Tuyên bố Băng Cốc, hay Tuyên ngôn ASEAN, được ký kết vào ngày 8 tháng 8 năm 1967 tại Băng Cốc, Thái Lan bởi Ngoại trưởng của 5 quốc gia: Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore và Thái Lan. Tuyên bố này đánh dấu sự thành lập của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN).
Nội dung chính của Tuyên bố Băng Cốc:
- Tuyên bố cam kết tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và không can thiệp vào nội bộ của nhau.
- Tuyên bố cùng nhau hợp tác để thúc đẩy kinh tế, văn hóa, xã hội và kỹ thuật trong khu vực.
- Tuyên bố cùng nhau giải quyết các tranh chấp trong khu vực một cách hòa bình và tôn trọng luật pháp quốc tế.
Quá trình hình thành ASEAN:
- Thập niên 1960: Khu vực Đông Nam Á đối mặt với nhiều bất ổn về chính trị và an ninh, do ảnh hưởng của Chiến tranh Lạnh và sự trỗi dậy của chủ nghĩa cộng sản.
- 1967: 5 quốc gia sáng lập ASEAN ký kết Tuyên bố Băng Cốc, chính thức thành lập ASEAN.
Mục đích:
- Tạo một diễn đàn để các quốc gia Đông Nam Á cùng nhau thảo luận và giải quyết các vấn đề chung.
- Thúc đẩy hợp tác khu vực trong các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, xã hội và kỹ thuật.
- Duy trì hòa bình, ổn định và an ninh trong khu vực.
Sự phát triển của ASEAN:
- Từ 5 thành viên ban đầu, ASEAN đã mở rộng thành 10 thành viên: Brunei (1984), Việt Nam (1995), Lào và Myanmar (1997), Campuchia (1999).
- ASEAN đã đạt được nhiều thành tựu trong các lĩnh vực:
+ Kinh tế: Tạo dựng một khu vực thương mại tự do (AFTA) và thúc đẩy hợp tác kinh tế khu vực.
+ Văn hóa, xã hội: Thúc đẩy giao lưu văn hóa, giáo dục và hợp tác xã hội.
+ An ninh: Tăng cường hợp tác an ninh và giải quyết các tranh chấp khu vực một cách hòa bình.
=> Tuyên bố Băng Cốc là một văn kiện lịch sử quan trọng, đánh dấu sự khởi đầu của một tổ chức khu vực quan trọng như ASEAN.