đố toàn thể cộng đồng sử dụng hoc24 hoặc xem ké thì 1'=>4=1505 là gì?
Hỏi đáp
đố toàn thể cộng đồng sử dụng hoc24 hoặc xem ké thì 1'=>4=1505 là gì?
MỘT PHÚT SUY TƯ BẰNG MỘT NĂM KHÔNG NGỦ
tick chia mk
theo dõi nữa
MỘT PHÚT SUY TƯ BẰNG MỘT NĂM KHÔNG NGỦ
Kể truyện tưởng tượng 10 năm sau em gặp lại người bạn thân của em. Cíu tớ ;-;;;
Cuộc sống đầy biến động . Những học sinh trường tôi đã chia tay nhau mái trường Hải Bình yêu dấu này . Kể từ ngày đó, do phải lo học quá nhiều, nên tôi chưa có dịp về thăm trường , thăm thầy , thăm cô và thăm bạn.
Hôm ấy, vì có vài đứa bạn cũ gọi co tôi để về họp lớp, tôi mới có dịp thăm lại trường xưa bạn cũ. Đi cùng tôi còn có mấy đứa bạn thân học chung trường đại học với tôi . Tôi rất háo hứa được đi thăm lại mái trường đã dạy tôi nên người, những người thầy cô đã từng dạy tôi và những đứa bạn mà tôi đã cùng sát vai để phấn đấu học tập.
Vẫn là mái trường Hải Bình ấy, vẫn hàng cây xanh, vẫn dãy nhà ấy. Nhưng, so với 10 năm trước, nó đã thay đổi rất nhiều. Ông bảo vệ ngày xưa mà chúng tôi hay đùa là "Thầy Thao" ấy, nay đã nghỉ hưu. Có 1 bác bảo vệ mới đang ngồi gác trường ở phòng bảo vệ cũ kĩ ấy. Tôi với mấy đứa bạn bỡ ngỡ bước vào trường, như thời tôi mới bỡ ngỡ bước chân nơi trường cấp hai thân thương ấy để bắt đầu học những kiến thức mới, quen những người bạn mới. Cho dù là học sinh cũ về trường, nhưng tôi có cảm giác y chang như là tôi đang tới một nơi khác vậy.
"Nguyên ơi !"
Có 1 tiếng kêu quen thuộc vang lên. Đó là Na, Mai Anh và Kim Ngân, là những đứa mà tôi thân nhất thời còn học cấp 2, và cũng là những đứa duy nhất tôi còn gữi liên lạc.
"Na ! Ngân ! Mai Anh ! Lâu rồi không gặp !"
Tôi chạy lại chỗ ba bọn nó, và giới thiệu với bọn nó mấy đứa bạn thân học chung trường với tôi. Chúng tôi lại chỗ ghế đá cạnh bảng tin trường, rồi ngồi tân sự với nhau về nhiều chuyện. Tôi cũng khá bất ngờ vì trong số ba đứa, một đứa đã đi du học và về đây cũng được 1 năm, giờ đang làm việc ở 1 khu thiết kế thời trang khá nỗi tiếng. Một đứa cũng đã sắp tốt nghiệp trường Bách Khoa, và một đứa đã có người yêu, tầm năm sau sẽ cưới. Tôi thấy mình hơi "kém" so với hội bạn, vì tôi cũng chả có một tí "thành tích" gì nổi trội suốt 10 năm qua cả.
Rồi, từ đứa bạn cũ từ học lớp tôi cũng đến. Tôi cùng mấy đứa kia lại chào hỏi bọn nó. Tôi cũng thấy bất ngờ, vì lớp 8A chúng tôi ngày xưa lại có nhiều "nhân tài đất nước" đến như vậy. Có một số đứa nổi tiếng nhờ làm vlogger, có đứa đã có bằng giáo sư, đứa nhàn hơn thì đã có gia đình và công việc ổn định. Tôi rất vui vì tụi nó đã đạt được những gì mình mong ước trong 10 năm qua.
Sau buổi họp lớp đó, tôi đã rất vui và lưu luyến khi chia tay những người bạn cũ. Tôi mong đợi đến kì họp lớp sau để gặp được những người bạn cũ - những đồng chí thân thiết ngày xưa của mình.
sau 10 năm xa cách cuối cùng em đã dc gặp người bạn của mik.nhũng tất cả đã đổ vỡ,bọn em hẹn nhau vào ngày chủ nhật ở quán cà phê.nhưng hôm thứ 5 bạn em đã mất do tai nạn giao thông.nhưng giờ em vẫn được gặp bạn ấy ở trước quan tài
Nguyễn Công Hoan được tăng lương sau khi… tạ thế?
"Nghĩa tử là nghĩa tận" - các cụ ta dạy vậy. Nhưng cứ theo như mẩu chuyện có cái tên câu khách: "Để được chôn khu A" thì quả là nhà văn lớn Nguyễn Công Hoan (1903 - 1977) chết rồi vẫn còn... long đong. Chuyện rằng, trước khi hạ huyệt, ông "bị" người quản lý nghĩa trang Văn Điển phản ứng quyết liệt, không chịu cho chôn, vì theo tiêu chuẩn khu A (khu chôn vĩnh viễn) thì mức lương của ông còn thiếu... một bậc.
Xin trích nguyên văn:
"Nguyễn Công Hoan mất. Khi ban tổ chức lễ tang gọi điện đến ban quản lý nghĩa trang Văn Điển để xin xe tang, người nhận điện nói ậm ờ rằng chẳng biết tám giờ, chín giờ hay mười giờ mới có xe.
- Vâng, tùy các anh. Chỉ xin báo cho các anh biết hiện nay trực bên linh cữu nhà văn có đồng chí Trần Quốc Hoàn, Ủy viên Bộ Chính trị, Bộ trưởng Bộ Nội vụ (con trai nhà văn là Nguyễn Công Tài lúc bấy giờ là Thứ trưởng Bộ Nội vụ); đồng chí Tố Hữu, Ủy viên Bộ Chính trị; đồng chí Lê Văn Lương, Bí thư Thành ủy Hà Nội và một số cán bộ cao cấp khác.
Đầu kia điện thoại rối rít:
- Vâng, chúng tôi sẽ điều xe đến ngay!
... Đến Văn Điển, một nhân viên ban quản lý nghĩa trang đến hỏi mức lương của người quá cố. Anh ta giãy nảy lên:
- Còn thiếu năm đồng mới được chôn ở khu A!
Thế là Hội Nhà văn phải cho người về làm quyết định tăng cho Nguyễn Công Hoan một bậc lương mới đúng thủ tục!".
(Theo "Giai thoại làng văn Việt Nam" - NXB Văn hóa Dân tộc, 1999).
Nhận thấy mẩu giai thoại trên có một số tình tiết không đáng tin cậy, tôi liên hệ xin được gặp và trao đổi với đồng chí Nguyễn Tài, nguyên Thứ trưởng Bộ Nội vụ (nay là Bộ Công an), con trai cụ Nguyễn Công Hoan. Đúng như tôi dự đoán, ông Tài đưa mắt đọc suốt lượt bài viết rồi buông sách xuống, nói ngay: "Tôi đề nghị người viết phải cải chính và xin lỗi gia đình công khai trên báo".
- Thưa bác, những chi tiết nào ở bài viết mà bác thấy chưa chuẩn, cần phải nói lại?
- Ông Nguyễn Tài: Ngay với tên tôi họ cũng in sai. Tôi tên thật là Nguyễn Tài Đông, sau đi hoạt động bỏ tên chính, lấy tên Tài làm bí danh. Chưa bao giờ có chữ Công ở giữa. Họ nhà tôi có 8 chữ đệm: Đức, Đạo, Công, Tài, Trường, Thiên, Thế, Tộ. Các cụ quy định mỗi thế hệ là một chữ đệm. Đưa tên tôi thêm chữ Công là nâng tôi lên một thế hệ, ngang với cha tôi là không đúng.
Thứ nữa, nói các anh Trần Quốc Hoàn, Tố Hữu túc trực bên linh cữu cha tôi cũng là bịa. Các anh ấy đại diện lãnh đạo Đảng, chỉ đến viếng thôi. Còn túc trực bên linh cữu cha tôi là con cái trong nhà, là đại diện Hội Nhà văn. Cái gì cũng phải có nguyên tắc, có tôn ti trật tự chứ.
- Còn chuyện Ban tổ chức lễ tang phải nói gần như "dọa", cán bộ quản lý nghĩa trang mới cho điều xe đến chuyển linh cữu cụ Hoan đi?
- Khi cha tôi mất, Hội Nhà văn đứng ra lo hết. Cụ được quàn ở 51 Trần Hưng Đạo (trụ sở Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam). Tôi không rõ Hội Nhà văn gọi xe ở đâu, nhưng chắc chắn không phải ở nghĩa trang Văn Điển. Người viết rất dốt về lịch sử. Tôi khẳng định: Từ khi thành lập, nghĩa trang này chưa bao giờ có dịch vụ xe tang.
- Như vậy, việc Ban quản lý nghĩa trang không đồng ý để cụ Hoan được chôn ở khu A cũng là do người viết bịa ra?
- Không bao giờ có chuyện vớ vẩn đó. Ông Hoan từng là Chủ tịch Hội Nhà văn, làm sao không đủ tiêu chuẩn? Cha tôi mất ở Bệnh viện Việt - Xô (nay là Bệnh viện Hữu Nghị). Bấy giờ chưa có điều hòa, bệnh viện phải bảo quản xác cha tôi bằng đá cây; tới ba, bốn hôm mới đưa đám. Như vậy, Hội Nhà văn phải liên hệ với nghĩa trang từ trước khi chôn chứ. Theo quy định, ông Hoan được "nằm" ở khu A thì ở đấy người ta phải đào huyệt sẵn rồi. Mọi người chỉ việc kéo nhau đến. Làm gì có chuyện đến đó còn tranh cãi có được chôn hay không. Rồi chuyện cán bộ Hội chạy về ký tăng lương. Hội Nhà văn không làm chuyện trẻ con đó đâu.
- Thưa bác, hiện di hài của nhà văn Nguyễn Công Hoan có còn ở nghĩa trang Văn Điển hay đã chuyển vào nghĩa trang Mai Dịch - như trường hợp nhà thơ Xuân Diệu?
- Không! Khi cải táng, gia đình đã đưa cụ về quê rồi (thôn Tam Kỳ, xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, Hưng Yên). Chúng tôi muốn để cụ nằm bên mộ bà nội tôi cùng các chú, các em của cụ. Tất cả một dãy bên nhau, rất tình cảm...
- Nhân việc này, bác có nhắn gửi gì tới tác giả bài viết?
- Viết vui gì thì cũng phải trên cơ sở sự thật, chứ bịa ra để "cù" người đọc và kiếm tiền là không được. Bài viết không chỉ xúc phạm gia đình tôi đâu, mà lớn hơn, là xúc phạm tới chính sách của Đảng, Nhà nước đối với văn nghệ sĩ. Tôi đề nghị người viết phải cải chính...
Phạm Khải
BÀI HỌC RÚT RA TỪ CÂU CHUYỆN TRÊN LÀ GÌ :??????//???//?
CHO MÌNH HỎI BÀI HỌC SAU KHI ĐỌC XONG CÂU CHUYỆN TRÊN NHÉ !
CHO MÌNH HỎI BÀI HỌC SAU KHI ĐỌC XONG CÂU CHUYỆN TRÊN NHÉ !
CHO MÌNH HỎI BÀI HỌC SAU KHI ĐỌC XONG CÂU CHUYỆN TRÊN NHÉ !
Em tham khảo nhé:
Qua "Bài học đường đời đầu tiên" ta rút ra được bài học cho bản thân: Đó là không được cậy mạnh bắt nạt yếu, không kiêu căng, tự phụ, hống hách. Đừng bao giờ vì bản thân mình mà làm tổn hại đến người khác. Phải biết giúp đỡ những người xung quanh mình,sống khiêm nhường, không nên khinh thường người khác nếu không sớm muộn gì cũng sẽ rước họa vào thân.
KHẨN CẤP
Tả TWICE đang biểu diễn giúp mk đựt hok ạk
P/s: Chia giúp tui 3 phần mở bài, thân bài và kết bài nhó
Không chép mạng nhaa
Viết bằng tiếng VIỆT
Càng dài càng tốt
camon mban iuuu
hỏi twice của bạn ý !!
hỏi xem ng ta biểu diễn kiểu gì ?
nêu các từ có vần iết iếc có âm đầu là gi
nếu phải viết bài văn tả cảnh mùa đông trên quê hương thì em cần phải nêu những ý gì
Cho mình 1 bài mẫu về viết thư UPU
Mẹ yêu quý của con!
Cũng đã 3 tuần rồi con chưa được gặp mẹ. Từ lúc đại dịch Covid-19 bùng lên, mẹ đã luôn phải túc trực ở bệnh viện. Để đảm bảo an toàn cho mọi người, mẹ đã không thể về nhà. Thế nhưng, mẹ đừng quá lo lắng về con và bố nhé. Hiện nay, con đã được nghỉ học ở nhà, còn bố thì vẫn đi làm bình thường. Tuy nhiên, cả con và bố vẫn luôn tuân thủ đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế và lời mẹ dặn. Đi đâu con và bố cũng mang khẩu trang, và thường xuyên sát khuẩn tay nữa. Và tất nhiên, con và bố vẫn rất khỏe mạnh.
Thế nên, mẹ đừng quá lo lắng, mà hãy giữ gìn sức khỏe và tập trung cho công việc nhé. Con biết chắc hẳn giờ này mẹ đang rất mệt mỏi và nhớ nhà. Con và bố cũng nhớ mẹ lắm. Thế nhưng chúng ta phải cùng nhau cố gắng vượt qua. Con tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng được đại dịch lần này một cách thành công. Chờ đến ngày đó, con và bố sẽ đến bệnh viện đón mẹ về nhà. Mẹ phải hứa với con là luôn giữ gìn sức khỏe và lạc quan lên. Mẹ nhé?
Bước 1: Xây dựng bài viết, Cách viết thư UPU.
Lập bố cục: Từng ý, từng đoạn liên kết nhau.
Tìm những chi tiết, hình ảnh, từ ngữ chính xác.
Tìm cách mở bài, kết bài sao cho tự nhiên, độc đáo, gây ấn tượng.
Tìm cách diễn đạt: Chú ý ngôn ngữ, sử dụng cách nói hình tượng, hình ảnh, các biện pháp tu từ, so sánh, cách đặt câu khẳng định, nghi vấn...
Bước 2: Viết theo dàn ý đã vạch ra.
Bước 3: Đọc, sửa chữa, hoàn chỉnh bức thư và cho vào phong bì thư.
Bước 4: Viết đầy đủ nội dung thông tin của Người gửi và Nơi nhận thư kèm mã bưu chính trên phong bì, dán kín và dán tem.
Bài mẫu 1
Kính gửi chiến sỹ đồn biên phòng đảo Phú Quý
Vậy là cháu vừa kết thúc chuyến du lịch vô cùng thú vị trên đảo Phú Quý. Được gặp gỡ và trải nghiệm cuộc sống trên đảo đúng như là một món quà quý dành cho cháu.
Gặp chú và những người dân nơi đây, cháu được nghe rất nhiều câu chuyện và biết thêm được rất nhiều điều. Nhưng điều mà cháu thấy hứng thú đặc biệt vẫn là cuộc sống trên đảo nay đã gần hơn với đất liền nhờ sóng di động công nghệ 3G, 4G.
Thế nên mới có câu chuyện vui là các chiến sỹ trên đảo Phú Quý thích xem bóng đá và đội tuyển Việt Nam thi đấu nhưng đến khi truyền hình chưa mua được bản quyền ASIAD 2018 thì cũng phải thử lên mạng kiếm các kênh như "Xôi lạc TV"...
Ông chủ homestay mà nhà cháu nghỉ lại cũng kể chuyện xem bóng đá lần đấy y như vậy. Trong khi đó hàng ngày ông đã có thể cập nhật hình ảnh và thông tin đảo trên fanpage Facebook homestay mà ông lập ra, qua đó thường xuyên kết nối với những lượt khách đã đến và thu hút thêm nhiều lượt khách đến đảo.
Những ngư dân mà nhà cháu gặp thì chia sẻ rằng nhờ có sóng di động phủ ra ngoài khơi xa nên trong hành trình đi biển thì người ở nhà cũng có phần yên tâm hơn vì liên lạc được một chút.
Và như cháu được biết thì rất nhiều đảo lớn nhỏ trên đất nước ta cũng đang có cuộc sống phát triển tương tự với sóng di động công nghệ mới nhất phủ ra được đến nơi. Điều này thật đáng vui mừng.
Nhưng đây cũng là lúc cháu nghĩ đến các chiến sỹ và người dân trên quần đảo Trường Sa, nơi tiền tiêu "đầu sóng ngọn gió" mà cháu chưa được đến bao giờ. Ngoài khoảng cách đường biển từ đất liền đi ra gấp 4-5 lần so với Phú Quý thì Trường Sa chắc hẳn vẫn còn "khoảng cách" lớn về thông tin liên lạc.
Trong câu chuyện mà nhà báo Trung Kiên báo Công luận kể lại chuyến đi mới đây, nữ phóng viên Thùy Châu báo Tuyên Quang vì muốn tác phẩm của mình “nóng hổi”, kịp ra số báo in nên chị đã rất chịu khó đợi đến nửa đêm khi ít người dùng điện thoại, mạng khoẻ hơn để leo lên boong tàu ngồi “canh sóng”.
Nhà báo Thùy Châu còn ví von là: “Việc đi chao sóng trên tàu để gửi bài giống như người đi câu cá. Ấy vậy mà đêm nào may mắn tìm đúng điểm “sóng rơi” thì cũng chỉ gửi được vài tấm ảnh về tòa soạn là tôi mừng rơi nước mắt. Có những hôm thức trắng đêm nhưng vẫn không tìm được sóng”.
Đọc được những câu chuyện như vậy thì cháu mới hình dung ra sóng di động khó khăn như thế nào ở Trường Sa. Và trong bức thư này cháu chỉ muốn chia sẻ hy vọng rằng sau này bằng những cách nào đó mà những cánh sóng kết nối Trường Sa với đất liền sẽ thuận lợi hơn.
Giờ thư cũng đã dài, cháu chúc chú và các chiến sỹ trên các vùng biển đảo luôn mạnh khỏe và an tâm đứng nơi "đầu sóng ngọn gió" bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam.
Tham khảo:
1. Về ngoại hình:
+) Dế mèn có một vẻ đẹp cường tráng của tuổi trẻ (đôi càng mẫm bóng, hai cái răng đen nhánh cứ nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm sắt, đôi cánh thì dài chấm đuôi, những cái vuốt thì cững dần và nhọn hoắt, cái đầu nổi từng tảng, hai cái râu dài cong,...). Ở Dế Mèn hồi tụ tất cả các nét đẹp đều hoàn hảo: đẹp và khỏe mạnh.
+) Dế Choắt là một chú dế gầy gò, ốm yếu, dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện, đào hang thì không đào được sâu, cái hang chỉ ở sát trên mặt đất, đôi cánh thì ngắn củn.
=> Dế Choắt và Dế Mèn là hai hình ảnh đối lập nahu về ngoại hình.
2. Về tính nết:
+) Dế Mèn tuy là một chàng dế cường tráng nhưng lại có tính kiêu căng, xốc nổi, hay cà khịa với bà con trong xóm, không coi ai ra gì, thấy mọi người bị mình nói không lên tiếng thì cứ nghĩa là mình giỏi và càng kiêu căng hơn. Coi thường người xung quanh, vô lễ với người trên ( đặt tên cho Dế Choắt, xưng hô là chú mày, bày trò trêu chọc chị Cốc, hát cạnh khóe chị,..)
+) Dế Choắt đã gầy gò ốm yêu lại còn bị Dế mèn hại chết, đến lúc sắp chết vẫn không trách Dế Mèn mà còn khuyên răn Dế mèn để Dế Mèn thay đổi được tính nết kiêu căng, xốc nổi của mình, cho thấy Dế Choắt rất bao dung, khiêm tốn.
=> Dế Choắt và Dế Mèn là hai hình ảnh đối lập nhau về tính nết
Trong gia đình, em yêu quý nhất là bà. Bà không những là một người dịu dàng mà cô ấy còn là người đã nuôi nấng em lớn lên. Đôi mắt ngả màu nâu xám của bà lúc nào cũng ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mái tóc bà dài ngang lưng, đã bạc trắng hơn nửa. Mỗi tối, đôi tay gầy xương, nhăn nheo của bà lại vỗ về em đi vào giấc ngủ. Em ước mong bà luôn mạnh khỏe để sống vui cùng con cháu.
Câu ghép (in đậm) được nối bằng: không những, mà, còn
Tham khảo:
Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Bà trông vẫn khỏe mạnh vì bà luôn giữ thói quen đi bộ vào mỗi sáng, ăn uống điều độ. Khuôn mặt của bà tròn trịa, phúc hậu. Đôi mắt ngả màu nâu xám của bà lúc nào cũng ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mái tóc bà dài ngang lưng, đã bạc trắng hơn nửa. Bà em còn là một người yêu thương con cháu hết mực. Em đã lớn lên cùng với lời ầu ơ ngọt ngào bà ru, với bao câu chuyện cổ tích kì thú bà kể. Mỗi tối, đôi tay gầy xương, nhăn nheo của bà lại vỗ về em đi vào giấc ngủ. Em rất yêu quý người bà hiền hậu này của mình. Em ước mong bà luôn mạnh khỏe để sống vui cùng con cháu.