Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
phạm văn tuấn
Xem chi tiết
nguyễn thị mai hương
19 tháng 9 2018 lúc 17:37

trên con đường học tập của mỗi hcj sinh , ai chả có những kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò . chắc hẳn mỗi chúng ta đều có một miền kí ức để nhớ , để thương . đối với tôi thì tất cả những kỉ niệm về những ngày cắp sách tới trường đều là vô giá nhưng  tôi cũng ko thể nhớ hết . riệng chỉ có một kỉ niệm làm tôi nhớ đó là ngày khai giảng năm tôi học lớp 7 . đó là một  ngày trời thu trong xanh và mát mẻ .

      sáng hôm đó tôi dậy sớm để chuẩn bị quần áo đi học và trong lòng tôi đã có một cảm giác lâng lâng và hồi hộp . tôi thắt thắt chiếc khăn quàng thật đẹp và ngay ngắn , đi đôi dép quai hậu mà mẹ mua cho tôi trước ngày khai giảng rồi tự chỉnh lại đầu tóc . tôi đạp xe đến trường và trong tôi đã cảm thấy một điều gì đó của sự trưởng thành và ra dáng . Khi tới cổng trường tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cổng trường tôi đã được trang hoàng thật đẹp và ở hai bên cổng có dòng chữ chào mừng năm học mới 2018-2019 . Đi vào trong trường tôi vội vã cát xe rồi chạy ra sân . Chà !  sân trương mới đẹp làm sao , mọi thứ đều được trang hoàng lộng lẫy , trên đầu tôi là những dải lá cờ bay phấp phới , những lá cờ nhỏ xếp liền nhau thành hàng  treo đầy trên sân . trên bậc thềm cầu thang ở giữa trường , các thầy cô đang treo tấm bảng :" Trường trung học cơ sở chương dương " .Bên cạnh đó là một tượng bác hồ và một cái bục để phát biểu . mọi người trong trường ai ai cũng quần áo gọn gàng và tất bật đi chuẩn bị . một số bạn nữ thì đi trang điểm để chuẩn bị cho tiết mục múa , một số bạn nam thì lấy những chồng ghế ra và xếp thành từng hàng trên sân . cạnh  bục phát biểu có mấy bạn nam đang kê bàn cho các đại biểu về dự ngồi và một vài bạn nữ đang trải khăn trải bàn và đạt lên đó những lọ hoa thật đẹp . Đúng 7h30 thì trường tôi bắt đầu khai giảng . tất cả học sinh ngồi ngay ngắn trên sân trường . khi tất cả các em học sinh đã ổn định vị trí , chị liên đội trưởng đã mời các thầy cô giáo cùng các vị đại biểu các em học sinh đứng lên làm lễ chào cờ .Tất cả mọi người đều nhìn lên lá cờ với một vẻ nghiêm trang . sau đó chị liên đội trưởng hô vang : " quốc ca " , tất cả học sinh lẫn giáo viên đều hát vang bài quốc ca hùng tráng . sau đó chúng tôi cùng nhau hát bài đội ca thật dõng dạc , tiếp theo cô liên đội trưởng lên bục đọc thư của bác hồ. rồi cô đọc bài diễn văn khai giảng năm học mới . sau khi cô tổng phụ trách nói xong thầy hiệu trưởng bước lên bục phát  biểu , khen ngợi thành tích của các em học sinh trong năm học vừa qua rồi thầy đánh troonbgs khai trường ếng trống vang vọng như thúc dục bọn em phải chăm chỉ học hành . để góp vui cho buổi khai giảng , những tiết mục văn nghệ của các bạn học sinh lần lượt được trình diễn làm cho không khí buổi khai giảng thật vui tươi . 

dsau khi kết thúc buổi khai giảng , tất cả các em học sinh đi về . tôi ko biết họ có một cảm giác giống tôi ko nhưng trong tooi giwof đang tràn ngập một niềm hi vọng về một năm học mới thật tốt đẹp 

k nha ! mik viets mỏi tay lắm đó , mik ko chép mạng đâu nha ! (^_^)

Y-S Love SSBĐ
19 tháng 9 2018 lúc 17:02

Năm nay em học lớp 6. Tạm biệt mái trường Tiểu học thân quen, em bước vào một ngôi trường mới đầy bỡ ngỡ. Được đón khai giảng lần đầu tiên ở ngôi trường mới để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai.

Hôm đó là ngày 5/9 – ngày khai giảng của mọi trường học trên đất nước. Em háo hức dậy từ rất sớm. Tối hôm trước, em đã tự tay là bộ đồng phục mới, chuẩn bị sách vở gọn gàng đầy đủ. Cả tối hôm đó mãi mãi mới ngủ được vì tâm trạng háo hức đợi đến ngày mai. Sau khi vệ sinh cá nhân, mặc quần áo tươm tất, được mẹ tết cho hai bím tóc xinh xinh. Cười thật tươi chào mẹ, em chạy bước đến trường. Con đường hôm nay đông vui nhộn nhịp. Dòng người qua lại, những bạn học sinh trong bộ trang phục trắng tinh nhìn đầy tinh nghịch. Gương mặt ái cũng vui háo hức. Nhìn lên cao, bầu trời trong xanh cao chất ngất lạ thường. Khí trời mát dịu nhẹ, khiến tâm trạng em càng thêm thích thú. Nắng thu vàng nhẹ nhàng trải đẩy khắp cành cây, kẽ lá. Trên cành những chú chim ca hót líu lo bài ca mùa thu tựu trường.

Vừa đến trường, hiện ngay trước mắt em là tấm biển: “Trường THCS Trần Đăng Ninh” được trang trí lộng lẫy. Cánh cổng trường được treo băng rôn chào mừng đang mở rộng cửa đón học sinh. Bước qua cánh cổng trường em ngỡ ngàng trước không gian của trường. Những chùm bóng bay sặc sỡ treo khắp nơi. Bục sân khấu được trang trí cẩn thận với phông lớn : “ Chào đón năm học mới 2017-2018” treo chính giữa.

Trên sân trường rất đông học sinh và giáo viên. Các thầy các cô diện những bộ quần áo mới thật đẹp. Các cố giáo mặc những bộ áo dài màu sắc khác nhau. Trông các cô thật xinh đẹp và duyên dáng. Các bạn học sinh mặc bộ đồng phục trắng tinh khôi. Nhìn ai cũng vui vẻ đầy háo hức.

Đúng 7 rưới buổi lễ diễn ra. Buổi lễ bắt đầu bằng tiếng hát Quốc ca, Đội ca đầy hào hùng. Sau đó cô Hiệu trưởng lên đọc bài diễn văn khai trường và thư của Chủ tịch nước gửi các trường học trên toàn quốc. Tiếng trống trường đầu tiên vang lên là lúc những chùm bóng được thả. Những chùm bóng mang theo ước mơ, hi vọng tiến tới trong một năm học mới của toàn thể thầy cô và học sinh trong trường. Tiếp đó là những tiết mục văn nghệ biểu diễn đầy sôi động và cảm xúc. Hơn 9 giờ buổi lễ khai giảng kết thúc.

Buổi lễ khai giảng đầu tiên ở ngôi trường mới để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai. Những phút giây ấy sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí em đến mãi về.

Ai giúp mk mk sẽ giúp lại

Hk tốt

phạm văn tuấn
19 tháng 9 2018 lúc 17:45

cho 50 k nha mik viết nhầm

Trần yến nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Bình An
24 tháng 1 2019 lúc 21:02

chị mùa xuân đã về

từng cành hoa khoe sắc 

cây non thay áo mới 

lão mùa đông sợ hãi

nhường chỗ cho chi xuân

từng cành quất đu đưa 

ẵm lũ con xinh xắn 

người người đi tấp nập 

mùa xuân ở muôn nơi

Kiên-Messi-8A-Boy2k6
Xem chi tiết
©ⓢ丶κεη春╰‿╯
7 tháng 2 2018 lúc 17:22

Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em, ngày Tết ở một khu chợ thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới.

Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dip để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú.

Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc.

Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết. Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngớ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi.

Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành. Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kím trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi.

Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo và tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết.

:D

Kiên-Messi-8A-Boy2k6
7 tháng 2 2018 lúc 17:24

Mình thi kiểm tra tập làm văn 90 phút đấy

phải viết đc 3 trang các bn ơi

Văn Khánh Như
Xem chi tiết
Phạm Cao Sơn
2 tháng 10 2019 lúc 10:20

ko ai rảnh để làm bài đấy đâu nha!!!!

............, ngày..........tháng.......năm........

Gửi...........

Chào.........., lâu rồi chúng ta không gặp nhau nhưng mình vẫn nhớ như in rằng ngày (hôm nay, ngày mai, ngày kia...) là ngày sinh nhật của bạn. Dù mình không biết bạn thích cái gì nên mình đã mua............... tặng bạn, mong bạn sẽ thích. Mình cũng có một lời chúc muốn gửi cho bạn đó là: Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, bước qua một tuổi mới sẽ có nhiều hạnh phúc, may mắn và thành công trong cuốc sống. Happy birthday :D

Tạm biệt............yêu quý

Bạn của bạn.........................

Cinderella
Xem chi tiết
Nguyễn Tũn
14 tháng 8 2018 lúc 14:23

câu hỏi hay......nhưng tui xin nhường cho các bn khác

Hãy tích đúng cho tui nha

THANKS

Phạm Tuyên
14 tháng 8 2018 lúc 14:23

The worst day of my life was when my great grandmother died. First, That was the worst day because We had just started a party and it was really fun every one there had a great time. Second, We got a phone call from my cousins in Avon Mass And they said my grandmother had just died and hour before they got a call from the nursing home. Lastly, My mom came over and hugged me and every one said i am sorry and left then me and my mom hugged each other and cried. As you can see that is the worst day of my life........
 

các chữ ''my'' bạn muốn đổi thành ai cũng đc còn tên cũng vậy

chúc bạn học tốt

Mina sô min
14 tháng 8 2018 lúc 14:25

Tôi vừa nghỉ tại đây với Hội Ô tô Sài gòn, tôi rất thất vọng về Resort này, không xứng 4 sao.
Khi tôi đăng ký phòng theo đoàn phải trả 1,5T khi đến nhận phòng chỉ nhận được phòng Bugalo nhỏ như nhà trọ, đáng giá dưới 1T. Ăn sáng quá tệ, ít món.
Nhân viên tiếp tân lạnh như tiền, không nhiệt tình, và sẳng sàng "bốp chát" với khách hàng.
Địa điểm quá xa, khi tôi order đồ ăn lên phòng bị charged 20% phí dịch vụ (nghĩa là nếu tôi ăn 1T thì mất 200K phí mang đồ ăn lên phòng); và chưa bao giờ tôi thấy KS nào charge phí này cả, ngay cả KS 5 sao!
Thang máy quá nhỏ, cát thì có bọ cát làm con gái tôi bị nổi mẫn ngứa, biển thì đầy bùn và dầu tàu do nhiều tàu cá đậu gần đó, và không thể tắm được. Bãi biển thì có dân địa phương bán hàng rong!!
Tôi sẽ không bao giờ đến đây nữa và cũng sẽ khuyên bạn bè tôi.

GraceNotFound
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Phước Thịnh
6 tháng 12 2021 lúc 21:54

Bài 32:

a: =387-224-87

=300-224

=76

Akina Nana
Xem chi tiết
Không Tên
21 tháng 2 2018 lúc 20:11

Mỗi dịp Tết đến xuân về, lòng người lại bồi hồi, háo hức đón một cái Tết cổ truyền nữa của dân tộc. Hầu như nhà nào cũng tất bật chuẩn bị, sắm sửa đầy đủ cho một cái Tết sum vầy. Không khí ngày Tết tràn ngập khắp nơi nơi. Ngoài phố, ta thấy những cành hoa đào, hoa mai rực rỡ cả một góc trời. Trong bữa cơm gia đình đã xuất hiện thêm dưa hành, giò chả. Trên bếp lửa hồng, nồi bánh chưng đang sôi sùng sục. Mâm ngũ quả đẹp mắt đã được bày trên bàn thờ. Cả gia đình cùng nhau dọn dẹp đón năm mới. Nhưng dù có bận rộn thế nào đi chăng nữa, cũng không một ai quên mất việc đi chợ hoa, chọn những bông hoa tươi nhất, đẹp nhất để trang trí, bày biện, làm đẹp và góp phần giúp không khí Tết thêm rộn ràng. Chợ hoa thì có thể ngày nào cũng có, mùng một hay mười rằm dù có tấp nập hơn nhưng vẫn không thể nào đặc biệt bằng chợ hoa ngày Tết. Có lẽ sự khác nhau lớn nhất đó chính là không khí của mùa xuân, của ngày Tết làm cho chợ hoa cũng thêm phần tươi vui và rực rỡ lạ thường.

NGUYỄN CẢNH LINH QUÂN
21 tháng 2 2018 lúc 20:15

Khung cảnh chợ quê ngày Tết cũng khác hẳn mọi người, đông đúc và đa sắc màu như một bức tranh tuyệt đẹp hiện lên giữa quê nghèo. Người người chen chân nhau đi mua sắm, kẻ bán người mua vui cười hớn hở. Họ không kì kèo, mặc cả om sòm như mọi ngày, vì ai cũng muốn có những giây phút cuối cùng của năm cũ bình yên và nhẹ nhàng, an lòng nhau nhất.

Lúc trước đi chợ với mẹ, thấy mấy cô bán thịt, bán cá lớn tiếng lắm nhưng hôm nay nhìn họ ngoan ngoãn như “đứa trẻ con” được cho quà.

Hai bên con đường dẫn vào chợ là những nụ hoa đang chúm chím với đầy đủ màu sắc rợp cả một vùng. Những cánh đào màu hồng phớt nhẹ còn vương vài giọt sương mai tinh khiết khoe sắc trong nắng sớm ban mai của mùa xuân. E ấp hơn là những nụ tầm xuân khép mình lặng lẽ. Em thích nhất là được chọn hoa với mẹ, hít hà hương vị của từng loại hoa thật dễ chịu. Mọi người háo hức chọn cho mình những cành hoa tư

ơi thắm và rực rỡ nhất để bày biện trên bàn thờ ông bà tổ tiên. Ở chợ Tết vùng quê không nhiều hoa như ở thành phố, nhưng với người dân quê như thế này là quá sung túc, đủ đầy cho một năm mới sắp đến.

Những đứa trẻ con áo mới tinh tươm, nụ cười giòn vang khiến cho mùa xuân ấm áp và an lành hơn. Thực ra bọn trẻ con đi chợ Tết cuối năm cũng chỉ để xem người ta mua bán, xem không khí tết ùa về trên ngõ, xem những chiếc xe ô tô lớn chở đầy hoa đào.

Mùa xuân ùa về rộn rã trong những gian hàng bán bánh kẹo, năm nào cũng vậy, em thường giành phần chọn mua bánh kẹo. Những chiếc kẹo lấp lánh màu sắc, nằm ngoan ngoãn trong chiếc hộp nhỏ xinh khiến đứa trẻ háu ăn thèm thuồng. Và phiên chợ Tết mẹ cũng “hào phóng” hơn khi em đòi mua gì mẹ cũng cho.

Chợ Tết quê em đông đúc đến tận trưa mới vãn, ai cũng chất đầy túi những thứ cần thiết để đón năm mới. Ở gian hàng bán gia cầm dường như đông vui hơn vì có thêm âm thanh vui nhộn của những chú gà, vịt, ngan. Ngày Tết mọi người cũng phóng khoáng hơn trong việc mua sắm, mẹ em cũng mua rất nhiều thứ, và em thì cứ hí hửng theo sau xách đồ cho mẹ.

Ngày Tết đã về trên vùng quê nghèo miền Trung quanh năm vất vả nhưng chợ Tết cuối năm là dịp để mọi người trút bỏ nỗi lo, háo hức chuẩn bị đón một năm mới đến. Cho đến bây giờ, vào năm nào cũng vậy, em cứ chờ đến phiên chợ Tết để cảm nhận sự chuyển động của đất trời.

Akina Nana
21 tháng 2 2018 lúc 20:36

này LINH QUÂN

,chép hết trên mạng đúng ko 

TRAI HỌ CHU (PÉ LEO 2K5)...
Xem chi tiết
♡Akonia-Moonlight ( Ako...
17 tháng 9 2019 lúc 20:44

...... Thà cậu lên trên mạng tra còn hơn đấy 

TRAI HỌ CHU (PÉ LEO 2K5)...
17 tháng 9 2019 lúc 20:45

GIÚP MK ĐI MN ƠI

๒ạςђ ภђเêภ♕
17 tháng 9 2019 lúc 20:46

Tham khảo nha :

Hè về, tôi tự thưởng cho mình một chuyến du lịch đến vùng quê thanh bình và yên tĩnh này. Cả kỳ nghỉ chỉ có trời xanh gió mát lạnh và tiếng nô đùa của bọn tụi nhỏ trong làng. Trên đường tới đây, tôi đã liên tưởng đến một thời gian nghỉ ngơi thoải mái. Con người nơi đây tuy không biết tôi là ai nhưng vẫn niềm nở chào đón tôi. Tuy nhiên, tới ngày chuẩn bị xa nơi này, tôi lại bị níu kéo bởi một người – một người đã xa tôi suốt năm năm qua.

Buổi sáng mùa hè trong lành và mát mẻ, tôi đi bộ quanh làng và tiện thể tạt vào khu chợ, chợ quê tuy không đủ mặt hàng như siêu thị trên thành phố nhưng rất đông vui và nhộn nhịp, giữa biển người đang mua bán, tôi dặc biệt chú ý đến một cô bé có mái tóc đen và dài bán rau quả ở góc chợ. Tò mò, tôi lân la đến gần, cô bé này cũng chạc tuổi tôi nhưng gầy hơn, gương mặt trái xoan trông rất ưa nhìn. Khi chỉ cách cô ấy vài bước chân, tôi bỗng sững người lại, cô bé này rất giống cô bạn chơi chuyền, chơi chắt với tôi những năm xưa. Thủy! đúng là Thủy thật rồi! nụ cười kia và cách ăn nói đúng là Thủy, tôi không tin vào mắt mình nữa, tới khi Thủy quay mặt về phía tôi, hai chúng tôi mới chính thức nhận ra nhau.

Thủy dẫn tôi về nhà bà ngoại của bạn ấy, một ngôi nhà cấp bốn ọp ẹp và đã khá cũ, khác hẳn với căn nhà cao tầng mà cậu ấy sống vào những năm trước. tôi còn nhớ năm năm trước tôi còn khóc hết nước mắt vì biết Thủy phải về quê ngoại sống cùng với mẹ. Tôi chưa bao giờ dám mơ có một ngày chúng tôi lại gặp nhau như thế này. Thủy vẫn ngoan và hiền như xưa, bạn ấy kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện. Tôi biết Thủy đã phải đau đớn, chịu đựng rất nhiều khi xa anh trai của mình, Thành cũng thế, cả hai anh em cậu ấy đều mất một thời gian dài để tập cách tự lập một mình, nhắc về quá khứ, mắt Thủy nhìn đăm đăm vào một khoảng không vô định, ngân ngấn nước. Những năm tháng qua không có lúc nào Thủy không nhớ tới anh trai, tới bố, tới những kỉ niệm ấu thơ cùng bạn bè. Tôi thương bạn lắm, trong khi những đứa trẻ khác được sống trong vòng tay ấm áp yêu thương của bố mẹ thì Thủy lại có một tuổi thơ ngập tràn nước mắt vì phải chịu sự chia cắt đau tới xé lòng, thế mà Thủy vẫn có nghị lực để vươn lên, để vừa học vừa kiếm tiền phụ giúp gia đình. Thủy kể, khi mới về đây Thủy phải đi bộ năm cây số tới trường đến chảy máu chân. Cuộc sống chật vật, lam lũ khiến đôi bàn tay của Thủy chai sạm và đầy những vết xước. Tôi chợt nghĩ tới Thành. Liệu cậu ấy sẽ cảm thây như thế nào khi thấy đứa em gái mình yêu thương hết mực phải lao động vất vả để kiếm sống, Giá như bố mẹ ậu ấy không chia tay thì năm xưa hai đứa trẻ vô tội ấy đâu phải rời xa nhau? Thủy sẽ không phải khổ cực như thế này, Nghe câu chuyện của bạn cũ, sao tôi bỗng thấy hối hận khi quên lãng đi hạnh phúc mình đang được hưởng, thấy mình thật vô dụng khi không có được sự dũng cảm vượt lên khó khăn như Thủy, tôi càng cảm thấy phục cô bạn hơn.

Thủy giục tôi kể về Thành, về các bạn, về cuộc sống trên thành phố, về cô giáo… Ánh mắt cậu ấy háo hức, chăm chăm vào tôi chờ đợi. Cô giáo Tâm vẫn đẹp và trẻ như trước, vẫn ngaỳ ngày đến lớp với lũ học trò, thi thoảng rãnh rỗi tôi vẫn đến thăm cô, cô rất lo co Thủy, vẫn ngày ngày nhớ tới em bé bất hạnh phải nghỉ học kiếm sống, cô vẫn thường nhắc nhở chúng tôi nếu có gặp Thủy thì nhớ báo cho chúng tôi biết. Những năm qua lớp chúng tôi vẫn đoàn kết và gắn bó với nhau như cũ, có nhiều kỉ niệm đẹp và cũng có lúc buồn. Thủy khóc, những giọt nước mắt nhớ thầy cô, nhớ bạn và cũng vì tủi thân. Tội nghiệp Thủy, vì lỗi của người lớn mà bạn phải từ bỏ tuổi thơ, từ bỏ một tương lai sáng lạng. Thành nay đã học đại học, đã là một cậu sinh viên chững chạc và hiểu chuyện. Bây giờ mỗi khi tới nhà cậu ấy chơi, tôi vẫn thấy hai con búp bê cũ ngồi khoác tay nhau và mỉm cười hạnh phúc, Nghe đến đây Thủy bật khóc nức nở, tôi hiểu được phần nào nỗi mất mát của người bạn nhỏ, tôi biết nỗi nhớ da diết của Thủy với Thành, biết sư lo lắng tận tình của cô đối với anh trai yêu quý. Thủy cố kìm nén từng tiếng nấc trong vô vọng. Lòng tôi quặn lại tôi không biết cuộc sống thiếu bờ vai vững chắc của người cha sẽ biến tôi thành con người như thế nào? Vội vã lau đi những giọt nước mắt, Thủy gượng cười, giục tôi kể tiếp. Sau khi Thủy đi, anh Thành không quan tâm gì tới chuyện bài vở nữa, trong một thời gian dài, cuộc sống của Thành gắn liền với thế giới ảo, những buổi bên màn hình máy tính thâu đêm. Nhưng chẳng hiểu sao, Thành lại có niềm tin và dũng cảm thi vào đại học, Thủy mỉm cười hạnh phúc, tôi cũng đã từng nhìn thấy nụ cười mãn nguyện này trên gương mặt Thành, khi anh ấy ngắm hai con búp bê.

Hai anh em Thành và Thủy, hai đứa trẻ bất hạnh vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của người lớn đã phải chịu biết bao khổ cực, tuy phải chia xa, phải chịu hoàn cảnh chia tay đau xé lòng nhưng tình cảm của anh em họ vẫn mãi bền chặt, tôi cũng khóc theo Thủy. Cố gắng an ủi bạn cố gắng vượt qua khó khăn, phải vững tin hướng về phía trước. Mong rằng may mắn sẽ mãi mỉm cười với cô bạn nhỏ của tôi. Mong hai anh em sẽ sớm gặp lại nhau, mong sao cả Thành và Thủy đều có một tương lai tốt đẹp đang chờ họ phía trước, Mong rằng trên thế giới sẽ không có những đứa trẻ phải chịu sự khổ đau của nỗi chia ly, mất mát. Trước khi về, tôi ngỏ lời muốn đưa Thủy lên thành phố, nhưng bạn từ chối vì phải phụ giúp gia đình kiếm sống, Thủy còn nhờ tôi gửi cho Thành chút quà quê, khóe mắt bạn lại long lanh những giọt nước mắt, lưu luyến mãi, tôi mới ra về được, Thủy còn dặn tôi nhiều điều gửi tới thầy cô, bạn bè. Thủy nắm chặt tay tôi như bắt tôi phải hứa, phải nhớ những lời nhắn nhủ ấy.

Chiếc xe khách đưa tôi về thành phố, về với cuộc sống bận rộn hàng ngày . Chuyến đi này khiến lòng tôi có thêm một khoảng lặng, tôi đã nhận được nhiều bài học quý giá sau chuyến đi này. Năm sau, tôi chắc chắn sẽ quay lại đây, nhưng không phải một mình nữa mà là với người mà Thủy luôn chờ đợi: Thành.

#Hok tốt

Mia ai
Xem chi tiết