Mọi người giúp mình với ạ :((( mình cảm ơn ạ
Mọi người giúp mình với ạ :((( mình cảm ơn ạ
Vịt Con đi lạc
“ Gà mẹ dẫn đàn con đi ăn, thấy Vịt Con đi lạc liền gọi:
- Này Vịt Con, đi với cô nào! Cô sẽ giúp con kiếm ăn.
Vịt Con nghe vậy liền đi theo, ăn chung với đàn gà. Đàn gà con thấy Vịt Con được mẹ chia mồi nên phàn nàn:
- Sao mẹ lại cho Vịt Con ăn chung với tụi con? Nó đâu có cùng loài với mình?
Gà mẹ giải thích:
- Các con thử nghĩ nếu bản thân mình đi lạc và gặp đàn vịt khác thì sao? Lúc đó thì các con muốn được họ giúp đỡ hay bị bỏ rơi chỉ vì khác loài?”
(Trích Giọt Sương Chạy Trốn, NXB Kim Đồng, 2020)
Câu 1 (2 điểm).
a. Đoạn văn trên được viết theo thể loại nào?
b. Em hãy chỉ ra nội dung chính của đoạn văn?
Câu 2 (2 điểm).
a. Trong đoạn trích, tác giả tập trung miêu tả tính xấu của bầy gà con là gì?
b. Tìm và nêu tác dụng của biện pháp tu từ đặc sắc mà tác giả sử dụng trong đoạn trích trên?
Câu 3 (1 điểm). Hãy trình bày cảm xúc của em khi giúp đỡ một ai đó?
5- 6 dòng:
Câu 4 (2 điểm).
a. Xác định thành phần chủ ngữ và vị ngữ của những câu dưới đây:
- Vịt con đi lạc.
- Trời lạnh.
- Hoa nở.
b. Dùng cụm từ để mở rộng chủ ngữ hoặc vị ngữ hoặc cả hai thành phần chính trong các câu trên.
1,Có,vì truyện này đc viết cho trẻ em,có nhân vật là loài vật được nhân cách hóa
2,Ngôi thứ 3
3,giúp đỡ ở đây có nghĩa là dc mọi người thông cảm,quan tâm sẻ chia và bỏ rơi có nghĩa là bị kì thị,ghét bỏ
~ cảm ơn ! nhớ tick nha <33
Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi:
Ai còn Mẹ đó là điều may mắn
Được đợi mong khi đêm vắng chưa về.
Được ngợi khen dù người khác trách, chê.
Được an ủi, cận kề chia khó nhọc.
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Hiểu và thương bao khó nhọc nặng mang
Hiểu và đau những giọt lệ tuôn tràn
Hiểu thông cảm lỗi lầm đang mắc phải.
Ai còn mẹ trọng phút giây còn lại
Sẽ có một ngày Người vĩnh viễn rời xa
Sẽ có một ngày ta nức nở vỡ òa
Sẽ nuối tiếc khôn nguôi... luôn khổ đau vì nhớ!
(Ngày của mẹ - Nguyễn Thị Đức)
Đoạn thơ trên gợi cho em nhớ đến văn bản nào đã học trong ngữ văn 7, tác giả của văn bản đó?
Đọc
đoạn trích
vă
n bản
sau và thực hiện các yêu cầu:
“ ...
Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, b
ầu trời Vĩnh Linh xanh trong
,
chan
hoà ánh nắng,
bồng bềnh mây trắng. Dòng sông B
ến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh
bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía
biển.
Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn
và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng
con nước dềnh dàng theo
hướng C
ửa Tùng mà về với đại dương bao la. Ai hay, cái con sông hiền lành như
thế lại có một thời l
à nơi “tỳ vai của chiếc đòn gánh nặng hai đầu đất nước”; từng
là chứng nhân của “nỗi đau chia cắt bên ni bên nớ dằng dặc hai chục năm ròng”.
Trong ánh bình minh buổi sớm, đôi bờ Hiền Lương chẳng khác gì bức bích họa.
Dòng nước lững lờ buông trôi một cách t
hơ mộng dưới gầm cầu hai sắc vàng xanh
(1)
khiến cho cảnh vật đôi bờ tuyến lửa hiện lên thật thanh bình. Từ điểm phân
ranh giới ở giữa cây cầu trông sang mạn Bắc ta vẫn thấy đó lá cờ đỏ sao vàng năm
cánh cùng với khát vọng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Vi
ệt Nam là một. Sông
có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” đang phần
phật tung bay ngạo nghễ kiên cường trên cột cờ giới tuyến. Ngó về phía bờ Nam,
ta không chỉ nhìn thấy cụm tượng đài
"Khát vọng thống nhất" mà
thấy cả nguyên
v
ẹn, sừng sững những tháp canh, lô cốt tựa như những vết sẹo găm vào dòng chảy
của thời gian làm hằn lên bao vết đau thương chưa thể chữa lành, khiến cho đất mẹ
vẫn đang còn âm ỉ nhói đau
Ao ước mãi thế rồi cũng có ngày ta đến được nơi này. Con sông giới tu
yến.
Dòng chảy của những khát vọng cùng với bao nỗi thương nhớ, chia ly, xa cách.
Đứng giữa đôi bờ nhớ thương, trong nắng gió chênh chao, bâng khuâng lặng ngắm
con sông lịch sử với một dòng xanh trong êm ả đang lững lờ trôi như thể bao con
sông kh
ác của kh
úc ruột miền Trung
hướng về phía biển giữa bạt ngàn cỏ dại
hoang sơ mướt xanh được điểm xuyết bởi những chòm xuyến chi nhị vàng cánh
trắng nở êm đềm, rung rinh phía dưới chân cầu, bỗng thấy đâu đó trong mình như
thể đang ngân lên điệu hò da diết: “
Cầu Hiền
Lương ai tường mấy nhịp
/
Thiếp
thương chàng nỏ biết mấy mươi
/
Cách nhau chỉ tấc gang thôi
/
Tại răng không ngỏ
đôi lời cùng nhau”. Thế đấy! Đâu còn còn cuộc chiến sắc màu hay cái cảnh chọi
cờ, đấu loa của hai bờ Bắc
–
Nam. Dòng sông, cây cầu và đôi bờ tha
nh bình quá!
Cứ ngỡ như chiến tranh với những bom rơi đạn nổ chưa từng đi qua chốn này.
”
.
(“Đôi bờ Hiền Lương, hò hẹn mãi thế rồi cũng đến”,
theo
“
Phương Nam
văn hóa và phát triển
”
,
ngày 20/9/2018)
Câu
1
. Tìm 4 t
ừ láy có trong đoạn văn cuối cùng. (1.0
đ
)
Câu 2
. Cho biết tác dụng của các từ láy đó? (0.5
đ
)
Câu
3
. Em hãy tìm một biện pháp tu từ nghệ thuật
nhân hóa hoặc so sánh
được tác giả sử dụng trong đoạn trích? (0.5
đ)
Câu 4
.
Phân tích tác dụng của biện pháp tu
từ nghệ thuật đó.
(0.5
đ
)
Câu
5
. Tìm những
chi tiết,
hình ả
nh miêu tả dòng sông và cảnh vật hai bên
cầu Hiền Lương. (0.5
đ
)
Câu 6
.
Những
chi tiế
t, hình ảnh miêu tả dòng sông cùng
cảnh vật hai bên
cầu Hiền Lương
gợi cho em cảm nhậ
n được điều gì
về dòng sô
ng
?
(0.5
đ
)
Câu
7
. Qua các chi tiết miêu tả cảnh vật dòng sông và hai bên bờ sông Hiền
Lương
em cảm n
hận được điều gì về tình cảm của tác giả? (0.5
đ
)
Câu 8
. Đoạn trích v
ăn
bản
trên thuộc thể loại
văn học
nào?
(0.5
đ
)
Câu
9
.
Hãy chỉ ra những đặ
c điểm cơ b
ản về thể loại của trích đoạn
văn
bản
trên?
(0.5
đ
)
Phần II:
Viết
(5 điểm)
Đọc
đoạn
thơ sau
và thực hiện các yêu cầu
:
“
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre
không
ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may th
ân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc, tre nhường cho con”.“
Tre Việt Nam”, Nguyễn Duy,“Mẹ và em NXB Thanh Hoá, 1987)
Câu1:Đoạn thơ trên được làm theo thể thơ nào?
Câu 2:Hãy viết một đoạn văn khoảng từ 7 đến 1câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ trên.
Hãy kể về một lần em mắc lỗi (Ngắn nhất)
Tham khảo
Em đã mắc lỗi vì không nghe lời mẹ. Vào một buổi trưa nắng nóng gắt, khi mẹ và em đang ăn cơm trưa, mẹ dặn em rằng khi ăn cơm xong là phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm. Em cảm thấy chán nản khi phải ngủ trưa.
Trưa hôm đó, nhân lúc mẹ đang ngủ, em liền lấy trộm tiền của mẹ và mua kem. Trời nắng nóng gắt không thể tả nổi. Thật may mắn, quán kem vẫn còn mở. Sau khi ăn kem, em mới bắt đầu về nhà. Khi về tới nhà, mẹ vẫn còn đang ngủ, em rón rén bước vào phòng. Khi bước vào chiếc giường êm ả, em liền chìm ngay vào giấc ngủ.
Lúc tỉnh dậy, em thấy mệt mỏi. Mẹ em vào, thấy thế liền cặp nhiệt độ cho em. Em đã bị sốt, em thấy thật hối hận và đã kể hết chuyện cho mẹ nghe. Mẹ không trách mắng mà chỉ nhắc nhở em.
Em tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ mắc lỗi như vậy nữa.
Trong cuộc sống, con người thường mắc phải nhiều lỗi lầm. Tôi cũng vậy, tôi đã từng khiến cho bố mẹ phải phiền lòng vì mình.
Đó là năm tôi học lớp sáu. Tôi vốn là một đứa trẻ ham chơi nên không chịu học tập chăm chỉ. Cuối học kì một, kết quả học tập của tôi rất kém. Sau buổi tổng kết, cô giáo đã đến nhà để trao đổi với bố mẹ tôi. Chiều hôm đó, tôi về nhà mà cảm thấy rất lo lắng. Về đến nhà, tôi đã thấy bố mẹ ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chào bố mẹ, và chờ đợi những lời trách mắng. Nhưng không, bố mẹ không đánh cũng chẳng nói to, chỉ nhẹ nhàng trò chuyện với tôi.
Bố nói rằng, cô giáo đã đến trao đổi tình hình học tập của tôi. Cô giáo nói rằng tôi là một học sinh thông minh, nhưng chưa chăm chỉ. Điều đó khiến cho thành tích của tôi không tốt. Bố còn kể cho tôi nghe về quãng đời học sinh của mình. Bố cũng đã từng ham chơi, trốn học khiến cho ông bà phiền lòng. Mẹ cũng kể về tuổi thơ của mẹ cho tôi nghe. Vì gia đình nghèo, nên mẹ chỉ được học hết cấp hai, sau đó phải nghỉ học để phụ giúp bà ngoại. Mẹ rất mong muốn được đi học tiếp nhưng không thể. Tôi ngồi nghe mà cảm thấy nghẹn ngào.
Lần đầu tiên, tôi được nghe những lời chia sẻ chân thành từ bố mẹ. Buổi trưa hôm ấy trôi qua nhẹ nhàng. Sau buổi chia sẻ, cả nhà tôi cùng nhau ăn cơm. Những món ăn mẹ nấu toàn là món mà tôi thích. Tôi lén nhìn mẹ, thấy khuôn mặt mẹ đã có nhiều nếp nhăn. Dù có tức giận, thất vọng về tôi nhưng bố mẹ vẫn yêu thương, quan tâm đến tôi. Tôi cảm thấy bản thân cần phải cố gắng học tập. Bởi bố mẹ đã vất vả làm việc để cho tôi có cơ hội được đi học.
Gia đình rất quan trọng trong cuộc đời của mỗi người. Bởi ở đó có những người luôn yêu thương, bao dung chúng ta. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi những lời yêu thương nhất đến bố mẹ.
Em hãy nêu cảm nghĩ của mình về một “thức quà” mà em yêu thích ở địa phương/ quê hương mình bằng một đoạn văn (khoảng 7 - 8 dòng)
Quê hương với mỗi người là một miền kí ức thiêng liêng. Đó có thể là một vùng quê thanh bình, thơ mộng cũng có thể là một thành phố năng động, sôi động. Với tôi, quê hương là một vùng trung du yên ả với đồi núi nhấp nhô, trập trùng. Mảnh đất ấy có con sông nhỏ đưa nước về tưới mát những ruộng lúa, nương dâu xanh tốt. Đất vùng trung du không được màu mỡ, tươi tốt như phù sa đồng bằng, đất chỉ thích hợp với trồng hoa màu và những rừng cọ, đồi chè. Quê hương tôi bình yên đến lạ, là những câu hát vang xa trên những khoảng đồi của người làm nương rẫy, là chia nhau củ sắn ngọt bùi của những người hàng xóm thân quen. Những kỉ niệm ngọt ngào về quê hương sẽ là hàng trang theo tôi suốt cuộc đời.
Quê hương với mỗi người là một miền kí ức thiêng liêng. Đó có thể là một vùng quê thanh bình, thơ mộng cũng có thể là một thành phố năng động, sôi động. Với tôi, quê hương là một vùng trung du yên ả với đồi núi nhấp nhô, trập trùng. Mảnh đất ấy có con sông nhỏ đưa nước về tưới mát những ruộng lúa, nương dâu xanh tốt. Đất vùng trung du không được màu mỡ, tươi tốt như phù sa đồng bằng, đất chỉ thích hợp với trồng hoa màu và những rừng cọ, đồi chè. Quê hương tôi bình yên đến lạ, là những câu hát vang xa trên những khoảng đồi của người làm nương rẫy, là chia nhau củ sắn ngọt bùi của những người hàng xóm thân quen. Những kỉ niệm ngọt ngào về quê hương sẽ là hàng trang theo tôi suốt cuộc đời.
Câu thơ: “Tiếu vấn: Khách tòng hà xứ lai?” nằm trong bài thơ nào của ai? Có nghĩa là gì? Nói lên điều gì? Và tác giả có thái độ như thế nào trước câu nói trên.
giúp mình với
giúp mik với
Em hãy nêu cảm nghĩ của mình về một “thức quà” mà em yêu thích ở địa phương/ quê hương mình bằng một đoạn văn (khoảng 7 - 8 dòng)
Em hãy chỉ ra phép tu từ so sánh , nhân hóa trong bài thơ" Đi thuyền trên sông Đáy"