Mỗi năm có bốn mùa là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, và mùa đông. Mỗi mùa sẽ có một đặc điểm riêng, một nét gì đó để chúng ta dễ dàng nhận ra nhất. Nhưng có lẽ, mùa đông là mùa khiến em cảm thấy đặc biệt nhất, thích thú nhất. Em thích cảm giác lạnh buốt khi những cơn gió bắc ùa về, em thích cái quang cảnh mưa phùn thấm ướt nhẹ trên vai áo. Mùa đông đang bắt đầu.
Hôm nay là thứ bảy,một ngày cuối tuần hạnh phúc, em không phải vội vàng để dậy chuẩn bị cho kịp giờ đi học, không phải í ới xin mẹ cho nghỉ học vì trời lạnh. Và đây là thứ bảy đầu tiên của mùa đông năm nay, hôm nay ngoài trời chỉ có mười ba độ, nằm trong chăn ấm, nghe tiếng gió đang như chực ùa vào qua khe cửa mà không muốn ra khỏi giường. Vừa đặt chân bước ra khỏi thềm nhà em mới cảm nhận rõ mùa đông đã về thật rồi.
Ngoài trời, mưa phùn vẫn đang rơi rả rích, thấm nhẹ nhàng qua từng tán cây, kẽ lá, cơn mưa đã được kéo dài từ tối hôm qua đến tận bây giờ, cơn mưa không quá lớn nhưng đủ khiến người ta cảm nhận được cái lạnh buốt thấu xương. Thật hạnh phúc vì hôm nay mình được nghỉ.
“Bự xinh, mặc đồ đẹp đi con, lên ngoại trông quán để mẹ và bà đi có việc”. Em “Dạ…” một từ dài thượt. Mỗi khi bị mẹ gọi là bé Bự em lại thấy chút tự ái. Nhưng cũng phải tự lê từng bước vào phòng, tìm những bộ quần áo ấm nhất để mặc vào. Một lúc sau, hai mẹ con lên xe đi đến nhà bà. Mặc chiếc áo mưa trong suốt, em ngắm được toàn cảnh phố phường mùa đông. Thật là thích. Các con phố như đang được tắm táp bởi cơn mưa, phủ lên mình một màu trắng xám mịt mờ đầy ảo ảnh. Từng dòng xe đi ngang qua nhau, ai ai cũng khoác lên mình những chiếc áo mưa đầy màu sắc, vàng, đỏ, cam, xanh,…đã khiến mùa đông trở nên ấm ấp hơn một phần nào. Các ngôi nhà cũng như muốn được ủ ấm, từ cửa chính đến cửa sổ đều được đóng kín để giữ hơi ấm cho toàn ngôi nhà. Các quán ăn, cửa hàng, nhà hàng, quán café,…lại ngược lại, cửa được mở rộng chào đón mọi người, bên trong đèn được thấp sáng trưng toát ra một không khí ấm ấp vô cùng.
Bước đến cửa hàng bà ngoài cũng là nhà của bà, dù chỉ là một quầy tạp hóa nhỏ, nhưng em cảm thấy ấm cúng vô cùng. Cả căn nhà với ánh đèn trắng xen kẽ đèn vàng như xua tan đi cả một không gian trắng xám ngoài đường. Em chui vội vào cái giường nhỏ, quấn cái chăn bông ấm áp của bà sau khi bà và mẹ đi khuất. Gần trưa, trời không còn mưa nữa, không khí cũng trở nên bớt lạnh hơn. Ánh nắng ấm áp tuy không nhiều nhưng cũng đã xuất hiện làm cho con đường trở nên khô hơn, mọi người rũ bỏ những chiếc áo mưa và con phố trở nên tấp nập hơn rất nhiều.
Mẹ và bà đã về, xách rất nhiều đồ và không quên mua cho em những quả bắp nướng rất to. Em thích nhất là món bắp nướng . Cầm trong tay quả bắp đang nóng hổi, hơi ấm như được truyền qua tay em, mọi người ngồi vừa ăn vừa trò chuyện thật vui vẻ, em kể cho bà và mẹ nghe những câu chuyện ở lớp, ở trường, kể về bạn bè, rồi không quên xin mẹ mua thêm cho mình một chiếc áo len. Ăn xong, mẹ và bà lại vào bếp để chuẩn bị đồ ăn cho bữa trưa. Còn em thì đang ngồi đọc truyện, câu truyện kể về cô bé mùa đông. Buổi tối đến nhanh quá, làm không khí lạnh buốt, Mọi ánh đèn được bật lên khắp nơi, từ trong nhà cho đến ngoài đường. Bầu trời không có một ngôi sao nào, sương mù bao phủ khắp nơi. Và cơn mưa phùn lại rả rích rơi.
Mùa đông năm nay bớt lạnh hơn mọi năm, nhưng cảm giác yêu thích nó vẫn không thay đổi trong em. Em thích nhìn cảnh vật phủ trắng xám, thích những bộ quần áo mùa đông đủ màu sắc, thích thú được cuộn tròn trong những chiếc chăn Sông Hồng to oạch. Yêu sao món bắp nướng thơm ngon, hay món khoai lang nóng hổi. Thích khói nghi ngút trên nồi canh của mẹ, thích cảnh cả gia đình nằm ôm nhau trên chiếc giường của bố mẹ . Ôi mùa đông, đối với em đó chính là mùa yêu thương
Tham khảo nè :
Đất trời vào đông vương chút gì đó u ám, ổm mốc nhưng lại khiến nhiều người thích mê mẩn.
Những chiếc lá bàng màu vàng hôm qua còn chới với ở trên cành cây cao chót vót nhưng hôm nay vì có mưa, có gió nên lá rụng về cội, nằm im lìm trên mặt đất. Thi thoảng gió lại lùa và thốc mạnh và cửa sổ nghe buốt giá.
Khi mùa đông có thêm thời tiết mưa phùn rơi lâm thâm, dường như chẳng ai muốn bước ra khỏi nhà. Chỉ muốn quây quần bên người thân, bên cạnh bếp lửa vừa nhen, có thêm ngô khoai để nướng nữa thì thật là tuyệt vời.
Khu vườn những ngày mùa đông có mưa cũng im lìm, chỉ nghe tiếng gió, tiếng xạc xào của lá cọ xát vào nhau mà thôi. Thi thoảng những hạt mưa nặng hạt đọng lại trên lá cây, rồi rơi nhẹ xuống mặt đất.
Những chú gà con nhìn mưa, nhìn giá rét căm căm không dám chui ra khỏi tâm thân của mẹ. Vừa nằm im, vừa kêu chiêm chiếp nhìn trời đất bên ngoài. Bộ lông của gà mẹ ướt sũng nước vì che chở cho đàn con.
Cảnh vật và con người những ngày mùa đông ì ạch, cứ như một chiếc kén chưa kịp mở tung ra, nằm im lìm. Bởi có lẽ mùa đông khiến cho mọi thứ trở nên như vậy, chờ khi nào ánh nắng của mùa xuân về thì mọi thứ sẽ bừng tỉnh.
Những khóm hoa cúc nở muộn cho ngày mùa đông đang ướt sũng nước mưa nhưng nó vẫn kiên cường đứng vững, chờ khi cạn mưa, nắng sẽ lên và nó lại khoe sắc trở lại. Mọi thứ cứ chầm chậm trôi, chiếc đồng hồ cũng vậy.
Dù nhiều người không thích mưa vào mùa đông nhưng em lại thích cảm giác này, cuộn tròn trong chăn, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thấy dáng mẹ khom lưng bên bếp lửa. Hình như mẹ vừa nhen bếp…
Mẹ bảo rằng những ngày mưa vào mùa đông thường khiến cho con người ta buồn và có nhiều nỗi nhớ cứ thế len lỏi vào trong tim. Nhưng ngày này ba đi xa nhà nên căn nhà trống trải, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ có tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông cựa mình trong lòng, mùa đông khiến cả nhà nhớ ba nhiều hơn.
Những ngày mưa mùa đông, những ngày có lẽ em sẽ nhớ thật nhiều.
# cool #