đoạn văn cảm nghĩ của em về đôi mắt mẹ.
Viết một đoạn văn khoảng 7 câu nêu cảm nghĩ của em về đôi mắt của mẹ hoặc bố.
Mẹ - mặt trời của con
“Mẹ thương con có hay chăng
Thương từ khi thai nghén trong lòng
Mấy nắng sớm chiều mưa ròng
Chín tháng so chín năm, gian khó tính khôn cùng
A á ru hời ơ hời ru…”
Cho đến tận bây giờ, lời ru ầu ơ thuở thơ bé của mẹ vẫn còn mãi vang trong tâm hồn tôi. Lúc nào cũng vậy, mẹ luôn là người thương yêu, săn sóc các con của mình. Mẹ tôi còn hi sinh bao điều để nuôi nấng, dưỡng dục tôi khôn lớn.
Mẹ tôi đã rất vất vả để sinh ra tôi. Nghe bà tôi kể, hồi có mang tôi, mẹ tôi gầy yếu lắm. Bà bảo chắc do tôi ở trong bụng quá nghịch ngợm nên mẹ luôn ốm nghén, chẳng ăn được nhiều. Sau chín tháng mười ngày, mẹ sinh đón cậu con trai đầu lòng với tất cả niềm hạnh phúc nhất. Mẹ đã thức hằng đêm để trông nom tôi có giấc ngủ tròn. Từ bé tới giờ, tôi chẳng thể nhớ nổi mình ốm sốt bao nhiều lần, chỉ hình dung được gương mặt lo lắng của mẹ.
Mẹ luôn yêu thương tôi và dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Sáng sớm, mẹ thức dậy nấu cho tôi những món ăn hấp dẫn. Chiều tan học, tôi lại được sà vào vòng tay đầy thương yêu của mẹ. Mẹ tôi là một cô giáo. Với tôi, mẹ là cô giáo đầu tiên và vĩ đại nhất cuộc đời. Hồi bốn tuổi, tôi đã bắt đầu học cách cầm bút. Nhưng tôi lại thuận tay trái. Mẹ đã cầm tay tôi, đưa từng nét chữ đầu tiền, rèn cho tôi cách cầm bút bằng tay phải. Những ngày đầu, tôi vô cùng nản chí. Cầm bút không thuận tay nên tay tôi mỏi rã rời, những dòng chữ cứ nguệch ngoạc. Tôi vẫn gắng viết nhưng trong lòng cảm thấy ấm ức. Mắt tôi ứa đầy nước. Mẹ lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc bút chì và ôm tôi vào lòng. Mẹ thủ thỉ những lời động viên ấm áp. Từ hôm đó, tôi học được cách kiên nhẫn, viết từng nét, từng nét thật chậm.
Dù đã mười tuổi, tôi vẫn thích được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, được nghe những ru ầu ơ ngọt ngào thuở nhỏ. Bởi tôi biết, vòng tay ấy, lời ru ấy là những gì yêu thương nhất, tình cảm nhất mẹ dành cho tôi. Đứa con nghịch ngợm này nhất định sẽ không làm đôi mắt mẹ buồn, sẽ chăm ngoan và sẽ khôn lớn trưởng thành
Cảm nghĩ về đôi mắt mẹ bằng một đoạn văn từ 5 đến 7 dòng
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn ''
Qủa thật đúng vậy , mỗi khi nhìn vào đôi mắt của mẹ , tôi lại cảm thấy bồi hồi , xao xuyến . Tôi luôn nghĩ rằng , đôi mắt không bao giờ biết nói dối . Khi tôi làm điều gì sai trái , mẹ luôn vỗ về tôi nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy , một cảm giác đượm buồn khó tả . Còn khi tôi làm mẹ vui , đôi mắt mẹ tươi cười rạng rỡ , lúc đó nó còn sáng hơn cả vì sao trên bầu trời . Chính đôi mắt đen tuyền , hiền dịu ấy mà đó chính là điểm nhấn mà ai ai cũng không thể sở hữu được .
Viết một đoạn văn khoảng 15 câu ghi lại cảm nghĩ của em về bài thơ sau:
Vì con mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miêng, đêm nằm ngủ say
Hãy viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ của em về ánh mắt của mẹ lúc em bị ốm
Những người thân trong gia đình luôn dành cho nhau những tình cảm sâu nặng. Đặc biệt nhất phải kể đến tình mẫu tử - thứ tình cảm thiêng liêng nhất. Đối với riêng em, mẹ chính là người yêu thương, chăm lo cho em nhiều nhất.
Mẹ là một người phụ nữ vất vả quanh năm để kiếm sống nuôi lớn hai chị em. Dù công việc của mẹ chỉ là một người công nhân bình thường, nhưng em vẫn rất tự hào, yêu thương mẹ. Bởi mẹ đã dành cho chúng em những gì tốt đẹp nhất. Vậy mà có những khi, em đã khiến mẹ phải lo lắng, phiền lòng.
Chiều hôm qua, em xin phép mẹ đến nhà Lan học bài. Cả hai mải học nên trời tối lúc nào không biết. Chắc lúc này, mẹ đang em về ăn cơm. Em vội vã chào bố mẹ Lan, rồi đạp xe về. Trời bắt đầu nổi giông. Hình như sắp mưa. Em cố đạp nhanh để kịp về nhà. Không kịp về đến nhà mà trời đã đổ cơn mưa. Em lại không mang áo mưa nên đành cố gắng đạp nhanh về nhà. Khi về đến nhà, em thấy mẹ vẫn ngồi chờ ngoài phòng khách. Mẹ thấy em bị dính mưa liền giục em đi tắm nước nóng, để ra ăn cơm. Khuôn mặt mẹ toát lên vẻ lo lắng. Sau khi tắm giặt ăn cơm xong, em đi ăn cơm.
Đến khoảng chín giờ, em cảm thấy rất mệt mỏi, người thì nóng ran. Em liền nói ngay với mẹ. Mẹ lo lắng lấy cặp nhiệt độ để đo thân nhiệt cho em. Sau khi kết luận em bị sốt, mẹ yêu cầu em lên phòng nghỉ ngơi. Một lúc sau, mẹ mang một bát cháo lên phòng. Giọng mẹ dịu dàng:
- Hà ơi, dạy ăn cháo rồi uống thuốc cho mau khỏe!
Em cảm thấy thật ấm áp khi nghe giọng nói của mẹ. Sau khi cho em ăn cháo và uống xong, mẹ còn nhẹ nhàng đắp khăn ướt lên trán em. Suốt đêm hôm đấy, mẹ đã ở bên cạnh để chăm sóc cho em. Hôm sau, em đã cảm thấy khỏe hơn. Sau khi đo thân nhiệt thấy em hạ sốt, mẹ yên tâm đi làm.
Sau hôm đó, em hiểu thêm được tình yêu thương của mẹ. Quả là với bất cứ người mẹ nào, con cái vẫn là điều quan trọng nhất:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”
Thứ năm tuần trước, em đi học về bị mắc mưa bên ướt hết người. Đến nửa đêm, cơn sốt ập tới. Nhà chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác ở xa. Mẹ lo lắm, thức suốt đêm canh chừng bên em.
Cơn sốt quái ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà chân tay lại lạnh cóng. Cái lạnh như từ trong xương tuỷ toả ra khiến em run cầm cập: "Mẹ ơi! Con rét lắm! Mẹ đắp chăn cho con!". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! Con cảm lạnh đấy mà! Cứ bình tĩnh nhé! Mẹ sẽ đuổi cơn sốt đi ngay!".
Mẹ đặt em nằm ngay ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong cốc nước. Mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! Con cố uống một hơi cho hết, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khoẻ thôi!".
Vâng lời mẹ, em uống thuốc rồi cố nhắm mắt nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ dấp nước mát vào chiếc khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ của mẹ cứ văng vẳng bên tai em trong giấc ngủ chập chờn:
"Khổ thân con tôi!". Tự nhiên, nước mắt ứa trên mi em cay xót. Mẹ ơi! Con thương mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang lưng mẹ rồi thiếp đi lúc nào không biết...
“Ò ó o o...!” Chú gà trống đã cất lên tiếng gáy giòn giã, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em mở mắt nhìn quanh tìm mẹ mà không thấy mẹ đâu. Chưa kịp gọi thì em đã nghe tiếng guốc và giọng nói quen thuộc của mẹ: "Dung dậy rồi đấy ư? Mẹ nấu cháo giải cảm cho con rồi đấy! Đánh răng xong con ăn hết bát cháo hành này, mẹ sẽ cho con uống thuốc. Đến trưa nếu hết sốt, mẹ sẽ đưa con đi học. Nếu còn yếu thì mẹ viết đơn xin phép cô cho con nghỉ hôm nay".
Nhìn quầng thâm quanh đôi mắt mẹ, em biết cả đêm qua mẹ thức để săn sóc cho em. Cơn sốt đã lui, dẫu đầu còn váng vất nhưng em cảm thấy đỡ hơn nhiều. Quả là đôi bàn tay mẹ như có phép màu. Mẹ là bóng mát che chở cho con suốt cả cuộc đời. Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng biết chừng nào! Con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời biển ấy.
Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,...
hãy viết một đoạn văn từ 6 đến 8 câu nêu cảm nghĩ của em về đôi bàn tay của mẹ
Tham khảo
Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hi vọng vào chúng ta. Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế. mỗi buổi sáng mẹ thường phải dạy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng và tranh thủ quét lại nhà cửa,.…Vào những ngày đông lạnh giá mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã. Đôi khi đôi bàn tay xạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh giá của mảnh đất SAPA này. Đến buổi chiều, khi mẹ đi làm về cũng là lúc mẹ tất tưởi nấu cơm tối để cả nhà được xung họp và cũng là lúc mẹ được nói chuyện với tôi và anh tôi mẹ thường dạy anh em tôi cách sống và cách làm người… Tôi nhớ trước đây khi tôi ốm mẹ thường phải thức suốt đêm để trông tôi và tranh thủ soạn giáo án để ngày mai còn lên lớp.nhìn vẻ mặt mẹ lo lắng tôi thấy thương mẹ nhiều hơn
Viết 1 đoạn văn biểu cảm từ 10 đến 20 nói về đôi mắt của mẹ
Tham khảo
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn ''
Qủa thật đúng vậy , mỗi khi nhìn vào đôi mắt của mẹ , tôi lại cảm thấy bồi hồi , xao xuyến . Tôi luôn nghĩ rằng , đôi mắt không bao giờ biết nói dối . Khi tôi làm điều gì sai trái , mẹ luôn vỗ về tôi nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy , một cảm giác đượm buồn khó tả . Còn khi tôi làm mẹ vui , đôi mắt mẹ tươi cười rạng rỡ , lúc đó nó còn sáng hơn cả vì sao trên bầu trời . Chính đôi mắt đen tuyền , hiền dịu ấy mà đó chính là điểm nhấn mà ai ai cũng không thể sở hữu được .
Tham khảo!
'Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn ''
Qủa thật đúng vậy , mỗi khi nhìn vào đôi mắt của mẹ , tôi lại cảm thấy bồi hồi , xao xuyến . Tôi luôn nghĩ rằng , đôi mắt không bao giờ biết nói dối . Khi tôi làm điều gì sai trái , mẹ luôn vỗ về tôi nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy , một cảm giác đượm buồn khó tả . Còn khi tôi làm mẹ vui , đôi mắt mẹ tươi cười rạng rỡ , lúc đó nó còn sáng hơn cả vì sao trên bầu trời . Chính đôi mắt đen tuyền , hiền dịu ấy mà đó chính là điểm nhấn mà ai ai cũng không thể sở hữu được .
viết một đoạn văn cảm nhận về đôi mắt của mẹ
Bài làm
Mỗi lần nghe ai nói: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn.", tôi lại nghĩ ngay đến mẹ, nhớ đến đôi mắt đong đầy tình yêu thương của mẹ. Tôi yêu quý đôi mắt của mẹ biết bao! Chính đôi mắt mẹ đã cho tôi bao nhiêu niềm vui sống.
Tôi không rành lắm khi nhận định về một đôi mắt. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp - đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Bây giờ, tuy mẹ phải mang kính khi làm việc, vì mẹ đã lớn tuổi rồi, mắt mẹ có lẽ đã không còn sáng như hồi còn trẻ, nhưng tôi vẫn thấy nó rất đẹp. Cái đẹp mà tôi yêu quý nhất từ đôi mắt mẹ là cái đẹp của một tâm hồn. Đôi mắt ấy đã trao cho tôi bao tình thương mến từ khi tôi còn nằm trong đôi tay của mẹ thuở bé thơ. Đôi mắt mẹ cho tôi sự bình an tuyệt vời. Đôi mắt mẹ dõi theo tôi từng bước tập tễnh thuở mới tròn năm. Đôi mắt ấy theo tôi từng phút, từng giờ, ... quan sát, chăm sóc cho tôi từng li từng tí, từ miếng ăn, giấc ngủ đến việc ăn mặc, học hành, chơi đùa,...
Nhớ mãi những ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa tôi đến trường rồi mà vẫn đứng từ xa nhìn theo tôi mãi. Đôi mắt mẹ lúc ấy vừa vui để động viên tôi, vừa lo cho tôi còn vụng dại, ngỡ ngàng... Những khi tôi vui khỏe, học hành tiến bộ, tôi thấy mắt mẹ cười, lấp lánh niềm vui khôn tả. Tôi biết mẹ vô cùng hạnh phúc. Nhớ nhất là những lần tôi bị bệnh, sốt cao. Mẹ lo lắng vô cùng. Mẹ ở bên tôi suốt để chăm sóc tôi, vỗ về, an ủi... Đôi mắt của mẹ lúc ấy sao mà xót xa, lo buồn và băn khoăn đến thế. Những lúc như thế, tôi đều cố gắng uống thuốc, ăn uống theo yêu cầu của mẹ để chóng lành bệnh cho mẹ yên tâm.
Nhưng đã bao lần, chính tôi đã làm cho đôi mắt mẹ đượm một nỗi buồn khó tả. Đó là những lúc tôi không ngoan, không vâng lời. Nhìn vào đôi mắt mẹ lúc ấy, tôi thấy ân hận và thương mẹ biết bao. Tôi muốn nói lời xin lỗi mẹ để mẹ vui, nhưng đôi khi tôi lại không thốt được nên lời. Thật lạ lùng, lúc ấy mẹ như hiểu thấu lòng tôi, đôi mắt mẹ ánh lên sự thương yêu, tha thứ. Mẹ mãi chia sẽ cùng tôi những băn khoăn, vui buồn, như một người bạn. Tôi đặt hết niềm tin vào mẹ.
Tôi đặt biệt hãnh diện vì tấm lòng nhân hậu của mẹ dành cho những người nghèo khổ. Đó là điều mẹ đã dạy tôi từ thuở ấu thơ. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong đôi mắt đầy thương cảm của mẹ khi gặp một cảnh thương tâm, một em bé mồ côi hay một kẻ tật nguyền... Mẹ luôn thể hiện lòng thương bằng một hành động cụ thể để chia sẻ cùng người khốn khó. Ôi, đôi mắt của mẹ, dịu hiền và sâu lắng, là nguồn an ủi, là niềm vui của cả cuộc đời tôi.
Xin cho tôi nói vài lời cùng người mẹ dấu yêu: "Mẹ ơi, con hiểu rằng đôi mắt đầy yêu thương của mẹ sẽ mãi dõi theo con trong suốt cuộc đời. Con cám ơn mẹ đã cho con cả một tuổi thơ hạnh phúc trong vòng tay mẹ. Con tự hứa rằng, con sẽ cố gắng học hành, sống xứng đáng là con của mẹ, biết "cho đi" để mang lại niềm vui cho tha nhân và nhất là để con được nhìn thấy đôi mắt mẹ mãi tràn đầy niềm hạnh phúc."
"Ngài thật trên cả tuyệt vời vì Ngài đến với cuộc đời con thật kì diệu qua đôi mắt Mẹ con với sự hi sinh và tình yêu vô bờ bến. Con xin cảm tạ Ngài."
# Chúc bạn học tốt #
Trả lời............
Trong gia đình thân yêu của tôi có một cô Tấm hiền lành phúc hậu luôn chăm sóc bảo ban tôi. Các bạn có biết đó là ai không? Đó chính là người mẹ vô vàn kính yêu của tôi đấy.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi. Với dáng người dong dỏng cao cùng với cách ăn mặc lịch sự gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn nên trông mẹ còn tương đối trẻ. Khuôn mặt trái xoan cùng với làn da ngăm đen trông mẹ thật ưa nhìn. Mái tóc dài, đen mượt đến thắt lưng làm cho mẹ có một vẻ đẹp thanh thoát. Đôi mắt bồ câu đen láy láy. Lúc nào cũng mở to ẩn trong cặp lông mi cong cong và hàng lông mày lá liễu làm cho khuân mặt của mẹ toát lên vẻ hiền từ mà ít ai có được. Đôi mắt ấy kì diệu lắm nhé! Mỗi khi tôi ngoan ngoãn, làm được việc tốt thì đôi mắt ấy nhìn tôi ánh lên vẻ sung sướng tự hào. Mỗi khi tôi làm điều sai trái, đôi mắt ấy nhìn tôi như nhắc nhở bảo ban. Ôi, không hiểu sao tôi lại thích nhìn vào đôi mắt ấy thế? Hay vì mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy tôi như nhận được tình thương bao la. Mẹ không có chiếc mũi dọc dừa thanh tú như cô giáo nhưng đổi lại mẹ có một cái miệng rất tươi, hay noi hay cười cùng với làn môi tươi đỏ. Đặc biệt là đôi bàn tay của mẹ không còn được mềm mại như trước nữa mà giờ đây đã bị trai sạm. Những ngón tay gầy gầy xương xương . Tôi biết chính đôi bàn tay ấy đã phải làm lụng vất vả để nuôi nấng tôi khôn lớn thành người. Tôi rất thích được áp đôi bàn tay đó lên má vì mỗi lần như vậy tôi như được tiếp thêm sức mạnh.
Còn tính tính của mẹ thì khỏi phải nói. Mẹ là người hiền thục, nết na. Mẹ quả sứng đáng với bốn chữ vàng :" Công dung ngôn hạnh". Mẹ là một người mẹ mẫu mực, một người vợ đảm đang, một người con hiếu thảo. Hằng ngày mẹ phải thức khuya dậy sớm để chăm lo cho gia đình. Đối với mẹ, tài sải lớn nhất của mẹ là chồng là con nên mẹ dành hết thời gian để chăm sóc. Mẹ luôn mang lại niềm vui cho mọi người. Mẹ còn là nhịp cầu nối giữa quá khứ hiện tại với tương lai. Những lúc rảnh rỗi mẹ còn kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện khó khăn mà mẹ và gia đình phải vượt qua để dăn dậy chúng tôi. Đối với mọi người xung quanh mẹ rất quan tâm giúp đỡ chia sẻ với những ai gặp khó khăn. Chính vì thế mẹ không những được mọi người trong gia đình kính trọng mà còn được bà con lối xóm ai cũng yêu quý.
Người mẹ hiền của tôi là như vậy đấy. Tôi mong ước mẹ sẽ mãi mãi ở bên tôi để giúp tôi vượt qua bao khó khăn và chắp cánh đến tương lai. Tôi thầm hữa với mẹ:'' Con sẽ chăm ngoan học giỏi để không phụ tình yêu thương của mẹ dàng cho mình".
nhanh lên các bạn ơi mình rất cần
nhanh tay mình tích đúng cho
rất cần
Bài 1: Viết đoạn văn khoảng 5 câu biểu cảm trực tiếp về đôi mắt của mẹ
Bài 2: Viết đoann văn khoảng 5 câu biêủ cảm gián tiếp về ngôi trường em đang học
Các bạn giúp mình nhanh nhé. Mình cần gấp
Bài 2:
"Ơi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu,..." Mỗi lần nghe bài hát này em lại nhớ đến ngôi trường mà em từng gắn bó với nó trong suốt 4 năm. Đó chính là ngôi trường mang tên Trung học cơ sở Nguyễn Văn Bá. Đây là ngôi nhà thứ hai của em. Biết bao kỷ niệm, tuổi thơ được cất giấu trong ngôi trường này. Các thầy cô luôn yêu thương học sinh của mình và các bạn học trò cũng mến thầy cô rất nhiều. Nguyễn Văn Bá là tên của một anh hùng liệt sĩ đã đổ xương đổ máu để cho đất nước được hòa bình nên giờ đây chúng em mới có được một sống yên bình. Đây là nơi để cho chúng em tìm đến tương lai sau này. Em xin hứa cho dù có đi đến đâu thì em cũng sẽ không quên mái trường này.
vvcmgkjkhkbubvhncmdffjbncnbnf vnvjbn,mcbn jbgnnvjb