viết một đoạn văn ngắn từ 5-7 câu miêu tả khuôn mặt mẹ.
mai toc me dai ngang lung.khuon mat me trai xoan, hien hau.doi mat den long lanh .doi mat ay thuong nhin em bang net tuoi vui am ap.moi me do nhu son, moi khi cuoi de lo ham rang trang nga.me thich mac nhung bo gian di . khi di choi me mac nhung bo quan ao sang trong hon
minh khong chep mang dau
Với em, gương mặt mẹ là một hình ảnh vô cùng thân thuộc luôn thường trực trong tâm trí. Mẹ em năm nay đã hơn ba mươi tuổi nhưng gương mặt mẹ trẻ hơn tuổi rất nhiều. Gương mặt mẹ hình trái xoan được ôm lấy bởi mái tóc đã cắt ngắn, đen và thẳng. Những sợi tóc rất đẹp ấy phủ chéo một phần trên trán mẹ. Đôi mắt của mẹ long lanh như lúc nào cũng ánh lên niềm vui. Đuôi mắt dài nhìn rất đẹp! Mẹ có chiếc mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tươi. Mỗi khi mẹ cười, lại để lộ ra hàm răng trắng và một chiếc răng khểnh thật duyên. Nhưng em thích nhất làn da của mẹ. Da mẹ trắng và mịn, mỗi khi có chuyện gì vui, em chỉ muốn ôm chầm lấy mẹ và thơm nhẹ lên đôi má của mẹ. Gương mặt của mẹ em thật đẹp, em lại thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn được thấy những nụ cười nở tươi trên gương mặt mẹ.
Với em, gương mặt mẹ là một hình ảnh vô cùng thân thuộc luôn thường trực trong tâm trí. Mẹ em năm nay đã hơn ba mươi tuổi nhưng gương mặt mẹ trẻ hơn tuổi rất nhiều. Gương mặt mẹ hình trái xoan được ôm lấy bởi mái tóc đã cắt ngắn, đen và thẳng. Những sợi tóc rất đẹp ấy phủ chéo một phần trên trán mẹ. Đôi mắt của mẹ long lanh như lúc nào cũng ánh lên niềm vui. Đuôi mắt dài nhìn rất đẹp! Mẹ có chiếc mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tươi. Mỗi khi mẹ cười, lại để lộ ra hàm răng trắng và một chiếc răng khểnh thật duyên. Nhưng em thích nhất làn da của mẹ. Da mẹ trắng và mịn, mỗi khi có chuyện gì vui, em chỉ muốn ôm chầm lấy mẹ và thơm nhẹ lên đôi má của mẹ. Gương mặt của mẹ em thật đẹp, em lại thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn được thấy những nụ cười nở tươi trên gương mặt mẹ.
Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu tả khuôn mặt của một em bé, trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ đồng nghĩa chỉ màu trắng hoặc màu đen
Khuôn mặt của em em rất xấu xí , làn da nó đen xì như cục cứt trâu mới ỉa còn rất thơm , răng nó nhọn hoắt như 1 con quỷ dữ . nó rất độc ác nó chịch hết tất cả cô gái trên thế giơi . Do cu nó tó nên các cô gái lên định rất nhanh :)))
Khuân mặt bé Lan thật đáng yêu.Đôi mắt đen lay láy,sáng long lanh như hạt ngọc.Đôi lông mày đen nhánh nổi bật trên nền da trắng hồng.Cái miệng chúm chím như nụ hoa đang nở.Lúc bé cười,hai lúm đồng tiền xinh xinh in trên đôi má trông mới dễ thương làm sao
Chúc bạn thi đạt đc điểm cao ở trên mạng có
viết một đoạn văn từ 5 đến 7 câu miêu tả về gương mặt của mẹ em có sử dụng biện pháp tu từ so sánh
_So sánh dễ mà!!Bạn làm được đok:)
_Về phần văn thỳ mk hơi sến súa nên ngại viết lắm..Thông cảm nhắ:)
_#Kiiu
Viết một đoạn văn ngắn(khoảng 10 dòng)tả cảnh mùa đông đến
Viết một đoạn văn ngắn(khoảng 10 dòng)tả khuôn mặt mẹ
Câu 1 :Cuối mùa thu, tôi thường đạp xe quanh xóm để thưởng thức cảm giác lành lạnh của gió heo may. Gió vờn những chiếc lá khô vàng úa, chạy vòng tròn, dọc xóm. Khung cảnh ấy như muốn báo hiệu rằng: mùa đông năm nay đến sớm hơn. Nhắm mắt lại, tôi cảm thấy cái lạnh đang tan dần trong da thịt. Cơn gió mùa đông bắc tràn về nhanh chóng, không kịp vẫy tay chào gió heo may đang lướt đi vội vã.. Có lẽ một cảm giác dễ cảm nhận nhất là mùa đông ở đây buồn, buồn vô tận, buồn lắm! Trong bếp của vài ngôi nhà, dưới ánh lửa bập bùng, chú mèo mướp, chị chó đốm nằm cuộn tròn để sưởi ấm. Những cái cây khẳng khiu bên hè phố thật trơ trụi, già nua như những cụ già gầy gòm, làn da nhăn nheo. Lúc này, có người thì mong chóng về nhà sau một ngày mệt mỏi, mong muốn được ấm áp bên gia đình trong bữa cơm chiều và nhanh chóng thu gọn mình trong chiếc chăn bông. Có người thì lại ghé vào quán nước dọc đường, gọi một chén trà nóng để xua tan cái lạnh giá của mùa đông Còn rất nhiều người khác cứ đi qua, đi lại, vội vã lắm, chẳng còn chào hỏi nhau như mọi khi… Mùa đông năm nay tuy buồn nhưng quang cảnh thật đẹp. Được ngắm nhìn nó, tôi như yêu hơn quê hương, đất nước mình.
Câu 2 :
Với em, gương mặt mẹ là một hình ảnh vô cùng thân thuộc luôn thường trực trong tâm trí. Mẹ em năm nay đã hơn ba mươi tuổi nhưng gương mặt mẹ trẻ hơn tuổi rất nhiều. Gương mặt mẹ hình trái xoan được ôm lấy bởi mái tóc đã cắt ngắn, đen và thẳng. Những sợi tóc rất đẹp ấy phủ chéo một phần trên trán mẹ. Đôi mắt của mẹ long lanh như lúc nào cũng ánh lên niềm vui. Đuôi mắt dài nhìn rất đẹp! Mẹ có chiếc mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tươi. Mỗi khi mẹ cười, lại để lộ ra hàm răng trắng và một chiếc răng khểnh thật duyên. Nhưng em thích nhất làn da của mẹ. Da mẹ trắng và mịn, mỗi khi có chuyện gì vui, em chỉ muốn ôm chầm lấy mẹ và thơm nhẹ lên đôi má của mẹ. Gương mặt của mẹ em thật đẹp, em lại thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn được thấy những nụ cười nở tươi trên gương mặt mẹ.
Học tốt
Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã đến. Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít nhộn nhịp hơn thường lệ. . Những cơn gió thổi cuốn những chiếc lá cuối cùng trên cành cây đi , chia rẽ tình bạn giữa cái cây trơ trụi , thân xác khô xơ .Cái cây đó là cái cây to gần nhà tôi giờ đây nó buồn tủi vì không còn bạn , còn bè, chỉ còn 1 mình nó đơn độc giữa màn đêm tối tăm ; lạnh giá.Mùa đông thời tiết giá lạnh, có mưa phùn gió bấc khiến cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh. Mọi người đều được cuộn tròn trong những chiếc chăn ; được mặc những chiếc áo ấm áp mà quên mất đi rằng ngoài kia ; ở một nơi xa xôi , có những con người nghèo khổ đang phải chịu sự lạnh buốt của gió mùa.Mùa đông tuy nhẫn tâm như thế nhưng có mùa đông thì mới có không khí đầm ấm , ấm áp của gia đình . Tôi yêu mùa đông vì thế đấy !
Mùa đông, gió mùa đông bắc tràn về cùng với cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng vắng vẻ hơn thường lệ. Buổi sáng, Mặt Trời lười biếng vẫn còn đang ngủ, không chịu dậy để ban phát những tia nắng ấm áp cho cỏ cây hoa lá. Ra đường, cụ già, trẻ em và cả các thanh niên sung sốc… tất cả đều mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ sùm sụp để có thể làm giảm đi cái rét cắt da cắt thịt. Hai hàng bàng ven đường đã trút bỏ bộ cánh già cỗi từ lâu, chỉ còn trơ lại những chiếc cành khẳng khiu nhẫn nại chịu đựng giá rét. Bên đường, hàng phở tấp nập người ra vào, cô bán hàng làm luôn tay, nào lấy bánh, nào chan nước… trông có vẻ rất vui vì bán hàng chạy, các bát phở nóng hổi bốc hơi nghi ngút chờ đợi mọi người thưởng thức. Ai ra về cũng đều rất hài lòng vì được phục vụ chu đáo. Dường như họ đã tạm quên đi cái lạnh giá của mùa đông.
hok tốt/skr
Viết đoạn văn tả đôi mắt của mẹ từ 5 đến 7 câu
Mẹ em là một người phụ nữ giỏi giang ,lanh lợi trong mắt em.Mẹ có đôi môi mềm mại, yểu điệu.Đôi mắt sáng long lanh, huyền diệu. Thân hình mẹ gầy gầy, cao cao nhưng rất là nhanh nhẹn.Mẹ em rất hiền lành. Mẹ luôn nói chuyện với mọi người bằng một giọng nói ngọt ngào, trong trẻo.Em yêu mẹ của em nhiều lắm!
Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống.
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,...
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm.
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi.
Xin cho tôi nói vài lời cùng người mẹ dấu yêu: "Mẹ ơi, con hiểu rằng đôi mắt đầy yêu thương của mẹ sẽ mãi dõi theo con trong suốt cuộc đời. Con cám ơn mẹ đã cho con cả một tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay mẹ. Con tự hứa rằng, con sẽ cố gắng học hành, sống xứng đáng là con của mẹ, biết "cho đi" để mang lại niềm vui cho tha nhân và nhất là để con được nhìn thấy đôi mắt mẹ mãi tràn đầy niềm hạnh phúc."
"Ngài thật trên cả tuyệt vời vì Ngài đến với cuộc đời con thật kì diệu qua đôi mắt Mẹ con với sự hi sinh và tình yêu vô bờ bến. Con xin cảm tạ Ngài."
Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống.
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,...
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm.
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi.
viết đoạn văn miêu tả khuôn mặt của mẹ khi cười
Với em, gương mặt mẹ là một hình ảnh vô cùng thân thuộc luôn thường trực trong tâm trí. Mẹ em năm nay đã hơn ba mươi tuổi nhưng gương mặt mẹ trẻ hơn tuổi rất nhiều. Gương mặt mẹ hình trái xoan được ôm lấy bởi mái tóc đã cắt ngắn, đen và thẳng. Những sợi tóc rất đẹp ấy phủ chéo một phần trên trán mẹ. Đôi mắt của mẹ long lanh như lúc nào cũng ánh lên niềm vui. Đuôi mắt dài nhìn rất đẹp! Mẹ có chiếc mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tươi. Mỗi khi mẹ cười, lại để lộ ra hàm răng trắng và một chiếc răng khểnh thật duyên. Nhưng em thích nhất làn da của mẹ. Da mẹ trắng và mịn, mỗi khi có chuyện gì vui, em chỉ muốn ôm chầm lấy mẹ và thơm nhẹ lên đôi má của mẹ. Gương mặt của mẹ em thật đẹp, em lại thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn được thấy những nụ cười nở tươi trên gương mặt mẹ.
Nguồn lờigiaihay
@@ Hc tốt
chép mạng ak bn
Viết đoạn văn ( khoảng 5 câu ) tả khuôn mặt của một em bé, trong đó có sử dụng 2 từ đồng nghĩa chỉ màu đen hoặc màu trắng.
Tham khảo
Nhà em có một em bé tên là An. An có làn da trắng mịn với cái môi cam chúm chím cười . Đôi mắt đen long lanh như một hạt ngọc sáng lên. Mái tóc vàng của An có màu vàng nắng ban mai. Em rất dễ thương và đáng yêu.Tôi yêu An rất nhiều và tôi thấy tôi thật sự may mắn khi có An.
Tham khảo:
Em bé nhà em tên My. Em ấy có làn da trắng hồng cái môi đỏ chúm chím cười . Đôi mắt đen long lanh như hạt ngọc . Mái tóc vàng hoe màu nắng ban mai . Em ấy rất đáng yêu . Tôi yêu em ấy rất nhiều và tôi thật hạnh phúc khi có My .
Tham khảo
Em bé nhà em tên My. Em ấy có làn da trắng hồng cái môi đỏ chúm chím cười . Đôi mắt đen long lanh như hạt ngọc . Mái tóc vàng hoe màu nắng ban mai . Em ấy rất đáng yêu . Tôi yêu em ấy rất nhiều và tôi thật hạnh phúc khi có My .
Viết đoạn văn ngắn tả về khuôn mặt của mẹ khi chăm sóc gia đình.
Có lẽ mười hai năm được sống trong mái nhà đầy ắp nụ cười, với những vòng tay ấm áp của cha mẹ không ngẫu nhiên mà tôi có được. Đôi khi, tôi lại nghĩ rằng sao mình lại ngu ngốc đến nỗi lại tin vào tình yêu giả tạo của cha mẹ? Mãi đến khi lớn khôn, suy nghĩ mới dần dứt bỏ tôi. Thời thơ ấu, nó đã từng là nỗi kinh hoàng mỗi khi tôi nghĩ đến hai chữ "gia đình". Tôi dần lớn, khoảng cách tình yêu thương của tôi và cha mẹ dần bị xa cách thêm, nhất là mẹ tôi. Không biết tự bao giờ, tôi ghét mẹ tôi lắm! Ghét hơn cả mọi thứ trên đời này! Đến tận bây giờ, tôi lại thấy hối hận về một thời "mới lớn" cách đây chỉ khoảng chừng một năm mà thôi!
Bao nhiêu năm qua, tôi luôn cố gắng tìm lại hạnh phúc thật sự mà mình hằng mơ ước. Nó không cao sang, sung túc, mà nó lại chan chứa bếp lửa hồng của gia đình. Ngoài mặt là thế, nhưng mỗi khi những nét bút của tôi được viết trên giấy, tôi cứ nhớ mãi đến bàn tay ngày nào còn hay vuốt ve, truyền cho tôi sức mạnh và niềm tin. Có thể mẹ tôi không sở hữu khuôn mặt xinh đẹp như bao người phụ nữ khác nhưng với tôi, dẫu cho vẻ đẹp phong cảnh ngoài kia có hùng vĩ đến mức nào thì chúng vẫn không thể sánh được với tâm hồn rực nắng như ánh mặt trời của mẹ tôi. Năm nay dù đã đến tuổi trung niên nhưng những giọt mồ hôi ướt đẫm trên vầng trán cao của mẹ tôi vẫn không ngừng chảy trôi xuống như tượng trưng cho tình yêu thương bất diệt mà mẹ tôi dành cho những đứa con của mình. Không quản bão táp mưa giông, thân hình bé nhỏ của mẹ tôi vẫn ngày ngày đi làm lụng khổ cực về để mang lại miếng cơm, manh áo cho hai đứa trẻ còn nheo nhóc ở nhà. Những hôm chị tôi ốm, mẹ tôi luôn cận kề thang thuốc sớm khuya, mặc cho công việc ngày ngày đều vất vả, cực nhọc. Mẹ tôi luôn giản dị, chưa bao giờ tỏ ra là một quý bà quý phái, sang trọng dù cho có công thành danh toại như thế nào, có địa vị trong xã hội lớn đến thế nào nhưng khi về nhà, mẹ tôi luôn tỏ ra là một người phụ nữ tận tụy vì gia đình, luôn luôn thắp sáng gia đình bằng những nụ cười hạnh phúc làm tan biến đi muộn phiền. Mỗi khi mẹ làm một người phụ nữ của gia đình, không phải mẹ tôi mang cho mình một bộ "cánh" quý phái mà nó chỉ đơn thuần là những bộ đồ liền lúc xanh lại đỏ làm tôn lên vẻ đẹp của một người phụ nữ nhỏ bé nhưng tâm hồn lại cao thượng, đẹp rạng ngời. Tuy vậy, như bao người phụ nữ khác, mẹ tôi luôn quý trọng mái tóc và đôi mắt của mình. Ngày nào mẹ tôi cũng ráng dành thời gian cho riêng mình để chăm bẵm cho mái tóc xõa ngang vai óng ả, đôi mắt xanh ngọc phản ánh tâm hồn sâu thẳm như đáy sâu của biển cả bao la.
Bạn Tham Khảo:
Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.
Nguồn:https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-doan-van-ngan-ta-ve-me-44931n.aspx
Học tốt!!!
viết đoạn văn khoảng 5 câu tả khuôn mặt của một em bé, trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ đồng nghĩa chỉ màu trắng hoặc màu đen