Nhân vật người anh trong câu chuyện cổ tích Cây khế là hình ảnh tiêu biểu cho những kẻ tham lam, ích kỉ.
Anh ta vừa mập, vừa thấp với cái bụng bự và dáng đi lạch bà lạch bạch trông rất buồn cười. Chân tay tròn lẳn, ngắn ngủn; nước da trắng bủng của những con người ở nhiều trong nhà, ít ra nắng, ra gió. Mái tóc ngắn chẻ đôi luôn láng mượt cùng với chiếc trán ngắn, cằm ngắn và hai má phinh phính bạnh ra làm cho khuôn mặt bè bè, trông đến khó coi. Đôi lông mày chổi xể che khuất đôi mắt híp, nhìn không có vẻ gì là hiền lành, thật thà cả. Đôi môi mỏng, thỉnh thoảng cười để lộ ra hàm răng khấp khểnh. Anh ta hay mặc bộ quần áo lụa màu mỡ gà rộng thùng thình, hai bên cạnh áo là hai cái túi áo to tướng. Mỗi khi ra đường, anh ta úp chụp cái nón lên đầu, đôi guốc mộc loẹt quẹt trên nền đất ra vẻ người giàu có, trông như một cái nấm di động.
Người anh là người ích kỉ và keo kiệt, khi cha mẹ qua đời anh ta đã chiếm hết mọi ruộng đất và chỉ để lại cho người em mỗi túp lều và cây khế. Bao nhiêu ruộng đất chiếm được, anh ta cho cày thuê nên ngày càng giàu có hơn. Bộ dáng tham lam của anh ta khi tranh ruộng đất với em mình thật khác hẳn với bộ dáng anh ta xun xoe, nịnh nọt người em đổi cho cây khế ngọt để lấy vàng. Anh ta mặc bộ quần áo thùng thình, vai khoác chiếc túi mười hai gang cùng cái bụng phệ loay hoay leo lên lưng chim ra đảo lấy vàng. Nhìn thấy nhiều vàng trên đảo, đôi mắt híp của anh ta sáng rực lên, bộ dạng hấp tấp, tham lam vơ vét, cố ních, cố nhét vào túi và ì ạch vác túi vàng nặng trĩu trên vai leo lên lưng chim để trở về. Nhưng rồi cuối cùng con người tham lam, ích kỉ ấy đã chới với trên lưng chim rồi lăn xuống biển.
Cái chết của người anh là lời cảnh báo cho những kẻ tham lam, chỉ muốn ăn mà không muốn làm, sống cạn tình nghĩa.