây phượng vĩ và tiếng ve , một kỉ niệm đáng để trân trọng ...

Nguyễn Trần Thành Đạt
16 tháng 2 2017 lúc 23:27

Tôi và Trang là hai người bạn thân từ thưở mới bắt đầu tập đánh vần chữ o, chữ a. Cho đến tận bây giờ, khi mà hai chúng tôi đã là học sinh lớp sáu rồi thì tình bạn của hai đứa vẫn thắm hồng như ngày nào. Nhà tôi cách nhà Trang không xa vì vậy sáng nào hai đứa tôi cũng rủ nhau đi học.Con đường đến trường với hai chúng tôi quả là một thế giới diệu kì. Con đường ấy đẹp nhất là đoạn chạy dọc bờ sông với một hàng phượng vĩ đổ dài.Ngay trong lúc này đây, dưới ánh nắng vàng rực vào một sớm hè, trong âm thanh rộn ràng của tiếng ve, tôi thấy cảnh đẹp đến nao lòng. Hàng phượng trong nắng hè với tiếng ve rộn vang làm lòng tôi nao nức.

Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Những chị mây trắng đang nhởn nhơ trôi trên nền trời xanh thẳm. Nắng, cái nắng của mùa hạ chói chang và rực rỡ. Nắng sưởi ấm tâm hồn tôi và như an ủi tôi về nỗi lo của ngày hè sắp đến.Con đường tôi đi học cũng đông đúc, nhộn nhịp vào mỗi sớm mai, cũng vui vẻ với những tiếng nói tíu tít cười của đám học sinh chúng tôi.Cũng đã từng năm năm trời đi trên con đường này hình ảnh của một hàng phượng cùng với tiếng ve vào những ngày hè ít nhiều cũng đọng lại trong tâm hồn tôi một cảm xúc vừa vui, vừa buồn.

Hàng phượng vĩ mang một vẻ đẹp rất đỗi gần gũi với tôi. Từ xa nhìn lại trông hàng phượng vĩ như những mâm xôi gấc đỏ rực. Tôi không biết rằng hàng phượng vĩ đã bao nhiêu tuổi nở hoa chỉ thấy cành nhiều, lá sum xuê.Hàng phượng vĩ cây nào cây ấy cũng giống nhau. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ.Thân cây to, xù xì, hai ba đứa chúng tôi ôm cũng không xuể.Những cành cây chắc, khỏe xoè ra như những chiếc dù lớn. Lá phượng xanh um,mát rượi, ngon lành như lá me non. Hoa phượng màu đỏ thẫm. Sắc hoa trong nằng hè rất đẹp và hơi ngả sang sắc cam. Nhà văn Xuân Diệu đã từng viết: “Phượng không phải là một đoá, là một cành mà là cả một vùng trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử trong xã hội thắm tươi.” Hoa phượng như phun trào lên không gian một ngọn lủa cháy rừng rực tưởng như không gì có thể rập tắt.Người ta đã quên mất đoá hoa, chỉ nghĩ đến hàng, đến cây, đến những tán lớn xoè ra như muôn ngàn con bướm thắm.Mùa hè hàng phượng gọi đến bao nhiêu là ve.Nào là ve sầu, ve đất…Tất cả chúng đang đợi chờ ngày hoa phượng nở. Rồi chỉ vài ngày nắng rực rỡ hoa phượng đã nở đỏ từng chùm, từng chùm.Đốm lửa nhỏ hôm nào nay đã cháy rực lên thành một ngọn đuốc.Trời càng nắng to phượng càng nở rực rỡ,mang lại cho con đường tôi đi học một màu sắc thần tiên.Hoa phượng và những chú ve sầu đã tạo nên cho bờ sông một bản nhạc say đắm lòng người. Vào mỗi mùa hè,một ngày bốn lần, tôi và Trang đi trên con đường này cũng là bồn lần chúng tôi được nghe tiếng ve kêu râm ran trên khắp các cành cây phượng vĩ. Tiếng ve kêu như mang đến cho tôi một cảm giác xao xuyến, bồi hồi khó tả. Nó là cảm giác vui vì tôi sắp được nghỉ hè, là cảm giác buồn thoáng qua về tình bạn và tình thầy trò. Tôi sẽ phải xa mái trường tôi mà hằng ngày tôi vẫn học tập hăng say sao? Và tôi sẽ không thường xuyên đi qua con đường này chăng? Tôi sẽ không được gặp bạn bè thầy cô trong ba tháng ư? Thời gian đó với tôi là quá dài! Và dường như khi trong đầu tôi miên man với nỗi nhớ, với nỗi

Thảo Phương
18 tháng 2 2017 lúc 12:26

Nhớ ngày nào khai giảng năm lớp năm, chúng em tưng bừng làm lễ với tiếng trống, với bài Đội ca sôi nổi và nhìn ngắm những chiếc lá lăn tăn trên tàn phượng vĩ xanh tươi, lác đác là những quả phượng dài thòng. Thế mà, đã thấm thoát chín tháng trôi qua! Khi cô giáo thôi thúc chúng em ôntập học kì hai cũng là lúc phượng rụng lá vàng. Rồi đỏ chói một đóa hoa đầu tiên in trên nền trời chớm hạ.

Thế là phượng bắt đầu nở. Ban đầu thì lác đác một vài đóa đỏ thắm giữa tán lá bạc màu.Rồi thì từng chùm, từng chùm đỏ hồng rực rỡ. Khi gió nhẹ qua, chúng như hát reo, múa giỡn trên cành. Khi dông đến, mưa về, chúng rụng lả tả, ướt đẫm đìa như những đứa trẻ con đang nô đùa, không kịp chạy về nhà với mẹ. Những lúc ấy, nhìn một cánh phượng mỏng manh vắt trên cái mắt xù xì của gốc phượng già mới chói lọi làm sao. Cánh hoa đỏ nổi bật trên vỏ cây xù xì. Nhưng chẳng bao lâu, giọt huyết lệ ấy dần khô đi và rơi xuống, để lại một thân phượng già nua, sừng sững và cô độc. Khi những cơn mưa rào đổ xuống, những chiếc nụ xanh cứ nhú ra, lớn dần và xòe nở. Học trò cứ đi thi, ra trường rồi nghỉ hè, phượng như bà mẹ già đứng lại sân trường, lắc lư những chùm phượng đỏ như chiếc khăn tay tiễn biệt đàn con đi học nơi xa với lời chúc mừng may mắn giờ chia biệt.

Rồi theo cánh gió, phượng rơi xuống vai, rơi xuống tóc từng người như gửi một nụ hôn đằm thắm của mùa hè. Ôi! Phút chia tay ra trường, biết nên vui hay nên buồn? Sao chúng em cứ bâng khuâng và nôn nao chẳng muốn rời tay.

Chợt tiếng ve vang lên: Ve! Ve! Ve! Hè! Hè! Hè! Ve! Ve! Ve!

Chúng cứ kêu, kêu toáng lên như muốn nói: Đi! Đi! Đi! Vui lên đi! Đi thi đi! Đàn ve dường như muốn phá tan không khí u buồn trên những gương mặt trẻ thơ. Chúng cứ suốt ngày giục giã: Ve! Ve! Ve! Vui! Vui! Vui! Đi! Đi! Đi! Những người bạn sắp chia tay, đang bùi ngùi bịn rịn, nghe tiếng ve ran cũng nuốt lệ mỉm cười, từ giã nhau với lời chúc may mắn và hẹn hò ngày tái ngộ.

Bâng khuâng, một vài cô học trò cúi xuống nhặt cánh phượng rơi, ép vào trang lưu bút. Thế là phượng lại hóa thân thành bướm đôi đỏ, hoặc trở lại một hình hài hoa, theo mãi người bạn học trò. Tay bạn khéo xếp thì con bướm xinh, đóa hoa đẹp. Tay bạn vụng về, cũng là vì thổn thức lúc chia tay. Dù sao thì phượng cũng góp mặt vào buồn vui mãi mãi của tuổi học trò.

Rồi mùa hè đi qua, điểm thi công bố. Khi phượng sắp tàn, chúng em lại trở về trường cũ. Nỗi vui lại tràn ngập trong lòng khi tấm bảng điểm được trưng ra dưới tàn phượng vĩ. Ai rớt và ai đậu? Nỗi buồn và niềm vui học trò lớn thêm dưới gốc phượng tàn hoa một lần cuối cùng.


Các câu hỏi tương tự
Trần Nghiên Hy
Xem chi tiết
zZz SoÁi Ca KaRrY zZz
Xem chi tiết
Nguyễn Thu Ngà
Xem chi tiết
Sandy Nguyễn
Xem chi tiết
Dũng Phạm Tiến
Xem chi tiết
Ridofu Sarah John
Xem chi tiết
Alan WalKer Hùng
Xem chi tiết
Phạm Thái Dương
Xem chi tiết
phanhoaian
Xem chi tiết