Câu 2: Xác định từ loại trong các từ được gạch chân sau đây:
a. Anh ta đã đồng ý với lời đề nghị của tôi. Nhưng cái cách đồng ý của anh ta thật khó chịu. b. Tôi vừa mua chiếc áo này, nhưng do không thử nên về nhà tôi mặc không vừa. c. Nhà lắm khách quá/Anh ta yêu cậu lắm đấy. d. Tôi nói vậy nhưng xin anh đừng để bụng/ Tôi hút thuốc chỉ để giảm căng thẳng. Trả lời giúp mình với nhé
ĐỒNG TIỀN VÀNG Một hôm vừa bước ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ăn mặc tồi tàn, rách rưới, mặt mũi gầy gò, xanh xao, chìa những bao diêm khẩn khoản nhờ tôi mua giúp. Tôi mở ví tiền ra và chép miệng: - Rất tiếc là tôi không có xu lẻ. - Không sao ạ. Ông cứ đưa cho cháu một đồng tiền vàng. Cháu chạy đến hiệu buôn đổi rồi quay lại trả ông ngay. Tôi nhìn cậu bé và lưỡng lự: - Thật chứ? - Thưa ông, cháu không phải là một đứa bé xấu. Nét mặt của cậu bé cương trực và tự hào tới mức tôi tin và giao cho cậu một đồng tiền vàng. Vài giờ sau, trở về nhà, tôi ngạc nhiên thấy cậu bé đang đợi mình, diện mạo rất giống cậu bé nợ tiền tôi, nhưng nhỏ hơn vài tuổi, gầy gò, xanh xao hơn và thoáng một nỗi buồn: - Thưa ông, có phải ông vừa đưa cho anh Rô-be cháu một đồng tiền vàng không ạ ? Tôi khẽ gật đầu. Cậu bé tiếp: - Thưa ông, đây là tiền thừa của ông. Anh Rô-be sai cháu mang đến. Anh cháu không thể mang trả ông được vì anh ấy đã bị xe tông, gãy chân, đang phải nằm ở nhà. Tim tôi se lại. Tôi đã thấy một tâm hồn đẹp trong cậu bé nghèo. Theo Truyện khuyết danh nước Anh
Qua câu chuyện này em hc đc điều gì qua cậu bé?
giúp mik vs ạ ai nhanh mik tick
ĐỒNG TIỀN VÀNG Một hôm vừa bước ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ăn mặc tồi tàn, rách rưới, mặt mũi gầy gò, xanh xao, chìa những bao diêm khẩn khoản nhờ tôi mua giúp. Tôi mở ví tiền ra và chép miệng: - Rất tiếc là tôi không có xu lẻ. - Không sao ạ. Ông cứ đưa cho cháu một đồng tiền vàng. Cháu chạy đến hiệu buôn đổi rồi quay lại trả ông ngay. Tôi nhìn cậu bé và lưỡng lự: - Thật chứ? - Thưa ông, cháu không phải là một đứa bé xấu. Nét mặt của cậu bé cương trực và tự hào tới mức tôi tin và giao cho cậu một đồng tiền vàng. Vài giờ sau, trở về nhà, tôi ngạc nhiên thấy cậu bé đang đợi mình, diện mạo rất giống cậu bé nợ tiền tôi, nhưng nhỏ hơn vài tuổi, gầy gò, xanh xao hơn và thoáng một nỗi buồn: - Thưa ông, có phải ông vừa đưa cho anh Rô-be cháu một đồng tiền vàng không ạ ? Tôi khẽ gật đầu. Cậu bé tiếp: - Thưa ông, đây là tiền thừa của ông. Anh Rô-be sai cháu mang đến. Anh cháu không thể mang trả ông được vì anh ấy đã bị xe tông, gãy chân, đang phải nằm ở nhà. Tim tôi se lại. Tôi đã thấy một tâm hồn đẹp trong cậu bé nghèo. Theo Truyện khuyết danh nước Anh
Em hc đc điều gì khi cậu bé trả tiền thừa?
giúp mik vs ạ
ai nhanh mik tick ạ
Cho đoạn văn
Gần cuối bữa ăn, Nguyên bảo tôi: Chị ơi, em … em - Nguyên bỏ lửng không nói tiếp. Tôi bỏ bát cơm còn nóng nhìn em khó hiểu. Thảo nào trong lúc nói chuyện, tôi có cảm giác như em định nói chuyện gì đó nhưng còn ngần ngại. - Chị tính xem em nên đi học hay đi bộ đội? - Nguyên nhìn tôi không chớp mắt . … Lâu nay tôi vẫn là người chị khuyên bảo lời hay lẽ phải. Bây giờ phải nói với em ra sao? Đi bộ đội hay đi học?Tôi thấy khó quá! (Theo Thùy Linh, Mặt trời bé con của tôi)
a. Tìm trong đọan văn trên:
a) 4 danh từ chung
b) 4 động từ
c) 4 tính từ
b. Viết lại các câu hỏi trong đoạn văn trên. Với mỗi câu hỏi hãy xác định rõ:
- Người hỏi là ai?
- Câu hỏi đó để hỏi ai?
- Dấu hiệu nhận biết (Từ để hỏi)?
hủ ngữ trong câu: "Tôi nhón người nhìn kĩ cậu bé để xem mình có nghe nhầm không." là: *
A. Tôi
B. Tôi nhón người
C. Cậu bé
D. Tôi nhón người nhìn kĩ cậu bé
Đoạn mở bài nào dưới đây được viết theo kiểu trực tiếp?
a.Mẹ tôi đi chợ về mua cho tôi một con lơn đất.
b.Năm nào cũng vậy,cứ Tết đến tôi lại nhận được rất nhiều tiền lì xì.Thường thường,tôi dùng số tiền ấy để mua đồ chơi hay mua những thứ mình thích.Năm nay thì khác rồi.Từ trước Tết,mẹ đã mang về cho tôi một chú lợn đất tròn trĩnh và xinh xắn,mẹ bảo''Từ bây giờ,con hãy học cách tiết kiệm đi!''.
c.Hôm nay là ngày tôi tròn mười tuổi.Để chào mừng ''sự kiện''này,dì kéo tôi ra chợ và nói''Hãy chọn cho mình một món quà cháu thích''.Tôi sung sướng nhìn khắp gian hàng.Biết chọn gì đây?-Quần áo ư?Quần áo tôi có nhiều rồi.-Đồ chơi ư?Thứ này tôi cũng không thiếu.Đây rồi !Một chú lợn đất béo tròn,mở mắt tròn xoe nhìn tôi như ch
Có một lần
Có một lần, trong giờ tập đọc, tôi nhét tờ giấy thấm vào mồm. Thế là má sưng phồng lên. Tôi nhăn nhó mặt mũi, rồi khẽ rên: "Ôi, răng đau quá!" Tôi cố tình làm thế để khỏi phải đọc bài. Cô giáo và các bạn, ai cũng thương tôi và lo lắng. Cô giáo nói:
- Răng em đau, phải không? Em về nhà đi !
Nhưng tôi không muốn về nhà. Ngồi trong lớp, tôi lấy lưỡi đẩy đi đẩy lại cục giấy thấm trong mồm, thích thú về trò nghịch ngợm của mình.
Bỗng một cậu bạn hét ầm lên:
- Nhìn kìa! Bộng răng sưng của bạn ấy chuyển sang má khác rồi!
Chuyện xảy ra đã lâu. Thực tình, tôi chẳng muốn kể vì thấy ngượng quá. Nhưng dù sao cũng phải nói ra để không bao giờ mắc lỗi như vậy nữa.
Theo GÔ-LI-AN-KIN
Nối các câu văn trong bài thơ với các câu tương ứng:
A.Răng em có đâu không? A. Câu cảm
B.Em về nhà đi! B. Câu khiến
C. Ôi, răng đâu quá! C.Câu kể
D. Có một lần, trong giờ tập đọc, tôi nhét tờ giấy thấm vào mồm. D.câu hỏi
tìm chủ ngữ vị ngữ
bà tôi chăm sóc tôi từng li từng tí. bà là một kho cổ tchs. chuyện của bà nghe mái không bao giờ thấy chán
Đặt câu hỏi cho bộ phận câu được in đậm: "Ông ngoại dẫn tôi đi mua vỡ, chọn bút