Cùng đề tài tình mẹ, nhà thơ Chế Lan Viên viết:
''...Lên rừng xuống bể
Cò sẽ tìm con,
Cò mãi theo yêu con.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con...''
(Con cò-Chế Lan Viên)
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm viết:
''... Em ngủ ngoan em đừng làm mẹ mỏi
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trơi của mẹ em nằm trên lưng...''
(Khúc hát ru những em bé lớn lên trên lưng mẹ-Nguyễn Khoa Điềm)
Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ nổi bật trong 2 đoạn thơ trên. Chỉ ra nét độc đáo trong cách sử dụng phép tu từ đó của mỗi tác giả.
Help me! T-T