Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi không học bán rẻ tương lai
Thôi thì ta chọn cả hai
Vừa chơi vừa học tương lai huy hoàng.
Tieng co bay la bay la
Sieu nhan nem da chet cha con co
Gan do co mot con bo
Con bo no da gay gio sieu nhan
Lớp em là lớp ngoan hiền
Bạn nào cũng giởi bạn hiền bạn ngoan
Mùa hè phượng ở rực trời
Học sing các lớp rơi rơi lệ sầu
Thầy cô là mẹ là cha
Chúng em là những bông hoa điểm mười
Câu nì tớ kiếm trên mạng :
Một đời người một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Nếu thấý được thì cảm ơn tớ nha !^^
Sinh ra trên mảnh đất này
Tôi yêu chim chóc hàng cây cửa nhà
Yêu từ góc bếp yêu ra
Yêu từ biển rộng đảo xa yêu vào
hk ko chơi đánh rơi tuổi trẻ
chơi ko hk vừa khỏe vừa vui
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo Hằng đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo Hằng em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn tháng xuống lớp.
Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô Hằng giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến cùa các bạn.
Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi đế trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
Ngày xưa lên tám lên mười
Học chung một lớp nữ ngồi với nam
Phấn anh vạch chia đôi bàn
Không cho bên ấy chạm sang bên này
Bất ngờ cô bé lỡ tay
Bực mình anh nện cho ngay một đòn
Thế là cô khóc nỉ non
Làm anh xấu hổ đưa tay xuống bàn
Lát sau anh lại chạm sang
Cô cầm cái thước cô phang cô cười
Tóc xanh xanh mướt 1 thời
Bao nhiêu kỉ niệm từ nơi vạch bàn
Bây giờ tôi chẳng thể quên
Hình bóng anh bạn cùng bàn năm xưa
hồi sưa lớp lá lớp mầm
vô ngay cái lớp nữ nhiều hơn nam
tưởng rằng lớp sẽ đánh nhau
ai ngờ chưa đánh đã làm bạn thân
[ từ là tui nghĩ, vần là tui chép ]