Tưởng tượng: Em có một đôi cánh có thể bay như chim, em muốn bay đi đâu, gặp gỡ những ai,…?
hãy tưởng tượng nếu một ngày em được gặp một nhân vật trong tác phẩm mà em đã học em cùng người đó đi những đâu nói những chuyện gì của gặp gỡ đó để lại cho em những ấn tượng gì sâu sắc Hãy viết một đoạn văn văn tự sự kể lại cuộc gặp gỡ đó trong bài viết có sử dụng yếu tố miêu tả nội tâm và nghị luận
Hãy tưởng tượng em là một đám mây hoặc là một loài chim có thể bay đến những vùng đất khác nhau kể lại chuyến phiêu lưu kỳ thú của em
Tôi đang ở đâu thế này? Tôi đang đứng trên một đỉnh đồi, xung quanh là bạt ngàn cây cối, những ngọn núi nhấp nhô, cánh rừng phủ lên một màu xanh rờn pha lẫn sắc vàng và đỏ, xa xa có nhiều đỉnh núi phủ tuyết trắng, và phía bên dưới có một hồ nước lớn uốn lượn các dãy núi.
Bên dưới lại lấp ló một ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà trông như các tổ chim, bao quanh ngôi làng là những cánh đồng hoa và rau củ quả. Tôi nghĩ, chắc là do dân làng nơi đấy trồng trọt, xa xa có những đám khói nhỏ bốc lên tạo nên một màu trắng đục mờ ảo cho thiên nhiên. Khung cảnh nơi đây thật bồng lai trên nền trời xanh rì.
Tôi giật mình nhận ra ở trước mặt mình có một ông lão râu tóc dài bạc trắng nhìn phúc hậu, đang đứng sừng sững như ông bụt bước ra từ truyện cổ tích, trông ông ta rất quen. À, tôi nhớ ra ông ấy là ai rồi, tôi vội bước đến vào chào ông: “Xin chào Gandalf, rất vui được gặp lão ở đây. Vậy nơi đây chắc là vùng đất của thế giới huyền thoại nơi mà rồng lửa, phù thuỷ, người lùn và tộc tiên sinh sống?”. Ông mỉm cười chào và gật đầu: “Chào mừng đến với xứ xở thần tiên”.
Tôi hớn hở cám ơn ông và tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh. Tôi đang đứng trên một ngọn đồi khá cao, nên có thể phóng tầm mắt đi xa để chiêm ngưỡng quang cảnh thiên nhiên. Tuy khí hậu ở đây khá lạnh, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất dễ chịu.
"Lão sướng thật nhỉ, được sống ở một nơi như thế này, chứ như cháu thì chỉ ngắm nhìn và tưởng tượng về qua những hình ảnh trong phim thôi", tôi nói. "Cứ từ từ, nếu người thực sự muốn đi, ta sẽ đưa người đi. Chẳng phải bây giờ người đã ở đây rồi sao", Gandalf đáp.
Đây chỉ là giấc mơ của cháu thôi", tôi đáp. Thế thì hãy cố gắng vẽ nên giấc mơ để nó trở nên ngày càng rõ hơn ở thế giới thật nhé. Hẹn gặp lại ngươi ở vùng đất thần tiên. Lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi chiêm ngưỡng những nơi đẹp nhất", Gandalf thì thầm vào tai tôi từng lời thật chậm rãi và rõ ràng, đủ để tôi nuốt từng lời ấy. Cái cách ấy đúng như cách ông ta nói với Bilbo khi thuyết phục hắn lao vào cuộc phiêu lưu với người lùn
Chim én bận đi đâu
Hôm nay về mở hội
Lượn bay như dẫn lối
Rủ mùa xuân cùng về.
em hãy tưởng tượng là chú chim én trong đoạn thơ trên và kể lại hành trình của mình trở về dự lễ hội mùa xuân cùng những thay đỏi của thiên nhiên, cuộc sống khi xuân về
Thầy Cô giúp em vs ạ
Chim én vui vẻ và háo hức trở về dự lễ hội mùa xuân. Đây là một hành trình đầy màu sắc và thú vị đối với chú chim én.
Khi chim én cất cánh lên bầu trời, nó cảm nhận sự thay đổi của thiên nhiên xung quanh. Cành cây bắt đầu nảy mầm, hoa đua nhau khoe sắc, và mùa xuân tươi đẹp đang lan tỏa khắp nơi. Những bông hoa rực rỡ mở ra trên đồng cỏ xanh mướt, mang theo hương thơm ngọt ngào. Chim én bay lượn qua những cánh đồng đầy hoa, tận hưởng cảm giác hòa mình vào khung cảnh tươi đẹp của mùa xuân.
Cuộc sống cũng bắt đầu thay đổi khi xuân về. Con người tràn đầy năng lượng và sự phấn khởi. Đường phố trở nên sôi động với tiếng cười và những tiếng nhạc vui tươi từ lễ hội mùa xuân. Chim én được chứng kiến sự hân hoan của con người, những nụ cười trẻ thơ và niềm vui tràn đầy trong không khí.
Trong lễ hội mùa xuân, chim én gặp gỡ và hòa mình vào đàn én đông đúc khác. Chúng cùng hát, nhảy múa trên bầu trời xanh, tạo nên một khung cảnh tuyệt vời và thú vị. Chim én cảm nhận được sự đoàn kết và tình yêu thương trong đàn én, và cùng nhau, chúng tạo nên một vũ điệu hài hòa trên bầu trời.
Hành trình trở về dự lễ hội mùa xuân của chim én không chỉ là một cuộc phiêu lưu đầy màu sắc, mà còn mang đến sự trìu mến và niềm vui trong trái tim. Chim én đã được trải nghiệm sự thay đổi của thiên nhiên và cảm nhận sức sống mới trong mùa xuân.
Viết văn tưởng tượng một ngày em gặp đc người đã gắn bó với em
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Bầu trời ngoài cửa sổ
Bầu trời ngoài cửa sổ của bé Hà thường đầy ánh sáng, đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên lông, lên cánh, chợt bay đến rồi bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên những ngọn cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bõng chốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên cao chót vót, vàng anh trống cất tiếng hót. Tiếng hót mang theo hương thơm bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ. Tiếng chim lại như những chuỗi vàng lạc nắng bay đến với Hà. Lát sau, đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.
(Theo Nguyễn Quỳnh)
Em hình dung được điều gì qua câu: Đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hát như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ?
Hướng dẫn giải:
- Em hình dung ra một không gian tươi đẹp, quang đãng và vô cùng yên bình phía ngoài cửa sổ nhà bạn Hà.
Thời gian sao cứ trôi , làm sao để có thể lấy lại dc quá khứ ?
Hạnh phúc sẽ chỉ là bi đắc
Ta mang tiếng vọng trời ca hát
Để cho tiếng hát bay xa hơn
Chỉ có thể hi vọng sao
Những chú chim đó ko bị giam trong lồng
Dc bay cao xa hơn bất kì ai
Đừng mơ tưởng hão huyền ở đây
ước mơ ko đợi ai đâu
Phải tự cướp lấy
Năm tháng vẫn tươi đẹp như những tiếng hót trong trẻo
Giọng hát ko bị giam cầm vĩnh viễn
Ta mang hương hoa bay khắp thế gian
Đợi một người mang cơn gió thổi đến
Để có thể hòa quyện làm một
Đừng rời xa ta những chú chim thân thiết
Sao ko thể ở lại chốn này thêm một khúc ca ?
Những ko kịp thêm nữa rồi
Chỉ vài cơn gió thổi nữa thôi là các ngươi sẽ bay cao bay mãi
Hi vọng ngày nào gặp lại nhau
Nhưng cơ hội ko còn nhiều nữa
Nếu các ngươi bay đi hãy bảo cơn gió cho ta bay cùng
Nếu còn tiếng khóc thì đừng nói j
Bởi vì các ngươi đã sưởi ấm con tim này.
♥๖ۣۜTiểu๖ۣۜ nguyệt๖kiến๖ۣۜ♥
Nguyệt kiến sáng tác bài này để có thể bộc lộ cảm xúc vào ngày tựu trường ( mình đã rất tâm huyết để làm xong bài thơ này )
Hi vọng mấy bạn có thể hiểu hơn ý nghĩa khi dc đi học ko thể quên dc những cô cậu học trò cấp 1 cùng sánh bước vui vẻ
Nguyệt Kiến cảm ơn vì đã đọc hết . Mọi người nghĩ bài thơ này tên j , Nguyệt Kiến chưa nghĩ ra ?
Mình bảo nè , mình tự nghĩ đấy hay ko
Thời gian sao cứ trôi , làm sao để có thể lấy lại dc quá khứ ?
Hạnh phúc sẽ chỉ là bi đắc
Ta mang tiếng vọng trời ca hát
Để cho tiếng hát bay xa hơn
Chỉ có thể hi vọng sao
Những chú chim đó ko bị giam trong lồng
Dc bay cao xa hơn bất kì ai
Đừng mơ tưởng hão huyền ở đây
ước mơ ko đợi ai đâu
Phải tự cướp lấy
Năm tháng vẫn tươi đẹp như những tiếng hót trong trẻo
Giọng hát ko bị giam cầm vĩnh viễn
Ta mang hương hoa bay khắp thế gian
Đợi một người mang cơn gió thổi đến
Để có thể hòa quyện làm một
Đừng rời xa ta những chú chim thân thiết
Sao ko thể ở lại chốn này thêm một khúc ca ?
Những ko kịp thêm nữa rồi
Chỉ vài cơn gió thổi nữa thôi là các ngươi sẽ bay cao bay mãi
Hi vọng ngày nào gặp lại nhau
Nhưng cơ hội ko còn nhiều nữa
Nếu các ngươi bay đi hãy bảo cơn gió cho ta bay cùng
Nếu còn tiếng khóc thì đừng nói j
Bởi vì các ngươi đã sưởi ấm con tim này.
♥๖ۣۜTiểu๖ۣۜ nguyệt๖kiến๖ۣۜ♥
Nguyệt kiến sáng tác bài này để có thể bộc lộ cảm xúc vào ngày tựu trường ( mình đã rất tâm huyết để làm xong bài thơ này )
Hi vọng mấy bạn có thể hiểu hơn ý nghĩa khi dc đi học ko thể quên dc những cô cậu học trò cấp 1 cùng sánh bước vui vẻ
Nguyệt Kiến cảm ơn vì đã đọc hết . Mọi người nghĩ bài thơ này tên j , Nguyệt Kiến chưa nghĩ ra ?
Đọc đoạn văn dưới đây, tưởng tượng và tả lại quang cảnh lớp học trong Buổi học cuối cùng.
Xong bài giảng, chuyển sang viết tập. Thầy Ha-men đã chuẩn bị cho ngày hôm đó những tờ mẫu mới tinh, trên có viết bằng "chữ rông" thật đẹp: Pháp, An-dát, Pháp, An-dát. Những tờ mẫu treo trước bàn học trông như những lá cờ nhỏ bay phấp phới khắp xung quanh lớp. Ai nấy đều chăm chú hết sức, và cứ im phăng phắc! Chỉ nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy. Có lúc những con bọ dừa bay vào nhưng chẳng ai để ý, ngay cả những trò nhỏ nhất cũng vậy, chúng đang cặm cụi vạch những nét sổ với một tấm lòng, một ý thức, như thể cái đó cũng là tiếng Pháp... Trên mái nhà trường, chim bồ câu gù thật khẽ [...]
Vào một ngày, bầu trời đang trong xanh thì bỗng có đám mây đen từ đâu bay đến tạo nên một trận mưa rất to. Bỗng nhiên em nhin thấy một tổ chim ở trên cành cây có chim mẹ và một chú chim nhỏ.Cái cây đó đung đưa rất mạnh khiến chú chim non sợ hãi ôm chặt lấy mẹ, con chim mẹ thì cố giang đôi cánh để che mưa cho con. Sau sau khi mưa tạnh. Chim mẹ giang đôi cánh của mình và cho chim non nhìn thấy anh mặt trời. Em hãy kể lại câu chuyện đó !
các bạn giải giúp mình nha !
trời mưa ngày một to hơn, gió thổi ào ào ngoài những bụi cây, những tiếng sấm cứ tiếp đuôi nhau nổ vang lên như đang rất dận dữ. Nhưng điều đó hầu như là tôi chẳng cảm thấy gì vì tôi được ngồi trong một ngôi nhà ấm áp, ăn những đồ ăn ngon và nóng hổi, không khí đó mới đầm ấm và hạnh phúc làm sao. Khi ăn xong mẹ tôi nói tôi ra đóng cửa sổ, tôi chạy lại bên cạnh cánh cửa, nó thật là khó đóng làm sao, những giọt nước mưa cứ ùa ùa tuôn vào khuôn mặt tôi. Rồi tôi chợt nhìn thấy trên cái cây cạnh cửa sổ có một tổ chim, hai chú chim, chim mẹ và chim con dường như đang rất lạnh, chim mẹ dang đôi cánh của mình ra, ôm chầm lấy con và cuốn chặt con nằm gọn trong lồng ngực ấm áp của mình,chim mẹ cứ thế mà đón nhận lấy hết những cơn gió lạnh buốt, những giọt mưa ướt át và những gì tồi tệ nhất của cơn bão. Tại sao nó lại làm vậy? Tại sao ư?.... Vì nó là một người mẹ, có thể hi sinh cho con của mình kể cả phải đánh đổi cả tính mạng.
Sau cơn mưa trời lại sáng, khi những tia nắng ấm áp đầu tiên chiếu xuống những tán lá, những ngọn cây và chiếu xuống cả tổ của hai mẹ con chim nhỏ. Chim mẹ rũ đôi cánh ướt át của mình và bay ra ngoài đón những món quà mà thiên nhiên ban tặng, còn chú chim con, chú vẫn nằm yên, nhìn chú ngủ thật là ngon, và bạn biết đấy đôi cánh của chú vẫn khô nguyên vì bao nhiêu sự lạnh lẽo mà chú đáng ra phải chịu đã được đôi cánh của mẹ chú hứng chịu cả rồi.