trình bày nội dung bài qua đèo ngang
Viết một đoạn văn từ 7-9 câu trình bày cảm nhận của em về giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Qua đèo ngang
nội dung của bài bánh trôi nước
nội dung của bài qua đèo ngang
THAM KHẢIO
- Bánh trôi nước là bài thơ có nhiều tầng ý nghĩa, với ý nghĩa tả thực là miêu tả chiếc bánh trôi nước trắng, tròn, chìm nổi
- Bài thơ là tiếng lòng cảm thông, xót xa cho thân phận lênh đênh, chìm nổi của người phụ nữ trong xã hội cũ. Là tiếng nói trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp phẩm chất trong sáng, tình nghĩa, sắt son của người phụ nữ Việt Nam ngày xưa.
- Bài thơ này thể hiện được tâm trạng cô đơn và nỗi hoài cổ của tác giả trước cảnh vật nơi đèo Ngang. Qua đó còn thể hiện được sự yêu mến non sông đất nước của tác giả. Cảnh vật trên đèo của tác giả mô tả vô cùng tiêu điều và hoang sơ. Qua đó cũng nói lên nỗi buồn cô đơn của nhà thơ.
HT NHÉ
1. Bài "Bánh trôi nước"
ND: Với ngôn ngữ bình dị, bài thơ "Bánh trôi nước" cho thấy Hồ Xuân Hương vừa rất trân trọng vẻ đẹp, phẩm chất trong trắng, son sắt của người phụ nữ Việt Nam ngày xưa , vừa cảm thương sâu sắc cho thân phận chìm nổi của họ.
2. Bài " Qua Đèo Ngang"
ND: Với phong cách trang nhã, bài thơ "Qua Đèo Ngang" cho thấy cảnh tượng Đèo Ngang thoáng đãng mà heo hút, thấp thoáng có sự sống con người nhưng còn hoang sơ, đồng thời thể hiện nỗi nhớ nước thương nhà, nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả.
Nội dung bài :"Qua đèo ngang"
Nội dung :"Bạn đến chơi nhà"
- Nội dung bài "Qua Đèo Ngang" là: Thể hiện tâm trạng buồn, cô đơn của tác giả trước cảnh Đèo Ngang vào buổi chiều.
- Nội dung bài "Bạn đến chơi nhà" là: Ca ngợi tình bạn chân thành, thắm thiết, không màng vật chất.
A.Nội dung bài :"Qua đèo ngang"
1.Bức tranh cảnh vật:
- Đó là cảnh thiên nhiên núi đèo bát ngát, thấp thoáng có sự sống con người nhưng vẫn còn hoang sơ. Cảnh được nhìn vào lúc chiều tà lại với một tâm trạng cô đơn nên buồn và vắng lặng
2. Tâm trạng con người:
- Đó là tâm trạng hoài cổ, nhớ thương nhà, buồn, cô đơn. Tiếng chim cuốc "nhớ nước", tiếng chim đa đa "nhớ nhà" cũng chính là tiếng lòng thiết tha, da diết của tác giả; nhớ nhà, nhớ quá khứ của đất nước. Trời non nước bát ngát, rộng mở bao nhiêu thì mảnh tình riêng còn nặng nề khóe kín bấy nhiêu. Cụm từ "ta với ta" là cụm từ bộc lộ độ cô đơn gần như tuyệt đối của tác giả.
B. Nội dung:"Bạn đến chơi nhà"
1.Giới thiệu sự việc:
- Câu thơ đầu là sự thông báo và tiếng reo vui khi lâu rồi bạn mới đến thăm.
- Thái độ niềm nở kính trọng của tác giả
2: Hoàn cảnh của tác giả khi bạn tới thăm:
- Mong muốn mua mọi thứ về để đãi bạn nhưng không có người sai bảo
- Mong muốn tiếp đãi bạn bằng những món ăn có sẵn ở nhà nhưng không có
- Mong muốn tiếp đãi bạn bằng món ăn thông thường nhưng đặc trưng vẫn không có
3. Tình bạn thắm thiết giữa hai người:
- Với giọng thơ hóm hỉnh, nhà thơ đã nói đến những cái không về vật chất để khẳng địnhcái có về tình bạn. Vật chất không quan trọng bằng tình bạn hay tình người
Nội dung bài :"Qua đèo ngang"
Nội dung :"Bạn đến chơi nhà"
- Nội dung bài "Qua Đèo Ngang" là: Thể hiện tâm trạng buồn, cô đơn của tác giả trước cảnh Đèo Ngang vào buổi chiều.
- Nội dung bài "Bạn đến chơi nhà" là: Ca ngợi tình bạn chân thành, thắm thiết, không màng vật chất.
Trình bày cảm nhận về bốn câu thơ cuối bài thơ Qua Đèo Ngang
Em tham khảo:
Bài thơ Qua đèo Ngang được viết trên đường bà Huyện Thanh Quan vào kinh đô Huế nhận chức, đó là lần đầu tiên bà xa quê. Dừng chân bên đèo Ngang đã khơi dậy trong lòng bà bao cảm xúc. Đứng trước không gian hoang vu, đìu hiu của núi rừng nơi đèo Ngang, thi nhân bộc lộc tâm sự của mình qua tứ thơ:
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta
Âm thanh của con cuốc hay chính là tiếng lòng của tác giả. Câu thơ đã sử dụng điển tích xưa của Trung Quốc về vua Thục. Vì mất nước mà hóa thành con cuốc, chỉ biết kêu lên những tiếng đau thương. Âm thanh da diết ấy vang lên trong chiều muộn càng làm cho tâm trạng nhà thơ thêm sầu lặng. Còn tiếng "gia gia" là tiếng kêu tha thiết gợi nỗi "thương nhà". Thương nhà ở đây có lẽ là nỗi nhớ thương đất nước trong quá khứ hào hùng hay cũng là thương cho sự đổi thay, sự lụi tàn của quê hương. Hai câu thơ đã bộc lộ rõ những xúc cảm của thi sĩ. Nghệ thuật chơi chữ đồng âm độc đáo kết hợp với biện pháp nhân hóa " đau lòng" "mỏi miệng" cùng chuyển đổi cảm giác từ nỗi lòng thành tiếng thương tạo ấn tượng mạnh đã cho ta thấy bức tranh ấy không chỉ là cảnh vật mà còn là bức tranh tâm trạng của Bà Huyện Thanh Quan với tình yêu nước thương nhà.
Hai câu thơ cuối khép lại những tâm sự, nỗi niềm của nhà thơ:
Dừng chân đứng lại: trời, non, nước
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Giữa bao la đất trời, sự hùng vĩ của non cao và mênh mông của sông nước đã níu giữ bước chân người lữ thứ. Và giữa không gian ấy, tác giả chợt nhận ra nỗi cô đơ và trống trải dần lấp đầy tâm hồn. Một mảnh tình riêng, một nỗi niềm sâu kín trong tâm hồn chẳng thể sẻ chia cùng ai. Chỉ có “Một mảnh tình riêng ta với ta” – ta đối diện với chính mình giữa đất trời rộng lớn, mỗi chữ viết ra đều mang một nỗi niềm đơnc hiếc, đều cực tả nỗi buồn thầm lặng giữa nơi đất khách quê người.
Bằng bút pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình đặc sắc, thi nhân đã bộc lộ được những tâm tư, nỗi niềm thầm kín. Đó là tâm trạng hoài cổ nhớ thương nước, thương nhà da diết, một nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả
Nội dung và nghệ thuật bài thơ “Qua đèo Ngang”.
Nội dung:
● Miêu tả bức tranh thiên nhiên và cuộc sống của con người nơi đèo Ngang: đẹp, hoang sơ nhưng gợi buồn
● Bộc lộ tâm trạng: Hoài cổ nhớ nước, thương nhà da diết, nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả.
Nghệ thuật:
● Tả cảnh ngụ tình đặc sắc.
● Nhân hoá, đảo ngữ,điệp từ, chơi chữ.
● Miêu tả kết hợp biểu cảm.
● Lời thơ trang nhã điêu luyện, âm điệu trầm lắng.
Trình bày tác giả, hoàn cảnh ra đời tác phẩm, thể thơ, nội dung, ý nghĩa, biện pháp nghệ thuật của các bài thơ sau:
1, Qua đèo ngang
2, Bánh trôi nước
3, Bạn đến chơi nhà
4, Tiếng gà trưa
TIẾNG GÀ TRƯA:
-phong cách thơ:hồn nhiên,dung dị,trữ tình,trong trẻo,khao khát yêu thương
-NT:thể thơ năm chữ tự do,có sự biến đổi linh hoạt,hình ảnh thơ gần gũi,giản dị,giọng điệu bồi hồi,tha thiết, lắng đọng,điệp từ,gợi hình gợi cảm
-ND:tình yêu bà,yêu làng quê của nhà thơ làm sâu sắc thêm tình yêu qh,đất nc
-YN:nhấn mạnh tình yêu qh,đất nc của mỗi con người đều bắt nguồn từ những thứ nhỏ nhất và những thứ xung quanh mik
#MIK CHỈ LM BÀI NÀY THUI THÔNG CẢM#
cái này vào sách giáo khoa có mà bạn :D
khái quát nội dung của 2 câu của bài qua đèo ngang
bước tới đèo ngang bóng xế tà
cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Tham khảo
Thời gian là buổi chiều nhưng không phải là lúc đầu hôm mà là chiều tà, thời điểm chuyển giao giữa chiều và tối, ánh nắng chỉ còn nhạt nhòa và sắp lặn. Không gian mênh mông, rộng lớn, với cả trời, non, nước nhưng tất cả đều im ắng, vắng lặng đến rợn ngợp.
Trong không gian đó, hình ảnh cây cối, hoa cỏ hiện lên có phần hoang dại, chúng chen chúc nhau mọc lên. Từ “chen” gợi sức sống mãnh liệt của muôn loài trước cái cằn cỗi của đất đai, cái khắc nghiệt của thời tiết. Đồng thời từ này còn gợi lên thiên nhiên có phần hoang dã, vô trật tự. Không gian và thiên nhiên cây cỏ hòa quyện vào nhau càng làm sâu đậm thêm ấn tượng về mảnh đất hoang vu.
Tham khảo!
a. Hai câu đề
- Thời điểm nữ thi sĩ bước tới đèo Ngang: chiều tà.
- Gợi tả cảnh quan con đèo.
=> Thời điểm chiều tà có lợi thế khi gợi cảm giác vắng lặng, là lúc mong được sum họp, mong được trở về nhà. Qua đó bộc lộ tâm trạng cô đơn của tác giả.
b. Hai câu thực
- Cuộc sống và con người nơi đèo Ngang, cảnh vật có sự đối nhau.
- Các từ láy: lom khom, lác đác; các từ tượng thanh: quốc quốc, gia gia có tác dụng lớn trong việc gợi hình, gợi cảm và tô đậm vẻ hoang vắng, quạnh hiu.
c. Hai câu luận
- Tiếng kêu quốc quốc, gia gia càng làm tăng thêm nỗi nhớ nhà.
- Sử dụng phép đối và đảo ngữ, vừa tạo hình, vừa tạo nhạc.
d. Hai câu kết
– Tâm trạng ngơ ngác, bồi hồi của nữ sĩ khi dừng chân đứng lại để nhìn ngắm cảnh đèo.
– Nhận ra cái cô đơn, lẻ loi của mình giữa không gian bao la.
=> Qua sự miêu tả của Bà Huyện Thanh Quan, cảnh tượng Đèo Ngang hiện lên với bức tranh thiên nhiên hoang sơ bát ngát núi đèo có sự sống con người nhưng nhỏ bé, vắng lặng, thưa thớt và buồn tẻ. Tác giả đã mượn hình ảnh hoang vắng, thưa thớt con người nói lên nỗi quạnh hiu, mượn tiếng kêu mang âm vọng đất nước, gia đình để thể hiện nỗi nhớ nhà, nhớ nước.