Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Lưu Nguyễn Quỳnh Trang

hãy viết một cuộc gặp gỡ của em với một người bạn cũ

Nguyễn Hải Đăng
13 tháng 12 2017 lúc 12:36

Hôm ấy là ngày tổng kết cuối năm, cả lớp tôi chụp hình chung kỉ niệm . Ai cũng hân hoan với thành tích học tập của mình và vui vẻ bước vào một mùa hè đầy tiếng ve và hoa phượng , hứa hẹn nhiều điều thú vị . Cầm gói quà trên tay , với thành tích học sinh giỏi …. Tôi cảm thấy tự hào …. Chợt nhìn ra hàng ghế đá dưới gốc phượng cổ thụ, nơi tôi cùng với Nhật Minh – người bạn gái rất thân của tôi từ năm lớp Một đã chuyển qua Mĩ từ giữa năm lớp Bảy thường cùng nhau ngồi học bài, tán gẫu khi còn học chung . Tôi cảm thấy lòng chặn xuống , một cảm giác buồn man mác liu lỏi trong tim …. Đêm ấy, là lạ thay tôi mơ thấy Nhật Minh .

Trong giấc mơ , tôi đang lang thang trong công viên , bước đi trên thảm cỏ xanh mượt , ướt đẫm nghe mát lạnh bàn chân, giữa hai hàng thông rì rào rung chuyển trong làn gió nhè nhẹ , thoang thoảng hương hoa lài . Nhắm mắt lại để hưởng thụ cái hương vị thiên nhiên trong lành ấy tưởng như có thể nghe được tiếng xì xào nói chuyện của cây có xung quanh . Đang say sưa với thế giới của riêng mình , tôi bỗng giật mình vì nghe tiếng gọi làm cắt đứt mạch suy nghĩ miên man của tôi và đưa tôi về với thực tại . Quay lại tôi thấy thấp thoáng bóng một người con gái sau hàng cây đang vừa chạy về phía tôi vừa gọi. Tôi ngạc nhiên một lúc rồi giật mình vì nhận ra người đó chính là : tôi thốt lên
Trích từ:
_ Ôi ! Minh ! Có phải Minh đấy không ?

_ Minh đây ! Trân phải không ? Ôi ! Bạn thân của tôi , không ngờ được gặp lại bạn ở đây!

Chúng tôi ôm chầm lấy nhau, vui mừng khôn xiết . Những giọt lệ trong mắt tôi đã ứa ra chỉ chựa rơi xuống . Đúng là Nhật Minh bằng xương bằng thịt rồi !

Nhật Minh vẫn như xưa vẫn với dáng vẻ nhanh nhảu, dễ thương như chú chim non lanh lẹ trong mọi việc , đôi mắt tinh anh ẩn dưới cặp lông mày đen cong vút . Vầng trán rộng, cái mũi cao, đôi má hồng cùng với đôi môi nhỏ xinh luôn chúm chím nụ cười tươi như hoa . Nụ cười đã từng giúp tôi tự tin trong những lúc hồi hộp , an ủi tôi những lúc tôi buồn , giúp đỡ tôi cho tôi thêm nghị lực những lúc tôi gặp khó khăn , trắc trở . Mái tóc đen mượt được Minh kết thành hai bím tóc dễ thương gọn gàng . Hai bím tóc ấy đang khẽ động đậy vì theo đôi vai đang run sờ lên vì xúc động của Minh . Tôi nhìn Minh từ trên xuống dưới , từ dưới lên trên , Minh cũng vậy . Hai chúng tôi nhìn nhau thật lâu như để thỏa thích cho những ngày nhớ mong , xa cách . Tôi hỏi thăm Minh về cuộc sống bên đó, về gia đình, bạn bè của Minh ra sao . Minh kể :

Ở đó, lúc mới qua, Minh rất buồn , lạ nước lạ cái , không quen ai lại chỉ biết lõm bốn vài câu tiếng Anh , có lúc Minh khóc rất nhiều . Minh chỉ muốn quay về đây ngay . Minh nhớ quê hương Việt Nam, nhớ bạn bè, nhớ ngôi trường xưa với bao kỉ niệm nhưng biết làm sao bây giờ .

Tôi rưng rưng nước mắt , bảo :

_ Nhật Minh đừng buồn , những lúc như vậy , Minh hãy nhớ đến Trân – người bạn thân của Minh , Trân luôn ủng hộ Minh, sẵn sàng giúp đỡ Minh trong mọi lúc . Hãy cố lên Minh nhé , phải giữ vững ý chí, lập trường của mình. Minh phải luôn phấn đấu vì tương lai của Minh, hạnh phúc đang chờ Minh ở phía trước . Minh phải tin vào chính mình, chỉ có Minh, chỉ có Minh mới giúp được chính Minh mà thôi !

Nếu Minh cần sự trợ giúp , thông cảm, an ủi, giúp đỡ thì hãy nhớ đến Trân . Trân luôn mở rộng cửa để đón chào Minh . Hãy nhớ đừng bao giờ nản chí , phấn đấu hết sức mới có thể tiến tới gần vinh quang .

_ Cảm ơn Trân , Minh hứa sẽ luôn cố gắng . Nhất định một ngày nào đó, Trân sẽ thấy Minh thành công . Hãy tin Minh !

_ Hai bác , gia đình Minh vẫn khõe chứ !

_ Ba mẹ mình vẫn khỏe

_ Minh sống ra sao bên đó ?

_ Minh đi học một buổi, còn thời gian rảnh Minh thường giúp cha mẹ những việc trong nhà , Minh có thể làm thêm những việc như : giao báo, đưa thư

_ Minh quen đường lối bên đó chưa ?

O=C=O
12 tháng 12 2017 lúc 21:28

Thời gian cứ vô tình trôi, muốn cuốn đi tất cả. và bụi thời gian cứ phủ lên, cứ muốn xóa nhòa kí ức. Không biết sóng gió cuộc đời đánh ta đi về đâu. Trong cuộc đời, bao sự việc xảy ra,bao người bạn mới đến với ta. Và có thể: ta đã lãng quên quá khứ. Nhưng khi ta bỗng chững lại,bỗng gặp lại bản thân ta, khi mọi kí ức bỗng tràn về, ta giật mình, khẽ gọi: bạn.
"Hẹn gặp cậu trong mơ"- lời tôi thường nói. Nhưng điều ấy chưa bao giờ thành hiện thực. Phải chăng vì tôi đã quá vô tâm, đã tụ tha hóa bản thân, tự thay đổi mình? Nên bà tiên đã đến, vung cây đũa thần, hóa phép nhiệm màu, đi tôi đi tìm tôi, tìm lại kí ức.
Trong mơ, tôi đứng lặng giữa một cơn phòng lớn, rông thênh thang, thẫm một màu u uất. Tôi mệt mỏi bởi cứ phải lê gót, lê gót giữa bãi cát dài. Biết đâu tâm hồn mình đã hóa thành cát bụi.
Trong mơ, tôi co người vì lạnh. Lạnh da lạnh thịt, buốt giá tâm can. trong mơ, lòng tôi thổn thức, biết đâu là đích đến của cuộc hành trình, biết nơi nao dừng lại?? Tôi buồn, tôi cô đơn, tôi trống rỗng. Tôi đang đi trong căn phòng kín của tâm hồn mình- nơi tôi đã tự chôn vùi kí ức!!
Trong mơ, bạn xuất hiện. Trong mơ, Sử - bạn của tôi vẫn vậy. Vẫn nưýơc ra ngăm đen vì nắng cháy; vẫn bàn tay khô ráp, đã sẫm lại do nhựa cỏ; vẫn dôi mắt đày tự tin, đầy nghị lực. Và nụ cười vẫn chưa hề nở trên môi tới một lần. Tôi chạy tới, muốn ôm chạt lấy bạn, muốn được bạn trở che. Bạn của tôi- sóng gió cuộc đời không đánh gục được. Bạn của tôi- vẫn mãi như Asin kiên cường.
Tôi từng là một cô bé hồn nhiên, sống trong vòng tay ấm áp của mẹ, của cha. Tôi luôn nghe lời, luôn biết : không được chơi với thằng Sử chăn trâu. Và cứ thế, cứ thấy bạn từ xa, lũ trẻ chúng tôi chạy xa. "Phải "cạch" thằng Sử". Cuộc đời tôi- phẳng lặng.
Bạn- một số phận bất hạnh. Bất hạnh ngay từ cái tên: thằng không cha. Bạn bất hạnh vì không phải là dân bản địa, không có ruông đất. bạn bất hạnh vì con mắt người đời :" bố nó chết vì AIDS, anh nó đi tù" Cuộc đời bạn- đầy bão tố.

Nhưng bạn hiên ngang đi ra từ bão tố, hiên ngang kéo tôi ra khỏi bàn tay tử thần dưới dòng ông Hồng đục đỏ. Tại tôi ham chơi, ham hái hoa rau muống tím biếc mọc sát bờ sông. Tin con bé sém bị chết đuối khi cả vùng ai cũng biết. Còn bạn- vị anh hung thì mãi mãi vô danh.
Và tôi lần đầu tiên cãi lại lời mama: kết bạn với bạn. Có thể với bạn, tôi chỉ là cơn gió nhẹ. Nhưng với tôi, bạn còn mạnh hơn cả giông tố cuộc đời mình. Bạn đến, tôi nhận ra được nhiều điều. Nhờ có bạn, tôi yêu hơn biết bao điều giản dị quanh mình.
Quên sao được những buổi chiều lộng gió, nằm giữa một rừng hoa đồng nội, lắng nghe tiếng sáo diều vi vu vi vu. Quên sao đượcniềm vui khi chạy trên triền đê, khi cỏ may bám đầy áo, và hét to :" Tôi yêu quê tôi"
Niềm hạnh phúc của cô bé vùng quê Bác Bộ đâu chỉ có vậy. Bạn tối ngày đi làm thuê cho cả làng, quần quật suốt ngày, nhọc nhằn lẫn nhục nhằn, bạn vẫn không thể hiện chút cảm xúc nào trên nét mặt. Xã cho con trâu, bạn làm bạn với nó. Vậy thôi!! Tôi dậy bạn chữ, dạy bạn làm toán. Nhưng biết không Sử ơi: bạn cũng chính là một người thầy của tôi đó. Cuộc đời bạn là một thiên truyên dài. bạn kể nhiều, nhiều lắm, nhiều hơn rất nhiều tôi có thể nghĩ về cuộc đời của cậu bé 12 tuổi. Bạn rất mong ước có một gia đình. bạn ước được như tôi, mong một lần được cất tiếng gọi mẹ. Nhưng đâu có được. "Đời là vậy. Sóng gió đánh có chọn ai đâu." Tôi biết được giá trị của đồng tiền; biết thương giọt mồ hôi rơi trên má mẹ, yêu giọt nứơc mắt cay khóe mi cha hơn, biết cha mẹ phải vất vả như thế nào để nuôi "2 cô vịt giời" khôn lớn. Tôi hối hận vì đã bỏ cơm vì không có con búp bê. Tôi hiểu hơn giá trị của hạnh phúc gia đình. Tôi hối hân, tôi giận mình vì đã trốn học đi chơi, đâu biết đó là ước mơ , là nỗi khao khát lớn của bạn.
Nhưng đúng thật: " sóng gió cuộc đời có chọn ai đâu". Do làm ăn tốt, cả nhà tôi đã rời khỏi miền quê nghèo ấy. Biết tin, bạn chỉ ừ. Và hôm tôi đi, tôi không gặp lại bóng dáng thuở nào. Thời gian trôi, thấm thoắt đã 6 năm, tôi gần như đã quên: mình có một người bạn.
Trong mơ- bạn gặp tôi. Vẫn vậy. Tôi bỗng ngưộng ngùng, bẽn lẽn, xấu hổ.. Vẫn cái nhìn ấm áp. Bạn của tôi- Bạn mỉm cười. Và tôi bừng tỉnh.
Hôm nay, trên chuyễn xe này, tôi trở lại quê hương, tìm lại tuổi thơ, tìm lại một người bạn. Và tìm lại một miền kí ức.


Các câu hỏi tương tự
Cô bé teen
Xem chi tiết
Cô bé teen
Xem chi tiết
Vũ Ngọc Thạch
Xem chi tiết
Hoàng Đức Minh
Xem chi tiết
Lưu Hạ Vy
Xem chi tiết
Đỗ Thu Hải
Xem chi tiết
1k.com
Xem chi tiết
Trần Thế Anh
Xem chi tiết
Dương Nguyễn
Xem chi tiết