hũ bạc của người cha
ông lão muốn con trai làm người như thế nào ?
Hũ bạc của người cha ông lão muốn con trai trở thành người như thế nào
trả lời cho mình mình không bắt bạn nào chả lời thích thì trả lời
Trả lời: Ông lão muốn con trai trở thành người siêng năng làm việc, có thể tự nuôi sống mình, không phải nhờ vào người khác và biết quý trọng đồng tiền.
/HT\
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Hũ bạc của người cha
1. Ngày xưa, có một nông dân người Chăm rất siêng năng. Về già, ông để dành được một hũ bạc. Tuy vậy, ông rất buồn vì người con trai lười biếng. Một hôm, ông bảo con:
- Cha muốn trước khi nhắm mắt thấy con kiếm nổi bát cơm. Con hãy đi làm và mang tiền về đây !
2. Bà mẹ sợ con vất vả, liền dúi cho một ít tiền. Anh này cầm tiền đi chơi mấy hôm, khi chỉ còn vài đồng mới trở về đưa cho cha. Người cha vứt ngay nắm tiền xuống ao. Thấy con vẫn thản nhiên, ông nghiêm giọng :
– Đây không phải tiền con làm ra.
3. Người con lại ra đi. Bà mẹ chỉ dám cho ít tiền ăn đi đường. Ăn hết tiền, anh ta đành tìm vào một làng xin xay thóc thuê. Xay một thúng thóc được trả công hai bát gạo, anh chỉ dám ăn một bát. Suốt ba tháng, dành được chín mươi bát gạo, anh bán lấy tiền.
4. Hôm đó, ông lão đang ngồi sưởi lửa thì con đem tiền về. Ông liền ném luôn mấy đồng vào bếp lửa. Người con vội thọc tay vào lửa lấy ra. Ông lão cười chảy nước mắt:
– Bây giờ cha tin tiền đó chính tay con làm ra. Có làm lụng vất vả, người ta mới biết quý đồng tiền.
5. Ông đào hũ bạc lên và bảo :
- Nếu con lười biếng, dù cha cho một trặm hũ bạc cũng không đủ.
Hũ bạc tiêu không bao giờ hết chính là đôi bàn tay con.
- Người Chăm : một dân tộc thiểu số, sống chủ yếu ở Nam Trung Bộ.
- Hũ : đồ vật bằng đất nung loại nhỏ, miệng tròn, giữa phình ra, thường dùng đựng các loại hạt hoặc đựng rượu, đựng mật.
- Dúi : đưa cho nhưng không muốn để người khác biết. - Thản nhiên : làm như không có việc gì xảy ra.
- Dành dụm : góp từng tí một để dành.
Con hãy cho biết: Hũ bạc của người cha là câu chuyện của dân tộc nào ?
A. Dân tộc Chăm
B. Dân tộc Tày
C. Dân tộc Nùng
Như vậy Hũ bạc của người cha là câu chuyện của dân tộc Chăm
Ông lão muốn con trai mình trở thành người như thế nào?
Ông lão muốn con trai trở thành người siêng năng làm việc, có thể nuôi sống mình, không phải nhờ vào người khác.
Câu 1: Ông lão muốn con mình như thế nào
Câu 2: Ông lão ném tiền xuống ao làm gì?
Câu 3: Khi ông lão ném tiền xuống ao, người con có phản ứng như nào?
Câu 4: Khi ông lão ném tiền lửa, người con có phản ứng như nào?
Câu 5: Ý nghĩa của câu chuyện là gì?
Câu 1 : Ông lão muốn con mình như thế nào ?
Câu 1 : Ông lão muốn con mình chăm chỉ.
Câu 2 : Ông lão ném tiền xuống làm gì ?
Câu 2 : Ông lão ném tiền xuống ao để biết xem có phải tiền con mình làm ra không.
Câu 5 : Ý nghĩa của câu chuyện là gì ?
Câu 5 : Ý nghĩa của câu chuyện là con người chúng ta phải biết chăm chỉ và biết quý trọng đồng tiền.
Sorry vì mình không biết câu 3 và 4 nhé
"Hỡi ơi lão Hạc ! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết... Một người như thế ấy !... Một người đã khóc vì trót lừa một con chó !... Một người nhịn ăn để tiền lại làm ma, bởi không muốn liên luỵ đến hàng xóm, láng giềng... Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn …
Không ! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác...” .
NÊU NỘI DUNG ĐOẠN TRÍCH
Nội Dung của văn bản Lão Hạc Là:
_Tố cáo chế độ thời đó chịu sự đàn áp của 2 chế độ phát xít và thực dân khiến dân chúng chịu khốn khổ
_Ca ngợi tính cách tốt đẹp của lão hạc tương trưng cho đức tính tốt đẹp của nhân dân ta chịu thuơng chịu khó,cần cù chất phác ,thà chết trong còn hơn sống đục
"Hỡi ơi lão Hạc ! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết... Một người như thế ấy !... Một người đã khóc vì trót lừa một con chó !... Một người nhịn ăn để tiền lại làm ma, bởi không muốn liên luỵ đến hàng xóm, láng giềng... Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn …
Không ! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác...” .
Câu 4: Cảm nhận của em về đoạn văn trên bằng một đoạn văn diễn dịch khoảng 7- 10 câu .
“Hỡi ơi lão Hạc! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết… Một người như thế ấy!... Một người đã khóc vì trót lừa một con chó!... Một người nhịn ăn để lại tiền làm ma, bởi không muốn liên lụy hàng xóm, láng giềng… Con người đáng kính ấy giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? Cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn…”
Từ in đậm trong đoạn văn trên thuộc loại từ gì? Nêu tác dụng.
Đố các bạn : Ông Bố muốn chia gia tài cho 3 đứa con trai, chủ yếu là đàn bò gồm có 17 con.
Ông Bố nói:
-Chia cho con trai lớn 1/2 đàn bò.
-Chia cho con trai kế 1/3 đàn bò.
-Chia cho con trai út 1/9 đàn bò.
Ba người con lúng túng mãi không biết làm thế nào để chia được. Cuối cùng người con út tìm được cách chia đàn bò cho 3 người đúng với điều kiện của ông Bố.
Người con út chia như thế nào?
Mượn thêm 1 con bò nữa là 18 con
Số bò con trai lớn được chia là:
18 . 1/2 = 9(con)
Số bò con trai kế được chia là :
18 . 1/3 = 6 (con)
Số bò người con trai út được chia là:
18 . 1/9 = 2 ( con )
Tổng sô bò là : 9 + 6 + 2 = 17 con trả lại 1 con đã mượn
Người con út có thể mượn thêm 1 con bò và số bò sẽ là: 17 + 1 = 18 ( con )
=> Người con trai lớn dc: 18 x 1/2 = 9 ( con bò )
=> Người con trai kế: 18 x 1/3 = 6 ( con bò )
=> Người con trai út: 18 x 1/9 = 2 ( con )
Đáp số: Người con trai lớn: 9 con bò
Người con trai kế: 6 con bò
Người con trai út: 2 con bò
Đi mượn thêm 1 con bò, ta có 18 con bò
Vậy chia cho con trai lớn : \(18\times\frac{1}{2}=9\) (con bò)
Chia cho con trai kế : \(18\times\frac{1}{3}=6\) (con bò)
Chia cho con trai út : \(18\times\frac{1}{9}=2\) (con bò)
Kiểm tra lại : 9 + 6 + 2 = 17 ( con bò )
Trong đoạn trích dưới đây có hai câu ghép rất dài. Xét về mặt lập luận, có thể tách mỗi vế của những câu ghép ấy thành một câu đơn không?
Lão kể nhỏ nhẻ và dài dòng thật. Nhưng đại khái có thể rút vào hai việc. Việc thứ nhất: lão thì già, con đi vắng, vả lại cũng còn dại lắm, nếu không có người trông nom cho thì khó mà giữ được vườn đất để làm ăn ở làng này; tôi là người nhiều chữ nghĩa, nhiều lí luận, người ta kiêng nể, vậy lão muốn nhờ tôi cho lão gửi ba sào vườn của thằng con lão; lão viết văn tự nhượng cho tôi để không ai còn tơ tưởng dòm ngó đến; khi nào con lão về thì nó sẽ nhận vườn làm, nhưng văn tự cứ để tên tôi cũng được, để thế để tôi trông coi nó... Việc thứ hai: lão già yếu lắm rồi, không biết sống chết lúc nào, con không có nhà, lỡ chết không biết ai đứng ra lo cho được; để phiền cho hàng xóm thì chết không nhắm mắt; lão còn được hăm nhăm đồng bạc với năm đồng bạc vừa bán chó là ba mươi đồng bạc, muốn gửi tôi, để lỡ có chết thì tôi đem ra, nói với hàng xóm giúp, gọi là của lão có tí chút, còn bao nhiêu đành nhờ hàng xóm cả...
(Nam Cao, Lão Hạc)
A. Có thể
B. Không thể
Chọn đáp án: B
Giải thích: Hai câu cuối của đoạn văn trên là hai câu ghép rất dài. Xét về mặt lập luận, mỗi câu ghép trình bày một việc mà lão Hạc nhờ ông giáo. Nếu tách mỗi vế câu trong từng câu ghép này thành một câu đơn thì sẽ không bảo đàm được tính mạch lạc của lập luận.