Tập làm văn lớp 6

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Min Suga

Hãy kể 1 câu chuyện tưởng tượng có những nhân vật sau:

+ Cây lá

+ Gió

+ Hoa

+ Chim chóc

+ Ong bướm

Please help me.........

Coodinator  Huy Toàn
8 tháng 7 2018 lúc 10:45

Ngày xửa ngày xưa, bấy giờ con ngưòi mới chỉ biết làm ruộng thôi, có ba ngưòi bạn : Chim Chích, Hoa Sen, Mặt Tròi. Tuy mỗi người sống ở một nơi : đứa trên trời, đứa dưới nước, đứa trên mặt đất nhưng chúng lại rất gắn bó. Không ai biết chúng kết bạn với nhau từ bao giờ và chắc cũng chẳng ai biết khi nào Chim Chích, Mặt Tròi, Hoa Sen sẽ không còn là bạn của nhau nữa. Nhưng khi đọc xong câu chuyện này chắc bạn sẽ hiểu : Họ mãi mãi là bạn của nhau.Những cánh ong cánh bướm bay lượn phấp phới bỗng dừng lại nghe:

Ò… ó… ố…

Chứ gà trống vươn cổ gảy rõ to, đánh thức mọi người. Mặt Trời thức dậy đầu tiên. Nó bay đến muôn nơi, trải nắng vàng trên mặt đất. Những sợi nắng vươn trên cành cây, hoa lá, sưởi ấm sân nhà. Mọi người bừng tỉnh giấc và ra đồng làm việc. Mùa gặt sắp đến. Ai ai cũng chăm chỉ với mong muốn vụ gặt bội thu. Mặt Trời toả nắng rực rỡ làm cánh đồng thêm trĩu nặng bông. Nhưng hôm nay nó thấy thiếu vắng một thứ gì đó trong công việc lao động hăng say này. À ! Đúng rồi. Từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy cậu Chim Chích đâu. Mọi khi vào giờ này, cậu ta đã nhảy nhót ca hát, sà xuống giúp các bác nông dân bắt sâu. Vậy mà hôm nay chả thấy tăm tích đâu cả. Lạ thật, lạ thật. Mặt tròi liền bay ngay đến ao sen. Thấy Hoa Sen Hồng đang đùa nghịch cùng với đám Hoa Súng, Mặt Trời gọi ;

Sen Hồng ơi ! Cậu có thấy Chim Chích ở đâu không ?

Sen Hồng ngơ ngác bảo :

Ô mình tưởng cậu ấy ra đồng bắt sâu cho lúa cơ mà. Ừ, mình cũng biết thế nhưng sáng nay mình không thấy cậu ấy ngoài đồng.

Sen Hồng bảo :

Cậu thử đến khu rừng kia tìm xem. Dễ cậu ấy ngủ quên cũng nên.

Mặt Trời liền bay ngay đến khu rừng — nơi ở của Chim Chích. Đến nơi, Mặt Tròi gọi :

Chim Chích ơi, dậy mau đi. Mọi ngưòi ra đồng làm việc hết rồi.

Chim Chích ở trong nhà nói vọng ra :

Cậu cứ đi làm việc của cậu đi. Kệ mình !

Mặt Tròi giận lắm, bỏ đi. Chim Chích nằm trong nhà buồn bực bảo :

Các cậu cứ làm việc đi. cần gì phải lo đến mình.

Chim Chích buồn lắm ! Hôm trước nó nghe mọi ngưòi trong rừng bàn tán xôn xao. Họ bảo rằng Chim Chích chơi với Sen Hồng và Mặt Tròi chả hợp tí nào. Mặt Trời bay lượn trên bầu trời cao, toả nắng rực rỡ xuống đất, ai cũng tôn thờ. Chả thế mà con người gọi là Thần Mặt Trời. Còn Sen Hồng là loài hoa cao quý, được bày trong những ngày lễ trọng đại. Ai mà chả thích Hoa Sen, vì nó vừa thơm, vừa tươi sắc. Thế mà, hai đứa đấy lại chơi với thằng Chim Chích bé tí ti. Người thì phủ lông nâu, chân cẳng nhỏ như que tăm, sống trong cái tổ lăm toàn bằng rơm rạ. Thật là chẳng biết chọn bạn mà chơi. Nói xong, họ cưòi vang cả khu rừng.

Chim Chích nghe thế tủi thân lắm. Suốt buổi tối hôm qua, nó đã nằm nghĩ ngợi rất nhiều. Nghĩ đi, nghĩ lại, nó cũng thấy hai người bạn của mình thật cao quý, rực rỡ, đẹp đẽ biết bao còn nó thì thật nhỏ bé, kém cỏi. Đúng thật là chẳng hợp chút nào. Mình chơi với họ mình vừa thấy hổ thẹn cho bản thân, còn họ lại xấu hổ khi có người bạn như thế. Nó nghĩ vậy và bay ngay đến chỗ Sen Hồng và Mặt Trời. Chim Chích vừa đáp xuống thì đã thấy Mặt Tròi và Sen Hồng gọi í ới :

Chim Chích ơi lại đây, lại đây. Bọn tớ có quà cho cậu này.

Trên những lá sen xanh mát đựng đầy những hạt thóc vàng. Mặt Trời thì thầm vào tai Chim Chích :

Phần thưởng của cậu đấy. Món quà này của các bác nông dân gửi tặng. Nhờ có cậu bắt sâu cho lúa mà các bác được một mùa gặt bội thu. Sướng nhé. Bọn mình rất hãnh diện vì có người bạn như cậu.

Hoa Sen cười âu yếm bảo Chim Chích :

Cậu giỏi thật đấy Chim Chích ạ ! Mình rất khâm phục cậu.

Chim Chích ngỡ ngàng, không ngờ trong mắt bạn bè nó lại được coi trọng như vậy. Lúc này, nó không còn muốn nói cho các bạn những điều nó đã nghĩ trong buổi tối hôm qua. Chim Chích rụt rè :

Khoan đã các cậu, mình muôn nói với các cậu một câu chuyện.

Mặt Tròi cười bảo :

Có phải chuyện lúc nãy không ? Thôi, thôi bỏ qua. Chắc lúc ấy cậu đang ngái ngủ nên mới nói thế chứ gì. Thôi không sao đâu, mình không để bụng đâu. Chúng mình là bạn của nhau cơ mà.

Chao ôi ! Chim Chích chỉ muốn khóc. Nó đã có những người bạn rất tốt ở xung quanh vậy mà nó không biết. Lúc này đây, nó chỉ muốn được nhắc lại câu nói này hàng ngàn, hàng vạn lần : Chúng mình là bạn của nhau cơ mà. Trên môi Chim Chích nở nụ cười hạnh phúc. Nó vui vì nó có bạn, những người bạn tốt nhất mà nó đi khắp thế gian không đâu có thế tìm thấy được.

Đạt Trần
8 tháng 7 2018 lúc 12:05

Gợi ý: Tự viết nha

-Tình huống truyện, cốt truyện: Sắp đến mùa xuân . Muôn vật trong vườn tổ chức lễ hội với nhau. Để bàn bạc những việc cần làm . Cuộc tranh luận gồm có: Bác cây, chị gió, các nàng hoa, các bạn chim và bướm

-Diễn biến:

+Lễ hội mùa xuân là 1 lễ hội quan trọng nên tụ họp rất nhiều sinh vật trong khu vườn ,..

+Bác cây là người đứng đầu

+ Bắt đầu câu chuyện bằng 1 người đến muộn

+Cuộc thảo luận sôi nổi, nhớ miêu tả vẻ mặt của từng sinh vật; Ai ai cũng hơn hở vui mừng, cảnh vật xung quanh: Rất là thanh bình, đẹp ,, xanh ngát,..

+Bỗng dưng có ý kiến trái chiều=> Xung đột => Cái nhau=> Giận nhau=> Lễ hội nguy cơ bị hủy

+Có người đứng ra làm hòa, giải quyết mâu thuẫn

+Lễ hội được tổ chức lại và mọi người ai cũng mong chờ một mùa xuân thật ấm no , yên bình, mọi sinh vật của khu vườn được vui vẻ hạnh phúc

Thời Sênh
8 tháng 7 2018 lúc 10:24
Tham khảo: Trong khu vườn nọ có một thân cây to lớn, sống đã hơn trăm năm. Cành lá xum xuê, đâm chồi nảy lộc. Cây lớn rất yêu thương mấy chiếc lá xanh mượt mà mình sinh ra. Hằng ngày cây đều rù rì kể chuyện cho chúng nghe.


Mấy chiếc lá cũng hồn nhiên, vô tư mà sống bên cây, thích thú nghe những câu chuyện cây kể về ngôi làng gần đó suốt trăm năm qua.

Một hôm có chàng Gió đi ngang qua, liền đến trò chuyện đùa giỡn với mấy chiếc lá. Gió kể chuyện rất hay. Gió đi chu du tứ phương nên nghe nhiều biết nhiều. Những câu chuyện của gió hấp dẫn hơn so với những câu chuyện chỉ quẩn quanh thôn làng của Cây.

Thế nhưng Gió là chàng lãng tử phiêu du, Gió chẳng bao giờ có thể ở yên một chỗ. Có một chiếc lá muốn theo gió đi chu du tứ phương. Cây đã nhẹ nhàng khuyên nhủ rằng Lá không thể rời khỏi cây nhưng Lá không chịu. Cây đành phải chấp nhận để Lá ra đi.

Lá vui vẻ tung bay cùng Gió, bay lượn khắp các phương trời. Thế nhưng đến một ngày Lá úa tàn không còn sức mà bay cùng Gió. Gió bỏ Lá lại ở một vùng đất xa lạ.

Lá nằm dưới mặt đất ngắm nhìn bầu trời muốn tìm lại bóng dáng của Cây, tìm lại vòng tay che chở của Cây, tìm lại những tháng ngày bình yên bên cạnh mấy chị em Lá khác. Thế nhưng những thứ đã qua không thể nào lấy lại được nữa. Lá khóc, khóc vì nhớ mọi người, khóc cho sự nông cạn của bản thân… Lá giờ nằm lại nới xứ lạ quê người, mãi mãi không thể nghe được những câu chuyện dân dã của Cây.

Cuộc sống này có những thứ quý giá mà chúng ta luôn xem nó tầm thường, chỉ khi mất đi rồi chúng ta mới thật sự biết quý trọng. Hãy học cách trân trọng hiện tại đừng để về sau phải sống trong nỗi hối hận và dày vò.
Coodinator  Huy Toàn
8 tháng 7 2018 lúc 10:43

Đề tưởng tượng về chom chóc

Một buổi chiều bình thường như bao ngày khác, tôi thong thả bước đi trên con đường quen thuộc từ trường về nhà. Ánh chiều tà chiếu rọi lên những ngôi nhà đã mờ mờ khói bếp tạo nên một khung cảnh làng quê bình yên đẹp đẽ. Hôm nay đám bạn hẹn nhau đi đá bóng và vào rừng phá tổ chim chơi. Tôi không đi được vì nhà có cỗ, phải về nhà sớm, do đó, tôi có chút tiếc nuối. Đang chìm đắm trong suy nghĩ về việc nhóm bạn tôi có thắng được nhóm đá bóng bên Thượng hay không, cỗ hôm nay có những món gì, tôi mơ màng nghe thấy tiếc rì rầm nói chuyện đâu đó trên cao, xen kẽ vào tiếng gió, hòa tan vào ánh tà dương nhang nhác đỏ.

Tôi tìm theo âm thanh ấy, với lên vòm lá trên cao, nơi đang có hai chú chim xinh đẹp đang đậu tại đó. Thì ra, hai chú chim đang nói chuyện với nhau. Tôi ngẩn người đứng lại quan sát và lắng nghe cuộc trò chuyện kì lạ này.

Chú chim xanh ngúc ngoắc cổ nói giọng than thở:

-Buồn lắm cậu ạ, nhà tớ vừa xây xong thì lại bị đám trẻ con ở làng phá mất. Bao nhiêu công sức bỏ ra giờ chẳng có chỗ mà ở. Sau rồi, vợ tớ đẻ trứng biết đẻ ở đâu đây?

-Haiz – Chú chim vàng bên cạnh dúi dúi đầu vào vai bạn ra vẻ an ủi – Thì tớ dạo trước cũng vậy mà, nên có dám làm tổ ở gần đây đâu, phải vào tít trong kia đấy chứ. Cố lên bạn ạ, mai tớ sẽ mang củi khô về giúp cậu xây lại nhà mới.

Chú chim xanh hót lên một tiếng vui tai nghe vẻ thích chí lắm:

-Cảm ơn cậu nhiều nhé. Nếu cậu giúp tớ, chắc sẽ nhanh thôi.

-Ừ, chúng ta sẽ cùng nhau làm.

-Mà – chú chim xanh lại cúi đầu ủ rũ – Cậu có thấy bây giờ mọi chuyện khác xưa nhiều quá không? Sao tớ thấy càng ngày càng lạ lẫm với thế giới này, nhiều rác thải quá cậu ạ, chẳng còn những con sâu béo mầm như xưa nữa, tớ phải tìm mãi, bỏ qua rất nhiều lon nước, túi ni lông do con người tạo ra mới tìm được con giun, bắt được con sâu để ăn đấy.

Chú chim vàng mắt long lanh chứa nhiều cảm xúc:

-Chẳng phải loài người càng ngày càng tiến bộ sao, họ mang súng đến tàn sát các loài động vật chúng ta, họ làm môi trường bị hủy hoại, dùng thuốc sâu vô tội vạ làm hệ sinh vật bị mất cân bằng, ô nhiễm môi trường và động thực vật bị ảnh hưởng rất nhiều. Bác chim sẻ bên vườn táo đã bị bệnh nặng vì ngửi mùi hóa chất lâu ngày đó, chị chim oanh cũng hót không còn hay như xưa nữa rồi cậu ạ.

-Phải đó, phải đó…

Chú chim xanh buồn bã nói. Nhưng sao tôi thấy nỗi buồn của hai chú chim như bị buộc vào làn gió, cuốn vào trong tâm trí mình một cách nặng trĩu. Tim tôi nhói lại, lòng buồn rười rượi. Tôi đã từng theo đám bạn đi phá tổ chim, xả rác bừa bãi như những lời chú chim kia nói. Chao ôi. Tôi cảm thấy có lỗi vì đã hành động như vậy. Tôi cảm thấy thật xấu hổ. Tuy nhiên, sau khi nghe cuộc trò chuyện này, tôi biết mình phải làm gì, tôi sẽ không nghịch phá cây cối, không vô cớ phá vỡ mái ấm gia đình của những chú chim nhỏ, càng không sử dụng hóa chất tràn lan, vứt rác bừa bãi nữa.

Tôi tin khi con người có ý thức, cuộc sống của các loài động thực vật sẽ tốt đẹp hơn.

Huong San
8 tháng 7 2018 lúc 14:23

Sáng nay quả là một buổi sáng đẹp trời. Tôi bước ra khu vườn nhỏ dạo chơi. Chà, không khí thật trong lành, mát mẻ, không gian thật thoáng đãng, ông mặt trời tươi cười ban phát những tia nắng vàng tươi xuống vạn vật.Chị gió thức dậy sớm, cùng ong bướm chơi đùa bên những bông hoa hồng xinh đẹp. Trên cành cây, chim chóc ca hót líu lo như đón chào một ngày mới. Bỗng tôi nghe thấy tiếng thì thầm trò chuyện của ai đó. Hóa ra đó là cuộc tâm sự giữa một cây non bị bẻ ngọn với một chú sẻ nhỏ.

Lúc ấy, trông cây non rất tội nghiệp nức nở nói với sẻ nhỏ: "Sẻ non ơi, tôi buồn quá!"
-Nhưng vì sao bạn buồn? Sẻ hỏi.
-Cậu thấy đấy, mình không được bà chủ rước về đây trồng như cô bưởi, chị na, bác chuối kia mà mình là cái cây không được ai trồng. Mình có được trên cõi dời này là nhờ một cô bé, cô ấy ăn quả rồi vứt hạt xuống đây. Không những thế mình còn chẳng được ai quan tâm, chăm sóc. Nhưng mình nghĩ số phận mình như vậy phải cố gắng vươn lên. Thế là hằng ngày mình cần mẫn làm việc để nuôi thân. Vậy mà bạn thấy đấy, suốt đêm qua mình đã khóc hết nước mắt, cả đêm không ngủ. Mình đau khổ quá! Cả thể xác lẫn tinh thần. Ước mơ được sống, được mang lại lợi ích cho con người của mình không bao giờ thực hiện được nữa.
Sẻ ân cần:
- Thế ai làm cậu ra nông nỗi này?
Cây non lại tiếp:
- Chiều hôm qua, tôi đang vui đùa cùng chị gió thì có một chú gà trống tham ăn quái ác đến bên tôi và nói: "Cây với trả cối, mày sống làm gì cho vướng mắt, thà cho mày chết đi để rộng chỗ cho ta còn bới run. Ôi, mình được một bữa ngon lành rồi. Thế rồi nó không ngần ngại rỉa ngọn tôi để ăn.
- Thôi, cậu nín đi đừng khóc nữa. Tớ hiểu cả rồi. Loài cây các cậu thật có ích. Không những các cậu mang lại bầu không khí trong lành mà còn mang lại bao trái thơm, quả ngọt cho đời. Không có các cậu thì thử hỏi có còn sự sông này hay không? Thế mà thật đáng trách cho những ai vô tình hay có ý không hiểu được ...

Rồi đó cậu! ^^

-Nguồn: tham khảo+tự làm-

nguyen thi vang
8 tháng 7 2018 lúc 23:26

* Cốt truyện :

- Sau một trận mưa to, bão bùng vào đêm qua thì bây giờ mọi vật đã bừng tỉnh. Cây lá gãy rạp, cành cây khẳng khiu lá rụng đầy vườn. Hoa trong vườn bị quật đổ héo nát. Mặt trời ló rạng, chim chóc hít líu lo. Ong bướm bay muôn nơi hút mật. Bỗng, chị Gió đi ngang qua, nói như khiêu khích, đặt điều chỉ có gió mới có sức mạnh mới có ích còn mọi vật xung quanh chỉ vô dụng mà thôi. Rồi, Chim chóc, Ong bướm, Cây lá và hoa cùng tham gia vào cuộc nói chuyện, mỗi người lấy lí do, mỗi người đều bảo thủ. Chỉ có một mình mình là hữu ích. Cuộc tranh cãi sôi nổi cho tới khi có sự xuất hiện của bác Mặt Trời, bác ôn tồn giảng giải cho mọi người cùng hiểu ra lợi ích của chính mình và rồi mọi người lại vui vẻ về với chức năng và giúp ích cho đời.

* Lời thoại :

+ Chị Gió : - Chỉ có tôi mới có đủ sức mạnh mới làm được như vậy, cây lá gãy rạp, hoa cỏ tàn phai. Thật là yếu đuối, chỉ có tôi mới tồn tại được trên cõi đời này.

+ Cây lá : Chị đừng tự tin vậy. Tuy tôi không còn xanh tốt như trước nhưng tôi vẫn còn có thể sống tiếp, nếu không có tôi, làm sao con ngừoi có thể hít thở được không khí trong lành...

+ Hoa : Chị Gió thật đáng sợ, tôi có làm gì ảnh hưởng chị mà chị khiến tôi phải đau đớn thế này, khi tôi còn đẹp con người luôn thưởng thức tôi, hương thơm từ tôi giúp con người sảng khoái và được thư giãn. Tôi còn mang lại thu nhập kinh tế, quà tặng rất đẹp và vô cùng có ích.

+ Chim chóc : Tôi cũng không ưa gì chị Gió, cứ đến trận mưa bão là lại ra oai, mạnh mẽ nhỉ. Làm vậy khổ tôi. Mới làm tổ trên cây xong mà phải di cư rồi, mất nhà rồi, tôi ghét chị.

+ Ong bướm : Mấy anh chị đừng cãi nhau nữa. Em mới là người cần nói. Hóa héo úa, đổ gãy rồi làm sao em sống nổi. Em hút mật hoa giúp thụ phấn và tạo mật ong nuôi dưỡng cho người. Em có công lớn nhất với đời sống con người.

Cuộc cãi nhau vẫn tiếp tục.

Đến khi bác Mặt Trời không thể yên giấc mới bước ra giải hòa

- Lời thoại của bác Mặt Trời bạn tự viết nhé, chỉ cần chốt lại lợi ích của chúng là xong. (Bám sát vào cốt chuyện là ok)

Nguồn : nguyen thi vang


Các câu hỏi tương tự
Lê Nhật Ánh
Xem chi tiết
riana
Xem chi tiết
I love Miu Miu TV
Xem chi tiết
Nguyễn Duy Khang
Xem chi tiết
Hoàng Trang Thùy
Xem chi tiết
Minh nguyễn
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Đức
Xem chi tiết
Trương Cường
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Đức
Xem chi tiết