Truyện vui nè:
Mai:Anh nè!Sao nhà anh ở gần sông sao anh không biết bơi vậy?
Nam:Thế anh hỏi em sao nhà em ở gần sân bay sao em không biết bay vậy?
Mai: !!!
Đố vui :
1. Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?
2. Bên trái đường có một căn nhà xanh, bên phải đường có một căn nhà đỏ. Vậy, nhà Trắng ở đâu ?
3. Có 1 anh chàng làm việc trong 1 tòa nhà 50 tầng, nhưng anh ta lại chỉ đi thang máy lên đến tầng 35 rồi đoạn còn lại anh ta đi thang bộ.Tại sao anh ta lại làm như vậy ?
4. Làm sao để cái cân tự cân chính nó?
1. Bà chết năm 73 tuổi và do bị con bò đá chết.
2. Ở Mỹ
3. Vì thang máy chỉ lên đến được tầng 35
4. Lật ngược nó lại
1,Bà chết năm 73 tuổi và do bị con bò đá tết
2,Ở Mĩ
3,Vì thang máy chỉ lên được tầng 35
4,Chỉ cần lật ngược lại
............học tốt..............
Em không phải anh hùng cũng chẳng phải siêu nhân nhưng khi nếu anh cần em sẽ luôn thật gần. Vậy tại sao anh là siêu nhân, anh hùng của đời em mà những lúc em cần anh lại chẳng gần hả anh ???
Vì bạn quá thik bài "Anh Sẽ Luôn Thật Gần" và ko sống theo thế giới thực :))
♪ Lyrics: Người Âm Phủ - OSAD x VRT
Ba giờ anh còn chưa ngủ Tương tư về em biết bao nhiêu là cho đủ Chẳng phải người âm phủ ngày ngủ đêm bay Nhưng mà giờ lúc nào anh cũng như thằng đang trên mây Tóc em là suối Mắt em là hồ Nụ cười em là nắng để cho lòng này ngẩn ngơ Chẳng phải là xuân diệu anh cũng biết làm thơ Vì đơn giản là giờ trong đầu anh toàn thương với nhớ đi cùng với em trên một đoạn đường dài chỉ mong được một lần nắm tay dù là đi đến sáng mai chuyện anh nói đâu phải ngày một ngày hai nếu như em gật đầu mình bên nhau đến mãi mãi cuộc đời anh đã từng là bản nhạc buồn chỉ đợi em remix là anh sẽ lên luôn =))) từ ngày gặp em anh lại thấy bay bổng chẳng còn thấy chật chội chẳng còn dập khuôn lại đây anh nói nhỏ em làm cái gì cũng để anh phải nói ỏ mặt thì ngáo ngáo, điệu cười thì ngơ ngơ suốt ngày nói linh tinh vớ vẩn cũng để anh đêm về nhà ôm mơ chuyện trò với em cả đêm đến sáng chẳng cần một giọt cà phê không cần không cỏ không men không rượu nhưng em vẫn làm anh mê em có yêu bản thân mình ko? Nếu có thì làm tình địch với anh nhá Nhà có bán rượu ko ? Mà nói chuyện với em anh say quá Dừng lại nhanh Cười thêm cái nữa là tim anh đứt phanh Nhà em có sao em ko ở Mà lại đi chuyển hộ khẩu vào tim anh? em có thấy cuộc đời mình nhàm chán khi cứ hoài lặp đi lặp lại vậy thì đến đây với anh đi chứ sao còn cứ hoài tìm ai vòng tay anh không quá lớn, chân cũng chẳng được quá dài nhưng mà để ôm em hay chạy đến với em thì việc gì với anh cũng không ngại
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Em xin phép góp vui cho mọi người vài câu chuyện nữa ạ.
#1.
Em có một người anh họ, là con của dì L. đã mất mà em kể trong part trước. Anh này hay đi chơi đêm với bạn bè, vì kiểu chưa có người yêu nên cũng thoải mái lắm. Rồi có một lần, anh ấy bị tai nạn, ngất tại chỗ. Bạn anh đưa tới bệnh viện thì tỉnh, anh này thì lì, nhất quyết đòi về, không thăm khám gì hết. Mà kiểu mới bị tai nạn xong còn hoảng hay sao ấy, mà không về nhà, rủ bạn bè ra quán cafe ngồi. Đang ngồi, bỗng dưng anh của em nói với bạn: “Cái bà này là ai mà nãy giờ cứ đi theo tao vậy bây?”. Bạn của anh xanh mặt hết, vì khuya rồi, quán vắng, có mấy thằng ngồi, lại có người đàn bà nào ở đây? Mọi người nghi nghi, mới hỏi lại, thì anh em tả người phụ nữ ấy mặc một bộ đồ màu nâu, cứ đi theo nãy giờ, ảnh thấy mà. Mà bạn bè thì chẳng ai thấy. Mọi người phát hoảng, cứ sợ anh này lúc nãy tai nạn có bị đập đầu xuống đất, ảnh hưởng đến não không. Bạn bè định đưa anh tới bệnh viện, nhưng anh này nhất định nói không phải tưởng tượng, là thật, nghe nói cãi qua cãi lại mém thì đánh nhau. Một người trong nhóm thấy vậy mới quyết định cho anh em rưa mặt bằng nước tiểu, rửa xong, anh em không còn thấy người phụ nữ nào nữa hết.
Anh em là dân đi đêm, lại là con trai, ổng ít nói nhất nhà, và gan cực, vậy mà đêm đó về lại chủ động kể cho bà em nghe. Ai cũng tin hết, và suy nghĩ chung của mọi người là mẹ anh ấy lo cho con nên về.
Sẵn kể thêm chuyện này, dì út em hay kể lại, em cũng không nhớ là xảy ra ngoài quê hay trong này (nhà em gốc miền Trung, di cư vô đây), dì kể hồi dì L. mới mất, không rõ là bao lâu sau, một năm hay hai năm, nhưng năm đó các anh con dì còn nhỏ lắm. Có một lần ba đứa đang chơi ngoài ngõ thì đồng loạt chạy vào mếu máo, đứa nào cũng lắp bắp: “Có người…. có người…” Bà em bảo chắc các anh thấy mẹ về thăm, nhưng đứa lớn biết mẹ mất rồi nên mới không dám nói là thấy mẹ…
#2.
Ông bà em năm nay đều gần 100 tuổi rồi, nên chứng kiến nhiều lắm. Bà em kể, ngày xưa ngoài làng của em có nhiều ma quỷ lắm. Cữ hễ trời giông là ở hai đầu làng lại có hai cái đốm lửa to, bay từ hai đầu tới giữa làng, hai đốm lửa ấy gặp nhau lại bay ngược trở về hai phía. Mà bay đến đâu, lại nghe tiếng “cốc…cốc…”, tiếng hai thanh tre đập vào nhau ấy ạ, đến đấy. Được cái làng không ai sợ cả. Cứ hễ thấy là cả làng lại rủ nhau ra coi :3. Mới đầu nghe em cũng nghĩ là ma trơi theo khoa học bây giờ, cơ mà nếu vậy tại sao lại gặp nhau xong quay lại? Với nếu đó là photpho cháy thì tiếng gõ kia ở đâu ra?
À, ngoài đó hồi xưa theo người lớn kể là còn có một con quỷ thế này: hễ nó đứng ngõ nhà ai là nó sẽ giống y đúc người đàn ông chủ nhà đó. ĐỒng chí “quỷ” này từng một thời khiến thanh niên làng bà không dám đi chơi khuya luôn.
#3.
Ngoài quê em ấy, người ta hay trồng cây tra lắm (ai không biết cây này lên google gõ là sẽ có hình ạ). Mà người lớn bảo, cây này mà trồng lâu năm sẽ có quỷ ở. Hồi đó ngoài làng em có một nhà kia có một cây tra to lắm, ở trước sân. Tối nọ thanh niên chủ nhà mới dậy đi vệ sinh, mở cửa ra định ra bụi giải quyết thì thấy ngay chỗ cây tra ấy có một người đang đứng sẵn. Chẳng biết người hay ma, nhưng đang mắt nhắm mắt mở, thấy người lù lù trước mặt như vậy mà không giải quyết luôn tại chỗ là hay rồi. Thanh niên này mới quyết định lùi lại, vào nhà, đóng cửa và tiến về phía cửa sổ. Ngụ ý của anh ấy là tao không dám ra ngoài, nhưng tao sẽ có cách. Ai dè, vừa mở cửa ra, còn chưa kịp hành sự, thấy bên ngoài cửa sổ có người cũng đang hành động y chang mình. Thế là thôi, chàng ấy quyết định ôm luôn “nỗi buồn” đi ngủ, dù sao trong hoàn cảnh ấy có cái ngủ chung vẫn an tâm hơn. Chắc vậy.
Em xin tạm dừng. Mong mọi người đóng góp ý kiến cho em với. Nhưng cũng mong mọi người không cmt kiểu em chém hay ảo nhé, vì đây đều là truyện người lớn kể lại, em tin tưởng 100%, hơn nữa, em được dạy rất kĩ “nói xạo về tâm linh là sẽ gặp m…a…”
Cục...cục...cục sì lầu ông bê lắp!!! Trời đổ mưa rồi mà sao em vẫn chưa đổ anh??? Anh thấy có đám khói ngay đây, tay em không cầm bật lửa, mà sao đốt tim anh cháy to thế này??? Hôm qua anh đi qua nhà em, em đã lấy cắp một thứ của anh đó chính là......trái tim của anh. Nước biển màu xanh, thời gian màu tím. Vậy tim em màu gì??? Phiên chợ tình em rình mua thính. Thính đây rồi sao chưa dính em ơi! Em có biết điểm khác biệt giữa CH4 và anh không? CH4 là metan còn anh là mê em đó. Hạnh phúc sẽ không mỉm cười với những người lười thả thính!!! P/s: Binh nhiêu thính đã đủ cho em chưa???
Ba giờ anh còn chưa ngủ
Tương tư về em biết bao nhiêu là cho đủ
Chẳng phải người âm phủ ngày ngủ đêm bay
Nhưng mà giờ lúc nào anh cũng như là thằng trên mây
Tóc em là suối
Mắt em là hồ
Nụ cười em là nắng để cho lòng này ngẩn ngơ
Chẳng phải là Xuân Diệu anh cũng biết làm thơ
Vì đơn giản là giờ trong đầu anh toàn thương với nhớ
Đi cùng với em trên một đoạn đường dài
Chỉ mong được một lần nắm tay dù là đi đến sáng mai
Chuyện anh nói đâu phải ngày một ngày hai
Nếu như em gật đầu mình bên nhau đến mãi mãi
Cuộc đời anh đã từng là bản nhạc buồn
Chỉ đợi em remix là anh sẽ lên luôn
Từ ngày gặp em anh lại thấy bay bổng
Chẳng còn thấy chật chội chẳng còn dập khuôn
Lại đây anh nói nhỏ
Em làm cái gì cũng để anh phải nói hỏ
Mặt thì ngáo ngáo, điệu cười thì ngơ ngơ
Suốt ngày nói linh tinh vớ vẩn
Cũng để anh đêm về nhà ôm mơ
Chuyện trò với em từ đêm đến sáng chẳng cần một giọt cà phê
Không cần không cỏ không men không rượu nhưng em vẫn làm anh mê
Em có yêu bản thân mình không?
Nếu có thì làm tình địch với anh nhá
Nhà em có bán rượu không?
Mà nói chuyện với em anh say quá
Dừng lại nhanh
Cười thêm cái nữa là tim anh đứt phanh
Nhà em có sao em không ở
Mà lại đi chuyển hộ khẩu vào tim anh?
Em có thấy cuộc đời mình nhàm chán khi cứ hoài lặp đi lặp lại
Vậy thì đến đây với anh đi chứ sao còn cứ hoài tìm ai
Vòng tay anh không quá lớn, chân cũng chẳng được quá dài
Nhưng mà để ôm em hay chạy đến với em thì việc gì với anh cũng không ngại
Bài hát "Người âm phủ" của Mai Quang Nam
Mình và Phng ở gần nhà nhau,do vậy mà trở nên thân thiết.Một hôm,Phòng bị điểm kém.Về nhà,Phong tỏ ra buồn bã.Bố Phong hỏi Minh,ở lớp có chuyện gì không?Sợ bạn mất lòng,Minh trả lời là không có chuyện gì.
Em có đồng ý với việc làm của Minh không?Vì sao?
Em không đồng ý với việc làm của Minh vì Minh đã không tôn trọng bố của Phong và đã nói dối ba của Phong
Em không đồng ý với việc làm của Minh vì làm vậy, bố Phong sẽ không biết tình trạng học của con mình để dạy dỗ, uốn nắn, bạn Minh nên nói thật để bố Phong có biện pháp dạy bảo và bạn Phong nhờ vậy sẽ không tái phạm nữa.
Em không đồng ý với việc làm của bạn Minh, vì Minh không tôn trọng sự thật mà đã nói dối ba Phong vì sợ bạn mất lòng
.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .... .... Nhưng khi vừa đến cửa nhà cô...nụ cười ấy đã tắt ngấm... Anh chạy đến ôm cô vào lòng...nước mắt vỡ òa . . . . Đêm qua cô đã ra đi mãi mãi...vì căn bệnh máu trắng... . . . . Trong tay cô cầm một mẩu giấy..."Anh yêu anh làm tốt lắm...em biết là anh sẽ làm được mà...từ nay mỗi ngày anh hãy làm như thế nhé...không có em anh phải tựchăm sóc cho mình đấy... Đừng khóc...em biết là anh đang khóc...nhưng thời gian trôi...rồi anh sẽ làm được thôi... Nơi ấy em sẽ cầu chúc cho anh... Hạnh phúc nhé...người em yêu... ...
Anh thấy 1 con sư tử bị lạc mẹ.Anh bảo.
Anh: Sư tử con ! Sao em ở trên cao vậy.Tại sao em ở trên cao dữ vậy.
Sư tử con: Em đi chơi mà em bị rơi xuống đây luôn.Bây giờ làm sao cứu em đi ! Nước chảy vào người em mà em rơi xuống nước nên em không biết bơi !
Anh: Trời ơi ! Còn nhỏ mà cứ đi lung tung dễ bị lạc mẹ rồi thấy chưa ! Anh phải lên trên đỉnh núi thì anh mới cứu được em ! Em đợi anh nha !
Lúc đó anh phải đi vào dòng thác.Anh thấy nước chảy rất nhanh.
Anh: Ôi ! ôi ! Nước xoáy kìa ! Chóng mặt quá luôn.Rồi, mình bị nước xoáy cuốn đi rồi !
Con cá: Em sẽ nâng cái bè cho anh lên !
Anh: Sao mình lại quay lại đây rồi ? Chắc mình đi sai đường rồi.Mình phải đi lên trên mới được.
Anh lên trên đỉnh núi rồi cứu sư tử con.
Sư tử con: Cảm ơn anh ! Em tưởng em bị chìm xuống nước rồi chứ !
Anh: Bởi vậy mới nói đừng có tự đi chơi khi không có người lớn rồi mà.
1.Sư tử con còn nhỏ thì đi chơi khi.......... người lớn
A.Không có
B.Có
2.Sư tử con đi đâu mà bị lạc mẹ ?
A.Đi chơi khi có người lớn
B.Đi chơi khi không có người lớn
C.Đi chơi lung tung
D.Cả đáp án B và C
3.Sư tử con rơi xuống nước có độ sâu thì không biết.......
A.Chạy
B.Ăn
C.Bơi
D.Nhảy
Anh thấy 1 con sư tử bị lạc mẹ.Anh bảo.
Anh: Sư tử con ! Sao em ở trên cao vậy.Tại sao em ở trên cao dữ vậy.
Sư tử con: Em đi chơi mà em bị rơi xuống đây luôn.Bây giờ làm sao cứu em đi ! Nước chảy vào người em mà em rơi xuống nước nên em không biết bơi !
Anh: Trời ơi ! Còn nhỏ mà cứ đi lung tung dễ bị lạc mẹ rồi thấy chưa ! Anh phải lên trên đỉnh núi thì anh mới cứu được em ! Em đợi anh nha !
Lúc đó anh phải đi vào dòng thác.Anh thấy nước chảy rất nhanh.
Anh: Ôi ! ôi ! Nước xoáy kìa ! Chóng mặt quá luôn.Rồi, mình bị nước xoáy cuốn đi rồi !
Con cá: Em sẽ nâng cái bè cho anh lên !
Anh: Sao mình lại quay lại đây rồi ? Chắc mình đi sai đường rồi.Mình phải đi lên trên mới được.
Anh lên trên đỉnh núi rồi cứu sư tử con.
Sư tử con: Cảm ơn anh ! Em tưởng em bị chìm xuống nước rồi chứ !
Anh: Bởi vậy mới nói đừng có tự đi chơi khi không có người lớn rồi mà.
1.Sư tử con còn nhỏ thì đi chơi khi.......... người lớn
A.Không có
B.Có
2.Sư tử con đi đâu mà bị lạc mẹ ?
A.Đi chơi khi có người lớn
B.Đi chơi khi không có người lớn
C.Đi chơi lung tung
D.Cả đáp án B và C
3.Sư tử con rơi xuống nước có độ sâu thì không biết.......
A.Chạy
B.Ăn
C.Bơi
D.Nhảy
đáp án đây nhé