đố mấy bạn
một con ba ba đi với ba của ba ba và đi sau một con ba ba . Hỏi có bao nhiêu con ba ba?
Đố vui nè:
Có 1 cô bé dắt heo qua đường, hỏi cô bé đó tên là gì?Ba chia bốn bằng mấy?Có 1 bà lão đi mua mèo, đến chợ bà gặp một cái bàn tròn, hỏi tại sao bà quay về?Ba con vịt đi trước hai con vịt, ba con vịt đi sau hai con vịt, ba con vịt đi giữa hai con vịt. Hỏi có mấy con vịt?Cái gì mà Adam có 2 mà Eva chỉ có 1 ( câu này không bậy bạ đâu nhá ).
câu 1 là Hương
câu 2 là 2
câu 3 là vì bàn tròn là bàn không méo mà bàn không méo là mèo không có
cau4 là 4 con vịt
câu 5 là chữ a
ba chia bốn là tam chia tứ là tư chia tám =0,5
bàn tròn= bàn ko méo=mèo ko có
6 con
chữ a
đoán vậy ko đúng thì thôi
Đọc văn bản sau:
Một cô bé đi học về nói với ba:
- Hôm nay con dẫn 1 bà cụ qua đường ba ạ.
- Con gái ba thật giỏi, ba thưởng cho con hôm nay.
Ngày hôm sau cô bé đi học về cùng một người bạn nữa và nói:
- Hôm nay con và bạn Tania cùng dẫn một bà cụ già qua đường ba ạ.
- Hai con rất ngoan, ba thưởng cho cả hai nhé.
Ngày thứ ba, cô bé trở về với năm người bạn và kể với ba:
- Hôm nay cả nhóm tụi con dẫn bà cụ qua đường ba ơi.
- Các con rất ngoan, ba lại thưởng cho cả nhóm nhé. Mà sao phải cần nhiều người thế để dẫn cụ già hả con?
- Ba không biết đâu, bà cụ chống cự khỏe lắm, sáu đứa tụi con mới lôi được cụ qua đường đấy ạ!
Thực hiện các yêu cầu:
1/ Xác định phương thức biểu đạt của văn bản.
(Trích nguồn: Internet)
Trong ba ngày liền, cô bé trong câu chuyện đã làm việc gì để về nhà khoe ba?
Đoc và suy ngẫm:
Truyện ngắn: Bức thư gửi cha
Tháng 12, năm 2017
Ba à! Ba???
Nơi phương trời xa xôi ấy, ba có nhớ con không? Nhớ đứa con gái không ra hồn này không hả ba? Ba có thấy con khác rồi không, lớn hơn, chững chạc hơn, biết suy nghĩ hơn... . Ba à! Ba đi rồi con mới biết con cần ba như thế nào. Con cần người bên con khi con buồn, cần người răn dạy lúc con làm sai và cả người trêu đùa với con nữa. Nhưng ba à... Có người nói với con: "Hạnh phúc chỉ nửa vời" và điều đó đã đúng khi ông trời mang ba ra đi, ra khỏi cuộc sống của con.
Con nhớ năm con lên lăm. Ba đưa con đi mua quần áo Tết, ba đã nói: "Con hãy chọn một chiếc áo con thích nhất." Nhưng con vơ lấy cả 4 cái và tất nhiên ba không đồng ý. Lúc đó con làm gì nhỉ? Con đã lăn đùng ra đó ăn vạ. Ba không nỡ nhìn con khóc nên đã đồng ý. Nhưng con nào biết số tiền ấy là tiền lương trợ cấp cả tháng của ba. Là một người lính, một nhà cách mạng của dân tộc ba cống hiến cả cuộc đời cả 55 mùa xuân cho cuộc kháng chiến của đất nước. Để rồi chiến tranh qua đi, Việt Nam được yên bình nhưng chân phải của ba đã không còn. Với chiếc chân trái còn lại, làm gì có công ty, xí nghiệp nào chịu nhận ba vào làm? Nhưng con không biết. Lúc ấy con còn quá nhỏ ba nhỉ?
Và rồi khi con tám tuổi. Trước khi chìm vào giấc mộng do thuốc gây mê, con vẫn còn nghe thấy tiếng ba ngoài kia. Ba nói: "Con gái, dũng cảm lên." Ba không biết con tỉnh hay đã say, ba chỉ đứng đó mong chờ từng giây phút. Giọng nói quen thuộc, lời khích lệ đó đã giúp con qua khỏi ca phẫu thuật quyết định, cho con trở lại là một con người bình thường không bệnh tật. Nhưng chân ba vẫn thế, dù thế nào nó vẫn không thể như xưa...
Ba ơi. Ba còn nhớ tính cách quái dở của đứa con gái này không. Chín tuổi, con "mạnh mẽ" hơn cả con trai. Bằng chứng là cứ đều đều một tuần vài ba lần ba phải tới trường uống trà, tâm sự với giáo viên vì con đánh bạn trong lớp. Nhưng ba có biết lí do không? Vì họ nói con không có mẹ, đã vậy ba còn là phế nhân. Con ghét họ, con đánh họ đánh cho tới khi nào họ không nói vậy thì thôi.
Nhưng con không hiểu sao, càng ngày con càng thấy khoảng cách ba con mình ngày càng xa. Cho tới khi con nhận ra thì sau lưng đã không còn bóng lưng gầy gầy xiêu vẹo kia nữa rồi. Con bài xích ba khỏi cuộc sống con. Con xa lánh ba bất cứ khi nào có thể. Ba không nói gì nhưng nhiều đêm con thấy đèn phòng ba còn sáng và phảng phất tiếng thở dài, nhưng con không quan tâm. Tại con nghĩ do ba mà các bạn mới xa lánh con. Con đáng trách lắm phải không ba?
Đã vậy con còn làm ba buồn hơn khi con dám cãi lời ba chỉ vì con đòi đi chơi qua đêm nhà bạn. Con biết con gái không được ngủ ngoài như vậy nhưng con chỉ là một đứa trẻ mười bốn. Con trách móc ba ích kỷ, trách ba nghèo nàn và con còn nói một câu khiến đến bây giờ con vẫn không dám nhìn thẳng mặt ba. Con thấy khi con nói câu: "Vì ba nghèo, vì ba què nên mẹ mới bỏ con đi." con thấy ba thoáng sững sờ vẻ đau khổ hiện lên trên gương mặt khắc khổ của ba. Lúc ấy con còn hả hê chứ! Con là đứa con bất hiếu ba nhỉ? Con biết câu trả lời của ba mà: "Con gái ba là tuyệt vời nhất." Ba luôn vị tha như vậy! Vẫn lặng thầm tìm mọi cách lo cho con ngày ba bữa cơm trắng, cho con môi trường học tập tốt nhất và cả những đồng tiền để con tụ tập chơi bời với bạn bè...
Ngày ba ra đi, trời mưa tầm tã. Các cụ nói đó là do ở đời khổ quá nên chết đi ông trời cũng thương xót. Nhưng con không nghĩ là vậy. Mưa đó như thanh tẩy suy nghĩ con, đưa con về từng ngày ở bên ba. Từng kỉ niệm về ba cứ ùn ùn đua nhau kéo về. Và lúc ấy con nhận ra, con đã sai, rất sai rồi. Con muốn nói lời xin lỗi với ba nhưng không được. Ba đã bỏ con lại trên cõi trần để ra đi. Ba nhẫn tâm, nhẫn tâm lắm ba biết không? Con khóc như chưa bao giờ được khóc. Khi mất đi thì ta mới biết một thứ trân quý tới mức nào. Khi mất ba rồi con mới biết ba tốt với con ra sao, lo lắng cho con như thế nào. Trước khi mất, ba còn không quên nhắn nhủ lại con vài lời, để lại cho con mọi thứ: giấy tờ nhà, giấy tờ đất, sổ ngân hàng... Và lúc đó con đâu có ở nhà. Con đang đi chơi với bạn mà. Ba buồn lắm phải không ba? Nhưng ba vẫn không trách cứ con một lời. Ba biết ba độc ác lắm không? Thà ba chửi mắng con, đánh con thì con đã đỡ ân hận hơn nhưng ba chỉ cười, nụ cười nhẹ mang đầy sóng gió cuộc đời...
Con đã mất ba hai năm rồi ba à. Con giờ đã là cô gái mười sáu vừa bước chân vào cánh cửa THPT không lâu nhưng con đã lớn rồi. Con ước chi ba được ở bên con lúc này, để thấy con đã thay đổi như thế nào? Con cố gắng học thật giỏi nhưng ba à, con vẫn bị các bạn khi dễ. Nói con là trẻ mồ côi. Nhưng ba không phải buồn lòng nữa đâu. Tại con đã biết giải quyết mọi việc bằng trí não. Chắc ba vui lắm, vì con biết ba yêu thương con nhất mà. Thấy con trưởng thành là ước nguyện của ba... nhưng giờ ba chỉ có thể đứng nhìn con từ xa thôi. Con cũng vậy, con muốn nhìn thấy ba để nói lời xin lỗi... Con biết dù con có xin lỗi đến bao nhiêu lần đi chăng nữa thì tội lỗi của con cũng rất lớn. Cái tội mà người ta gọi là: Bất hiếu...
Ba ơi. Cuối đông rồi. Nhưng giờ con cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết bởi đâu còn ai nhắc con mặc áo ấm, đâu còn ai nửa đêm còn đắp lại chăn cho con, đâu còn ai dậy sớm nấu cho con ăn mỗi sớm... Nhưng mùa xuân sẽ nhanh đến thôi ba nhỉ? Lại một xuân nữa con một mình. Một xuân nữa, con xa ba...
Ba, con nhớ ba. Con nhớ tất cả mọi thứ về ba. Mong ba sẽ tha thứ cho đứa con gái bất hiếu này nha ba...
Con không mê tín nhưng nếu có kiếp sau, con nguyện được tiếp tục làm con gái ba để đền đáp tất cả tình thương mà ba dành cho con mười mấy năm qua...
Con của ba...
Nguồn :google😂
Đọc văn bản sau:
Một cô b hat e di học về nói với ba:
- Hôm nay con d tilde a n 1 bà cụ qua đường ba ạ.
- Con gái ba thật giỏi, ba thưởng cho con hôm nay.
Ngày hôm sau cô bé đi học về cùng một người bạn nữa và nói:
- Hôm nay con và bạn Tania cùng dẫn một bà cụ già qua đường ba ạ.
- Hai con rất ngoan, ba thưởng cho cả hai nhé.
Ngày thứ ba, c hat o bé trở về với năm người bạn và k hat e với ba:
- Hôm nay cả nhóm tụi con d tilde am b cụ qua đường ba ơi.
- Các con rất ngoan, ba lại thưởng cho cả nhóm nhé. Mà sao phải cần nhiều người thế để dẫn cụ già hả con?
- Ba không biết đâu, bà cụ chống cự khỏe lắm, sáu đứa tụi con mới lôi được cụ qua đường đấy ạ!
Thực hiện các yêu cầu:
1/ Xác định phương thức biểu đạt của văn bản.
(Trích nguồn: Internet)
Có hai con vịt đi trước ba con vịt , ba con vịt đi trước bốn con . Hỏi có bao nhiêu con?
12 con nếu là đố vui thì là 8 con nếu đúng thì mik nha
Đáp án là có 4 con vịt,
Câu này nếu như bỏ điều kiện cuối cùng, tức là "2 con vịt đi trước 2 con vịt, 2 con vịt đi sau 2 con vịt" thì đáp án là 3 con vịt
k nha
cô thu trước khi đi làm đặt lên bàn một hộp bánh và dặn ba người con của mình : Khi đi học về mỗi con lấy một phần ba số bánh .hoa về đầu tiên và lấy đi một phần ba số bánh . hùng về thứ hai lại lấy một phần ba số bánh còn lại trong hộp .mai về cuối cùng cũng lấy một phần ba số bánh mà mó thấy .hỏi hộp bánh có bao nhiêu cái ,biết số bánh còn lại trong hộp là 8 cái ?
Bác Ba và cô Tư cùng ngồi bán lợn con. Bác Ba có 4 con lợn còn cô Tư có 2 con lợn.Trong lúc chờ
khách hỏi mua, bác Ba mới khoe rằng cân nặng bốn con lợn lần lượt là 16kg, 22kg, 25kg và 30kg.
Sau khi vị khách đã mua một con lợn của bác Ba thì cô Tư mới khoe rằng: “con lợn bé của em thì
nặng bằng một phần ba tổng khối lượng của ba con lợn còn lại của chị đấy”.
a. Hỏi con lợn bé của cô tư nặng bao nhiêu kg?
b. Một lúc sau thì có người tới mua con lợn béo nhất của cô Tư, bán xong cô Tư mới vui mừng
nói với bác Ba :“ Con lợn nhà em mới bán béo lắm, nặng hơn cả 5 con lợn còn lại của chị và
em. Nếu bỏ đi một con lợn thì tổng khối lượng của 4 con còn lại sẽ gấp 3 lần cân nặng của con
lợn em mới bán”. Hỏi con lợn cô Tư mới bán nặng bao nhiêu? Giải thích.
GIÚP MÌNH NHA. CÁC BẠN PHẢI GIÚP MÌNH ĐÓ, MÌNH LIKE CHO. KHÔNG CÓ LÀ MÌNH SỐNG KHÔNG ĐƯỢC
(MỚI LẠ) NHƯNG NHỚ GIÚP ĐÓ TT
đố các bạn 3 con vịt đi trước 3 con vịt đi sau ba con vịt đi giữa tổng cộng là bao nhiêu con ?
một con vịt đi trước một con vịt đi sau .cả ba lần đều 2 con vịt .hỏi có bao nhiêu con vịt