I. Mở bài
Giới thiệu chung về sự việc và nhân vật. Thời vua Hùng Vương thứ mười tám có con gái tên là Mị Nương, vua truyền lệnh kén rể.
II. Thân bài
Kể lại diễn biến của sự việc, theo trình tự:
- Có hai chàng trai đến cầu hôn Mị Nương: một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi là Sơn Tinh. Một người ở vùng biển, tên gọi là Thủy Tinh. cả hai đều tài giỏi hơn người. Vua phân vân không biết chọn ai nên ra điều kiện: ai đem lễ vật đến trước thì người đó là chồng Mị Nương.
- Sơn Tinh đến trước lấy được Mị Nương.
- Thủy Tinh đến sau không lấy được Mị Nương nên nổi giận.
- Thủy Tinh và Sơn Tinh giao chiến với nhau.
III. Kết bài
- Hằng năm, Thủy Tinh làm mưa gió đánh Sơn Tinh. Đây là chi tiết mà người xưa muốn giải thích về hiện tượng lũ lụt thường xảy ra trong năm.
Kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em. Đời Hùng Vương thứ 18, Vua Hùng có một con gái xinh đẹp tên là Mị Nương, có một thân hình xinh đẹp tuyệt trần, da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh như suối, mái tóc được xỏa dài đẹp như thiên nga. Nhà vua rất cưng chiều con gái xinh đẹp của mình, muốn gả cho một chàng trai đẹp trai, có tài để nối ngôi mình. Một hôm, có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên, có vẻ mặt khôi ngô tuấn tú, sức khỏe khi thường, tài lạ hiếm có: vẫy tay về Phía Đông, Phía Đông nổi cồn bãi, vẫy tay về Phía Tây, Phía Tây mọc tên dãy núi đồi. Đó là Sơn Tinh. Một người ở miền biển, hình dạng cổ quái, tài lạ hiếm có : gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Nhà vua thấy hai chàng trai đều xứng đáng làm rể của vua, nên vua không biết chọn ai, mời các lạc hầu bàn bạc. Các lạc hầu có ý kiến rằng : - Thưa Vua, chúng ta nghĩ Sơn Tinh là làm rễ của Vua hay nhất, nhưng mà, Thủy Tinh cũng không kém, cho nên, hay là chúng ta kêu sính lễ cho hai chàng ta thử tài làm sính lễ đi, không biết vua có đồng ý không ? - Rất hay, trẫm tán thành với ý kiến của ngươi ! Hai chàng kia, hãy vào đi !!! Vua Hùng nói tiếp :
- Hai người đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một cô con gái. Thôi thì ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ cho cưới Mị Nương.
- Dạ thưa đức vua, sính lễ là gì ạ ? - Hai chàng đồng thanh.
- Hãy sắm cho ta ''một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.''
Hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật đến từ lúc mặt trời chưa mọc. Hùng Vương vui lòng gả con gái cho chàng. Sơn Tinh rước Mị Nương về núi Tản Viên. Hai người thật là một cặp đôi trai tài gái sắc.
Thuỷ Tinh đến trễ, không cưới được Mị Nương liền đùng đùng nổi giận đuổi theo. Thuỷ Tinh làm mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, dâng nước sống lên cuồn cuộn ngập đổi ngập núi để đánh Sơn Tinh.
Với bản lĩnh cao cường, Sơn Tinh Không hề nao núng. Chàng dùng phép lạ và tài năng của mình nâng cao đồi núi. Nước dâng tới đâu, núi cao lên tới đó. Suốt mấy tháng ròng, cuộc chiến xảy ra ác liệt. Quân lính của Sơn Tinh từ trên cao lao cây, ném đá xuống sông, tiêu diệt quân của Thuỷ Tinh. Cuối cùng, Thuỷ Tinh thua trận đành rút chạy.
Từ đó trở đi, năm nào cũng vậy, cứ vào khoảng tháng bảy, tháng tám là Thuỷ Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh hòng cướp lại Mị Nương. Nhưng chưa bao giờ Thuỷ Tinh thắng nổi Sơn Tinh. Cho đến nay, vợ chồng Sơn Tinh - Mị Nương vẫn sống vui vẻ, hạnh phúc bên nhau trên đỉnh núi Tản Viên hùng vĩ.
Dàn ý truyện Sơn Tinh Thủy Tinh
I. Mở bài
Giới thiệu chung về sự việc và nhân vật. Thời vua Hùng Vương thứ mười tám có con gái tên là Mị Nương, vua truyền lệnh kén rể.
II. Thân bài
Kể lại diễn biến của sự việc, theo trình tự:
- Có hai chàng trai đến cầu hôn Mị Nương: một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi là Sơn Tinh. Một người ở vùng biển, tên gọi là Thủy Tinh. cả hai đều tài giỏi hơn người. Vua phân vân không biết chọn ai nên ra điều kiện: ai đem lễ vật đến trước thì người đó là chồng Mị Nương.
- Sơn Tinh đến trước lấy được Mị Nương.
- Thủy Tinh đến sau không lấy được Mị Nương nên nổi giận.
- Thủy Tinh và Sơn Tinh giao chiến với nhau.
III. Kết bài
- Hằng năm, Thủy Tinh làm mưa gió đánh Sơn Tinh. Đây là chi tiết mà người xưa muốn giải thích về hiện tượng lũ lụt thường xảy ra trong năm.
Kể lại chuyện sơn tinh ,thủy tinh bằng lời văn của em
Câu chuyện xảy ra từ rất lâu rồi, từ thời Hùng Vương thứ mười Tám. Đời ấy vua Hùng không có con trai. Người chỉ sinh được một người con gái tên gọi Mỵ Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua cha rất yêu thương con, mong kén cho con một tấm chồng ưng ý.
Một ngày kia có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi Sơn Tinh. Chàng có tài: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên những dãy núi đồi. Chàng trai còn lại tên gọi là Thủy Tinh đến từ miền biển. Chàng cũng có tài năng không kém: gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Hai chàng đều tài giỏi, đều xứng làm rể của vua Hùng, làm chồng của Mỵ Nương. Vua Hùng rất băn khoăn, vua cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc, xong rồi nói:
- Hai chàng trai đều hợp ý ta nhưng ngặt ta chỉ có một người con gái nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.
Rồi Hùng Vương phán tiếp, sính lễ phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi".
Hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật đến trước rồi rước Mỵ Nương về núi. Thủy Tinh đến sau không lấy được vợ bèn hô mưa gọi gió làm thành dông bão đánh Sơn Tinh. Nước tràn ngập ruộng đồng, nhà cửa, ngập cả thành Phong Châu.
Sơn Tinh không nao núng, thần dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi ngăn dòng nước lũ. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời. Cuối cùng Thủy Tinh sức yếu bèn chịu thua. Nhưng oán thù sâu nặng, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước lũ đánh Sơn Tinh. Nhưng thương thay cho Thần nước, năm nào cũng bị thần núi đánh cho thất bại, phải ngậm ngùi nhục nhã rút quân về.