Chào các bạn,tôi là một bức tường có nhiệm vụ che chắn và bảo vệ cho ngôi trường Tiểu học này . Hây...Hôm nào cũng như vậy,các bạn học sinh lớp 2 , lớp 3 đều mang bút chì , bút bi , màu để khắc lên người tôi . Mới ngày đầu tiên được khoác lên bộ áo màu vàng đẹp đẽ này , tôi cảm thấy rất hạnh phúc , vậy mà bây giờ nhìn tôi không khác gì một bức tường cũ kĩ , hỏng nặng và trông thật xấu xí ! mà thôi , dù sao tôi cũng đã lớn tuổi rồi , bọn trẻ quậy phá lên người tôi chỉ vì bọn nhỏ nó không biết điều hay lẽ phải , chúng còn non nớt quá mà ...
À quên , tôi có một " đứa cháu ngoan ngoãn " học lớp 5 trường này , tên là Xuân Huy ! Nó ngoan ngoãn và lễ phép lắm , luôn luôn bảo về và che chở cho tôi ! Sáng nay , Huy đến sớm lắm , thấy đi qua , tôi hỏi :
- Huy à,hôm nay con đi sớm vậy ? Mới có 6 : 00 mà ...
- Dạ con chào bác tường ạ , hôm nay con có chuyện buồn , nên ...
-Con có chuyện gì ? Ngồi đây kể cho ta nghe đi !
-Hôm qua , bạn Tuấn Anh cùng lớp trêu chọc con , nói con lúc nào cũng ở bên bác , mắng mấy em học sinh không được vẽ lên tường , bạn ấy bảo con oai , bảo con rảnh rỗi mà quát mấy em ý ! Sáng nay , mẹ bảo con cứ tự tiện nói mấy em lớp dưới , rồi mấy em khóc , tội nghiệp ! Con làm vậy là chỉ muốn nhắc nhở mấy em ấy thôi mà...là sai hả bác ?
Tôi rưng rưng nước mắt,chỉ vì tôi mà cậu bé hiền lành ngây thơ này đã phải chịu bao lời trách mắng . Rồi cậu bé ôm chầm láy tôi và bảo :
- Con sẽ mãi ở bên bác !
Sáng nay , tôi nghe được thầy hiệu trưởng bảo :
- Cái tường này cũ lắm rồi , phải phá đi để thay cái mới thôi !
Tôi buồn lắm...Chiều đến,khi các bạn học sinh đi học về , Huy nhìn tôi và bảo :
- Con sẽ không để cho bác đi đâu !
Rồi cậu bé chạy đi cầm thùng sơn , dùng cọ quết lên người tôi một màu vàng óng ả mà thanh lịch ! Sáng hôm sau , nhà trường thấy vậy đã không thay cái bức tường mới nữa , tôi mừng lắm ! Tội nghiệp thằng bé , thức cả đêm để lo cho tôi , vất vả rồi , Huy à ... !