Đóng vai, nói và đáp lời của cóc và các con vật khi Trời đồng ý làm mưa.
MN ơi cho mik xin gợi ý bài này với
mượn lời một nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời , em hãy tả lại quang cánh cơn mưa và niềm vui của vạn vật khi ấy❤✿ɑː
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy.
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy.
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi đó.
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy.
Chắc các bn cũng biết tôi là ai chứ , tôi là chú cóc trong truyện " Cóc kiện trời " Sau đây tôi sẽ kể lại câu chuyện . Thấy tình cảnh gay go như vậy, tôi suy nghĩ ghê lắm cứ nhảy ra nhảy vào, lo lắng, sốt ruột và bực tức trước thái độ dửng dưng của Trời. Thế rồi tôi quyết định sẽ lên tận thiên đình để kiện Trời. Ngắt một cái lá Khoai môn đội lên đầu che nắng, tôi bắt đầu cuộc hành trình. Dọc đường, tôi gặp Cua, Gấu, Cọp. Ong và Cáo. Nghe tôi nói đi kiện Trời, tất cả đều xin theo.
Ngày xửa ngày xưa, có một năm hạn hán kéo dài, suốt mấy tháng liền trời nắng như đổ lửa, không có lấy một giọt mưa. Mặt đất nứt nẻ, cây cối héo khô, muôn vật khát nước nằm chờ chết.
Thấy tình cảnh gay go như vậy, tôi suy nghĩ ghê lắm cứ nhảy ra nhảy vào, lo lắng, sốt ruột và bực tức trước thái độ dửng dưng của Trời. Thế rồi tôi quyết định sẽ lên tận thiên đình để kiện Trời. Ngắt một cái lá Khoai môn đội lên đầu che nắng, tôi bắt đầu cuộc hành trình. Dọc đường, tôi gặp Cua, Gấu, Cọp, Ong và Cáo. Nghe tôi nói đi kiện Trời, tất cả đều xin theo.
Qua bao gian nan vất vả, cuối cùng chúng tôi cũng lên tới thiên đình. Trước cửa nhà Trời có để một cái trống to. Tôi phân công các bạn: “Anh Cua bò vào chum nước này. Cô Ong đợi sau cánh cửa kia. Còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp ở hai bên”. Mọi người làm theo lệnh của tôi.
Sau đó, tôi ung dung đánh ba hồi trống. Tiếng trống vang rền khiến Trời phải ngó ra. Thấy chỉ có một chú Cóc bé tí tẹo mà dám náo động thiên đình, Trời nổi giận sai Gà ra mổ tôi. Gà vừa bay đến, tôi ra hiệu cho Cáo nhảy xổ tới cắn cổ Gà tha đi. Trời sai Chỏ xông ra bắt Cáo. Chó vừa tới cửa đã bị Gấu quật chết tươi. Trời nổi giận lôi đình, sai thần Sét trừng trị Gấu. Thấn Sét hùng hổ vác lưỡi búa chạy ra thì bị Ong đốt túi bụi vào mặt, vào đầu. Sợ quá, thần vội vứt búa rồi nhảy vào chum nước. Bị Cua giơ càng kẹp một phát đau điếng, thần Sét vội nhảy vọt khỏi chum và bị Cọp vồ.
Túng thế. Trời đành xuống giọng, mời tôi vào nói chuyện. Tôi lễ phép thưa rằng:
- Muôn tâu Thượng Đế! Đã lâu lắm rồi, trần gian không được một giọt mưa. Thượng Đế cần làm mưa ngay để cứu muôn loài, không thì chết hết!
Sợ trần gian nổi loạn, Trời bèn hứa:
- Thôi, cậu cứ về đi, ta sẽ cho mưa xuống ngay!
Rồi Trời còn dặn thêm là từ nay về sau, nếu cần mưa thì tôi cứ nghiến răng báo cho Trời biết, khỏi phải mất công khó nhọc lên tận thiên đình.
Đoàn quân của tôi về đến hạ giới thì mưa đã tràn ngập cả sông ngòi, đồng ruộng. Sự sống trên mặt đất lại hồi sinh. Mọi người yêu mến tặng tôi cái tên là:
Cậu ông Trời.
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy.
cai ấy mà cũng hỏi thế mà cung là học sinh giỏi cơ đấy
à mà ko giúp thì thôi chứ sao lại trêu ghẹo tôi thế ngominhquan
Mượn lời 1 nhân vật trong câu truyện Cóc kiện trời , em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy
Các có có biết không, xưa kai có một lần trời hạn hán rất lâu đồng ruộng xác xơ hoa màu khô héo đất đai nứt nẻ. Các loài động vật đều chết dần chết mòn vì khát, Ngay cả dòng dõi nhà Cọp chúng ta cũng phả điêu đứng sống dở chết dở, trong những ngày khô hạn này.
May thay một ngày nọ, khi cha và bác gấu nằm dài ở bìa rừng chờ chết khát thì thấy Cóc và Cua đi đến, mặt người nào cũng lộ vẻ hăng hái. Hỏi ra thì mới biết họ rủ nhau đi kiện ông trời để đòi mưa. Thích chí, cha và bác Gấu xin đi theo họ, dọc đường lại gặp thêm ong và cáo chúng cũng muốn đi theo. Thế là cả bọn kéo nhau lên Thiên Đình. Gặp cái trống to ngay ở cửa. Cóc liền quay lại phân công cho từng người trong bọn. Lão cua thì núp trong chum nước, Ong núp sau cánh cửa, còn và bác gấu thằng Cáo ra phía sau ngồi chờ. Xong đâu đấy, Cóc liên đánh ba hồi trống. Cả bọn ai cũng hồi hộp hẳn lên. Cha nghe thoáng qua tiếng Ngọc Hoàng rồi lại thấy thiên lôi bước ra cửa, dòm dáo dác. Thiên Lôi lại trở vào chắc tâu với Ngọc Hoàng la chẳng có ai ngoại trời con Cóc bé nhỏ xấu xí đang chểm chệ trên mặt trống.
Ngay sau đó, bên trong cung điện, một con gà ra chạy xộc tính mổ cóc. Nhưng chưa kịp hành động thì cóc đã ra hiệu cho Cáo ở phía sau đến chộp cổ gà mang đi. Lại một con Chó chạy ra để nghênh chiến nhưng vừa ra khỏi cửa thì đã bị bác gấu nhanh nhẹn tiến lên ngoặm cổ Chó. Thế là Chó cũng tiêu đời.
Thua luôn hai keo liền Ngọc Hoàng chắc giận lắm nên ra lệnh cho chính Thiên Lôi ra trị gấu. Cầm lưỡi tầm sét trong tay Thiên Lôi ngông nghênh bước ra ngoài. Nhưng chưa kịp ra tay thì đã bị Ong ở sau cánh cửa chui ra đốt túi bụi, hoảng quá hắn nhảy vào chum nước. Chắc là hắn bị Cua kẹp, nên kêu oai oái ra ngoài. Giờ vuốt chơ hắn nãy giờ, cha vội nhảy đến vồ lấy hắn và xe xác hắn cho bõ ghét.
Bị thua to Ngọc Hoàng đành phải nhượng bộ mời Cóc vào nói chuyện, Cóc vội vàng kêu “muôn tâu Ngọc Hoàng, đã ba bốn năm nay, dưới trần gian không hề có một giọt mưa. Vạn vật khô héo cả. E rồi không còn một sinh vật nào sống qua nổi. Ngài phải lập tức cho mưa xuống không thì chúng tôi không để yên cho các ngài ngồi trong thiên đình này đâu.
Thấy Cóc nói răng mềm dẻo, vừa đanh thép quyết liệt, Ngọc Hoàng cuống cuồng đấu dịu:
– “Dạ vâng thưa các ngài, tôi sẽ cho mưa xuống ngay!”. Rồi ngài truyền gọi thần Rồng đến. Ngài chỉ vào Cóc và nói:
– Đây là cậu của ta ở dưới trần gian lên trách mắng vì việc để cho muôn vật dưới kia sắp chết khát. Ta ra lệnh cho người từ nay chớ biếng lười không tròn phận sự. Nếu khi nòa cậu ta nghiến răng làm hiệu thì người phải đổ mưa nghe chưa.
Thần Rồng khúm núm vâng lệnh ra đi, một lát sau bon cha đã nghe tiếng sầm ì ầm và vang tiếng ù ù như xay lúa …
Bọn cha trở về trần gian, mưa đã tạnh, nước trắng xóa cánh đồng, vốn ngày xưa còn nứt nẻ. Râm ran tiếng ve kêu, chút chít trên những cành cây sũng nước và sém lá là những tiếng của những con chim mới nở.
Tất cả được tắm mát hả hê chào đón bọn cha bằng sự hớn hở và tươi tỉnh.
Cha về đến hang không khí thật mát mẻ và dễ chịu, cha ngủ một giấc no nê cho đến ngày hôm sau. Tỉnh dậy cả thân hình còn ê ẩm nhưng cha rất vui và tự hòa vò mình đã góp phần cứu sống muôn loài.
Và kể từ đấy hễ Cóc nghiến răng là trời sắp mưa. Có những lúc cóc quên phận sự thì nghe trẻ con nó hát:
Con cóc là cậu ông trời
Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho
tham khảo nha bạn
Sau những ngày dài hạn hán khắc nghiệt, cơn mưa đến như một món quà từ trời. Những giọt mưa nhẹ nhàng rơi xuống từ trên cao, tạo nên âm thanh như những nhịp điệu nhẹ nhàng của thiên nhiên.Những hạt mưa chạm vào mặt đất khô cằn, tạo ra những âm thanh nhỏ nhẹ như những tiếng nhạc tự nhiên. Những đám mây đen tối dần tan biến, để lại bầu trời trong xanh và sạch sẽ hơn bao giờ hết.Cơn mưa làm sống lại mọi thứ xung quanh. Những cây cối khô héo và cỏ cạn cằn bắt đầu mọc lên xanh tươi, như thể chúng đang nhảy múa trong niềm vui. Những đám mây mờ dần tan biến, để lại ánh sáng mặt trời chiếu rọi khắp nơi.Vạn vật trở nên sống động hơn bao giờ hết. Những con chim hót líu lo, bay lượn trên bầu trời trong xanh. Các loài động vật xuất hiện từ nơi ẩn náu, tìm kiếm thức ăn và nước uống. Các con sông và hồ nước được cung cấp thêm nguồn nước, tạo nên một cảnh tượng tươi đẹp và sống động.Niềm vui tràn đầy trong lòng mọi người. Họ cảm nhận được sự sống trỗi dậy và hy vọng trở lại. Mọi người cùng nhau chia sẻ niềm vui, hát hò và nhảy múa dưới cơn mưa. Đó là một khoảnh khắc đáng nhớ, khi mọi người cảm nhận được sự hồi sinh của thiên nhiên và niềm
ghi thiếu do mạng lag
ghi thêm nek 'vui tràn đầy '
Đóng vai, nói và đáp lại lời động viên, khen ngợi của bố mẹ và chị Dua với Liêm.
- Hướng dẫn gợi ý: Vai của bạn là một người con ngoan, vì vậy bạn sẽ nói đáp lại lời khen của bố mẹ và chị Dua với tất cả sự chân thành của mình:
+ Con cảm ơn bố mẹ đã luôn yêu thương và quan tâm đến con, giúp con trưởng thành và tự tin trên con đường phát triển của mình. Con sẽ không bao giờ quên tất cả những nỗ lực và tình yêu thương mà bố mẹ đã dành cho con đâu ạ.
+ Em cảm ơn chị Dua đã luôn là người bạn tốt và đồng hành cùng em trong những thử thách của cuộc sống. Em cảm ơn những lời khuyên và động viên của chị, đã giúp em vươn lên và đạt được những mục tiêu mà mình đã đề ra.
+ Em sẽ tiếp tục cố gắng học hỏi, phấn đấu hơn nữa để không làm mất lòng bố mẹ và chị, luôn trở thành một con người có ích và đáng tự hào.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Cóc kiện Trời
1. Ngày xưa, có một năm trời nắng hạn rất lâu, ruộng đồng nứt nẻ, cây cỏ trụi trơ, chim muông khát khô cả họng. Cóc thấy nguy quá, bèn lên thiên đình kiện trời. Dọc đường, gặp Cua, Gấu, Cọp, Ong, Cáo. Tất cả đều đi theo.
2. Đến cửa nhà Trời, chỉ thấy một cái trống to, Cóc bảo :
- Anh Cua bò vào chum nước này, cô Ong đợi sau cánh cửa. Còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp hai bên.
Sắp đặt xong, Cóc một mình bước tới, lấy dùi đánh ba hồi trống. Thấy chú Cóc bé tẹo dám náo động thiên đình, Trời nổi giận, sai Gà ra trị tội. Gà vừa bay đến, Cóc ra hiệu, Cáo nhảy xổ tới, cắn cổ Gà tha đi. Trời sai Chó bắt Cáo. Chó mới ra tới cửa, Gấu quật Chó chết tươi. Trời càng tức, sai thần Sét trị gấu. thần Sét cầm lưỡi tầm sét hùng hổ đi ra, chưa kịp nhìn địch thủ đã bị Ong bay ra đốt túi bụi. Thần nhảy vào chum nước, lập tức Cua giơ càng ra kẹp. Thần đau quá, nhảy ra thì bị Cọp vồ.
3. Trời túng thế, đành mời Cóc vào. Cóc tâu :
- Muôn tâu Thượng đế ! Đã lâu lắm rồi, trần gian không hề được một giọt nước mưa. Thượng đế cần làm mưa ngay để cứu muôn loài.
Trời sợ trần gian nổi loạn, dịu giọng nói :
-Thôi cậu về đi. Ta sẽ cho mưa xuống ! Lại còn dặn thêm:
-Lần sau, hễ muốn mưa, cậu chỉ cần nghiến răng báo hiệu cho ta, khỏi phải lên đây !
Cóc về đến trần gian thì nước đã ngập cả ruộng đồng.
Từ đó, hễ Cóc nghiến răng là trời đổ mưa.
- Thiên đình : triều đình ở trên trời, theo tưởng tượng của người xưa.
- Náo động : làm ầm ĩ, ồn ào
- Lưỡi tầm sét : vũ khí hình cái búa của thần sét - Địch thủ : người đối chọi
- Túng thế (núng thế) : rơi vào cảnh lúng túng, không có lối thoát.
- Trần gian : thế giới của con người trên mặt đất.
Nguyên nhân nào khiến Cóc phải kiện Trời ?
A. Vì trời nắng hạn lâu quá
B. Vì trời mưa nhiều quá
C. Vì chim muôn bị chết nhiều
Lời giải:
Vì trời nắng hạn lâu quá khiến Cóc phải kiện Trời.
Mượn lời của 1 nhân vật trong câu chuyện Cóc kiện trời, em hãy tả lại quang cảnh cơn mưa đến sau những ngày dài hạn hán và niềm vui của vạn vật khi ấy.
GIÚP MIK PLS, MAI MIK PHẢI NỘP RỒI!THANKS TRƯỚC!