Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Nguyễn Thị Hồng Nhung

ĐỀ 1: Kể về một việc tốt mà em đã làm.

ĐỀ 2: Kể về một lần em mắc lỗi (bỏ học,nói dối,không làm bài,....)

*LƯU Ý*: KHÔNG SAO CHÉP TRÊN MẠNG, CẢM ƠN !

hihihihihihi

vũ tiến đạt
3 tháng 11 2017 lúc 16:06

đề 1: gợi ý

Mở bài:

Giới thiệu việc tốt mà em đã làm. Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào?

Thân bài:

Việc tốt mà bạn đã làm là gì? Thời gian và địa điểm bạn làm công việc đó? Có bao nhiêu người hay chỉ mình bạn? Có người khác chứng kiến hay không? Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào? Em có vui khi làm công việc đó Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc.

Kết bài: Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình.

vũ tiến đạt
3 tháng 11 2017 lúc 16:08

đề 2: mình cho bn 1 dàn ý kham khảo nhé!

Mở bài:

– Cho biết thời gian xảy ra sự việc.

– Sự việc đó là gì và em cảm thấy như thế nào?

Thân bài:

– Diễn biến sự việc.

+ Hoàn cảnh khiến em gây ra lỗi lầm.

+ Hành động của em gây ra hậu quả như thế nào?

+ Em có suy nghĩ gì về những hành động sai trái đó?

Kết bài:

Viết ra những cảm nghĩ của em về những lỗi lầm mắc phải và quyết tâm sửa chữa để cuộc sống tốt đẹp hơn.

Lưu Phương Ly
3 tháng 11 2017 lúc 18:02

ĐỀ 2:

1. MB: Dẫn dắt--> giới thiệu về lần mà em mắc lỗi.

-Đó là sự việc gì?

-Nó diễn ra khi nào?

-Suy nghĩ của em khi em mắc lỗi đó.

Ví dụ: Trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng có những lần mắc phải sai lầm. Nhưng có lẽ lỗi lầm của tôi thì tôi không bao giờ quên, đó là lần tôi quay cóp.

2. TB:

a. Hoàn cảnh:

-Đêm hôm trước anh chị tôi xuống chơi, vì mải chơi cùng mọi người nên đã muộn mà tôi vẫn chưa học bài, làm bài tập. Trong đầu tôi nghĩ trong ngày mai cô giáo sẽ kiểm tra. Tôi đấu trang tư tưởng [...] và cho rằng cô sẽ không kiểm tra mình vì mình chó điểm miệng/hiểu bài rồi.

=> Ung dung lên giường ngủ.

-Giấc ngủ đến vs tôi nthaatj dễ dàng như uống một li sữa, ăn 1 cái kẹo.

b. Diễn biến sự việc:

-Miêu tả tâm trạng khi đến trường.

-Lo lắng, mong đề dễ.

-Khi thầy/cô giáo yêu cầu em lên phát đề, em biết được hết đề bài --> choáng váng vì mình chưa ôn => sững sờ =>bạn bè giục phát đề.

-tim đập mạnh, khó thở, mồ hôi túa ra,...

-ko lm đc bài-->tìm đồng minh.

miêu tả khung cảnh lớp hk.

sờ điểm thấp[...] => đánh liều quay cóp

bị phát hiện

3KB

-rút ra bài học+liên hệ bản thân

Nguyễn Phương Linh
11 tháng 1 2018 lúc 12:25

Trong cuộc đời này, ai ai cũng có những chuyện vui buồn. Tôi cũng vậy nhưng tôi vẫn còn nhớ chuyện tôi đã nói dối mẹ. Đó là một câu chuyện thật bổ ích và cũng nhờ nó đã cho tôi một bài học.

Hôm ấy là ngày sinh nhật của tôi. Tôi háo hức và chuẩn bị sinh nhật thật hoành tráng. Buổi sinh nhật diễn ra thật vui vẻ và tôi còn vui hơn nữa khi nhận được bao nhiêu món quà từ người thân, gia đình và bạn bè. Thời gian cứ trôi đi, cứ trôi đi, buổi sinh nhật cũng đã kết thúc. Mẹ bảo tôi:

- Linh ơi, con lên gác học bài đi!

Tôi vâng vâng dạ dạ rồi đi lên gác học bài. Tôi cố bài nhưng trong tâm trí tôi vẫn còn hiện lên những tiếng nói , tiếng cười trong buổi sinh nhật. Vậy là tôi không học bài nữa và tôi cũng rất tò mò xem món quà mà mọi người tặng cho tôi là gì. Tôi đóng cửa phòng lại và bóc từng món quà." Ôi! Toàn là những đồ mà mình thích. Nào là tiền, đồ chơi, sách, truyện...". Trời đã muộn rồi, tôi mệt quá, liền đi ngủ ngay. Sáng hôm sau, tôi ngủ tôi ngủ dậy và đi học bình thường. Bạn Mai - người bạn thân của tôi đến và hỏi:

- Này, Linh ơi, bạn học bài chưa?

Tôi ngạc nhiên:

- Ơ, hôm nay có cái gì đâu mà tôi phải học bài vậy?

- Hôm nay có bài kiểm tra. Bộ bạn quên ròi à? Cô giáo nói rồi mà!

- Ừ...Không có gì đâu!..Ba tranh thủ thời gian mà học bài đi!

Không may, đúng lúc đó, tiếng trống trường vang lên " Tùng..Tùng... Tùng". Ôi! Không thể nào, mình còn chưa học bài nữa mà! Cô Hồng bước vào lớp, cả lớp đứng dậy chào cô và đồng thanh:

- Chúc con chào cô ạ!

- Rồi các em ngồi xuống đi!

Cô mang một tập đề ra và nói:

- Như hôm trước cô đã bảo các em về nàh học bài để hôm nay kiểm tra! Chúc các em làm bài tốt!

Rồi tôi nhận bài kiểm tra… Đây là những kiến thức mà cô dạy rồi mà nhưng mình đã quên tất cả… và chỉ còn vài kiến thức xíu thôi! Thế rồi tôi làm được hai ba câu; còn mấy bạn khác đã làm gần hết rồi. Tôi đọc đầu bài và viết những gì tôi nghĩ. Thời gian cứ thế mà trôi, 45 phút làm bài đã hết. cả ngày ở trường tôi chỉ biết lo sợ và lo sợ. Trong đầu luôn luôn nghĩ đến hình ảnh ba mẹ tức giận và cho tôi một trận cuồng phong. Ba hồi tiếng trống trường vang lên báo hiệu đã kết thúc buổi học. Mẹ thấy tôi và gọi:

- Linh ơi, mẹ ở đây!

Tôi tiến gần chỗ mẹ đang đứng và nói:

- Con chào mẹ

- Ở trường, con làm bài thế nào?

- Hôm nay, ở trường, chúng con không làm bài kiểm tra. – Tôi nói dối mẹ

- Thôi con lên xe đi!

- Vâng ạ.

Buỏi tối, khi gia đìn tôi đang ăn cơm. Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên: “Reng! Reng! Reng!”, tôi bắt đầu lo lắng… Thì ra đó là bác Năm gọi lên để ngày mai lên ăn giỗ. Mẹ bảo tôi:

- Con ạ, ngày mai chúng ta đi về quê thì phải nói với cô giáo một tiếng.

- Vâng…- Tôi nói li nhí trong cổ họng

Lúc đó, tôi ra ngày ngoài xem tivi. Rồi tôi nghe mẹ nói với cô:

- Chào cô, em là phụ huynh của cháu Nguyễn Phương Linh, lớp 6A6. Ngày mai nhà chúng tôi có việc nên cô cho cháu nghỉ một buổi ạ!

Tôi không biết mẹ và cô nói chuyện gì, tôi nghe mẹ nói với cô bằng giộng trầm hơn “Vâng… Vâng..Tôi sẽ bảo ban cháu ạ! Em chào cô!”. Sau cuộc trò chuyện đó, mẹ tỏ ra rất lạnh lung với tôi, thi thoảng mẹ mới nói một câu. Đêm đến, tôi không thể ngủ được trong tâm trạng bất an. Đầu óc tôi không nghĩ được gì ngoài cách cư xử của mẹ đối với tôi. Tôi cố nhắm ngủ nhưng không thành. Rồi tôi thiếp đi từ lúc nào không biết. Ngày hôm sau, tôi về quê cùng ba mẹ để ăn giỗ nhưng mẹ vẫn tỏ ra lạnh lung với tôi. Buổi ăn giỗ diễn ra suôn sẻ. Buổi tối hôm đó, mẹ sang phòng tôi và đưa cho tôi một cuốn truyện và nói:

- Con hãy đọc cuốn truyện này và khi con hiểu ra vấn đề thì hãy nói với mẹ!

Mẹ nói xong và ra khỏi phòng. Tôi cầm quyển truyện lên mà tay tôi run run. Nhìn tựa đề của truyện mà sao lạ vậy? – “Hạt giống tâm hồn”. Tôi mở trang đầu và bắt đầu đọc. Nó nói về lỗi lầm của con người: “ ta có thể nhìn thấy lỗi lầm của người khác nhưung còn khi ta nhìn lỗi lầm của mình thì sao? Nó luôn luôn ở đằng sau ta và không bao giờ tiến lên được, trừ khi nào ta nhận ra sai lầm của mình…”. Đọc từng đó thôi tôi đã biết mẹ muốn tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi quyết định sang phòng mẹ để xin lỗi. Tôi nói với mẹ:

- Con biết lỗi của mình rồi thưa mẹ, lần sau con sẽ khắc phục.

- Con biết lỗi là tốt rồi! Có lẽ con đã hiểu ý nghĩa của quyển “Hạt giống tâm hồn”. Lần sau con được như vậy, nghe chưa?

- Vâng ạ!

Khi về phòng tôi cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi! Tôi lên giường ngủ và bắt đầu mơ một giấc mơ tuyệt dẹp. Từ câu chuyện đó, tôi đã rút ra một bài học: đừng bao giờ nói dối bởi nói dối sẽ làm mất niềm tin của người khác và nó sẽ bào mòn nhân cách và đạo đức của bạn. Cho nên chúng ta cần phải sống trung thực để được mọi người quý mến và trở thành một người có ích trong xã hội.

Câu chuyện này đã trôi đi đã lâi rồi nhưng ý nghĩa của nó vẫn không phai mờ trong tâm trí tôi.

momochi
10 tháng 10 2019 lúc 10:19

Mở bài:

Thứ hai tuần trước vì ở nhà ham chơi, không học bài để kiểm tra môn Lý nên tôi đã có hành động sai trái là mở sách và tập trong giờ kiểm tra. Chính điều này đã làm cho cô giáo buồn.

Thân bài:

1/ Sự việc mở đầu:

- Đi học về, ăn cơm xong, tôi định lên phòng học bài chuẩn bị cho giờ kiểm tra Lý ngày mai.

- Thằng bạn bên cạnh nhà qua rủ tôi đi chơi điện tử - một trò chơi tôi rất thích – tôi đi ngay, định chơi một lát rồi về nhà học bài.

2/ Sự việc diễn biến:

- Trò chơi hấp dẫn quá nên tôi về nhà khá trễ.

- Tôi bị bố mắng: đi học về không lo học bài mà lại đi chơi (may là bố không biết tôi đi chơi điện tử, nếu không thì tôi ốm đòn). Bố bảo tôi về phòng học bài.

- Tôi lí nhí xin lỗi bố và nhanh chân về phòng. Lúc đi ngang qua phòng anh trai, tôi thấy ti vi đang chiếu phim “Hiệp sĩ bóng đêm”. Sao lại nhiều thứ hấp dẫn thế này? Làm sao đây? “Xem một tí thôi rồi về học bài” – tôi tự trấn an mình.

- Phim kết thúc khá muộn, hai mắt tôi díu lại. Tôi ngủ một mạch đến sáng.

- Tôi choàng tỉnh và quáng quàng chạy đến lớp.

- Tiết đầu là giờ kiểm tra Lý. Cả lớp im phăng phắc vì ai cũng chăm chú làm bài.

- Tôi vô cùng bối rối. Đầu óc trống rỗng không một chữ thì làm sao? Trong đầu tôi hiện rõ điểm không tròn vo như giễu cợt và cây roi mây trên tay bố.

- Thôi, đành liều vậy. Tôi mở vở bài tập và sách giáo khoa ra. Mặt lấm lét vừa chép vào bài kiểm tra vừa canh chừng cô giáo.

- Đúng là “Thiên bất dung gian”. Tôi đang cặm cụi chép thì cô giáo xuất hiện. Tôi nhanh chóng gấp sách vở cất vào ngăn bàn. Cô gọi tôi đứng lên. Cả lớp đổ dồn những cặp mắt nhìn tôi. Tôi chối phắt ngay nhưng trước những lời lẽ chân tình của cô tôi đã cúi đầu nhận lỗi. Mặt tôi nóng ran, tôi vô cùng xấu hổ.

3/ Sự việc kết thúc:

- Cô bảo tôi xuống phòng giám thị và viết bản kiểm điểm.

- Tôi vô cùng ân hận, xin lỗi cô và hứa không bao giờ tái phạm.

- Cô tha lỗi cho tôi và khuyên tôi nên chăm học và phải trung thực nhận lỗi.

Kết bài:

- Tôi vô cùng ân hận trước lỗi lầm của mình.

- Tự hứa với bản thân sẽ bỏ hết trò chơi vô bổ, chăm lo học hành để bố mẹ vui lòng và thầy cô không buồn nữa.

Đây là một dàn ý mẫu bạn tham khảo nha!


Các câu hỏi tương tự
Khánh Linh Nguyễn
Xem chi tiết
Đỗ Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Lan
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Yến Nhi
Xem chi tiết
dang thi yen vy
Xem chi tiết
Nguyen Thi Ngoc Lan
Xem chi tiết
Thiên bình
Xem chi tiết
Trọng Vũ
Xem chi tiết
Song Tử
Xem chi tiết