Một nhà văn người Nga từng nói : Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thuongw. Bắc Ccự đó là nơi lãnh lẽo, thời tiết khắc nghiệt những đấy chưa phải là cái lãnh lẽo nhất mà cái nơi không có tình thương lãnh lẽo biết đến nhường nào. Vậy tình thương là gì mà tại sao lại được nhà văn nói như vậy? Đó là tình cảm được xuất phát từ chính trái tim ta, nó là sự quan tâm sẻ chia, lòng yêu thương giữa người với người. Những người có tình yêu thường là những người luôn vui vẻ giúp đỡ, biết sẻ chia và cưu mang những người có mảnh đời khó khăn vất vả. Nơi có tình yêu thường thật ấm áp đó chỉ đơn giản là sẽ chia những tấm áo, miếng cơm,1 cái bánh mì...... nhiêu ấy thôi cũng làm ta cảm thấy đc hạnh phúc. xã hội sẽ trở nên văn minh và phát triển, mỗi quan hệ giữa xon người với con người cũng sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Giups người, trao cho họ tình thương ta sẽ nhận lại đucợ nhiều thứ, ta sẽ nhận lại được niềm vui, ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và ấm lòng khi được giúp đỡ . Nhưng ở một góc nào đó trong xã hội vẫn còn tồn tại những người thờ ơ lãnh lẽo dunuwngrr dưng trước số phận của người khác. Họ là những con người đáng bị lên án, một xã hội như vậy thật khủng khiếp ! Đừng biến cái xã hội này trở thành nơi lãnh lẽo, hãy cùng nhau tạo nên một xã hôij ấm áp, cùng nhau xây dựng nên một xã hội văn minh và phát triển.
bài tớ tự viết không được hay
Phải sống nơi thiếu tình thương là điều bất hạnh. Được sống trong tình thương là hạnh phúc. Câu nói của nhà văn Nga về sự thiếu tình thương có giá trị giáo dục lòng nhân ái cho bất cứ ai.Tại sao “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình thương?” Phải là một con người từng trải mới nói được những lời mang ý nghĩa sâu sắc như thế.Nơi không có tinh thương thì quyền sống của con người bị chà đạp, bị tước đoạt. Nơi ấy, có kẻ ngồi mát ăn bát vàng, kẻ ăn không hết, người lần không ra, có kẻ không có cháo cầm hơi, không có manh áo che thân giữa những ngày đông tháng giá.Nơi không có tình thương, lòng người, trái tim người khô héo, băng giá. Sự cưu mang, giúp đỡ lẫn nhau không có. Sống chết mặc bay. Dửng dưng trước sự đau khổ của đồng loại. Con người khác nào cầm thú! Đọc Đám tang lão Gô-ri-ô của văn hào Ban-dắc mà ta thấy hãi hùng. Cha già yếu, ốm đau, hai cô con gái chẳng đoái hoài. Cha chết trong cô đơn, tủi nhục, nghèo khổ... nhưng hai người con gái giàu sang không thèm đến, không một giọt nước mắt. Tiền bạc trong xã hội tư sản đã làm băng giá tim người. Tình cha ***** con, tình anh em, tình bè bạn, tình đồng loại không còn nữa. Người ta tôn thờ thần tiền. Đúng là nơi không có tình thương còn lạnh hơn Bắc Cực.Phải sống nơi thiếu tình thương là điềm bất hạnh. Được sống trong tình thương là hạnh phúc.Các phong trào như giúp đỡ nạn nhân chất độc da cam, ủng hộ đồng bào nghèo, đồng bào vùng bão lũ... là những hành động thiết thực để xây dựng tình thương cho con người và cho xã hội.Câu nói của nhà văn Nga về sự thiếu tình thương có giá trị giáo dục lòng nhân ái cho bất cứ ai.
Đối với mỗi cuộc đời con người sự sẻ chia trong cuộc sống là điều vô cùng cần thiết . Vậy sẻ chia là gì? Tại sao nó lại quan trọng đến vậy? Sẻ chia là một dạng tình cảm xuất phát từ trái tim, sự đồng cảm, và tình yêu thương, được thể hiện khi ta biết quan tâm, lo lắng và giúp đỡ những người xung quanh. Nói cách khác, sẻ chia chính là cho đi mà không mong muốn được nhận lại. Bạn biết đấy, cuộc sống là sự tổng hòa của các mối quan hệ xã hội. Biết sẻ chia chắc chắn sẽ giúp bạn phát triển các mối quan hệ xã hội, tạo nên sự gắn kết với những người xung quanh, từ đó không bao giờ cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo. Đồng thời khi ai đó gặp khó khăn, giúp được họ – dù chỉ một chút thôi – chắc chắn bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc và thanh thản hơn rất nhiều. Trong thực tế, không khó để ta bắt gặp và cảm phục những con người mang trong mình đức tính này. Những tình nguyện viên mang trên mình màu áo xanh tình nguyện, các mạnh thường quân không quản ngại khó khăn đến với vùng bão lũ hay đơn giản hơn là một cậu bé biết dành tiền ăn sáng tặng cho người hành khất…, đó đều là những bông hoa đẹp điểm tô cho vườn đời thêm rực rỡ. Tuy nhiên, vẫn có một số người sống ích kỉ, chỉ biết nhận lại chứ không biết cho đi. Họ chỉ biết đến lợi ích của bản thân mình mà không quan tâm đến người khác muốn gì, nghĩ gì, cần giúp đỡ gì. Đứng trước hiện tượng này, tất cả chúng ta cần học cách đồng cảm, sẻ chia với những người xung quanh từ những việc làm nhỏ nhất: gửi lời chào tới bố mẹ trước khi đi học, chúc người bạn cùng bàn một ngày tốt lành khi tới lớp… Như vậy, chắc chắn cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều. Bởi đúng như một nhà văn Nga từng nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương”.
Ố ồ! Câu này thầy giáo cho đội tuyển văn lớp mk làm! Mk thì chịu òi( ngu văn từ bé, chỉ chém gió là tài thui!)
Tham khảo:
Tình yêu thương đóng vai trò rất quan trọng trong cuộc sống, đã có người nói rằng “nơi lạnh giá nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi thiếu vắng tình yêu thương” .Tình yêu thương đó là sự đồng cảm lòng nhân ái của con người đối với những số phận bất hạnh. Vậy tại sao con người sống để yêu thương? tình yêu thương là nền tảng vững chắc để xây dựng một xã hội văn minh, phát triển, tình yêu thương sưởi ấm cho những trái tim nguội lạnh bị vùi dập bởi đau khổ. Con người cần phải biết yêu thương, đồng cảm sẻ chia với những số phận bất hạnh để xây dựng được những mối quan hệ tốt đẹp trong cuộc sống. Hãy để tình yêu thương lan tỏa gắn kết hàng triệu trái tim với nhau để cuộc sống chỉ có yêu thương mà không có những hận thù, đau khổ. Trong cuộc sống có rất nhiều người chọn cho mình cách thể hiện tình yêu thương đồng loại, bằng cách làm từ thiện. Nhờ những quỹ từ thiện mà nhiều trẻ em vùng sâu vùng xa được đi học được ăn uống đầy đủ, nhiều hoàn cảnh khó khăn được hỗ trợ, khích lệ động viên để vươn lên trong cuộc sống. Tuy nhiên không phải ai cũng tin vào điều có thật, con người sống để yêu thương nhiều người ích kỷ không biết quan tâm đến mọi người xung quanh, không biết sẻ chia với những số phận bất hạnh, nhiều người lợi dụng tình thương để tạo nên danh tiếng của mình, bên cạnh đó một số người luôn ỷ lại dựa dẫm vào lòng tốt của người khác. Mỗi người trong chúng ta hãy biết phê phán những con người có những hành động, lối sống sai trái trên biết quan tâm sẻ chia với mọi người xung quanh để cuộc sống tốt đẹp hơn.
Tình thương là một phẩm chất, một đức tính quý báu của con người. Từ ngàn xưa, nhân loại đã lấy tình thương làm cơ sở để xây dựng cộng đồng. Tình thương gắn kết mọi người lại thành xã hội, nhỏ là làng xóm, lớn là đất nước. Tình thương là sức mạnh, là cội nguồn, là mục đích sống của con người. Nếu không có tình thương, con người sẽ sống ra sao? Để lí giải điều đó, một nhà văn Nga đã nói: "Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình thương".
Thật vậy, Trên Trái đất có hai nơi lạnh nhất, đó là Bắc Cực và Nam Cực quanh năm băng giá, tuyết phủ, gió gào. Thiên nhiên hoang vu, thời tiết khắc nghiệt gây nhiều trở ngại cho cuộc sống của con người. Chỉ có rất ít động vật có sức chịu đựng cao mới chống chọi được cái lạnh ghê gớm đó. Còn đối với các nhà thám hiểm, các nhà khoa học nghiên cứu Bắc Cực thì cái lạnh cắt da cắt thịt là thử thách cam go mà họ phải có nghị lực, ý chí mãnh liệt mới vượt qua được.
Tuy vậy, cái lạnh tê buốt của Bắc Cực cũng không đáng sợ bằng cái "lạnh" của nơi không có tình thương. Nói một cách khác, điều đáng sợ nhất là khi trong trái tim không còn hơi ấm của tình thương, nghĩa là không còn cảm xúc, không rung động trước niềm vui hay nỗi đau của người khác. Con người sống không có tình thương sẽ thờ ơ trước vẻ đẹp của đất trời, sẽ hững hờ trước sự sôi động của cuộc sống. Họ dửng dưng, vô cảm trước sự việc xảy ra xung quanh. Người không có tình thương thường có lối sống ích kỉ, thu mình lại trong vỏ ốc. Triết lí sống của họ là: "Mũ ni che tai" , "đèn nhà ai nấy rạng", "an phận thủ thường". Họ tự tách mình ra khỏi cộng đồng, vì thế mà cuộc sống của họ tẻ nhạt.
Đối với những người sống vị kỉ, xã hội luôn quan tâm nhắc nhở và giáo dục họ. Người xưa từng khuyên nhủ: "Ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân". Ca dao đã khơi dậy tình thương yêu bằng câu: " Thương người như thể thương thân"; "Sông có khúc, người có lúc"; "Đông tay vỗ nên kêu"; "Không ai nắm tay suốt ngày tới tối". Trong văn học cũng có nhiều tác phẩm phê phán những người không có "tình thương". Mẹ con mụ dì ghẻ trong truyện cổ tích Tấm Cám đang tâm đày đọa và giết chết cô Tấm hiền lành để tranh quyền lợi. Bá Kiến trong tác phẩm Chí Phèo của nhà văn Nam Cao cũng là một con người sống không có tình thương. Hắn là đại diện cho thế lực phong kiến thực dân chà đạp quyền sống, quyền hưởng hạnh phúc của con người. Bên cạnh việc phê phán những kẻ sống thiếu "tình thương", văn học cũng ca ngợi, biểu dương những tấm lòng vàng. Bà cụ hàng nước trong truyện cổ tích Tấm Cám đã cưu mang cô Tấm. Chàng Thạch Sanh trong truyện cùng tên cũng hết lòng vị tha đối với Lý Thông- kẻ đã nhiều lần hãm hại chàng. Nguyễn Du xót xa thương cảm, đau đớn thốt lên lời thơ đứt ruột khi Thúy Kiều bị Tú Bà tra tấn: "Thịt da ai cũng là người, lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau!". Lục Vân Tiên với quan niệm của người quân tử: "Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha" đã cứu mạng Kiều Nguyệt Nga bằng tấm lòng vị nghĩa vô tư "Làm ơn há dễ trông người trả ơn".
Trong cuộc sống, cái tốt, cái xấu song song tồn tại, nhưng xu thế chung là bao giờ cái thiện cũng chiến thắng cái ác. Người tốt sẽ cảm hóa, thuyết phục được người xấu. Biện pháp giáo dục hiệu quả nhất là tác động vào "tình thương" , vào thiên lương của mỗi người.
Con người muốn sống con ơi!
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
(Tiếng ru - Tố Hữu)
Ngày nay, trong nền kinh tế thị trường thì sự phân biệt đẳng cấp, phân biệt giàu nghèo là điều không thể tránh khỏi, không thể phủ nhận. Nhưng những người giàu có cần thương yêu, chia sẻ, giúp đỡ người nghèo khổ. Những người khỏe mạnh, thông minh cần giúp đỡ, cưu mang những người yếu ớt, cơ nhỡ với tinh thần : "Lá lành đùm lá rách"; "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"; "Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng.". Cả xã hội cần mở rộng tấm lòng nhân ái, giúp sức hỗ trợ, đùm bọc bà con bị thiên tai, bão lụt, hỏa hoạn, sẵn lòng giúp đỡ những người không may bị bệnh hiểm nghèo...
Câu nói của nhà văn Nga ở một chừng mực nhất định nào đó có thể coi là phương châm sống đúng đắn. Thông điệp mà nhà văn gửi gắm đến mọi người là xin đừng vô cảm trước nỗi đau của đồng loại. Hãy chung tay xây dựng một mái ấm tràn đầy "tình thương" giai cấp, dân tộc và nhân loại. Sự chia sẻ và liên kết, sự nồng ấm của "tình thương' sẽ làm cho băng giá của thói ích kỉ tan chảy, mỗi trái tim sẽ rạo rực tình yêu và sức sống.