Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Chưa có thông tin , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 7
Số lượng câu trả lời 10
Điểm GP 1
Điểm SP 7

Người theo dõi (0)

Đang theo dõi (2)

Bq Đăng

Câu trả lời:

Tôi có rất nhiều bạn, với nhiều độ tuổi, tính cách và hoàn cảnh sống khác nhau, mỗi đứa mỗi số phận, đứa thì nghèo cơm phải lo ba bữa nhưng lúc nào cũng lạc quan, yêu đời và cố gắng học hành thật tốt, nhưng cũng có đứa nhà chẳng thiếu gì, tiền bạc, đồ chơi, muốn thứ gì là có thứ đó, nhưng cái nó thiếu là tình yêu và sự quan tâm của gia đình đối với con cái, người tôi muốn nhắc tới không ai khác ngoài đứa bạn thân của mình.

Tôi và Lan học chung một lớp, chúng tôi hai đứa hai hoàn cảnh khác nhau, chơi với nhau từ năm lớp 6, nó nổi tiếng bởi gia đình giàu có nhất cái vùng này, bố mẹ nó là doanh nhân thành đạt, chính vì thế mà họ suốt ngày chạy theo đồng tiền, bỏ mặc con cái cho giúp việc, hôm nào có việc gì chỉ vứt cho một số tiền rồi lại đi lo công việc của mình, không đoái hoài gì đến cảm nhận của nó nhưng người ngoài liệu ai hiểu, ai cũng nghĩ nó sướng, nó thì chả khác gì đứa công chúa, chả thiếu thứ gì, quả đúng người ta nhận định thế không hề sai chút nào, nhưng ở “trong chăn mới biết chăn có rận”.

Nó là đứa khá bướng nhưng nó học cực giỏi, có người bảo nó do hưởng gen của gia đình, bố nó là nhà bất động sản thông minh và nhanh nhạy, đoán trước được tương lai, đầu tư vào đâu là trúng chỗ đấy, vì thế bố nó luôn đi công tác xa trong thời gian dài, còn mẹ nó là giám đốc tài chính giỏi giang và xuất sắc của một công ty nước ngoài, anh trai là giảng viên của một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội và hiện tại nó cũng là một học sinh ưu tú của trường, luôn nằm trong top đầu, thi đấu các giải quốc gia cho trường. Nhưng chính điều đó làm cho nó ghét gia đình, ghét về ngôi nhà của nó, ngôi nhà rộng như cái biệt thự, không thiếu thứ gì, nhưng ngôi nhà luôn vắng tanh, không một người thân, đến giờ đi học nó đi học, đến giờ ăn thì nó xuống ăn, quanh quẩn ngôi nhà chỉ có bóng dáng cô giúp việc chăm lo cho nó mà thôi. Vì thế nó không thích về nhà lúc nào hết, tan học là chúng tôi là rủ nhau qua nhà đứa bạn chơi, còn nhà tôi chả có gì, ngôi nhà chỉ có gian nhà cấp bốn đơn sơ, nội thất thì chỉ có cái ti vi 21 inch, một bộ bàn ghế và hai chiếc giường. bữa cơm cũng chẳng có gì ngoài đĩa rau, bát canh nhưng nó bảo nó thích ở đây lắm, ăn cơm ở nhà tôi ngon hơn ở nhà nó nhiều, không biết nó nói đùa hay thật nữa, nhưng nhìn vào mắt nó tôi thấy có cái gì đó buồn đến lạ.

Nó mới lớp bảy thôi nhưng cơ thể nó to lớn và phổng phao lắm, mọi người trêu nhau bảo là tại nó ăn nhiều “ sơn hào hải vị” lắm nên nó lớn trước tuổi thế, tóc nó cắt ngang vai, khuôn mặt hình trái xoan, da nó trắng và mịn như da em bé, tất cả mọi thứ trên mặt nó đều hài hòa và cân đối. Nhìn nó xinh và đáng yêu biết mấy, ai cũng ghen tị với nó, xinh đẹp, học giỏi và con nhà giàu, nhưng nó toàn chép miệng bảo rằng: “ tao chỉ muốn giống như chúng mày thôi, có bố có mẹ, lúc nào trong nhà cũng có tiếng cười, nói của mọi người, đến bữa cơm đều đông đủ, chứ như tao làm gì chán lắm” nghe nó nói mà cũng cảm thấy chua xót.

Bố nó đi công tác cả tuần nay mà chưa thấy về, mẹ nó thì đi từ lúc nó chưa ngủ dậy, về thì nó đã đi ngủ mất rồi, cùng ở với nhau trong ngôi nhà mà đến câu hỏi thăm cũng không thấy. Anh nó thì đi dạy triền miên, bao giờ có thời gian nghỉ lại dành cho cô người yêu rồi, chả bao giờ đoái hoài tới nó, ở như thế mãi công nhận cũng chán thật.

Tôi quý và thương nó vô cùng, một cô bé xinh đẹp và thánh thiện như thế bị chính cái gia đình của nó làm nó sụp đổ hết, nó sống không có niềm vui, mỗi khi nó buồn nó đều chạy qua tâm sự với em, nó có điện thoại nhưng nó bảo qua nhà cho nó có người chứ ở nhà mãi chán lắm, chả thiết tha gì.ok

Câu trả lời:

Soạn bài: Tìm hiểu chung về văn nghị luận

I. Nhu cầu nghị luận và văn bản nghị luận

1. Nhu cầu nghị luận

a. Em rất thường gặp các vấn đề và những câu hỏi tương tự như trên trong cuộc sống.

Ví dụ:

+ Ma túy là gì? Tại sao phải nói không với ma túy?

+ Môi trường là gì? Làm cách nào để giữ gìn bảo vệ môi trường?

+ Rừng mang đến lợi ích gì cho ta?Làm cách nào để bảo vệ rừng?

b. Những vấn đề và câu hỏi loại này không thể sử dụng kiểu văn bản miêu tả, tự sự hay biểu cảm, mà cần dùng kiểu văn nghị luận vì văn nghị luận là một phương thức biểu đạt chính với các lí lẽ chặt chẽ, thuyết phục và có thể giải quyết thoả đáng vấn đề đặt ra.

c. Qua báo chí, đài phát thanh, truyền hình ta thấy thường sử dụng văn bản nghị luận như lời phát biểu, nêu ý kiến một bài xã hội, bình luận về một vấn đề của đời sống.

2. Thế nào là văn bản nghị luận?

a.

- Bác Hồ viết bài này nhằm mục đích: vạch rõ tình trạng dân trí chung của xã hội ta từ đó đề cập đến việc cần thiết phải học tập, kêu gọi mọi người cùng học tập.

- Bài viết nêu ra những ý kiến:

+ Trong thời kì Pháp cai trị mọi người bị thất học để chúng dễ cai trị

+ Chỉ cho mọi người biết ích lợi của việc học.

+ Kêu gọi mọi người học chữ (chú ý các đối tượng).

- Diễn đạt thành những luận điểm:

+ Tình trạng thất học, lạc hậu trước Cách mạng tháng Tám.

+ Những điều kiện cần phải có để người dân tham gia xây dựng nước nhà.

+ Những khả năng thực tế trong việc chống nạn thất học.

- Các câu văn mang luận điểm chính của bài văn:

+ "Một trong những công việc phải thực hiện cấp tốc trong lúc này, là nâng cao dân trí"

+ "Mọi người Việt Nam phải hiểu biết quyền lợi của mình, bổn phận của mình, phải có kiến thức mới để tham gia vào công cuộc xây dựng nước nhà, và trước hết phải biết đọc, biết viết chữ Quốc ngữ."

b. Để tạo sức thuyết phục cho bài viết, người viết đã triển khai những luận điểm chính với các lí lẽ chặt chẽ:

+ Trước Cách mạng tháng Tám, dưới ách đô hộ của thực dân, nhân dân ta phải chịu cảnh thất học, mù chữ;

+ Nay đã dành được độc lập; để xây dựng đất nước thì không thể không học, mọi người phải biết đọc, biết viết;

+ Biến việc học thành việc làm rộng khắp, với các hình thức cụ thể có thể áp dụng mọi lúc, mọi nơi.

c. Tác giả không thể thực hiện mục đích của mình bằng văn kể chuyện, miêu tả, biểu cảm được. Sức thuyết phục chỉ có thể được tạo nên bằng hệ thống các luận điểm, trình bày với lí lẽ lôgic, chặt chẽ. Nhiệm vụ giải quyết vấn đề đặt ra đòi hỏi phải sử dụng nghị luận.

II. Luyện tập

Câu 1:

a. Văn bản đã cho là một văn bản nghị luận. Tác giả bàn đến vấn đề tập thói quen tốt, loại bỏ những thói quen xấu trong đời sống hàng ngày.

b. Tác giả đề xuất ý kiến: "Cần tạo ra thói quen tốt trong đời sống xã hội"

- Các câu văn thể hiện ý kiến trên là:

+ Có người biết phân biệt tốt và xấu, nhưng vì đã thành thói quen nên rất khó bỏ, khó sửa.

+ Tạo được thói quen tốt là rất khó. Nhưng nhiễm thói quen xấu thì dễ. Cho nên mỗi người, mỗi gia đình hãy tự xem lại mình để tạo ra nếp sống đẹp, văn minh cho xã hội.

- Các lí lẽ và dẫn chứng:

+ Trong cuộc sống, có thói quen tốt (dẫn chứng: dậy sớm, luôn đúng hẹn, giữ lời hứa, luôn đọc sách...) và có thói quen xấu;

+ Cái gì đó mà thành thói quen thì rất khó sửa;

+ Thói quen xấu sẽ gây hại đến cộng đồng, tác động tiêu cực đến môi trường sống;(Dẫn chứng: Hút thuốc lá, hay cáu giận, mất trật tự; vứt rác bừa bãi, ...)

+ Hãy tự xem lại mình để loại bỏ thói quen xấu, tạo ra nếp sống đẹp, văn minh cho xã hội.

c. Vấn đề mà bài viết trên bàn bạc có đúng với thực tế của đời sống. Vấn đề rất có ý nghĩa đối với mọi người, đối với xã hội nhằm xây dựng một xã hội văn minh, lịch sự, có văn hoá.

Câu 2: Bố cục của bài văn gồm 3 phần:

+ Mở bài: Đoạn 1 - Nêu vấn đề thói quen và thói quen tốt.

+ Thân bài: Đoạn 2, 3, 4 - Tác hại của thói quen xấu và việc cần thiết phải loại bỏ thói quen xấu).

+ Kết bài: Đoạn cuối - Kêu gọi mọi người loại bỏ thói quen xấu, tự điều chỉnh mình để tạo ra nếp sống đẹp, văn minh cho xã hội.

Câu 3: Sưu tầm hai đoạn văn nghị luận và chép vào vở.

Câu 4:

Mặc dù có sử dụng tự sự nhưng văn bản trên vẫn là một văn bản nghị luận. Kể chuyện "Hai biển hồ" là để luận bàn về hai cách sống: cách sống chỉ biết giữ cho riêng mình và cách sống biết sẻ chia cùng mọi người. Hình ảnh hai biển hồ mang ý nghĩa tượng trưng cho hai cách sống đối lập nhau ấy.ok

Câu trả lời:

Dế mèn trong bài "Bài học đường đời đầu tiên" được Tô Hoài khắc họa là một chàng dế thanh niên cường tráng, khỏe mạnh, rất đẹp những điều đó được thể hiện qua các hình ảnh như: đôi càng to, mẫm bóng; cặp râu dài; cái đầu to, rất bướng;... nhưng Dế Mèn lại có tính cách là hống hách, kiêu ngạo, không coi ai ra gì do đó đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt và Dế Mèn đã rút ra bài học đường đời đầu tiên cho mình ( A, mình xin lỗi, mình sẽ viết bài mới ở dưới)

Đối với em, Dế mèn là một cậu dế bảnh trai, cường tráng, khỏe mạnh với nhiều hình ảnh như: với đôi càng mẫm bóng, những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt, đôi cánh... bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi, lại thêm đầu... to ra và nổi từng tảng rất bướng, hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lười liềm máy làm việc..., Dế Mèn thật ra dáng con nhà võ. Oai phong hơn, Dế Mèn còn có sợi râu... dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng. Dương dương tự đắc, chú ta đi đứng oai vệ, luôn tranh thủ mọi cơ hội để thể hiện mình. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, chú ta “co cẳng lên đạp phanh phách vào các ngọn cỏ” hay chốc chốc lại trịnh trọng và khoan thai đưa cả hai chân lên vuốt râu. Tự cho mình là nhất, chú không ngần ngại cà khịa với tất cả mọi bà con trong xóm (quát các chị Cào Cào, đá anh Gọng Vó,...). Tính cách của Dế Mèn lại kiêu căng, xốc nổi, điệu đàng, hung hăng và ngộ nhận. Thái độ của Dế Mèn với Dế Choắt là kẻ cả, trịch thượng (qua cách đặt tên là Dế Choắt, ví von so sánh như gã nghiện thuốc phiện, xưng hô chú mày, tính tình khinh khỉnh, giọng điệu bề trên, dạy dỗ). Không những thế, Dế Mèn còn tỏ ra ích kỉ, không cho Dễ Choắt thông ngách sang nhà, lại còn mắng “Đào tổ nông thì cho chết”.Khi trêu chị Cốc, Dế Mèn thật hung hăng, kiêu ngạo: “Sợ gì ? Mày bảo tao sợ cái gì ? Mày bảo tao còn biết sợ ai hơn tao nữa !”. Thậm chí, hát trêu xong, Dế Mèn vẫn tự đắc, thách thức: “Mày tức thì mày cứ tức, mày ghè đầu mày ra cho nhỏ đi, nhỏ đến đâu thì mày cũng không chui nổi vào tổ tao đâu !”. Nhưng khi chứng kiến chị Cốc đánh Choắt, Dế Mèn khiếp hãi “nằm im thin thít”. Biết chắc chị Cốc đi rồi, mới dám “mon men bò lên”. Từ hung hăng, kiêu ngạo, Dế Mèn trở nên sợ hãi, hèn nhát. Qua đó, Dế mèn đã rút ra bài học đường đời đầu tiên cho mình.ok

Câu trả lời:

Ngày xưa có ông lão chuyên nghề đánh cá. Một hôm thả lưới, ông bắt được một chú cá vàng, con cá kêu van:

- Ông lão ơi! Ông làm phúc thả tôi về với biển ông muốn gì tôi cũng xin cho.

Ông lão ngạc nhiên nhưng rồi cũng thả con cá về với biển mà chẳng đòi hỏi điều gì.

Về nhà mụ vợ ông biết chuyện mắng ông té tát và bắt ông phải đi đòi về một chiếc máng cho lợn ăn. Lão già đành ra khơi gặp cá vàng và thế là nhà lão có chiếc máng lợn mới tinh. Nhưng lão vừa đặt chân về đến của, vợ lão lại quát, bắt lão đi đòi một ngôi nhà rộng.

Cũng chẳng khó gì! Cá vàng đồng ý cho lão một ngôi nhà rộng. Sống trong nhà cao cửa rộng, ăn ngon mặc đẹp được mấy hôm, mụ vợ lão lại dở chứng đòi làm nhất phẩm phu nhân. Lão đánh cá lại phải lóc cóc ra khơi. Thương ông lão nên dù biết đòi hỏi của mụ vợ là quá đáng, cá vàng vẫn bằng lòng. Thế là từ đấy vợ lão thành nhất phẩm phu nhân.

Thế nhưng chẳng được bao lâu, vợ lão đã chán, bèn gọi lão đến và đòi phải lên chức nữ hoàng. Lão sợ hãi đành miễn cưỡng nghe theo. Biển xanh nổi sóng dữ dội nhưng cá vàng vẫn bằng lòng. Lão trở về và từ đó vợ lão thành một nữ hoàng sống sung sướng trong nhung gấm. Nhưng lòng tham không hề vơi cạn, một ngày kia, mụ lại sai lão đòi cá vàng cho làm Long Vương ngự trên mặt biển, để sai khiến cá.ok

Câu trả lời:

Book is one part of my beautiful life and reading book has definitely been my favourite hobby. I will be able to never forget the interesting moment when my father gave me the first book which is full of colourful pictures. I was very delighted though I difficultly understood what were there in that book. I read wherever, whenever, and whatever kinds of books, from short story, comic, to novel and many more. My father always encourages me to read book and He buys me many useful and interesting books. Books are like my friends who can teach me many things over the world. They let me know of a lot of beautiful places and the history of our country and many others. My tears come from those books and so do my happy laughters. Most free time of mine is spent on discovering books, books are very useful and so great. Reading books is the most interesting indoor activities that you should try.

Bài dịch

Sách là một phần không thể thiếu trong cuộc sống tươi đẹp của tôi và đọc chúng chắc chắn là điều tôi yêu thích nhất. Tôi sẽ có thể không bao giờ quên những giây phút thú vị khi lần đầu tiên cha tặng cho tôi cuốn sách đầu tiên với hình ảnh đầy màu sắc. Tôi đã rất vui mừng mặc dù tôi phải rất khó khăn mới hiểu những gì đã có trong cuốn sách đó. Tôi đọc ở bất cứ nơi nào, bất cứ lúc nào và bất cứ loại sách, từ truyện ngắn, truyện tranh, cuốn tiểu thuyết và nhiều thể loại khác nữa. Cha tôi luôn luôn khuyến khích tôi đọc cuốn sách, ông mua cho tôi rất nhiều sách hữu ích và thú vị. Sách là như bạn bè tôi, nó có thể dạy cho tôi rất nhiều điều trên thế giới. Chúng dẫn tôi đến rất địa điểm đẹp trên thế gới và lịch sử của đất nước chúng tôi và nhiều nước khác nữa. Những trang sách không ít lần đã khiến tôi phải rơi nước mắt nhưng chính chúng cũng mang lại cho tôi rất nhiều nụ cười hạnh phúc. Hầu hết thời gian rảnh rỗi của tôi đều là dành cho việc khám phá co chữ, sách là thứ rất hữu ích và tuyệt vời như vậy. Đọc sách là hoạt động vô cùng thú vị mà bạn chắc chắn nên thử.

1. Câu 1 mình thấy sai sai đề hay gì đó bạn coi lại nha

2. My hobby is easy to do because every day we spend 30 minutes reading books to learn about the things around us

3.My hobby is very useful because when we read a lot of books we will develop knowledge that knows a lot of things around us

4. I intend to continue to do my hobby in the future

mình chỉ làm theo suy nghĩ mình thôi nếu bạn thấy không đúng có thể không chép vào còn nếu bạn cảm thấy đúng thì cứ chép vào