Bài tham khảo
"Meo...! Meo...! Meo!". Đó là tiếng kêu nũng nịu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi thấy em đi học về.
Mi Mi có thân hình mềm mại, bộ lông với ba màu: trắng, vàng, lấm tấm đen. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở cho Mi Mi những khi trời lạnh.
Đầu Mi Mi tròn. Hai tai vểnh lên như luôn nghe ngóng. Đôi mắt của cô trong suốt như thủy tinh có thể nhìn trong đêm tối và thay đổi hình dạng tùy theo ánh sáng. Cái mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên mép vài cọng ria trắng như cước. Miệng của Mi Mi bình thường trông rất dễ thương. Thế mà mỗi lần cô ta ngáp, những chiếc răng sắc và nhọn chìa ra thật dễ sợ! Đó là thứ vũ khí lợi hại cô dùng đểbắt mồi và nhai thịt sống. Đặc biệt dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn để cào, táp và vồ mồi. Cái đuôi trắng, mịn màng, luôn ngoe nguẩy lên xuống dịu dàng làm tăng thêm nét uyển chuyển cho Mi Mi. Mỗi lần Mi Mi bước đi, trông giống như một "tiểu thư đài các".
Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt lộ vẻ sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn em xa lạ... Rồi dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng cô quấn quýt bên em nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô ta. Trừ những lúc quá đói, còn bình thường cô chỉ đứng xa nhìn đĩa cơm, đợi em mời mới rón rén bước tới. Cô ăn nhỏ nhẹ, khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà khi bắt được con chuột, đợi con mồi mềm đi rồi mới dùng răng nanh xé chuột ra, nhai sống! Lúc đó trông Mi Mi sao mà dữ dằn thế!
Mi Mi của em rất thích chơi quả bóng nhỏ. Mỗi khi em ném quả bóng cho cô, cô chạy lại và vờn bóng rất khéo. Thoắt cái, cô đã ở trên ghế. Rồi thoắt cái, cô đã ở trong gầm bàn. Nhìn cô chạy nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyến giống như một diễn viên xiếc nhào lộn. Mỗi trưa Mi Mi hay nằm úp người sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn thấy em từ xa, đôi mắt xanh trong của Mi Mi ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo... meo!".
Mi Mi dễ thương, không bao giờ ăn vụng và có tài bắt chuột nên gia đình em ai cũng thương Mi Mi. Từ ngày có Mi Mi, bọn chuột hay phá phách trước kia phải im re rồi dần dần "chuồn" đi nơi khác, không dám ló mặt trong nhà em nữa.
Em coi Mi Mi như một người bạn thân. Những lúc vui buồn em đều "tâm sự" với cô. Mi Mi nhưng cũng hiểu nỗi lòng của em. Nó dụi đầu vào người em chia sẻ. Vì vậy em rất yêu vì quí Mi Mi.
Bài văn tả con mèo
Bạn tham khảo tại đây nhé! Tại mk thấy bài viết này rất hay nên mk muốn bạn dựa vào đây để viết thành bài văn hay. Chúc bạn sẽ có một bài viết hoàn chỉnh và hay nhé!
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em , bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm!Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, cứ khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày.
Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca đại bự. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp. Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha. Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao ! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người. Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt.
Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại đấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em. Chao ôi ! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao ! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy. Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột.
Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được. Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi nguỵ trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng“chít” tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú. Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn. Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát.Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm.
Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến đâu thì Mi cúng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng- chú cún tinh nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả.
Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng , nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Míu không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
Meo meo! Mõi khi đi học về, tiếng đầu tiên em nghe thấy chính là tiếng “meo, meo” mừng rỡ của cô mèo Lili.
Nhìn thoáng qua, ai cũng có thể đoán cô là một con mèo tam thể. Đầu cô tròn giống như quả bóng tennis. Cô có một đôi tai mới thính làm sao, dù tiếng nhỏ đến đâu cô cũng có thể phát hiện ra. Mắt của cô tròn, xanh biếc. Chẳng hiểu sao, mắt của cô lại có khả năng nhìn rõ mọi vật trong đêm tối, có lẽ mắt cô có tia hồng ngoại. Mũi cô nhỏ, màu hồng nhạt, lúc nào cũng có vẻ ươn ướt. Miệng cô nhỏ nhắn, xinh xinh. Khi cô cười để lộ ra hàm răng trắng muốt, hàm răng đều, nhưng lại nhọn hoắt. Cô thường dùng lưỡi để thưởng thức những món ăn ngon và vệ sinh thân thể. Khi ăn, cô ăn rất từ tốn nên ăn xong miệng cô chẳng dính chút thức ăn nào! Nhưng khi ăn cá, cô ăn rất vội vàng, tuy nhiên không bao giờ cô bị hóc xương cả. Hai bên mép của cô, có những ria trắng cứng như sợi cước.
Cô luôn hãnh diện về bộ lông ba sắc màu và luôn luôn mượt mà như nhung của cô. Đuôi của cô dì. Chân cô thon thả, nhưng thực ra nó rất lanh lẹ. Các bạn có biết vì sao khi cô đi lại rất uyển chuyển và không gây ra một tiếng động nào không? Đó là nhờ một lớp đệm rất dày ở bên dưới bà chân. Còn về chuyện bắt chuột thì sao, cô là cô rất rành chuyện này. Buổi tối cô đang nằm trong lòng em xem tivi, bỗng nghe thấy tiếng sột soạt, nghi là có chuột nên cô chạy ngay xuống bếp. Đúng như cô dự đoán, có một con chuột rõ to đang lục lọi ở đó. Cô nằm im theo dõi con chuột thật kĩ rồi cô đập đuôi mạnh xuống đất, nhún người nhảy đúng chỗ con chột, trông cô lúc đó như một cái lò xo vậy. Sau đó, hai chân trước cô quắp chặt cổ con chuột, quật đi quật lại nó xuống sàn, làm cho con chuột trợn ngược mắt nhìn cô, nhưng toàn thân cứng đờ. Sau mỗi lần như vậy, em lại thưởng cho cô một cái vuốt ve âu yếm. Ban đêm là như vậy nhưng buổi sáng cô lại nằm ngoài sân phơi nắng như một cô chiêu hiền lành.
Em rất yêu cô mèo này vì cô thường chơi với em, và nhờ có cô mà nhà em chẳng có bóng dáng con chột nào.