Loại nước gì mà mùa nào cũng không ấm ?
Nêu hoàn cảnh sáng tác và thể loại của văn bản có chứa đoạn trích trên.“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân.”
Không gì thú vị bằng được thả mình trong chiều xuân ấm áp của quê hương.
Chiều xuân không mang vẻ xao xác hơi may của chiều thu, cũng không ủ dột như chiều đông, cũng chẳng mang vẻ gay gắt như chiều hè. Chiều xuân không giống chiều nào trong năm mà nó mang một vẻ đẹp rất riêng. Gió thổi nhè nhẹ làm cho khung cảnh chiều xuân thật dịu êm. Những hàng cây thong dong ngắm cảnh mây trời. Thấp thoáng đàn chim én bay về sau cuộc hành trình xa xôi. Lũy tre làng xào xạc trong gió xuân. Tiếng sóng vỗ ì oạp cuối chân trời. màu sắc của chiều xuân thật rực rỡ. Khi ánh hoàng hôn buông xuống, tấm áo trong xanh của biển bỗng thay bằng chiếc áo lụa đào. Trong chiều xuân ấm áp như vậy, ai cũng cảm thấy bâng khuâng.
Mn có biết trạng ngữ ở đâu ko
Ôi, mùa xuân! Mùa mà muôn hoa đua nhau nở rộ, cũng là mùa mà chúng ta thêm 1 tuổi mới. Không ai là không thích mùa xuân đúng không? Mùa xuân, 1 năm mới đến vì vậy chúng ta nên quên hết những gì không tốt đẹp trong năm cũ để chào đón 1 năm mới tốt đẹp hơn, ai cũng dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, không ai lại đi làm điều xấu trong dịp này. Vì vậy hãy cùng nhau đòn 1 mùa xuân ấm áp, vui vẻ nhé!
Hãy tìm câu nghi vấn, cầu khiến, cảm thán, trần thuật.
`-` Câu nghi vấn : Không ai là không thích mùa xuân đúng không?
`-` Câu cầu khiến : Vì vậy hãy cùng nhau đòn 1 mùa xuân ấm áp, vui vẻ nhé!
`-` Câu cảm thán : Ôi, mùa xuân! Mùa mà muôn hoa đua nhau nở rộ, cũng là mùa mà chúng ta thêm 1 tuổi mới.
`-` Câu trần thuật : Mùa xuân, 1 năm mới đến vì vậy chúng ta nên quên hết những gì không tốt đẹp trong năm cũ để chào đón 1 năm mới tốt đẹp hơn, ai cũng dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, không ai lại đi làm điều xấu trong dịp này.
tác giả sử dụng ảnh từ ngữ ,hình ảnh ,câu văn biện pháp tu từ nào và cảm nhận của tác giả về mùa xuân như thế nào trong câu văn Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân trong bài mùa xuân của tôi
Nói về mùa xuân, Vũ Bằng đã viết "Tự nhiên là thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Nêu quan điểm riêng của em về mùa xuân và lí giải điều đó?
Tham khảo:
Chẳng phải ngẫu nhiên mà mùa xuân trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong văn học nghệ thuật. Với em, mùa xuân là mùa của sức sống mãnh liệt, của tuổi trẻ và của cả tình yêu.
Khi từng đàn én nô nức chao liêng trên bầu trời, những tia nắng ấm áp bắt đầu lấp ló trên nhành cây cũng là lúc xuân tới. Nắng xuân ấm áp, chan hòa, dễ chịu chứ không gắt như mùa hạ, thế thôi nhưng cũng đủ để đánh thức muôn loài thức dậy sau một mùa đông giá lạnh. Hơi xuân ấm ấp lan tỏa vào đất trời khiến cảnh vật như bừng tỉnh. Cây cối đua nhau đâm chồi nảy lộc, nhựa sống căng tràn. Em thích nhất là khi xuân tới, muôn hoa còn đua nhau khoe sắc lộng lẫy, đó là sắc hồng của hoa đào, sắc vàng của hoa mai, sắc trắng tinh khôi của hoa huệ, hoa lan...tất cả đã dệt lên một bức tranh rực rỡ, ngập tràn sắc màu. Mùa xuân tới với bao hương sắc ngọt ngào, thử hỏi rằng có ai không động lòng trước mùa xuân!
Mùa xuân còn được xem là mùa của ước hẹn tuổi trẻ, mùa của tình yêu. Giữa tiết xuân chan hòa, ấm áp, lòng người như cũng khoan khoái hơn, trào dâng bao khát vọng, bao tình yêu, khi ấy chúng ta dễ mở lòng mình hơn, cuộc sống trở nên tươi mới và hạnh phúc hơn. Có lẽ bởi mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm nên người ta cũng chọn đây là lúc khởi đầu của hành trình, của mơ ước. Nếu như mùa xuân là mùa khởi đầu của một năm thì tuổi trẻ là khởi đầu của một đời người. Cả mùa xuân và tuổi trẻ giống nhau vì đều là lúc sung sức nhất cả về thể chất lẫn tinh thần.
Như vậy, mùa xuân không chỉ là của đất trời, của cỏ cây hoa lá mà còn đưa chúng ta đến gần thiên nhiên hơn, cũng đưa người với người gần lại với nhau hơn nữa.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà mùa xuân trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong văn học nghệ thuật. Với em, mùa xuân là mùa của sức sống mãnh liệt, của tuổi trẻ và của cả tình yêu.
Khi từng đàn én nô nức chao liêng trên bầu trời, những tia nắng ấm áp bắt đầu lấp ló trên nhành cây cũng là lúc xuân tới. Nắng xuân ấm áp, chan hòa, dễ chịu chứ không gắt như mùa hạ, thế thôi nhưng cũng đủ để đánh thức muôn loài thức dậy sau một mùa đông giá lạnh. Hơi xuân ấm ấp lan tỏa vào đất trời khiến cảnh vật như bừng tỉnh. Cây cối đua nhau đâm chồi nảy lộc, nhựa sống căng tràn. Em thích nhất là khi xuân tới, muôn hoa còn đua nhau khoe sắc lộng lẫy, đó là sắc hồng của hoa đào, sắc vàng của hoa mai, sắc trắng tinh khôi của hoa huệ, hoa lan...tất cả đã dệt lên một bức tranh rực rỡ, ngập tràn sắc màu. Mùa xuân tới với bao hương sắc ngọt ngào, thử hỏi rằng có ai không động lòng trước mùa xuân!
Mùa xuân còn được xem là mùa của ước hẹn tuổi trẻ, mùa của tình yêu. Giữa tiết xuân chan hòa, ấm áp, lòng người như cũng khoan khoái hơn, trào dâng bao khát vọng, bao tình yêu, khi ấy chúng ta dễ mở lòng mình hơn, cuộc sống trở nên tươi mới và hạnh phúc hơn. Có lẽ bởi mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm nên người ta cũng chọn đây là lúc khởi đầu của hành trình, của mơ ước. Nếu như mùa xuân là mùa khởi đầu của một năm thì tuổi trẻ là khởi đầu của một đời người. Cả mùa xuân và tuổi trẻ giống nhau vì đều là lúc sung sức nhất cả về thể chất lẫn tinh thần.
Như vậy, mùa xuân không chỉ là của đất trời, của cỏ cây hoa lá mà còn đưa chúng ta đến gần thiên nhiên hơn, cũng đưa người với người gần lại với nhau hơn nữa.
Nói về mùa xuân, Vũ Bằng đã viết "Tự nhiên là thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Nêu quan điểm riêng của em về mùa xuân và lí giải điều đó?
không tham khảo
Quan điểm riêng của em về mùa xuân là đó là thời gian của sự hy vọng và khởi đầu mới. Mùa xuân mang đến cho chúng ta cảm giác phấn khởi, lạc quan và niềm tin vào tương lai. Đây là thời điểm để chúng ta đặt ra những mục tiêu mới, thực hiện những kế hoạch và thay đổi tích cực trong cuộc sống. Lí giải cho điều đó là do mùa xuân đại diện cho sự phục hồi và tái sinh. Khi thiên nhiên bắt đầu nảy mầm và hoa nở rộ, con người cũng cảm nhận được sự thay đổi tích cực trong tâm trạng và tinh thần. Mùa xuân cũng là thời điểm của những ngày lễ truyền thống như Tết Nguyên Đán, khi mọi người sum họp, gặp gỡ và chia sẻ niềm vui.
ĐÔNG VỀ ...
Sau bao ngày không gian xung quanh tôi cứ trầm xuống vì mưa gió, những căn nhà chỉ nghe thấy tiếng mưa rơi, thì hôm nay, bỗng chốc thật khác lạ. Vẫn một chiếc áo cộc tay, tôi bước ra khỏi giường mà rét run cầm cập, ánh nắng của sớm ban mai đã len lỏi vào ngôi nhà đằng Đông của mình,... đó chính là lúc tôi nhận ra đông đã về.
Đông về, kèm theo cái nắng hanh khiến người ta lười bước chân ra khỏi giường để đi chợ ban sớm. Hôm nay, khu chợ tôi thường ngồi bán hàng cho mẹ vì thế vắng khách đi hẳn. Mặc dù đã mặc chiếc áo thu đông mới mua của nhà MEO, nhưng gió to khiến tôi thu mình lại vì lạnh buốt da thịt.
Đông về, bếp củi lửa đằng sau thường ngày tôi chả mấy khi bước xuống, thì nay nó lại là nơi tôi ngồi sưởi ấm, thực ra là đun nước để tắm. Cái bếp củi mẹ tôi làm ngày ấy, tôi là đứa vẽ bậy bằng than củi lên tường nhiều nhất, và cũng là nơi tôi thấy nó còn chút gì đó cổ kính của làng quê Bắc Bộ. Mùi khói bếp tuy làm cay nơi sống mũi, nhưng cảm giác có hơi ấm và ảo diệu lạ kì.
Đông về, có lẽ thứ mà tôi thích nhất là mỗi tối được ủ trong chăn ấm cùng những người thân yêu của mình, là chiếc găng tay ấm nóng nhưng gió vẫn có thể xuyên qua, là nồi lẩu quây quần cùng bè bạn. Đông rét thật đấy nhưng ôi chao, sao tôi yêu mùa Đông đến thế. Mùa đông đẹp lạ, đẹp lùng, tuy buồn nhưng man mác niềm vui. Tôi yêu mùa Đông bởi cái nắng chẳng còn gay gắt như những ngày hè đổ lửa, cũng chẳng có những bữa mưa phùn nồm ẩm khó chịu. Nhưng sao đẹp bằng trời Thu được, nhỉ nhưng tôi vẫn thích hehehe.
Bạn yêu mùa đông bởi điều gì ? Còn tôi, tôi yêu những lớp áo tầng tầng lớp lớp như cục bông ấm áp. Tôi nhớ lắm mùa đông của năm trước, khi vào những ngày lạnh nhất trong năm, tôi và lũ bạn rủ nhau lên Hồ Tây " lộng gió" để vi vu. Nhanh thế nhỉ, tôi vừa mới trượt đại học xong mà, vừa mới lên HN để đi làm thôi mà vậy mà giờ đã đến mùa đông năm sau, đã đặt chân vào học viện X.
Bạn có kỉ niệm gì đáng quý với mùa đông không? Mùa đông tôi hay lượn vài vòng trong chăn ấm :)), lượn qua nhà Meo mua đồ Đông và lướt mạng nghe người ta kể về mùa đông. Mùa đông lạnh, cũng vì thế người ta muốn xích lại gần nhau, chắc vậy mà mới có bài hát " Mùa đông là quá lạnh để có thể xa nhau..." . Mùa đông vì thế mà được nhìn đặc sản cơm chó nhiều hơn.
Mùa đông,cũng sẽ sát lắm những ngày cuối năm, vì thế mà cuộc sống hối hả, người người chạy đôn chạy đáo với mong muốn có được cái Tết an lành. Nhiều khi, tôi cũng sợ mùa Đông bởi nó khiến người ta phải bận rộn quá, bận rộn kiếm ăn, bận rộn để có tiền về quê, có tiền sắm Tết... Nhưng dù sao tôi vẫn yêu nó khôn cùng....
Còn với bạn, mùa đông là gì nhỉ ?
mọi người ơi bài này được không ạ?
bài 1: Xác định từ ghép trong đoạn văn sau:
“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai sấm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”( Mùa xuân của tôi- Vũ Bằng)
bài 1: Xác định từ ghép trong đoạn văn sau:
“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”
( Mùa xuân của tôi- Vũ Bằng)
Cho đoạn văn sau:
"Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai cấm được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thưng gió; ai cấm được trai yêu gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân."
a) Đoạn văn trên được trích từ văn bản nào, tác giả?
b) Chỉ ra biện phá tu từ có tring đoạn trích, nêu tác dụng.
c) Nêu nội dung của đoạn trích.