các bn soạn bài con rồng cháu tiên soạn sao vậy ?
con em nó bac hỏi dùm nó
mai nó đi học mà mk bận wa ko giúp nó đc mong mọi ng giúp đỡ nó!!!!!
hixxxx
bực mk quá, mk vừa giúp đỡ 1 bn môn sih học
mk tl trc mà ko copy mạng, thế mà cái con kia nó copy của mk nó tl sau mk mà nó đc 3 tik
còn mk thì ko đc tik nào, haz
chia buồn cùng gia đình và người thân bn :(((
Mk viết bài này là có thật, An Kỳ là bạn thân của mình nên mình muốn giúp cậu ấy. Các bạn có biết trang web nào trên google dạy học toán thì chỉ cho mk với nhé! Thanks nhìu(mk là người quảng, an kỳ là người bình dương nên sẽ có nhiều từ hơi cá biệt, mong mọi người thông cảm. Mk sẽ ghi trọn vẹn các từ mà mk nói nhé, các từ trong ngoặc là mk dịch nghĩa cho mấy bn dễ hiểu)
Hôm nay, vừa dắt xe ra khỏi cổng trường thì mk chợt nhớ là cần có một chuyện hỏi Kỳ. Thấy nó nháo nhác ngời cổng thì mk kêu ''Kỳ ơi tui hỏi ni cái''.Nó quay lại và mk lập tức nhận ra rằng cái mặt nó buồn buồn. Mk chạy lại chỗ nó và hỏi:''Mi(cậu) có biết răng(sao) mà con Hiệp nó khóc không rứa(vậy)? Hiệp cũng là bạn thân của mk. Cả ba đứa H,Kỳ và mk đều là bn thân của nhau. Chiều nay, trong giờ ra chơi của tiết toán thì mk thấy con Hiệp nó khóc thút thít, hỏi sao nó cũng ko trả lời(bản tính nó là vậy). Kỳ bảo''bây giờ tui mới biết con hiệp nó sống hai mặt đó bà!''. Vừa ngạc nhiên mà cũng vừa thắc mắc, mk hỏi là tại sao nó lại bảo thế, thì nó kể(hơi dài dòng):''Mi có biết là cô Mẫn cổ dạy thêm ở nhà không- mk gật đầu và nó kể tiếp- trong lớp hc thêm chỉ có vỏn vẹn 10 đứa, dù có năn nỉ thế nào thì cô cũng không nhận thêm. Lớp học thêm chia thành ba nhóm:1 nam, 1 nữ học dốt và 1 nữ học tạm. tui nằm trong nhóm nữ học tạm nên bọn nhóm nữ học dốt nó ghét tui lắm, tui cũng ko ưa gì tụi nó. Hồi chiều tui qua chổ hiệp tui hỏi bả là'mấy giờ hc thêm cô mẫn thì nói tui với nghe' (vì đã mấy tháng rồi mà tui ko có lịch học thêm, hỏi cô thì cô kêu hỏi bạn á)và con hiệp vui vẻ gật đầu. Sau đó, tui vừa đi khỏi thì con Hương nó lại chổ con hiệp nó nói gì đó và khi nó nói xong thì con hiệp thút thít khóc(hương nằm trong nhóm nữ hc dốt). Sau đó 45', nghĩa là hết tiết á, thì hương lại tiếp tục lại chỗ con hiệp và nói'tui nói là nói vậy thôi chứ đừng ghét tui nghe'. Lúc đó tui nghe đc nhưng tui ko hiểu. Và sau vài giờ đi tìm hiểu thì tui cũng đã biết: hoá ra bọn nó không cho tui biết lịch học thêm để cho tui ra rìa, cho thằng hoàng phong vô học thế chỗ tui. Hoàng Phong nó cũng đi học đc mấy bữa rùi"
Nghe tới đó là máu mk đã sôi lên vì lũ bạn đểu cáng. Nó kể tiếp:''Từ vài ngày trước ở trong facebook của tui có tin nhắn ai gửi tới mà tui ko biết, có thể coi đó là nặc danh, tin nhắn chủi tui ghê lắm, nào là 'chết đi chứ sông làm gì cho chật đất','để cho ng ta đc sống yên ổn với chớ'...Tui thấy tui mới cần đc sống yên ổn á. Thôi, kể ra với bà nghe cũng thong thả hơn rồi. Thôi tui về nghe.
Nó về mà nó không để mk nói một lời nào hết á. Tự nhiên thấy tội nó ghê luôn!
ờ thì mk viết theo cảm xúc thôi, tự nhiên đi học mà nghe kỳ nó kể mk tức muốn sôi gan lun
mọi người giúp mk câu này vs ... bài nay mai mk nộp mong mn giúp đỡ
Đề : Cảm nhận của em về tình cảm cha con trong đoạn trích sau:
'' Đến lúc chia tay ... bên má của ba nó nữa '' ( ''Chiếc lược ngà '' - Nguyễn Quang Sáng )
* làm dàn ý cg đc mà viết thành bài càng tốt *
Mong mọi người giúp đỡ mk !!!
#ZyZy
Tôi đã từng rơi nước mắt trước những tình cảm cha con thật cảm động và cao thượng… Người cha, với biết bao gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng, với bao nhiêu công ơn lớn lao mà mây trời lồng lộng cũng không phủ kín. Đừng bao giờ nghĩ rằng tình phụ tử không thiêng liêng và cao cả, không ấm áp và đẹp đẽ như tình mẫu tử, nếu ai có những suy nghĩ đó thì chắc chắn sẽ có một cách nhìn khác về tình cha con qua truyện ngắn “Chiếc lược ngà”, được nhà văn Nguyễn Quang Sáng khắc họa thành công nhân vật bé Thu thật ấn tượng và tinh tế, nổi bật hơn là tình cảm cha con hết sức sâu nặng, thiêng liêng và cao đẹp dù là trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh khắc nghiệt.
Câu chuyện kể về ông Sáu , người chiến sĩ xa nhà sau 8 năm mới có dịp về quê thăm con. Bé Thu không nhận ra cha nó vì vết sẹo trên mặt làm ông không giống với bức hình chụp với má mà nó đã từng biết đến, vì thế nó đối xử với ông như một người xa lạ và hết sức lạnh lùng. Đến khi nó nhận ra ông Sáu là ba, khi tình cảm cha con như bỗng nổi dậy trong người nó thì đó cũng là lúc ông Sáu phải ra đi. Ở căn cứ, nhớ đến lời hứa với con, ông Sáu đã dồn hết tình yêu thương, và sự mong nhớ con vào chiếc lược ngà mà ông đã tỉ mỉ làm miệt mài từng cái răng cho cây lược ngà chỉ có một hàng răng thưa, hay gò lưng, tẩn mẩn với từng nét “Yêu nhớ tặng Thu con của ba” trên sống lược để tặng cho con gái bé bổng của mình. Nhưng không may, trong một trận càn lớn của quân Mĩ – ngụy, ông Sáu đã hy sinh. Trước khi nhắm mắt, ông chỉ còn kịp trao chiếc lược ngà cho người bạn thân bác Ba nhân vật kể chuyện.
Bé Thu, hình tượng nhân vật trọng tâm trong câu chuyện, được tác giả khắc họa một cách cực nhạy bén và tinh tế. Thu là một cô bé rất cá tính, bướng bỉnh và gan góc, nhưng lại giàu tình cảm. Thái độ của nó trái ngược hoàn toàn với những ngày đầu khi ông Sáu trở về thăm nhà và lúc ông Sáu sắp ra đi, song trái ngược mà vẫn nhất quán. Có lẽ chỉ vì quá yêu ba, quá khát khao được có ba nên khi nhận định đó không phải là ba của mình thì nó nhất định không chịu nhận ông Sáu, nhất định không chịu gọi ông Sáu một tiếng “ba” dù chỉ một lần. Nó cứng đầu thế đấy, bởi lẽ trong tâm trí của nó chỉ có duy nhất hình ảnh người cha trong tấm ảnh mà nó vẫn thường thấy mỗi ngày, chứ không phải bộ dạng của ông Sáu bây giờ. Người cha không được đứa con nhìn nhận bởi vết sẹo trên má làm mặt ông bị biến dạng và khác trước quá nhiều… Chính vết sẹo ấy là dấu tích không mong muốn của chiến tranh tàn khốc mà Thu thì còn quá nhỏ để có thể cảm nhận và hiểu được điều đó, hiểu được sự khốc liệt của bom lửa đạn, hiểu được cái cay xé của mùi thuốc súng, hiểu được sự gian nan, vất vả trong cảnh chiến tranh khắc nghiệt mà người lính phải trải qua… Nhưng cũng chính từ sự kiên định, thẳng thắn, bản lĩnh và lập trường vững chắc đó đã phần nào thể hiện được hình ảnh một cô gái giao liên dũng cảm sau này.
Tác giả tỏ ra am hiểu tâm lý trẻ con, với tất cả sự trân trọng và yêu mến rất thiêng liêng, rất đẹp đẽ dành cho những tâm tư, tình cảm vô giá ấy. Bé Thu, một cô bé mạnh mẽ, bướng bỉnh, nhưng dù sao thì nó vẫn là một đứa trẻ 8 tuổi với tất cả sự hồn nhiên, ngây thơ và đáng yêu. Khi nó bị ông Sáu đánh vì cái tính ngang ngạnh, thật ngạc nhiên vì nó đã “cầm đũa, gấp lại cái trứng cá để vào chén, rồi lặng lẽ đứng dậy, bước ra khỏi mâm”, dường như nó sợ ông Sáu sẽ thấy được những giọt nước mắt trong chính tâm tư của nó. “Xuống bến, nó nhảy xuống xuồng, mở lòi tói cố làm cho dây lòi tói khua rổn rảng, khua thật to, rồi lấy dầm bơi qua sông”, trong một loạt hành động đó, dường như có điểm đối lập giữa một bên là sự già dặn và cứng cỏi, nhưng với một khía cạnh khác, nó lại muốn được yêu thương, vỗ về. Từ đó, rõ ràng cho ta thấy được cái tính cố chấp rất hồn nhiên, rất trẻ con của nó đã được khắc họa một cách rất thực và gần gũi qua nhiều chi tiết.
Và rồi đến lúc nó nhận ra ông Sáu là cha, nhận ra được cái lỗi của chính mình, thì thật khó để người khác có thể phủ nhận rằng nó là một cô bé giàu tình cảm. Có ai ngờ được một đứa trẻ phải xa cha mình từ lúc chưa đầy một tuổi, rồi 8 năm ròng rã trôi qua vô tình, thế mà nó vẫn luôn vun đắp, ấp ủ một tình yêu mãnh liệt đến bất tận dành cho người cha thân yêu của nó. Tình yêu đó đã đánh bại được thời gian, đánh bại luôn cả khoảng cách giữa cha và con mà khoảng thời gian ấy đã tạo nên. Tình yêu thương dành cho cha của một đứa bé chỉ mới 8 tuổi mà lại dạt dào và sắc nét đến thế ! Dẫu rằng người cha thân thương mà nó vẫn hằn mong chưa hề mang đến cho nó sự nâng niu, săn sóc, hay một bàn tay rộng ấm áp tình thương đến bên ân cần và che chở cho nó. Chỉ những điều đơn giản thế thôi mà ông Sáu vẫn chưa hề làm được, thì mơ gì đến việc ông làm cho nó một món đồ chơi, kể cho nó nghe một câu chuyện, hay tâm sự và sẻ chia với nó những niềm vui, nỗi buồn từ khi nó đến với thế giới này, tất cả đều quá xa vời với nó. Nó dường như không có một kỷ niệm hay một chút ấn tượng gì về cha của nó, nhưng chắc hẳn, đã không ít lần nó tự tưởng tượng ra hình ảnh người cha của nó là một người tài giỏi như thế nào, cao lớn và có một vòng tay rộng lớn, ấm áp để ôm nó vào lòng ra sao. Tình yêu mãnh liệt của nó đã ngăn không cho nó nhận người đàn ông lạ trên mặt có vết sẹo như thế kia. Mãi đến ngày ông Sáu phải lên đường, thì đứa bé bướng bỉnh và cứng cỏi của ngày hôm qua “như bị bỏ rơi”, “lúc đứng vào góc nhà, lúc đứng tựa của và cứ nhìn mọi người đang vây quanh ba nó” dường như đó là lúc nó thèm muốn cái tình cảm ấm áp của gia đình, nó muốn ông Sáu nhận ra sự hiện diện của nó trong lúc ấy, nó muốn chạy lại hôn ba nó lắm, nhưng chẳng hiểu sao lại có một cái gì đó ngăn nó lại và làm cho nó cứ mãi đứng yên. Đến phút chia tay, ông Sáu mới nhìn sang và chào nó với một giọng khe khẽ “Thôi ! Ba đi nghe con !” thật lạ, sao chỉ là một lời chào vẻn vẹn trong bốn từ thế kia ? sao ông không dặn dò hay nhắn nhủ đến nói một điều gì? có lẽ nào sự phũ phàng mà nó dành cho ông Sáu, đã làm cho ông thất vọng và tổn thương lắm nên mới như vậy ? Rồi đến khi tiếng kêu của nó thét lên “Ba… a… a… ba!”, “tiếng kêu của nó như xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, nghe thật xót xa”. Đến lúc ấy, mọi người mới nhận ra rằng, nó thèm muốn được gọi tiếng “ba” đến nhường nào. Tiếng “ba” mà nó đã cất lên trong nghẹn ngào, tiếng “ba” mà nó đã đè nén sau bao nhiêu năm cách biệt, nghe mới thật thiêng liêng làm sao!. Đó là tiếng kêu như vỡ tung ra từ đáy lòng của nó, “nó vừa kêu vừa chạy xấn tới, nhanh như một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt cổ ba nó”, “nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hon vai, và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa”. Tất cả những điều đó đã thể hiện được một tình yêu mãnh liệt lên đến điểm cao trào nhất của đứa con dành cho ba nó, khiến mọi người xung quanh ai cũng không cầm được nước mắt trước cảnh tượng đầy xót xa ấy. Điều đó càng chứng tỏ được tình cảm của Thu dành cho ba thật sâu sắc. Nó chỉ bộc lộ tình yêu sâu sắc của mình với ba khi biết chắc đó là ba.
Bên cạnh hình ảnh bé Thu, hình ảnh ông Sáu được giới thiệu là người lính chiến tranh,vì nhiệm vụ cao cả mà phải tham gia chiến đấu, bỏ lại gia đình, quê hương, đặc biệt là tình cảm yêu thương con đến tha thiết. Tình cảm ấy được biểu hiện phần nào trong chuyến về quê thăm nhà. Khi xuồng chưa kịp cập bến, trông thấy con ông đã vội vàng “nhảy lên bờ, khom người, hai tay đưa về phía trước, miệng lắp bắp: “ba đây con ! ba đây con.” Cứ ngỡ rằng bé Thu sẽ chạy ào tới, ôm lấy cổ ba cho thoả những tháng ngày xa cách. Nhưng không, ông hụt hẫng, bất ngờ khi thấy: “bé tròn mắt ngơ ngác nhìn rồi sợ hãi bỏ chạy ”. Thời gian ở nhà không nhiều nên ông Sáu không đi đâu xa, suốt ngày chỉ tìm cách gần gũi, vỗ về con, mong con gọi một tiếng ba mà không được. Có lúc giận quá ông đã đánh con. Lúc chia tay, tình yêu mãnh liệt của bé Thu đã khiến ông cảm động “một tay ôm con, tay kia lấy khăn chấm nước mắt ”, những giọt nước mắt hiếm hoi của một cuộc đời từng trải nhiều gian khổ vất vả, song lại rơi khi lần đầu tiên ông cảm nhận được sự ấm áp của cha con thực sự! Đau đớn hơn khi biết rằng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ông được nghe tiếng ba thân thương từ cô con gái nhỏ, bởi vì sau đó, chẳng bao giờ ông có thể trở về được nữa! Trong những ngày ở khu căn cứ, ông ân hận vì đã trót đánh con. Nhớ mãi lời con dặn: “Ba về! Ba mua cho con một cây lược nghe ba!”, đó là mong ước đơn sơ của con gái bé bỏng trong giây phút cha con từ biệt. Nhưng đối với ông thì đó là mơ ước đầu tiên và cũng là duy nhất, nên nó cứ mãi thôi thúc trong lòng ông. Lúc tìm được một khúc ngà, ông đã vui mừng “hớn hở như một đứa trẻ được quà”. Ngày qua ngày, ông cặm cụi “cưa từng răng lược, anh còn khắc lên đó dòng chữ nhỏ “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Những lúc nhớ con ông lại mang cây lược ra mài lên tóc mình cho cây lược thêm óng mượt, tuy rằng chiếc lược ấy chưa chải được mái tóc của bé Thu nhưng lại gỡ rối được tâm trạng của ông lúc này. Ông đã nâng niu chiếc lược như nâng niu đứa con bé nhỏ của mình. Lòng yêu con đã biến một người chiến sỹ trở thành một nghệ nhân sáng tạo tài tình, dù chỉ sáng tạo môt tác phẩm duy nhất trong đời. Có lẽ những lúc ấy ông mong có một lần về phép thăm nhà để tự tay mình cầm cây lược chải tóc cho con. Đau đớn thay chiến tranh khiến ông chẳng bao giờ có thể trở về bên con gái được nữa. Ông bị hy sinh trong một trận càn lớn, nhưng “dường như chỉ có tình cha con là không thể chết”, ông cầm cây lược trao cho người bạn thân với niềm mong mỏi không còn có thể cất được thành lời. Từ lúc ấy, cây lược bằng ngà đã trở thành kỷ vật, thành biểu tượng thiêng liêng của tình phụ tử. Những dòng cuối cùng của truyện khép lại trong nỗi buồn mênh mông mà chứa chan ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Câu chuyện như một lời tố cáo chiến tranh phi nghĩa gây đổ máu vô ích, làm nhà nhà li tán, người người xa nhau vĩnh viễn. Song cái chúng ta thấy lại không có sự bi lụy ma là sức mạnh,lòng căm thù đã biến Thu trở thành một cô giao liên dũng cảm,mạnh mẽ, đã gắn bó với cuộc đời con người mất mát xích lại gần nhau để cung đứng lên hát tiếp bài ca chiến thắng, Chủ đề của chuyện không mới lạ, nhưng tác giả thành công bởi đã khai thác tình cha con trong những tình huống éo le và cảm động. Cách lựa chọn ngôi kể, tạo lập tình huống bất ngờ mà tự nhiên, hợp lý cùng với việc miêu tả diễn biến tâm lý nhân vật tinh tế, sâu sắc đặc biệt là tâm lý trẻ thơ, hơn nữa lãi có giọng văn dung di, cảm động đã giúp truyện có được vị trí riêng trong lòng độc giả .
Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” là một áng văn bất hủ ca ngợi tình phụ tử giản dị mà thiêng liêng, với những con người giàu tình cảm và đẹp đẽ,như nhân vật bé Thu và ông Sáu. Câu chuyện không chỉ ca ngợi tình cha con sâu nặng thắm thiết, mà còn gợi cho chúng ta những suy ngẫm và thấm thía được tình sự đau thương, mất mát của chiến tranh tàn khốc gây ra. Vì thế mà ta càng quí cuộc sống thanh bình của ngày hôm này, quí tình cha cao thượng và vĩ đại. Mỗi người đều lưu giữ trong trái tim mình hình ảnh một người cha, hãy biết trân trọng tình yêu và sự hy sinh vô điều kiện mà cha đã dành cho ta. Vòng đời mới ngắn ngủi làm sao, đừng mãi sống ích kỷ, chỉ biết nhận tình cảm thương yêu từ cha mẹ mà chẳng bao giờ đền đáp lại. Nếu bạn còn cha, và một người cha đúng nghĩa thì hãy cảm ơn thượng đế vì bạn đã được sinh ra trong cuộc sống này !
MỌI NGƯỜI ƠI CON NG LINH NHI LÀ ĐỨA BỊ ĐIÊN NÓ ĐÃ LỪA LẤY MỘT CÁI NICK CỦA MK RỒI ĐẤY CÒN CƯỚP MẤT BAO NHIÊU ĐIỂM MK ĐỂ TRONG ĐÓ . HÔM NAY MK LÊN BỚI CHO MỘT TRẬN THẾ LÀ NÓ NÓI MÀY TAO . KO CHỊU ĐC MK BỚI NÓ TÊ TUA TƠI TẢ MÀ NÓ ĐEM RA KHOE CHUYỆN ĐẤY . KO NGỜ TRÊN ĐỜI LẠI CÓ NGƯỜI NHƯ ZẬY ĐẤY . CÁC BN ĐỪNG KẾT BN VỚI NÓ MÀ BỊ LỪA ĐẤY CÁC BN Ạ.
ối. nhầm người rồi. tao là lê nguyễn ngọc nhi mak
mk muốn các bn trên học 24 giúp mk một việc nhé :
- Mk có một con bn rất thân, bây giờ nó đang bị một đứa lp 7 tán. Thực chất ngay từ đầu nó ko iu, nó đã bao nhiu lần viết thư đáp trả lại rằng nó ko iu thằng đấy nhưng thằng đó nó ko buông tha mà cứ gửi thư hoài à. Nó rất hay bị làm phiền nên mk muốn mấy bn giúp mk nghĩ cách cho nó để nó thoát khỏi thằng đó ( cug như sau này).
MK MONG MẤY BN GIÚP NÓ NHA !!!!!!!!!!!! ( sẽ có phần thưởng cho ai nghĩ ra cách hay nhất )
ko gửi thư đáp lại nữa và đến gặp mặt và 1 cách nói thẳng thắn
Mọi người cho mk hởi vài câu nha:
1,Nếu như bn có một thăng bn chơi thân với bn 11 năm qua từ hồi ba tuổi,trông 11 năm đo bn lúc nào cũng nói tốt cho nó,bảo vệ nó coi nó như em trai nhưng còn nó thi trong 11 năm đó nó luôn nói xâu bn,lơi dụng bn chỉ vì bn học tốt thi bn sẽ làm thế nào?
2,Tiếptheo câu hỏi trên (ttcht)Khi nó biết là bn đã biết chuyện nó nói xấu bn,nó tìm mọi cách,làm mọi trò hề,nhe nhe cố để cho bn tiếp tục chơi vói nó bn sẽ là thế nào?
3,tiếp theo câu hỏi trên:Nếu nhưbn thấy ghét,ghê tởmnhững thứ nó làm,bn làm lơ nó rồi một lần bn chơi ở nha hàng xóm,ở đó có con em ho của nó(một đứa chuyên nịnh bợ gió chiều nào theo chiều nấy)con em họnó nghe thấy bn ngoòi một mk than phiền nó nhe nhe,hay làm trò hề,thế là con em họ nó liền đi méch nó rôi tâng bốc lên những lời bn vừa than nó thìbn sẽ làm thế nào?
4,TTCHT,nó nghe những lời chửi tâng bốc ,nó tìm đến trước cổng nhà bn chửi bn mắng bn không nghe bn nói sau đó nó nói hôm sau ra lớp nó sẽ gọi con bn nó xé mặt bn ra bn sẽ làm thế nào
Đây chính là chuyện của mk,và nỗi tâm tư của mk, nó vừa sảy ra trong 3 tuần qua mong các bn có thể chia sẻ cùng mk,hiện giờ tâm trạng của mk rất bối rối
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
bn nào có thể cho mk biết những ai đang dùng onlinemath mà học lớp 5 trường tiểu học hùng vương thị xã phú thọ nhé,mk vào bn bè cùng trường rồi nhưng mk vào xem tất cả nó ra nhưng mk ko ấn vào đc,mọi người kể tên ra cgiùm mk nhé,đúng dây là 1 câu hỏi khó dành cho mấy bn nhưng mk rất mong các bn nhiệt tình giúp đỡ,ai giúp mk thì mk tik
Haizz. Lại tiếp tục với ác mộng con BFF của mk. Hôm qua, mk có lên picrew theo bạn Rot để tạo 1 nhân vật anh Max. ( Bạn nào không biết thì đọc lại bài trước nhé) Tạo xong gửi cho nó thì nó bảo không thích, mk làm điêu. Chán quá, mk ngủ 1 giấc luôn. Chả hiểu sao mk dậy thì lại phải ngồi ghép ảnh sao cho vừa lòng nó. Nó hình như sắp biết đc sự thật rồi. Con BFF có nói rằng nó có thể không học chung cấp 2 cùng mk nên nó muốn là có đc đi học lại thì cũng cho nó ngắm chân dung ny nó xem sao. Chán luôn, mk không thể biết đc rằng 4,5 năm nữa trông anh Max đó như thế nào. Mk cảm ơn Rot và Trân vì đã giúp mk nhe! Mk hôm nay có nhờ tìm 1 người chị vẽ đẹp ở Thách đấu tiếng giúp hộ cho. Hiện tại vẫn chưa tìm đc nên thôi lết thân lên đây nhờ tiếp. Mọi ngừi lại giúp mk đi! Tiêu chuẩn giảm so với lần trước. Kiểu trai đại đại thời nay cũng đc. Vì mai sau có gặp thì bảo với nó là 4,5 năm có thay đổi thôi.
Xin cám mòn lần 2
Con bạn mk: Xinh, hơi cục, mê mấy anh 2k9 cực, thích mxh, mỗi tội hơi ngây ther thoi. Gu của nó cực kỳ cao
mik khuyên bn hãy nói với bff là trai đeo kính sẽ đẹp hơn và dễ lựa hơn
ôi trời truyện hay ghê he, mik nói 1 từ thôi: chịu
Mọi người cho mk hởi vài câu nha:
1,Nếu như bn có một thăng bn chơi thân với bn 11 năm qua từ hồi ba tuổi,trông 11 năm đo bn lúc nào cũng nói tốt cho nó,bảo vệ nó coi nó như em trai nhưng còn nó thi trong 11 năm đó nó luôn nói xâu bn,lơi dụng bn chỉ vì bn học tốt thi bn sẽ làm thế nào?
2,Tiếptheo câu hỏi trên (ttcht)Khi nó biết là bn đã biết chuyện nó nói xấu bn,nó tìm mọi cách,làm mọi trò hề,nhe nhe cố để cho bn tiếp tục chơi vói nó bn sẽ là thế nào?
3,tiếp theo câu hỏi trên:Nếu nhưbn thấy ghét,ghê tởmnhững thứ nó làm,bn làm lơ nó rồi một lần bn chơi ở nha hàng xóm,ở đó có con em ho của nó(một đứa chuyên nịnh bợ gió chiều nào theo chiều nấy)con em họnó nghe thấy bn ngoòi một mk than phiền nó nhe nhe,hay làm trò hề,thế là con em họ nó liền đi méch nó rôi tâng bốc lên những lời bn vừa than nó thìbn sẽ làm thế nào?
4,TTCHT,nó nghe những lời chửi tâng bốc ,nó tìm đến trước cổng nhà bn chửi bn mắng bn không nghe bn nói sau đó nó nói hôm sau ra lớp nó sẽ gọi con bn nó xé mặt bn ra bn sẽ làm thế nào
Đây chính là chuyện của mk,và nỗi tâm tư của mk, nó vừa sảy ra trong 3 tuần qua mong các bn có thể chia sẻ cùng mk,hiện giờ tâm trạng của mk rất bối rối
chị mình giồng hệt 1) và 2)
chị mình hiểu hết đó
Mk nghĩ là bn nên bảo với bố mẹ , nếu bố mẹ xử lý những người đó rồi nhưng họ vẫn làm vậy với bạn thì bạn nên bảo trực tiếp với bố mẹ của họ
1,ko chơi với nó nữa
2, tát nó 1 cái lệch quai hàm, bay răng cửa
3, nói là em nó bịa ra
4, đánh nhau với nó