Phân tích nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích sau:
“Phan nói:
- Nhà cửa tiên nhân của nương tử, cây cối thành rừng, phần mộ tiên nhân của nương tử, cỏ gai rợp mắt. Nương tử dù không nghĩ đến, nhưng tiên nhân còn mong đợi nương tử thì sao?
Nghe đến đây, Vũ Nương ứa nước mắt khóc, rồi quả quyết đổi giọng mà rằng:
- Có lẽ không thể gửi hình ẩn bóng ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Phải chăng, ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cản vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.
Hôm sau, Linh Phi lấy một cái túi bằng lụa tía, đựng mười hạt minh châu, sai sứ giả Xích Hỗn đưa Phan ra khỏi nước. Vũ Nương nhân đó cũng đưa gửi một chiếc hoa vàng mà dặn:
- Nhờ nói hộ với chàng Trương, nếu còn nhớ chút tình xưa nghĩa cũ, xin lập một đàn giải oan ở bến sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước, tôi sẽ trở về.
Lúc đến nhà, Phan đem chuyện kể lại với họ Trương. Ban đầu Trương không tin. Nhưng khi nhận được chiếc hoa vàng, chàng mới sợ hãi mà nói:
- Đây quả là vật dùng mà vợ tôi mang lúc ra đi.
Chàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hoàng Giang. Rồi quả thấy Vũ Nương ngồi trên một chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, theo sau có đến năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng, rực rỡ đầy sông, lúc ẩn, lúc hiện.
Chàng vội gọi, nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào:
- Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng không bỏ. Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa.
Rồi trong chốc lát, bóng nàng loang loáng mờ nhạt dần mà biến đi mất.”
(Trích “Chuyện người con gái Nam Xương”. Ngữ văn 9, tập 1)
Mở bài:
- Dẫn dắt tác phẩm -> giới thiệu nhân vật Vũ Nương.
Thân bài:
- Nêu khái quát nội dung câu chuyện trên.
- Dẫn vào đoạn trích trên.
- Phân tích vẻ đẹp người con gái Nam Xương:
+ Tấm lòng biết nghĩ suy cho cha mẹ, tiên nhân ở nhà mặc dù mình đã mất.
+ Sự trong sạch của bản thân, quay về nói hết những lời từ biệt với chồng. => Là người phụ nữ thương chồng, có lòng vị tha rộng lớn cho tình chàng.
+ Người có sự biết ơn với đức của Linh Phi và sống chết cũng không bỏ.
+ Đến cuối cùng, nàng lựa chọn thứ tha cho người chồng đã làm rất nhiều điều tệ bạc với mình. => Nàng vẫn cảm ơn tình cảm của Trương, hoàn toàn buông bỏ những nỗi bi kịch trước đó.
- Nêu suy nghĩ của mình về đoạn trích:
+ Đoạn trích trên là sự kết thúc cho chuyện tình bi kịch của người con trai và người con gái, đồng thời cũng cho sự bi kịch của đời nhân vật Vũ Nương - một người con gái có đủ công dung ngôn hạnh.
+ Suy nghĩ về tính bi kịch của đoạn kết
Kết bài:
- Khẳng định lại vẻ đẹp của Vũ Nương và cảm nhận của mình với nhân vật này.
+ Có thể nói về cuộc đời của nàng.
+....