Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Diệu Linh
Xem chi tiết
Người dùng hiện không tồ...
4 tháng 3 2018 lúc 22:13

Bài làm
Sư cụ: Dạ bẩm. Chào quan lớn.
Quan: Không có chi. Ta nghe nói ở đây có vụ mất tiền đúng không?
Sư cụ: Dạ bẩm. Đúng ạ. Không hiểu sao 2500000 đồng của chùa lại mất một cách không rõ lí do.
Quan: Kể ta nghe xem.
Sư cụ: Dạ. Hôm ấy tôi ra ngoài để đến cầu an cho một người ở huyện Kim Sơn. Không biết vì sao trở về, tiền của chùa mất không biết nữa.
Quan: Khi đó cụ có thấy ai kì lạ không?
Sư cụ: Không. Tôi thấy mọi thứ bình thường trừ tiền mất thôi.
Quan: Được rồi. Hãy gọi tất cả những người ra để ta xử cho.
Sư cụ: Dạ đội ơn quan lớn.

Ahwi
4 tháng 3 2018 lúc 22:11

Bài làm
Sư cụ: Dạ bẩm. Chào quan lớn.
Quan: Không có chi. Ta nghe nói ở đây có vụ mất tiền đúng không?
Sư cụ: Dạ bẩm. Đúng ạ. Không hiểu sao 25000 đồng của chùa lại mất một cách không rõ lí do.
Quan: Kể ta nghe xem.
Sư cụ: Dạ. Hôm ấy tôi ra ngoài để đến cầu an cho một người ở huyện X. Không biết vì sao trở về, tiền của chùa mất không biết nữa.
Quan: Khi đó cụ có thấy ai kì lạ không?
Sư cụ: Không. Tôi thấy mọi thứ bình thường trừ tiền mất thôi.
Quan: Được rồi. Hãy gọi tất cả những người ra để ta xử cho.
Sư cụ: Dạ đội ơn quan lớn.

hok tốt

nguyễn thu hằng
10 tháng 3 2019 lúc 15:48

sao các bạn làm giống nhau thế

Chi Chi
Xem chi tiết
Nguyễn Triệu Hoàng Minh
Xem chi tiết
Minamoto Hikari
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
25 tháng 5 2017 lúc 18:13

Cậu bé ôm lấy cây xanh và òa khóc, cậu luôn miệng nói lời xin lỗi mẹ, cầu mong mẹ tha thứ cho sự bướng bỉnh của mình. Cây xanh ôm chặt lấy cậu, từ thân cây toát ra hơi ấm và tiếp đập của trái tim người mẹ. Bỗng chốc, cây xanh biến thành người mẹ hiền, xoa đầu cậu và cảm động nói:

- Từ nay, con nhớ phải vâng lời mẹ, không được ham chơi nữa, con nhớ không ?

Cậu bé vừa sung sướng, những giọt nước mắt cứ thế tuôn ra vì hạnh phúc. Cậu trả lời mẹ thật to :

- Con xin lỗi mẹ. Con hứa từ nay sẽ không bao giờ khiến mẹ buồn nữa.

Hue Le
Xem chi tiết
Hoàng Trọng Tấn
Xem chi tiết
Lan Anh
25 tháng 3 2016 lúc 6:40

Trong đó Thị Kính và Sùng bà là hai nhân vật chính, thể hiện xung đột cơ bản của vở chèo:

- Sùng bà thuộc kiểu nhân vật mụ ác, đại diện cho giai cấp thống trị, thuộc tầng lớp địa chủ phong kiến.

- Thị Kính thuộc loại nhân vật nữ chính (mụ ác và nữ chính là hai loại nhân vật rất tiêu biểu, thường xuất hiện trong chèo). Thị Kính tiêu biểu cho người dân thường, nhất là cho người phụ nữ vốn phải chịu nhiều thua thiệt trong xã hội cũ.

Nguyễn Minh Hiếu
16 tháng 5 2021 lúc 15:36

là 1 người hiền lành có tấm lòng nhân hậu 

Khách vãng lai đã xóa
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
18 tháng 4 2018 lúc 15:47

- Tranh 1 : Ngày xưa có ba bà cháu tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng cuộc sống lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Một hôm, có một cô tiên đi ngang qua và cho hai người cháu một hạt đào và dặn : “Khi nào bà mất, gieo hạt đào này bên mộ, các cháu sẽ được giàu sang, sung sướng”.

- Tranh 2 : Bà mất, hai anh em mang hạt đào của nàng tiên trồng bên mộ, cây đào lớn nhanh và kết thành bao nhiêu trái vàng, trái bạc.

- Tranh 3 : Tuy được sống trong cảnh đầy đủ, giàu sang nhưng hai anh em lúc nào cũng buồn bã vì thiếu tình thương của bà. Cô tiên hiện lên, hai anh em khóc lóc xin cô cho bà sống lại cho dù cuộc sống có cực khổ như xưa thì hai anh em vẫn chấp nhận.

- Tranh 4 : Cô tiên phất chiếc quạt màu nhiệm, lâu đài, ruộng vườn bỗng chốc biến mất. Người bà sống lại, móm mém, hiền từ, dang tay ôm hai đứa cháu hiếu thảo vào lòng.

datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
4 tháng 10 2023 lúc 0:09

Gợi ý 

     Được sự giúp đỡ của bà tiên, Tin-tin và Mi-tin đến thăm Vương quốc tương lai. Trước tiên hai bạn đến thăm Công xưởng xanh. Ở đây sản xuất các loại máy móc, thuốc men cho thế giới tương lai do các em bé sắp ra đời sáng chế. Tin-tin trông thấy một cái máy như đôi cánh xanh, cậu lấy làm thắc mắc thì được em bé thứ nhất cho biết em dùng máy đó để chế tạo một vật làm cho con người hạnh phúc. Mi-tin chỉ cảm nhận hạnh phúc khi ăn. Cái tính háu ăn làm cậu ta hỏi liền xem vật đó ăn có ngon không, có ồn ào không? Em bé thứ nhất mời hai bạn xem vật đó và cho biết nó không ồn ào gì cả. Tin-tin háo hức đòi xem nhưng chưa kịp xem thì em bé thứ hai chen vào. Em bé ấy muốn cho hai bạn xem sáng chế của mình: đó là ba mươi vị thuốc trường sinh đặt ở những cái lọ xanh. Đặc biệt là em bé thứ ba mang theo một thứ ánh sáng lạ thường chưa ai biết cả. Em bé thứ tư kéo tay Tin-tin khoe một thứ máy biết bay như một con chim. Liền lúc ấy, em bé thứ năm cho hai bạn xem một thứ máy biết dò tìm các kho báu còn giấu kín trên Mặt Trăng.