a/ Đoạn văn
Tham khảo :
Bài làm
Chị Hằng ơi, em nghe bà em kể rằng ở trên cung trăng có chị Hằng và chú Cuội ở đó, mỗi năm chị và chú Cuội sẽ xuống thăm chúng em một lần vào đêm rằm trung thu. Câu chuyện này cứ cùng em trải qua năm tháng nhưng cứ mỗi đêm trung thu thì chị và chú chẳng thấy đâu, em chỉ thấy những đoàn kịch được mời về ở thôn em. Nhưng không vì vậy mà em không tin trên đời này không có chị Hằng, chú Cuội. Em mãi tin, mãi mãi tin vào những câu truyện bà kể, vào chị và chú nên em mong đêm trung thu năm nay chị Hằng và chú Cuội có thể xuống thăm chúng em và cho chúng em ăn thử đồ ăn của các bạn thỏ ngoc ở trên đó. Nếu không được thì em chỉ mong chị có thể xuống đây chơi với bọn em và giúp em thực hiện ước mơ ko chỉ của mình em mà còn của bà em, người đã kể cho em về chị và chú cuội bà từng có ước mơ được nhìn thấy chị Hằng và chú Cuội ngay từ thủa nhỏ nhưng bây giờ bà đã ko còn trên cõi đời này nữa thì em sẽ thực hiện điều ước luôn cả phần của bà.
b/ Bài văn
Tham khảo: Bài làm
Lòng ta chợt rưng rưng thức tỉnh câu thơ :“Trung thu trăng sáng như gương. Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng”. Đã xa lắm rồi những Tết trung thu đất nước chìm trong chiến tranh để mỗi ước mơ đều mang hình hài cuộc sống thanh bình. Đã xa lắm rồi những Rằm tháng Tám, vị Cha già của dân tộc lặng lẽ ngắm trăng, lặng lẽ thương nỗi thiệt thòi của thiếu nhi Việt Nam. Thêm một mùa thu thanh bình, hạnh phúc đã về trên khắp nẻo quê hương. Thiên nhiên đất trời lại một lần thay áo mới và người người cùng chuẩn bị chu đáo để chào đón một Tết trung thu hạnh phúc, đủ đầy. Những ước mơ thơ trẻ vì thế cũng trở nên hồn nhiên và lung linh màu nhiệm hơn, bay bổng, diệu kỳ hơn...
Mùa Trung Thu năm nay đang đến gần, trẻ em khắp nơi lại xao xuyến, bâng khuâng chờ đợi những trò chơi mới, chờ đợi những chiếc đèn ông sao năm cánh tươi màu, những chiếc đèn kéo quân lung linh huyền ảo, những mâm cỗ để mời chị Hằng cùng chú Cuội xuống chơi cùng. Chiều nay ghé ngang hàng đồ chơi trung thu, bắt gặp chú bé hát rong quen thuộc đứng ngắm nghía không rời chiếc đèn màu lấp lánh. Em đang tần ngần muốn mua cho đứa em gái nhỏ ở quê nhà. Có lẽ đó là ước mơ cháy bỏng nhất của em trong mùa trung thu này. Ánh mắt ấy mới thật tha thiết làm sao. Hạnh phúc có những khi thật giản dị mà lớn lao biết mấy. Ánh mắt ấy như đưa tôi lạc về miền ký ức của mình với những bữa tiệc trung thu đơn sơ mà quyến rũ, mà vẫn lung linh nhiệm màu. Hồi đó, những đứa trẻ ở miền quê nghèo của tôi chưa hề biết đến đèn ông sao, không hề biết hình thù chiếc bánh trung thu như thế nào, cũng chẳng có múa lân mà chỉ có độc một mâm cỗ với đủ các loại quả hái ở vườn nhà và những câu chuyện về sự tích trung thu do người lớn kể cho nghe.
Bây giờ cuộc sống khấm khá hơn, trẻ con trong làng nghèo năm ấy giờ đã có đèn ông sao, đèn màu hình con giống đủ loại cầm tay trong đêm hội, mâm cỗ đã có thêm chiếc bánh dẻo, bánh nướng. Dẫu chẳng có đầu lân, đầu rồng múa nhưng tầm cữ trăng này, các đoàn viên thanh niên, các chị phụ nữ đã lục tục đến từng nhà quyên tiền để chuẩn bị tổ chức trung thu cho các em thiếu nhi. Những bữa tiệc ấy dẫu thật đơn sơ, giản dị nhưng đầy ắp tình thương yêu.
Giờ này ở những vùng nông thôn xa lắc chắc không khí trung thu chưa kịp về tới nhưng ở những thành phố lớn kịch bản đêm hội trăng Rằm dành cho thiếu nhi đã hoàn thành. Ở những khu vui chơi giải trí hiện đại người ta đã chuẩn bị xong trò chơi dành riêng cho trẻ dịp tết trung thu. Những tổ chức, cá nhân từ bi đã chuẩn bị xong những món quà của mình và rộn rịp lên đường gửi trao cho những đứa trẻ kém may mắn, thiệt thòi trong xã hội. Và những đứa trẻ ở các ngôi làng SOS, làng Hòa Bình trên khắp mọi miền đất nước hẳn cũng đang mong ngóng đợi chờ những món quà ấy như mong ngóng người thân, như chờ đợi một người có phép màu mang đến điều diệu kỳ trong cuộc sống. Trên phố phường tấp nập đã thấy những ông bố, bà mẹ náo nức bước vào hàng bán đồ chơi chọn mua cho con cái mình những món đồ phù hợp. Và ta biết ở một góc sân nhỏ của ngôi nhà hạnh phúc nào đó vẫn có những ông bố đang cặm cụi ngồi cắt từng tấm giấy bóng kính xanh đỏ, tỉ mẩn chuốt từng thanh nứa để làm đèn ông sao cho đứa con yêu của mình mặc cho ngoài kia đèn treo bán đầy phố. Tôi tin rằng đứa trẻ nào được nhận món quà vô giá như thế sẽ có một tấm lòng bao dung, nhân hậu, sẽ biết chọn con đường đi đến hạnh phúc về sau. Hơn bao giờ hết, trung thu chính là dịp để người ta bày tỏ tình cảm, gửi trao nhau niềm hạnh phúc. Mỗi nơi một cách, mỗi người một vẻ nhưng tất cả đều mang dáng dấp của cuộc sống thanh bình, đầy ắp tình yêu thương...
Đêm bình yên. Ánh trăng của tuổi thơ, của hòa bình, hạnh phúc đang tràn ngập khắp nẻo và mỗi tâm hồn trẻ nhỏ lại vô tư thắp lên cho mình những khát khao, mơ ước diệu kỳ. Những đứa trẻ may mắn sống cuộc đời no ấm đủ đầy hay những đứa trẻ thiếu thốn nghèo khó đều có quyền mơ những giấc mơ bay bổng, nhiệm màu. Sẽ có những ước mơ cao cả dành cho mọi người, cho tổ quốc, cho quê hương, cũng có những ước nhỏ nhoi cho riêng mình nhưng tất cả đều để cho cuộc sống này đẹp đẽ hơn, hạnh phúc trọn vẹn hơn. Trung thu này có những đứa trẻ sẽ được nhận món đồ chơi cùng những gói bánh giá vài triệu đồng. Có những đứa trẻ lang thang đứng ngắm nhìn những thức quà đó và ấ ủ mơ ước được sở hữu nó. Cũng có cả những đứa trẻ ở những miền quê xa tít thẳm chưa một lần được tận mắt thấy những món đồ đó. Nhưng có hề gì, chỉ cần một quả bưởi tỉa hình chú chó, vài ba quả hồng, ít bánh kẹo, một xâu hạt bưởi được đốt sáng lên cùng với trí tưởng tượng trẻ thơ phong phú là chúng đã có thể lên cung trăng, đã có một Tết trung thu đầm ấm vui vẻ. Ánh trăng dịu dàng công bằng chia đều cho tất cả trẻ em, với chị Hằng thanh khiết, huyền ảo mọi mơ ước đều có thể bắt đầu. Và tôi tin rằng dưới lung linh trăng Rằm với sự quan tâm của toàn xã hội, của người thân, các em sẽ biết sống hướng thiện làm đẹp thêm cuộc sống.
Lòng ta chợt rưng rưng thức tỉnh câu thơ :“Trung thu trăng sáng như gương. Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng”. Đã xa lắm rồi những Tết trung thu đất nước chìm trong chiến tranh để mỗi ước mơ đều mang hình hài cuộc sống thanh bình. Đã xa lắm rồi những Rằm tháng Tám, vị Cha già của dân tộc lặng lẽ ngắm trăng, lặng lẽ thương nỗi thiệt thòi của thiếu nhi Việt Nam. Thêm một mùa thu thanh bình, hạnh phúc đã về trên khắp nẻo quê hương. Thiên nhiên đất trời lại một lần thay áo mới và người người cùng chuẩn bị chu đáo để chào đón một Tết trung thu hạnh phúc, đủ đầy. Những ước mơ thơ trẻ vì thế cũng trở nên hồn nhiên và lung linh màu nhiệm hơn, bay bổng, diệu kỳ hơn...
Mùa Trung Thu năm nay đang đến gần, trẻ em khắp nơi lại xao xuyến, bâng khuâng chờ đợi những trò chơi mới, chờ đợi những chiếc đèn ông sao năm cánh tươi màu, những chiếc đèn kéo quân lung linh huyền ảo, những mâm cỗ để mời chị Hằng cùng chú Cuội xuống chơi cùng. Chiều nay ghé ngang hàng đồ chơi trung thu, bắt gặp chú bé hát rong quen thuộc đứng ngắm nghía không rời chiếc đèn màu lấp lánh. Em đang tần ngần muốn mua cho đứa em gái nhỏ ở quê nhà. Có lẽ đó là ước mơ cháy bỏng nhất của em trong mùa trung thu này. Ánh mắt ấy mới thật tha thiết làm sao. Hạnh phúc có những khi thật giản dị mà lớn lao biết mấy. Ánh mắt ấy như đưa tôi lạc về miền ký ức của mình với những bữa tiệc trung thu đơn sơ mà quyến rũ, mà vẫn lung linh nhiệm màu. Hồi đó, những đứa trẻ ở miền quê nghèo của tôi chưa hề biết đến đèn ông sao, không hề biết hình thù chiếc bánh trung thu như thế nào, cũng chẳng có múa lân mà chỉ có độc một mâm cỗ với đủ các loại quả hái ở vườn nhà và những câu chuyện về sự tích trung thu do người lớn kể cho nghe.
Bây giờ cuộc sống khấm khá hơn, trẻ con trong làng nghèo năm ấy giờ đã có đèn ông sao, đèn màu hình con giống đủ loại cầm tay trong đêm hội, mâm cỗ đã có thêm chiếc bánh dẻo, bánh nướng. Dẫu chẳng có đầu lân, đầu rồng múa nhưng tầm cữ trăng này, các đoàn viên thanh niên, các chị phụ nữ đã lục tục đến từng nhà quyên tiền để chuẩn bị tổ chức trung thu cho các em thiếu nhi. Những bữa tiệc ấy dẫu thật đơn sơ, giản dị nhưng đầy ắp tình thương yêu.
Giờ này ở những vùng nông thôn xa lắc chắc không khí trung thu chưa kịp về tới nhưng ở những thành phố lớn kịch bản đêm hội trăng Rằm dành cho thiếu nhi đã hoàn thành. Ở những khu vui chơi giải trí hiện đại người ta đã chuẩn bị xong trò chơi dành riêng cho trẻ dịp tết trung thu. Những tổ chức, cá nhân từ bi đã chuẩn bị xong những món quà của mình và rộn rịp lên đường gửi trao cho những đứa trẻ kém may mắn, thiệt thòi trong xã hội. Và những đứa trẻ ở các ngôi làng SOS, làng Hòa Bình trên khắp mọi miền đất nước hẳn cũng đang mong ngóng đợi chờ những món quà ấy như mong ngóng người thân, như chờ đợi một người có phép màu mang đến điều diệu kỳ trong cuộc sống. Trên phố phường tấp nập đã thấy những ông bố, bà mẹ náo nức bước vào hàng bán đồ chơi chọn mua cho con cái mình những món đồ phù hợp. Và ta biết ở một góc sân nhỏ của ngôi nhà hạnh phúc nào đó vẫn có những ông bố đang cặm cụi ngồi cắt từng tấm giấy bóng kính xanh đỏ, tỉ mẩn chuốt từng thanh nứa để làm đèn ông sao cho đứa con yêu của mình mặc cho ngoài kia đèn treo bán đầy phố. Tôi tin rằng đứa trẻ nào được nhận món quà vô giá như thế sẽ có một tấm lòng bao dung, nhân hậu, sẽ biết chọn con đường đi đến hạnh phúc về sau. Hơn bao giờ hết, trung thu chính là dịp để người ta bày tỏ tình cảm, gửi trao nhau niềm hạnh phúc. Mỗi nơi một cách, mỗi người một vẻ nhưng tất cả đều mang dáng dấp của cuộc sống thanh bình, đầy ắp tình yêu thương...
Đêm bình yên. Ánh trăng của tuổi thơ, của hòa bình, hạnh phúc đang tràn ngập khắp nẻo và mỗi tâm hồn trẻ nhỏ lại vô tư thắp lên cho mình những khát khao, mơ ước diệu kỳ. Những đứa trẻ may mắn sống cuộc đời no ấm đủ đầy hay những đứa trẻ thiếu thốn nghèo khó đều có quyền mơ những giấc mơ bay bổng, nhiệm màu. Sẽ có những ước mơ cao cả dành cho mọi người, cho tổ quốc, cho quê hương, cũng có những ước nhỏ nhoi cho riêng mình nhưng tất cả đều để cho cuộc sống này đẹp đẽ hơn, hạnh phúc trọn vẹn hơn. Trung thu này có những đứa trẻ sẽ được nhận món đồ chơi cùng những gói bánh giá vài triệu đồng. Có những đứa trẻ lang thang đứng ngắm nhìn những thức quà đó và ấ ủ mơ ước được sở hữu nó. Cũng có cả những đứa trẻ ở những miền quê xa tít thẳm chưa một lần được tận mắt thấy những món đồ đó. Nhưng có hề gì, chỉ cần một quả bưởi tỉa hình chú chó, vài ba quả hồng, ít bánh kẹo, một xâu hạt bưởi được đốt sáng lên cùng với trí tưởng tượng trẻ thơ phong phú là chúng đã có thể lên cung trăng, đã có một Tết trung thu đầm ấm vui vẻ. Ánh trăng dịu dàng công bằng chia đều cho tất cả trẻ em, với chị Hằng thanh khiết, huyền ảo mọi mơ ước đều có thể bắt đầu. Và tôi tin rằng dưới lung linh trăng Rằm với sự quan tâm của toàn xã hội, của người thân, các em sẽ biết sống hướng thiện làm đẹp thêm cuộc sống.
Bạn ơi đề bài là gì ấy nhỉ ? Là viết bài văn hay sao ? Ngô Toàn Tâm