Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Trần Nghiên Hy

em hãy tả lại quang cảnh một phiên chợ theo  tưởng tưởng của e

giúp mk nhá cac bạnyeu

Nguyễn Thị Thu Trang
4 tháng 4 2016 lúc 20:54

Các bạn đã đi chợ phiên bao giờ chưa? Tôi đã được đi một lần khi còn nhỏ nhưng cho đến bây giờ hình ảnh của phiên chợ ấy vẫn còn đọng mãi trong tôi với những dòng ký ức ngọt ngào về miền quê thơ ấu thanh bình và yên ả.

Đó là một nhày mùa thu dịu dàng. Bầu trời rất xanh và trong với những dải mây hồng đang lững thững dạo chơi. Đàn chim nhạn là đám mây trắng mỏng lướt qua mọi vật. Bà tôi đã dậy lừ lúc nào. Khi tôi rửa mặt thì bà đang cặm cụi nhóm bếp lửa đun nước. Sáng nay, tôi sẽ cùng bà đi chợ phiên. Tôi vô cùng háo hức.

Bà cháu tôi bắt đầu đi khi sương vẫn còn đọng trên những vòm lá. Bà tôi đội chiếc thúng tre trên đầu, bên trong là mấy bó rau vườn nhà. Từ nhà ra chợ đi một lát là đến. Bà tôi ngồi bán rau ngay đầu chợ còn tôi vào trong xem. Khu chợ này nhỏ thôi, nhưng có rất nhiều gian hàng. Mái chợ được lợp bằng những tấm cọ. Dãy hàng đầu tiên chỉ có bốn gian. Gian thứ nhất bán bánh mì. Những chiếc bánh mì dài, nóng hổi. Vài em bé vừa chỉ tay vào gian bánh vừa vùng vằng đòi mẹ mua. Gian thứ hai bán bánh rán, loại bánh rán mật chỉ bé bằng ba ngón tay chập lại nhưng bọn trẻ chúng tôi mê vô cùng. Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn cảm thấy vị ngọt ngào của mật đường, vị dẻo thơm của bột nếp và vị thơm bùi của đỗ xanh. Và có một loại bánh không thể không nói đến: bánh hú tai mèo. Miếng bánh dẻo thơm làm từ bột gạo, một thứ bánh quen thuộc mà sao lần nào ăn tôi cũng thấy nó ngon lạ kỳ. Hai đầu bánh nhọn như tai mèo nên có tên gọi là bánh hú tai mèo. Và gian thứ tư: gian này không bán bánh mà bán cốm. Cái hương lúa dịu dàng hoà quyện trong hương lá sen thơm mát ấy đã níu bước chân tôi lại bên gánh cốm. Bác hàng cốm tuy đang bận gói cốm cho khách nhưng vẫn ngẩng lên tươi cười với tôi:

 

-   Mua cốm đi cháu! Cốm thơm ngon đấy!

Thấy tôi cứ đứng tần ngần không nói, bác bán cốm cười:

-   Không có tiền chứ gì? Cứ lấy đi, bác với bà mày là hàng xóm với nhau cả, có gì đâu!

Rồi bác dúi vào tay tôi một gói cốm nho nhỏ. Tôi cảm ơn bác bán cốm tốt bụng và đi tiếp. Cốm ngon quá! Vui thì ăn càng ngon. Tôi nhúp vài hạt một lên ăn, cái miếng cốm ấy bây giờ tôi vẫn nhớ. Vừa đi tôi vừa nghĩ: Hay thật! Đúng như bà mình nói "hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau.

Chợ bây giờ đã đông hơn. Người người ra vào tấp nập. Những tiếng mời mua, mặc cả, những tiếng cười đùa, hỏi thăm vang lên ồn ã. Tôi bước sang dãy bán thịt, cá. Đây là dãy đông nhất. mọi người kín lại, chẳng còn lối đi. Tôi lách qua một cách khó nhọc, lại bị chen kín nên chỉ nhìn thấy những chú cá béo tròn, nào rô, nào trắm đang lượn đi lượn lại trong chậu, vài chú cố sức trườn ra ngoài rơi "bẹp" xuống đất, giãy đành đạch trước khi được đưa trở lại chậu; những tảng thịt lợn, thịt bò hồng tươi, săn chắc, nhìn rất ngon lành, những chú gà, mụ vịt đang cãi nhau "quác, quác", "cạc, cạc" ầm ĩ. Rồi những tiếng tranh mua miếng thịt ngon, tiếng mặc cả. Tất cả tạo nên một bản hoà tấu sống động.

Dãy thứ tư bán hoa quả và rau. Những trái dưa vàng, dưa hấu tròn như những chú heo con. Những trái thanh long đỏ hồng và tròn căng. Những trái cam tròn trịa, mập mạp, nhìn đã ứa nước miếng. Lại thêm cô bán hàng xởi lởi nên chàng ai mặc cả làm gì. Rồi còn có bao nhiêu rau: rau cải, rau muống, xà lách, mùi, húng đủ loại. Những mớ rau tươi, non, xanh mơn mởn vẫn còn long lanh sương đêm. Những ngọn rau phất phơ trước cơn gió buổi sớm như mời gọi. Chợt tôi nghe tiếng gọi:

-  Trang ơi!

Ồ! Bà tôi đã vào đây tự lúc nào, mấy mớ rau đã hết. Giờ dây, trong thúng là thịt, trứng, bánh và đậụ phụ. Bà tôi nói:

-   Bà thấy cháu từ ngoài kia, gọi mãi mà cháu không nghe thấy. Cháu đi nhanh thế!

Tôi được bà khen đi nhanh, cười tít cả mắt mà không để ý trán bà lấm tấm mồ hôi.

Mặt trời đã lên cao, chợ đã vãn. Dòng người đổ ra đường, chảy mãi trong không gian bao la. Tôi với bà cũng hoà vào dòng chảy ấy. Ra cổng, tôi lại thấy thêm một thứ mà lúc nãy vào tôi không để ý. Dưới gốc cây đa, một bà già tóc bạc phơ, miệng móm mém nhai trầu đang ngồi bên một tấm bạt bày vài gói kẹo lạc, kẹo bi, những cái bánh vừng, kẹo hồ lô..., những thứ bánh kẹo rẻ tiền nhưng là cả một mơ ước với chúng tôi thuở ấy. Bây giờ thì chẳng còn những cụ già tóc bạc ngồi bên gánh hàng đơn sơ như vậy nữa.

Tôi đã xa quê lâu rồi và cũng chẳng còn có dịp trở lại phiên chợ năm xưa nữa. Cho dù tôi về quê thì quê hương cũng đã đổi thay. Sẽ chẳng có một chuyến tàu nào đưa tôi về được với miền quê và phiên chợ ấu thơ. Nhưng mãi mãi hình ảnh về phiên chợ ấy sẽ là ký ức đẹp trong tôi. Dàn đồng ca của bầy chim trên cao đang hót sao mà tha thiết quá!

Bình luận (0)
Tiểu Thư Kiêu Kì
4 tháng 4 2016 lúc 21:50

  Sáng sớm, vài ánh nắng đang dần hé lộ sau những dãy núi . Tiếng bước chân của người dân trong làng làm tan không khó tĩnh mịch của màn đêm . Vài cửa hàng nước ngồi đêm bếp lửa để kịp nấu nước chè sớm . Mấy bà bán cá đã ra bến từ sớm để chờ được một mẻ cá to . Hàng bán thịt đã í ới gọi mua hàng nào là thịt heo , thịt bò , ... được dọn ra từ rất sớm .

   Trời sáng dần , sương mù trong đêm đã tan theo làn gió mát lạnh . Chõ xôi bay thoáng thoảng từ đầu phiên chợ . Chợ đã bắt đầu đông và náo nhiệt hơn . Cả khu chợ rộn lên , bắt đầu một cuộc tranh khởi với người mua và kẻ bán . Nhiều khi phải bớt 1 hoặc 2 đồng bạc , chỉ có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo . Cũng có nhiều người xem hàng chỉ chép miệng một cái rồi bỏ đi để mặc những lời xầm xì dan lưng chẳng rõ là mắng thầm hay lời nói nhảm của những bà buôn trong phiên chợ . Các em học sinh , đươc bố mẹ cho vài đồng bạc chạy vào chợ lựa lựa , chọn chọn trông như người lớn . Có nhiều đứa không có tiền nhìn các món đồ vẻ thèm thuồng rồi bỏ đi không nói một câu . 

   Qua giữa buổi , chợ bắt đầu lặng dần , người đi chợ sớm đã tản ra các ngã rồi rời khỏi phiên chợ . Các hàng cá , hàng thịt , hàng rau , ... đã hết sạch . Chỉ còn vài cửa hàng còn thừa các thực phẩm . Mấy bà đi chợ muộn đành phải mua hàng của các cửa hàng còn thừa . Đó chỉ là những món hàng đã ế vì các món hàng tươi rói đã được các bà nội trợ đi sớm lựa chọn hết . Mấy cửa hàng nước cũng đã dẹp hàng để về cùng với gia đình thân yêu của mình . Nhìn phiên chợ khi đó thật im ắng đếm nhường nào . 

   Đã trưa , trời đã lên đỉnh đầu , nắng gắt , nóng bức và mùi ôi nồng cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh , hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi . Chợ tan ...

 

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Hà Như Thuỷ
Xem chi tiết
Nguyễn Tú Anh
Xem chi tiết
Mark Nguyen
Xem chi tiết
Ngô Nhất Khánh
Xem chi tiết
ánh nguyệt nguyễn vũ
Xem chi tiết
nguyễn hoàng khánh chi
Xem chi tiết
mm
Xem chi tiết
Conan and Kudo Shinichi
Xem chi tiết
Pham Hien
Xem chi tiết