Bài viết số 7 - Văn lớp 6

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Kang Ha Eun

De: hay ta mot con mua rao mua ha

Giup mik nhoa! Thank you

Lưu Hạ Vy
25 tháng 3 2017 lúc 20:15

_ Tham khảo nha _

Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành, giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời. Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật.

Buổi chiều hôm ấy, trời bỗng nhiên oi ả hơn mọi ngày. Ánh nắng như chói chang hơn, cả một vùng không hề có lấy một chút gió nào. Ai ai cũng cảm thấy mệt mỏi, những chiếc quạt máy như không đủ công suất để phục vụ cho tất cả mọi người nữa. chúng chỉ chạy một cách lờ đờ. Ngay cả với những hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài nay cũng như không còn sức sống nữa. Chúng như héo rũ, không còn được đung đưa theo những cơn gió như thường ngày. Ai cũng mong có một cơn mưa mát lành tới để làm dịu bớt cái oi nóng của những ngày hè. Và rồi, chỉ khoảng nửa tiếng sau đó, trời đất như thay đổi. Những đám mây đen sì từ chân trời bay về.

Trời bỗng nổi lên những trận gió lớn như mang biết bao hơi lạnh từ biển vào trong đất liền. Trẻ con cùng nhau reo vui, chào đón cơn mưa đến với niềm vui hần hoan, hạnh phúc Và rồi “ Ầm!” một tia chớp như xé toạc cả bầu trời cùng với tiếng sầm ì ùng. Ngay lập tức, người lớn vội vàng chạy về nhà đóng cửa, cất đồ phơi ở bên ngoài, còn những lũ trẻ thì cười vui sướng, hẹn cùng nhau đá bóng dưới trời mưa. Hoạt động của con người như nhanh hơn để chạy đua với thời tiết. Những hạt mưa lớn bắt đầu rơi “ lộp bộp” ở trên mái hiên, trên những con đường.

Và nhanh chóng sau đó, cơn mưa lớn bắt đầu rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn của những ngày qua. Cơn mưa mùa hạ tới nhanh mà đi cũng nhanh. Sau cơn mưa, tất cả mọi thứ như được khoác thêm một lớp áo mới- tươi mát và trong xanh hơn bao giờ hết. Mọi vật cùng vui sướng khi được tắm mát sau rất nhiều ngày oi bức. phía xa xa, trên bầu trời trong xanh sau trận mưa, bồng nhiên xuất hiện những tia sáng lung linh, cong cong vươn lên giữa bầu trời- cầu vồng sau mưa.

Mưa mùa hạ không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn làm cho con người cảm thấy yêu đời hơn bởi những gì mà nó đem tới. Những cơn mưa chợt tới chợt đi đã trở thành một hình ảnh tượng trưng cho mùa hè và cùng giúp chúng ta được gần nhau hơn, để có những phút giây gần bên nhau, cùng lắng nghe những tiếng mưa rơi bên hiên nhà.

Thảo Phương
25 tháng 3 2017 lúc 20:15
Mùa hạ mùa nắng mùa xa vắng
Mùa hạ mùa thi mùa chia li
Mùa hạ mùa mít mùa xa tít


Một mùa hè nữa lại đã đến. Hàng bằng lăng trước sân trường nở hoa tím biếc. Đẹp thật! Đang miên man trong dòng suy nghĩ: mùa hè đã về rùi ư? Bỗng đâu một cơn mưa ập tới không báo trước làm tôi ướt sũng. Tôi chợt nhận ra: hè đã về thật rồi!






Những cơn mưa bất chợt luôn là dấu hiệu báo rằng: một mùa hè đang tới gần. Mưa đầu mùa thú vị thật đấy(tôi thấy thế.) dường như nó mang theo cả dư vị mùa hè. Mưa ào ào, mưa to thật đấy: sân trường ngập, đường phố ngập nhưng trời vẫn rất oi và nóng. Cái thời tiết cứ mưa rùi lại nắng làm cho con người ta cảm thấy khó chịu nhưng tôi lại thích nó đến thế. Cứ khi hè tới cảm giác rạo rực, thiết tha cứ lan toả dần trong tôi. Chẳng năm nào giống năm nào, cứ mỗi khi cơn mưa rào đầu mùa bất chợt rơi xuống luôn làm tâm trạng tôi thêm xốn sang, khó tả. Có lẽ bởi vậy: mà tôi yêu cái mùa hạ oi bức đến thế- mùa của những quả mít thơm lừng(thik ăn nhất đấy.)




Tôi còn nhớ rất rõ, năm ngoái, cũng khi cơn mưa đầu mùa hạ tự nhiên rào rào rơi xuống như thác đổ. Cả lũ con gái lớp tôi ngồi khóc giống như mưa còn 5 thằng con trai đành bất lực trước cảnh"chị em phụ nữ như vậy". Bởi lẽ: chúng tôi biết rằng: một thời học sinh đang khép lại. Nhường chỗ cho nó là những nỗi lo toan trước các kỳ thi. Cả lớp chẳng đứa nào nói với đứa nào câu gì nhưng dường như tất cả đều hiểu: "mày ơi, tao yêu mày và cả lớp b2 đáng ghét nữa". Cũng vào lúc ve kêu, cùng với"những chiếc giỏ xe trở đầy hoa phượng" những mối tình đầu đang khóc dưới mưa. Họ hiểu rằng: ngày mai khi trên đường đời có thể cả hai không cùng nhau nhìn về một hướng nhưng họ đã có với nhau những kỷ niệm thật đẹp, những ký ức thời áo trắng hồn nhiên, ngây thơ thật khó quên. Và như nhà thơ Xuân Diệu đã viết: "tình đầu chưa dễ mấy ai quên". Còn với riêng tôi: không có một mối tình đã lưu giữ, nhưng hơn bất cứ một thứ vật chất tầm thường nào, tôi đã có những tình bạn thật đáng quý. Khi xa nhau rồi, chúng tôi càng hiểu rõ hơn: đó chính là những kho báu. Hơn ai hết, tôi thật sự hạnh phúc khi cuộc sống đã ban tặng cho tôi những điều kỳ diệu nhất.




Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, bây giờ tôi không phải là cô học trò nhí nhảnh, mặc áo dài trắng nhưng vẫn thích tắm mưa, mà giờ đây tôi đang là một sinh viên. Không còn áp lực của những mùa thi nhưng tôi luôn phải cố gắng cho tương lai của chính mình. Vì tôi biết: Cuộc sống là không chờ đợi.




Khác với 18 mùa hè đã trôi qua, mùa hè này tôi được tắm mưa trên đường phố Hà Thành đông đúc, náo nhiệt. Đoạn đường từ trường về nhà trọ vẫn rất quên thuộc nhưng sao hôm nay lại làm cho tôi thấy lạ lẫm đến thế. Đang suy nghĩ mông lung một điều gì đó. Bỗng ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt: trời đã tạnh! Và điều đó cũng cát ngang dòng suy nghĩ của tôi. Rồi cũng chính cơn mưa rào ấy làm tâm trạng tôi thêm rối bời, khó tả.




Và cũng khi cơn ma tới, buồn vui lẫn lộn. Buồn nhìu nhưng niềm vui cũng không ít. Tôi phải chia tay thầy cô, bạn bè(tất nhiên là trong thời gian ngắn.). Có lẽ: tôi sẽ rất nhớ họ. Nhưng thay vào đó tôi được ăn những bát canh cua do mẹ nấu: ngon biết bao!Nhưng dù sao chăng nữa: với cảm xúc gì, ở độ tuổi nào: dù là một cô bé 15 hồn nhiên, ngây thơ hay một bà cụ ở cái tuổi"gần đất xa trời".hjhj, thì có lẽ: Những cơn mưa đầu mùa luôn vẹn nguyên một hình ảnh trong tôi!

Thu Thủy
25 tháng 3 2017 lúc 20:34

Kang Ha Eun

Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành, giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời. Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật.

Buổi chiều hôm ấy, trời bỗng nhiên oi ả hơn mọi ngày. Ánh nắng như chói chang hơn, cả một vùng không hề có lấy một chút gió nào. Ai ai cũng cảm thấy mệt mỏi, những chiếc quạt máy như không đủ công suất để phục vụ cho tất cả mọi người nữa. chúng chỉ chạy một cách lờ đờ. Ngay cả với những hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài nay cũng như không còn sức sống nữa. Chúng như héo rũ, không còn được đung đưa theo những cơn gió như thường ngày. Ai cũng mong có một cơn mưa mát lành tới để làm dịu bớt cái oi nóng của những ngày hè. Và rồi, chỉ khoảng nửa tiếng sau đó, trời đất như thay đổi. Những đám mây đen sì từ chân trời bay về.

Trời bỗng nổi lên những trận gió lớn như mang biết bao hơi lạnh từ biển vào trong đất liền. Trẻ con cùng nhau reo vui, chào đón cơn mưa đến với niềm vui hần hoan, hạnh phúc Và rồi “ Ầm!” một tia chớp như xé toạc cả bầu trời cùng với tiếng sầm ì ùng. Ngay lập tức, người lớn vội vàng chạy về nhà đóng cửa, cất đồ phơi ở bên ngoài, còn những lũ trẻ thì cười vui sướng, hẹn cùng nhau đá bóng dưới trời mưa. Hoạt động của con người như nhanh hơn để chạy đua với thời tiết. Những hạt mưa lớn bắt đầu rơi “ lộp bộp” ở trên mái hiên, trên những con đường.

Và nhanh chóng sau đó, cơn mưa lớn bắt đầu rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn của những ngày qua. Cơn mưa mùa hạ tới nhanh mà đi cũng nhanh. Sau cơn mưa, tất cả mọi thứ như được khoác thêm một lớp áo mới- tươi mát và trong xanh hơn bao giờ hết. Mọi vật cùng vui sướng khi được tắm mát sau rất nhiều ngày oi bức. phía xa xa, trên bầu trời trong xanh sau trận mưa, bồng nhiên xuất hiện những tia sáng lung linh, cong cong vươn lên giữa bầu trời- cầu vồng sau mưa.

Mưa mùa hạ không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn làm cho con người cảm thấy yêu đời hơn bởi những gì mà nó đem tới. Những cơn mưa chợt tới chợt đi đã trở thành một hình ảnh tượng trưng cho mùa hè và cùng giúp chúng ta được gần nhau hơn, để có những phút giây gần bên nhau, cùng lắng nghe những tiếng mưa rơi bên hiên nhà.

Não cá vàng
25 tháng 3 2017 lúc 20:49

Mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí mát dịu, trong trẻo xóa tan nắng hè đổ lửa. Kỷ niệm ùa về. Cơn mưa đầu mùa mang đến mùa màng bội thu, nhưng có lúc lại lấy đi đồng lúa đang thì của người nông dân khắc khổ.

Trời đang nắng như đổ lửa, không khí xung quanh ngột ngạt, nhễ nhại. Trong khoảnh khắc, trời nhạt dần. Đi chưa hết một con phố, trời nổi giông quay cuồng. Và mưa đến. Bất ngờ. Có rất nhiều người không kịp tìm nơi trú ẩn. Không gian nhòa trong màn trắng của mưa hạ.
Tôi lao xe vào quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để hưởng cái ngọt lành, mát mẻ của mưa đầu mùa. Cái quán nhỏ đã chật cứng người. Mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Và trời càng sầm sì báo hiệu trận mưa dài. Phải chăng, đã lâu không được trút xuống nhân gian nguồn nước vô tận, mà hôm nay mưa càng xối xả!

Nhấp ngụm trà nóng. Tôi suy nghĩ miên man chờ mưa tạnh. Trong mớ suy tưởng hỗn độn, nhộn nhạo không đầu không cuối, một chút lắng đọng... những trận mưa quê của tuổi thơ chợt ùa về, hiện lên trong tôi rõ ràng, trong sáng và đẹp như cổ tích.

Quê tôi ở vùng văn hoá Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là công việc chính. Những việc mua, bán, sắm sửa, làm nhà, cưới hỏi... đều trông vào hạt thóc, hạt gạo, và một chút khoai sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, trồng trọt, bên cạnh bàn tay chăm bón, săn sóc của con người, thì việc nắng, việc mưa đóng vai trò quan trọng.

Tôi còn nhớ, mỗi lần khi trời đất vào độ tháng tư âm lịch, lúc những đồng lúa đang độ sung mãn nhất, hay như người ta thường gọi: lúa đang thì con gái, bà tôi và người dân quê lại ngày đêm mong chờ một trận mưa rào. Chỉ cần một trận mưa thôi, sáng hôm sau thức dậy đi thăm lúa, thật kỳ diệu, cả đồng lúa trở nên xanh mướt, những nụ đòng đòng tách ra khỏi lá vươn thẳng lên trời cao, để lộ những bông lúa non căng mẫm.

Người dân quê tôi chắc mẩm: năm nay chắc được mùa to! Trận mưa rào đầu hạ đối với người nông dân quý giá biết nhường nào.

Nhưng có đợt, khi đồng lúa đang trổ đòng đòng, trời không phù hộ mang mưa kéo dài đến cả tuần. Mưa lâu khiến bà tôi ăn không ngon ngủ không yên... vì mấy sào ruộng sẽ ngập đầy nước.
Mưa... nước đọng tràn trề. Nước ở mương con tràn vào đồng. Con mương cái ngày thường to là thế, vậy mà cũng không đủ lớn để thoát nước nhanh ra sông. Mưa mãi rồi cũng tạnh.

Hàng ngày, bà tôi, những người dân quê tôi đứng trên bờ ruộng buồn rầu, ngao ngán nhìn đồng lúa ngập trắng nước. Những ruộng lúa ngâm cả tuần trời trong nước đang thối dần. Một năm thất bát được báo trước. Tiếc của, nhiều người xắn quần, xắn áo dầm mình xuống đồng múc nước đổ đi, và cố chọn những cây lúa còn xanh, nâng niu trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má gầy gò, khắc khổ của những người nông dân quanh năm vất vả.

Người lớn khổ sở là thế, ấy vậy mà lũ trẻ con chúng tôi vẫn vui mừng khôn xiết. Những ngày mưa, sau mỗi bữa cơm độn khoai sắn, hôm nào chúng tôi cũng mang rổ, mang dậm ra chặn đầu dòng nước để bắt cá. Chờ một lúc, quãng mười phút, nhấc lên, những con cá rô, cá giếc ngửa cái bụng trăng trắng nhẩy nhót trong rổ. Cả lũ cười hả hê, khoái trá...
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm đứt đoạn dòng hoài niệm. “Anh có bị ướt không?”... Lời hỏi thăm ân cần của người bạn khiến tôi thấy lòng ấm áp... “Cậu về đi chứ, mưa kiểu này thì lâu tạnh lắm”, bà chủ quán vừa sốt ruột cho tôi, vừa ngán ngẩm.
Tôi lao ra đường, trong nháy mắt quần áo ướt sũng. Lạ thay, cái lạnh biến đi đâu hết, thay vào đó là sự mát mẻ, sáng khoái, có cảm giác những bụi bẩn, nhọc nhằn, toan tính... đã được mưa gột rửa. Lòng lại trắng trong, nguyên sơ như thuở nào; mà chắc không chỉ riêng tôi có cảm giác sảng khoái này. Mưa làm cho người nhẹ nhàng, “sạch sẽ” hơn. Mọi vật xung quanh như mới hơn, đáng yêu hơn. Những con đường đã hết bụi bặm. Những hàng cây được tắm mát. Những ao hồ ăm ắp nước sau mùa khô cạn...

Trong mưa, lẫn vào dòng người vội vã, hối hả, đẹp nhất, vô tư nhất có lẽ là những cô cậu học trò thủng thẳng cùng chiếc xe đạp thong dong trên đường. Những đôi xăng đan được bỏ vào giỏ xe làm lộ đôi chân trần trắng trẻo xinh xắn. Chốc chốc, các cô cậu lại vung tay té mưa, đùa giỡn, khúc khích cười. Những đôi chân thiên thần thi thoảng chìa ra khoả nước, vung vẩy...Có lẽ chỉ tuổi học trò ngịch ngợm, vô tư mới đủ sức để đùa giỡn trong mưa.

Qua tiếp một con phố nữa, mưa ngớt dần. Phóng mắt về phía xa xa, mặt trời ló rạng trên những vầng mây trắng. Muôn ngàn tia nắng túa ra làm cho không gian rực rỡ trở lại. Nắng, mưa mùa hạ đỏng đảnh, hay hờn giận như tâm tình thiếu nữ...

Mưa đến bất ngờ và đi cũng bất ngờ. Mưa hạ như cuộc tình nồng nàn tuổi học học trò chưa kịp nhung nhớ đã vội chia ly. Mưa hạ như hai kẻ yêu nhau gặp nhau lần nào cũng vội...

Mưa tạnh hẳn!

Không hiểu vô tình hay cố ý, từ đâu đó, hình như nơi ô cửa nhỏ, ai đó đã “tặng” cho tôi những lời ca mượt mà, đằm thắm, và day dứt trong bài hát Cỏ và mưa: Em cỏ khát anh mưa rào đầu hạ. Cỏ úa mưa run rẩy cỏ đang thì. Mưa rào đến rồi đi, ngơ ngác em xanh. Em cỏ khát anh mưa rào nơi nào. Ngày nắng chang em chờ chẳng thấy mưa...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nắng mỗi ngày thêm nóng nực. Đã mấy hôm rồi, trời nắng gắt, không khí thật oi nồng. Bỗng nhiên từ đâu một cơn mưa rào đổ xuống sầm sập.

Mây từ phía biển đùn lên. Rồi từng đám mây bạc xám lướt qua, đuổi nhau trên bầu trời. Mặt đất bắt đầu tối sầm lại. Gió thổi lên ù ù. Sấm nổi ầm âm. Chớp tức giận xé rách bầu trời đen kịt. Mưa bắt đầu xuống ào ào. Đất trời mù mịt trong màn mưa trắng xoá. Những giọt mưa to bằng hạt ngô đập xuống mái nhà, sân gạch. Cây cối hả hê đón cơn mưa rào đầu hạ, tắm và uống nước mưa thoả thích.. Cơn mưa đổ xuống làm cho mọi vật, mọi việc như ngừng lại. Cây cỏ sáng người lên xanh biếc.Khí nóng bị làn gió xua tan từ bao giờ. Trời mát mẹ, ai cũng cảm thấy vui sướng. Mưa nhẹ hạt dần rồi tạnh hẳn. Gió nhẹ và mát vô cùng. Thay bằng màn đêm đẹn kịt, bầu trời lại khoác chiếc ao màu xanh trong và thăm thẳm. . Mặt tròi từ trong bụi tre ló ra ửng hổng. Những con chim vàng anh không biết từ đâu tới đậu trên cành cây hót líu lo. Trên khắp các nẻo đường, xe cộ và người đi lại mỗi lúc rộn ràng hơn.

Con đường từ trưởng trở về nhà sạch bong, phẳng lì. Gió thổi mắt rượi. Tan học chúng em kéo nhau ra về, khoác vai nhau, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.

Não cá vàng
25 tháng 3 2017 lúc 20:49
Mùa hạ mùa nắng mùa xa vắng
Mùa hạ mùa thi mùa chia li
Mùa hạ mùa mít mùa xa tít


Một mùa hè nữa lại đã đến. Hàng bằng lăng trước sân trường nở hoa tím biếc. Đẹp thật! Đang miên man trong dòng suy nghĩ: mùa hè đã về rùi ư? Bỗng đâu một cơn mưa ập tới không báo trước làm tôi ướt sũng. Tôi chợt nhận ra: hè đã về thật rồi!






Những cơn mưa bất chợt luôn là dấu hiệu báo rằng: một mùa hè đang tới gần. Mưa đầu mùa thú vị thật đấy(tôi thấy thế.) dường như nó mang theo cả dư vị mùa hè. Mưa ào ào, mưa to thật đấy: sân trường ngập, đường phố ngập nhưng trời vẫn rất oi và nóng. Cái thời tiết cứ mưa rùi lại nắng làm cho con người ta cảm thấy khó chịu nhưng tôi lại thích nó đến thế. Cứ khi hè tới cảm giác rạo rực, thiết tha cứ lan toả dần trong tôi. Chẳng năm nào giống năm nào, cứ mỗi khi cơn mưa rào đầu mùa bất chợt rơi xuống luôn làm tâm trạng tôi thêm xốn sang, khó tả. Có lẽ bởi vậy: mà tôi yêu cái mùa hạ oi bức đến thế- mùa của những quả mít thơm lừng(thik ăn nhất đấy.)




Tôi còn nhớ rất rõ, năm ngoái, cũng khi cơn mưa đầu mùa hạ tự nhiên rào rào rơi xuống như thác đổ. Cả lũ con gái lớp tôi ngồi khóc giống như mưa còn 5 thằng con trai đành bất lực trước cảnh"chị em phụ nữ như vậy". Bởi lẽ: chúng tôi biết rằng: một thời học sinh đang khép lại. Nhường chỗ cho nó là những nỗi lo toan trước các kỳ thi. Cả lớp chẳng đứa nào nói với đứa nào câu gì nhưng dường như tất cả đều hiểu: "mày ơi, tao yêu mày và cả lớp b2 đáng ghét nữa". Cũng vào lúc ve kêu, cùng với"những chiếc giỏ xe trở đầy hoa phượng" những mối tình đầu đang khóc dưới mưa. Họ hiểu rằng: ngày mai khi trên đường đời có thể cả hai không cùng nhau nhìn về một hướng nhưng họ đã có với nhau những kỷ niệm thật đẹp, những ký ức thời áo trắng hồn nhiên, ngây thơ thật khó quên. Và như nhà thơ Xuân Diệu đã viết: "tình đầu chưa dễ mấy ai quên". Còn với riêng tôi: không có một mối tình đã lưu giữ, nhưng hơn bất cứ một thứ vật chất tầm thường nào, tôi đã có những tình bạn thật đáng quý. Khi xa nhau rồi, chúng tôi càng hiểu rõ hơn: đó chính là những kho báu. Hơn ai hết, tôi thật sự hạnh phúc khi cuộc sống đã ban tặng cho tôi những điều kỳ diệu nhất.




Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, bây giờ tôi không phải là cô học trò nhí nhảnh, mặc áo dài trắng nhưng vẫn thích tắm mưa, mà giờ đây tôi đang là một sinh viên. Không còn áp lực của những mùa thi nhưng tôi luôn phải cố gắng cho tương lai của chính mình. Vì tôi biết: Cuộc sống là không chờ đợi.




Khác với 18 mùa hè đã trôi qua, mùa hè này tôi được tắm mưa trên đường phố Hà Thành đông đúc, náo nhiệt. Đoạn đường từ trường về nhà trọ vẫn rất quên thuộc nhưng sao hôm nay lại làm cho tôi thấy lạ lẫm đến thế. Đang suy nghĩ mông lung một điều gì đó. Bỗng ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt: trời đã tạnh! Và điều đó cũng cát ngang dòng suy nghĩ của tôi. Rồi cũng chính cơn mưa rào ấy làm tâm trạng tôi thêm rối bời, khó tả.




Và cũng khi cơn ma tới, buồn vui lẫn lộn. Buồn nhìu nhưng niềm vui cũng không ít. Tôi phải chia tay thầy cô, bạn bè(tất nhiên là trong thời gian ngắn.). Có lẽ: tôi sẽ rất nhớ họ. Nhưng thay vào đó tôi được ăn những bát canh cua do mẹ nấu: ngon biết bao!Nhưng dù sao chăng nữa: với cảm xúc gì, ở độ tuổi nào: dù là một cô bé 15 hồn nhiên, ngây thơ hay một bà cụ ở cái tuổi"gần đất xa trời".hjhj, thì có lẽ: Những cơn mưa đầu mùa luôn vẹn nguyên một hình ảnh trong tôi!

Não cá vàng
25 tháng 3 2017 lúc 20:49

Mấy tháng nay, trời nóng oi bức. Mặt trời như đổ lửa. Mọi người, ai cũng mong muốn có một trận mưa rào.

Mà thế rồi, chiều hôm qua trời mưa thật. Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Tôi đi học về, máy mà chạy về nhà kịp.

Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. Hơi nóng bốc lên. Mưa càng nặng hạt hơn. Mọi vật được bao phủ một màn nước trắng xóa.

Mưa càng nặng hạt, gió càng lớn. Cây cối ngả nghiêng, vật vã với những cơn gió mạnh. Hai bên đường, người nhờ trú mưa mỗi lúc một đông. Chẳng ai muốn mình bị ướt. Thế mà mấy cậu nhóc ở xóm tôi lại chạy ra đường tắm mưa. Chúng nô đùa, nhảy nhót, hò hét ầm ĩ. Đường vắng hơn. Chỉ còn vài chiếc xe là lầm lũi chạy trên đường.

Mà cũng đâu chỉ con người, con vật cũng vội vàng đi tìm chỗ trú mưa. Mấy con chim vội vàng bay đi chỗ trú thích hợp. Chó, mèo nằm ngoài sân cũng vội chạy vào chỗ khô ráo, sạch sẽ, rũ rũ bộ lông ướt lướt thướt của chúng. Mưa thật to. Nước mưa làm sạch mặt đường, chảy cuồn cuộn vào các rãnh cống.

Mưa ập đến nhanh như thế mà cũng rất mau tạnh. Mưa nhỏ dần, thưa thớt dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời thoáng đãng, trong lành. Cầu vồng bảy sắc hiện ra lung linh. Cây cối trở nên xanh tươi hơn nhờ được tắm nước mưa thỏa thuê. Vài con chim bay ra khỏi chỗ trú, đậu lên các cành cây hót ríu rít. Mặt đường sạch bóng nhưng vẫn còn vài vũng nước nhỏ. Mọi người ra khỏi chỗ trú mưa, vội vã trở lại với công việc hàng ngày.

Cơn mưa đúng lúc đã đem lại sự sảng khoái, dễ chịu, xua tan đi cái sự mệt mỏi hăng ngày vì oi bức. Đối với mọi người, cơn mưa thật đáng yêu, cần thiết và có ích.

Não cá vàng
25 tháng 3 2017 lúc 20:48

Quê em là vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho quê em. Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.
Trời đang nắng to, khí trời thật ủ dột, oi bức, không có tới một cơn gió nào thổi qua cả. Cây cối đứng im lìm. Nắng như cái lò "bát quái" phả xuống mặt đất. Hàng chuối xơ xác đứng rủ lá. Chú chó nhà em nằm dài ngoài hiên, thè cái lưỡi ra thở hừng hực vì không chịu được nóng.
Bỗng nhiên trời đang nắng đó mà tối sầm ngay lại. Ông mặt trời sợ gì mà trốn đâu mất. Thấy vậy lũ gà nhao nhác chạy vào chuồng vì tưởng trời sắp tối. Từ phía xa xa, em đã nghe thấy tiếng gió rào rào chạy lại. Mây đen cũng rủ nhau ùn ùn kéo đến. Mây như mang hơi nước nặng trĩu che kín đen cả một góc trời. Gió mỗi lúc một giật mạnh, bốc từng đám cát bụi mù mịt như táp vào mặt người đi đường ran rát. Trên đường, người mỗi lúc một thưa dần. Ai cũng cố đạp thật nhanh để về nhà cho kịp khỏi ướt.

Rồi, sấm nổ đùng đoàng. Chớp như xé toạc bầu trời đen kịt. Mưa bắt đầu rơi lộp bộp trên mái tôn. Tiếng mưa loong boong trong chiếc thùng hứng nước, đồm độp trên phiến nứa, gõ chan chát vào tàu lá chuối…
Lúc đầu, ngoài trời chỉ một vài hạt lách tách, càng về sau mưa càng to. Nước như thể có bao nhiêu trên trời là đổ xuống hết cả. Cây bòng bế lũ con đầu tròn trọc lốc múa may quay cuồng trong gió. Hàng cau nghiêng ngả như người say rượu. Ngoài vườn, những con ếch nhái thi nhau đuổi theo những con mối bị vỡ tổ. Trên đường, lũ trẻ thi nhau đuổi chạy tắm mưa. Hai bên đường, loáng thoáng bóng người trú mưa. Chỉ một lúc sau , sân nhà em đã lưng nước.
Thế nhưng, chỉ một lát sau mưa đã tạnh dần. Lũ gà chạy ra kiếm mồi. Trời rạng dần. Những chú chim lại bay ra hót ríu ran. Bầu trời như cao và xanh hơn. Ông mặt trời ló ra, chói lọi trên vòm lá bưởi lấp lánh.
Mưa đã ngớt nhưng nước vẫn chảy từ mái nhà xuống ồ ồ. Những rạch nước nhỏ lênh láng trên khoảng vườn. Hết mưa rồi. Mọi người lại vội vàng đổ ra đường tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Cơn mưa chiều qua đã làm cho đất trời quê em thêm sức sống mới. Nhờ cơn mưa này, lúa thêm tươi tốt. Em thầm nghĩ chắc năm nay quê mình lúa được mùa lắm đây.

levietthang
6 tháng 5 2017 lúc 15:06

what

Nhàn Thanh Thanh
7 tháng 8 2017 lúc 10:38

Ông mặt trời tỏa nắng chói chang, làm không khí thật oi ả.Bỗng nhiên mây đen kéo đến, trời nổi giông làm cho lá rụng la tả, bụi bay mù mịt.

Những đám mây lớn, nặng bao phủ cả bầu trời.Cơn gió lành lạnh thổi qua mang theo vài hạt mưa.Mưa mau dần. lẹt đẹt, xiên xẹo theo gió, hạt mưa rào rào bắn xuống lòng đường trắng xóa.Nước chảy lênh láng, chỉ ít phút đường bây giờ đã toàn là nước.Cành cây nghiêng ngả theo gió, cành to thì sà vào dây điện.Mọi người kéo nhau dạt vào hai bên đường người thì trú lại, người thì mặc áo mưa đi tiếp.Trên vỉa hè mỗi lúc một đông.Mọi người xúm xít vào với nhau để cho người khác trú.

Con đường vẫn có những chiếc xe máy đi qua chắc là họ có bận việc gì thế mới không kịp dừng xe để mặc áo mưa.Mưa mỗi lúc một to, những hạt mưa nhảy nhót trên mái nhà lộp độp, lộp độp.Tia chớp lóe sáng loằng ngoằng trên bầu trời xám xịt.Tiếng sấm rèn vang khiến cho những em bé nép mình vào người mẹ.Trong nhà bỗng tối sầm lại, một cái mùi xa lạ đến khó tả.Con mèo nằm co ro trên giường, thỉnh thoảng meo meo nhìn trời mưa như sợ hãi.Mưa đến đột ngột và tạnh cũng bất ngờ.Mưa đang ào ạt, thưa dần rồi tạnh hẳn.

Sau cơn mưa trời lại sáng.Mặt trời ló ra những tia nắng ấm áp, nhè nhẹ xiên xuống mặt đường.Cỏ cây được tắm gội sạch sẽ.Những chiếc lá sạch bóng, xanh mát như ai vừa chùi.Chim chóc từ đâu bay ra lại hót líu lo.Mọi người ồ ạt xuống lòng đường.Mưa đem lại nước và cái mát dịu cho cây cối, con vật và mọi người để xua đi cái nắng nóng oi ả.


Các câu hỏi tương tự
Lindan Nguyễn
Xem chi tiết
An Nguyễn
Xem chi tiết
nguyenthimaithi
Xem chi tiết
Trương Bảo Uyên
Xem chi tiết
TiNa Mai Chi
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Thu Hương
Xem chi tiết
Nguyễn Thùy Dương
Xem chi tiết
Trần Thị Đào
Xem chi tiết
Dương Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết