Em hãy cho biết công dân có quyền gì về học tập (Nêu các hình thức)
GIúp mik nha càng nhanh càng tốt ai nhanh nhất mik tick
Thực vật cần gì để sống
Ai hepl mik, mik sẽ tick
Càng nhanh càng tốt
mik chỉ tick cho 10 bạn thôi
thực vật cần nước, không khí, chất khoáng, ánh sáng để sống
Thực vật cần đủ nước, không khí, ánh sáng và đất có ảnh hưởng rất lớn đến sự sống của cây, đất cung cấp nước và dinh dưỡng cho cây
Các bạn ơi cho mik 1 bài toán nhé! Mik nắm nay lên lớp 6 càng nhiều bài càng tốt!
MIk tick cho ai có bài toán đúng với mik nhanh nhất!
mình đã lên lớp 7 rồi
những bài toán lớp 6 mình đều nhớ mình đang còn thi violympic và đạt giải nhì cấp tỉnh đó
bạn có thể hỏi mình
bạn học tới đâu rồi thì tự lên gg tìm các dạng tương tự khó hơn thôi
Các bạn giúp mik trả lời một câu hỏi Giáo dục vs
Nêu trách nhiệm của học sinh về việc thực hiện quyền và nghĩa vụ của mik về hk tập.
Cảm ơn các bạn nhiều
Cho mik câu trả lời càng sớm càng tốt nhé
- Cần biết phê phán và tránh xa những biểu hiện chưa tốt trong học tập.
- Thực hiện tốt các quy định về nghĩa vụ và học tập.
Dựa vào kiến thức đã học được, em hãy cho biết làm thế nào để điều khiển phương tiện xe đạp tham gia giao thông an toàn? Em đã làm gì để giúp các bạn chấp hành tốt luật lệ giao thông đường bộ và tham gia giao thông an toàn?
Ko đc chép mạng nha, trả lời càng nhiều càng tốt ai đúng mik sẽ x=tặng 3 tik
Em hãy viết một đoạn văn từ 8 đến 9 câu nêu cảm nghĩ về nhân vật thầy giáo Ha-men trong văn bản " Buổi học cuối cung "
GIÚP MÌNH NHÉ !MÌNH ĐANG CẦN GẤP 2 BẠN TRẢ LỜI NHANH NHẤT MIK TICK CHO NHƯNG PHẢI LÀM ĐÚNG ĐỀ HAY NỮA THÌ CÀNG TỐT ! chúc các bạn học tốt nhé!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi mún đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:
“NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”
Qua văn bản Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ ** cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi mún đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ ** đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:
"NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM"
bạn học lớp mấy vậy
Cứu mik với ạ càng nhanh càng tốt,ai giúp mình trc thì mik cho ảnh hoặc các thứ khác
43x95+5x43+43
43 x 95 + 5 x 43 + 43
= 43 x (95 + 5) + 43
= 43 x 100 + 43
= 4300 + 43
= 4343
em hãy viết 1 văn bản báo cáo tổng kết phong trào người tốt việc tốt của lớp mik cho cô giáo chủ nhiệm (văn bản báo cáo nha càng nhanh càng tốt mik cảm ơn nhìu)
Mấy bn ơi ,Mấy bn giải giup mik bài này vs càng nhanh càng tốt nha mai mik nộp cho cô r
DTXQ hình lập phương:9,6dm vuông
DTTP:?dm vuông các bn giúp cho mik vs mik cần gấp
đề bài cs sai ko bn ơi sao mink ko tách đc
Trong vb " Cổng trường mở ra " của Lý Lan , người mẹ nói : " Đi đi con , hãy can đảm lên , thế giới này là của con , bước qua cánh cổng trường là một thế giới kỳ diệu sẽ mở ra " .
Hãy viết 1 đoạn văn nói lên suy nghĩ của em về thế giới đó .
các bạn giải hộ mik nhanh nha càng nhanh càng tốt . Bạn nào gửi bài trc mik tick cho nha
Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú. Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.
Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.
Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.
Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.
Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”
Và đặc biệt , thế giới kì diệu ấy cho ta những người cha người mẹ dạy dỗ, yêu thương ta, những người bạn luôn sẻ chia vui buồn. Trong lá thư “Xin thầy hãy dạy cho con tôi” gửi cho thầy hiệu trưởng của tổng thống Mỹ A-Lin-côn đã khẳng định rằng trường học sẽ mang lại mọi thứ cho con người. Và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.