Buổi trưa mùa hè ở rừng cọ có gì thú vị?
Về mùa hè, rừng cọ có gì thú vị ?
Về mùa hè, nằm dưới rừng cọ nhìn lên, tác giả thấy trời xanh qua từng kẽ lá.
Vào mỗi buổi trưa hè, tác giả làm gì trên rừng cọ ?
A. Nằm ngủ say
B. Nằm gối đầu lên thảm cỏ
C. Thả trâu
Lời giải:
Vào buổi trưa hè, tác giả nằm gối đầu lên thảm cỏ.
Tả một buổi trưa hè mà em thấy thú vị
Trong bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thì em thích nhất là mùa hè. Vì mùa hè có những nét đặc trưng riêng, mùa chúng em không còn bận rộn với sách vở và được vui chơi thoải mái.
Mùa hè có ánh nắng tháng Năm, tháng Sáu chói chang khiến cho nhiều người khó chịu. Nhưng mùa hè còn có nhiều điều thú vị khác. Mùa hè bắt đầu bằng tiếng ve kêu rộn rã trên cành cây phượng đang nở hoa đỏ chót. Tiếng ve kêu nhức nhối đó như đánh thức giấc ngủ dài của thiên nhiên.
Mùa hè, học sinh sẽ không phải đến trường học bài, được về quê chơi, được bố mẹ dẫn đi du lịch khắp nơi. Mùa hè đến, sân trường vắng lặng, bác trống nằm im lìm chờ một năm học mới.
Tham khảo néh bạn.Chúc bạn học tốt
Tả lại một buổi trưa hè nắng gắt trên quê hương em. ( Help ... - Hoc24
Đọc thơ sau và trả lời các câu hỏi:
Mặt trời xanh của tôi
Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ ?
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.
Đã ai lên rừng cọ
Giữa một buổi trưa hè ?
Gối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh, lá che...
Đã ai biết gió ấm
Thổi đến tự khi nào?
Từ khi rừng cọ nở
Hoa vàng như hoa cau.
Đã có ai dậy sớm
Nhìn lên rừng cọ tươi ?
Lá xoè như tia nắng
Giống hệt như mặt trời.
Rừng cọ ơi ! rừng cọ !
Lá đẹp, lá ngời ngời
Tôi yêu, thường vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.
Cọ : cây cao thân dừa, lá to, hình quạt.
Mặt trời xanh trong bài thơ chỉ điều gì ?
A. Là mặt trời có màu xanh
B. Rừng cọ
C. Những lá cọ
Lời giải:
Mặt trời xanh trong bài thơ chỉ: những lá cọ.
Tả lại một buổi tối mùa hè mà em cho là thú vị
Hôm nay thành phố nơi em ở bỗng dưng mất điện, em hí hửng leo lên sân thượng để ngắm trăng nhưng trăng ở đâu chẳng thấy. Tự nhiên em thấy nhớ bà nội, nhớ đêm trăng hồi mùa hè năm ngoái. Đêm trăng tháng Năm, có gió hiu hiu, có tiếng xào xạc của lá, có bà và có ánh trăng treo lơ lửng trên ngọn tre.
Năm ngoái, em được ba mẹ cho về quê nội chơi, một vùng quê thanh bình và yên ả. Về buổi tối em mới cảm nhận thấy rằng nó hoàn toàn đối lập với thành phố. Ở thành phố em rất hiếm khi thấy mặt trăng tròn và sáng, có lẽ ánh điện đã che mất mặt trăng rồi. Bởi vậy đêm trăng rằm tháng Năm hồi đó thực sự khiến em rưng rưng mỗi khi nhớ lại.
Hôm đó nội bảo em bê chõng tre cùng nội ra ngoài hiên hóng gió. Chõng tre chắc chắn và nằm rất mát, tuy nằm lâu sẽ hơi đau lưng nhưng em vẫn thích nằm. Bà mang theo một cái quạt làm bằng mo cau rất to, lúc quạt lên rất mát. Em nằm gối đầu lên chân bà và lắng nghe bà kể chuyện. Bà tuy già rồi nhưng giọng nói vẫn trầm ấm lắm.
Đêm tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng dế kêu dưới đất và tiếng những thân cây tre kêu lên cót két. Trăng hôm ấy rất sáng, không có một vết khuyết nào. Vầng trăng tròn treo lơ lửng ở trên ngọn tre đầu làng soi sáng cả một vùng. Tiếng gió thanh thanh khẽ lay lay khiến bàn tay bà cũng đợ mệt hơn, không phải quạt nữa vì có làn gió tự nhiên.
Em ngồi ngắm vầng trăng ở trên cao, tưởng tưởng ra khung cảnh chú cuội đang ngồi gốc cây đa và thiu thiu ngủ để cho trâu ăn mất lúa nhà trời. Nhưng em không nhìn thấy chị hằng ở đâu, chị hằng hình như đã đi chơi rồi.
Màu của ánh trăng hôm đó thực sự rất tinh khiết, lan tỏa xuống mặt đất khiến cho mọi vật trở nên bừng tỉnh, vì đêm nay là đêm trăng rằm tháng Năm.
Hôm đó, bà kể cho em nghe về tuổi thơ mệt nhọc mà thời đại của bà phải trải qua. Cùng thường rủ nhau nằm chõng tre ngắm ánh trăng ở trên cao, chạy rượt đuổi nhau xung quanh sân.
Chốc chốc có những con muỗi bay qua bay lại vo ve trước mặt em, bà lại ve vẩy cái quạt. Bà bảo đêm trăng hôm nay rất đẹp và ý nghĩa đối với bà, vì ngày xưa bà cũng lấy ông nội vào ngày hôm nay.
Đêm trăng ở quê nội năm ngoái với bà thực sự là đêm trăng đẹp nhất đối với em từ trước đến nay.
Điều gì làm tác giả cảm thấy thú vị nhất trong những buổi chiều hè ở vùng ngoại ô?
A. Ngắm cảnh đồng quê thanh bình.
B. Được hít thở bầu không khí trong lành.
C. Ngắm cảnh đồng quê và thả diều cùng lũ bạn
D. Những cánh diều mềm mại như cánh bướm.
"... Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái, những sợi rơm vàng óng khoe sắc, tôi thấy thóc đã khô theo bước chân đi thóc của bố mẹ tôi. Rồi bố mẹ tôi cứ thức trông thóc mà chẳng dám nghỉ trưa. Nhờ buổi trưa này mafmoij người có rơm, củi khô đun bếp, nhờ buổi trưa này mà thóc được hong khô, mọi người được ấm no, và hơn tất cả, nhờ buổi trưa này mà tôi hiểu ra những nhọc nhằn của cha mẹ tôi và những người nông dân suốt đời một nắng hai sương. Tôi yêu lắm những buổi trưa hè!"
Dựa vào ý của câu cuối bài, hãy viết tiếp để hoàn chỉnh đoạn văn nêu rõ lí do em yêu thích mùa hè:
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đong. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất vì những buổi trưa này đã giúp em hiểu rằng...
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đông. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất. Dưới cái nắng như thiêu như đốt như đổ lửa ấy, ai cũng muốn trốn trong bóng râm. Thế mà, bố mẹ em vẫn phải ra sân nóng như cái chảo rang ấy để dũi thóc, gẩy rơm, mặc cho mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt đỏ bừng hằn rõ nỗi vất vả, mệt nhọc. Nhưng nếu không có cái nắng trưa này thì liệu sân thóc kia sẽ ra sao? Rơm rạ kia sẽ thế nào? Còn quần áo củi lửa nữa chứ,...
Tôi thầm cảm ơn buổi trưa hè, cảm ơn người nông dân, cảm ơn bố mẹ đã một nắng hai sương để làm ra hạt thóc vàng nuôi tôi khôn lớn.
Câu văn nào có từ viết sai chính tả?
Hàng cây sà cừ đứng trầm ngâm hai bên đường.
Gió đưa mùi hương ngọt ngào lan xa, phảng phất khắp rừng.
Đó là một buổi chiều mùa hạ có mây trắng xô đuổi nhau trên cao.
Trưa mùa hè, nắng vàng như mật ong trải nhẹ trên khắp đồng cỏ.
Hàng cây sà cừ đứng trầm ngâm hai bên đường.
Hàng cây sà cừ đứng trầm ngâm hai bên đường.
Qua bài đọc Em yêu buổi trưa, dưới cái nắng chói chang oi bức của mùa hè, em cảm nhận được những điều gì từ cuộc sống?
Tham khảo!!!
Tôi thích buổi sáng, yêu thích buổi chiều, nhưng tôi lại cũng rất thích buổi trưa hè trên quê hương có gió nồm nam mát mẻ.
Trong ánh nắng mặt trời oi ả, làng quê hiện lên với tất cả vẻ giản dị, thân thương. Những cây tràm cao vút chẳng khác gì những cây nến khổng lồ. Đầu lá ủ rũ như đầu lá liễu ở rừng dương ven biển. Mùi hương tràm ngát dậy bởi nó đang hong nóng dưới ánh mặt trời. Không chỉ có hương tràm mà có cả mùi khô của rơm rạ, mùi thơm của hương lúa được hong khô, mùi nồng ngai ngái của phù sa đất mới. Những mùi hương quen thuộc ấy đã làm tôi cảm thấy ấm áp lạ lùng. Mặc dù nắng hè như đổ lửa nhưng quê hương tôi vẫn hiện lên một vẻ đẹp hiền hòa. Trên những sân phơi, từng sợi rơm vàng óng, từng hạt thóc vàng giòn ánh lên dưới nắng. Ánh nắng ban trưa giúp con người có củi, có rơm, có thóc khô giòn. Nắng trưa tuy gay gắt nhưng giúp mọi người no ấm.
Tuy nắng chói chang nhưng gió nồm thổi đến cũng đủ làm cho con người dễ chịu. Những tàu dừa như chiếc lược chải vào không gian lộng gió. Văng vẳng đâu đó tiếng kĩu kịt của lũy tre làng, ngọn tre cong cong vẫn vô tư cho gió đưa đẩy. Dưới bóng râm của tre những bác trâu ung dung nằm nhai cỏ. Trâu nhai cả bóng râm của lũy tre xanh đang ta: trùm một khoảng trời nho nhỏ. Trên mấy cây cao, những chú chào mào, sáo sậu, sáo đen đua nhau chuyền cành, ca hát.
Dường như chúng cũng thích thú một buổi trưa hè đầy nắng, gió.
Làng quê yên ả. Làng quê yêu thương. Nơi ấy, tôi được sinh ra và lớn lên, nơi có tiếng hát ngọt ngào của bà ru tôi yên giấc ban trưa. Tôi yêu biết bao buổi trưa hè thân thương ấy trên quê hương.
Trong câu " Buổi trưa mùa hè, nắng như đổ lửa, nhưng chính cái buổi trưa đổ lửa này làm tôi yêu nó nhất."
Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Hãy nêu tác dụng của biện pháp đó?
So sánh : Nắng như đổ lửa
Tác dụng: Nhấn mạnh cái nắng nóng của buổi trưa hè, từ đó, tình cảm của tác giả đối với buổi trưa đó càng thêm sâu sắc.
Học tốt ^.^
Thanks a lot!!!