Câu 1: Từ mượn là từ vay mượn từ tiếng nước ngoài (ngôn ngữ cho) để làm phong phú thêm cho vốn từ vựng của ngôn ngữ nhận.
Trình bày khái niệm mà từ biểu thị. +Đưa ra những từ đồng nghĩa hoặc trái nghĩa với từ cần giải thích. +Ngoài ra còn giải nghĩa theo lối miêu tả. +Hợp nghĩa của từng yếu tố Hán Việt. VD:Trắng: Có màu như màu của vôi *Chú ý:- Khi diễn giải phải ngắn gọn, súc tích dễ hiểu -Lấy từ này để giảng từ kia
còn nữa nè
Nguyên tắc mượn từ:Mượn từ là một cách làm giàu tiếng Việt. Tuy vậy, để bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt ngôn ngữ dân tộc, không nên mượn từ nước ngoài một cách tuỳ tiện.
-Từ toàn dân: là những từ ngữ được toàn dân sử dụng trong phạm vi cả nước.
-Từ địa phương, biệt ngữ xã hội:
+ Khái niệm:
Từ ngữ địa phương: là những từ ngữ chỉ được sử dụng ở một ( hoặc một số) địa phương nhất định.
Biệt ngữ xã hội: là những từ chỉ được dùng trong một tầng lớp xã hội nhất định.
+ Cách sử dụng:
Việc sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội phải phù hợp với tình huống giao tiếp. Trong thơ văn, tác giả có thể sử dụng một số từ ngữ thuộc hai lớp từ này để tô đậm màu sắc địa phương, màu sắc tầng lớp xã hội của ngôn ngữ, tính cách nhân vật.
Muốn tránh lạm dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội, cần tìm hiểu các từ ngữ toàn dân có nghĩa tương ứng để sử dụng khi cần thiết.