Đố vui:
Có ba anh thanh niên đến nhà 1 anh thanh niên chơi mà nhà anh thanh niên kia chỉ có 2 chiếc ghế.Đố các biết vì sao ba anh thanh niên vẫn ngồi vừa.
Có ba anh thanh niên đến 1 ngôi nhà của ông bạn . Nhà ông bạn chỉ có hai chiếc ghế . Hỏi có đủ ghế để mọi người ngồi không ? Vì sao
có đủ ghế vì ba anh thanh niên là bố anh thanh niên
Có đủ ghế cho mọi người
Vì :
ba = bố
bố anh thanh niên và ông bạn là 2 người
Chúc bạn hok tốt nha !!!
Đủ vì ba của anh thanh niên là bố của anh thanh niên nen chỉ có 2 người có 2 chiếc ghế là vừa đủ
Anh thanh niên bị ốm. Ba anh thanh niên đến thăm, nhưng trong nhà chỉ có 2 cái ghế. Hỏi số ghế trong nhà có đủ cho họ không?
Có ba anh thanh niên đến nhà một anh thanh niên;trong nhà có 2 cái ghế.Hỏi có đủ ghế hay không ?
Có vì ba anh thanh niên là bố của một anh thanh niên . Và thêm một anh thanh niên thì là 2 người . Nhà thì có 2 cái ghế . Vậy là đủ
Đáp án là đủ,vì ba anh thanh niên là ba của anh thanh niên và anh thanh niên nen đủ
có,vì ba anh thanh niên là bố của anh thanh niên nên chỉ có hai người
một hôm có ba người thanh niên vào nhà anh thanh niên trong nhà có hai ghế hỏi có đủ chỗ cho mọi người ngồi ko ?
2 cái ghế đủ cho họ ngồi vì ba anh thanh niên là bố anh thanh niên nên trong nhà chỉ có 2 người
ba người thanh niên là bố người thanh niên nên có 2 người
~> đủ ghế
Có 1 người hái hoa vào ngày 28 hỏi hái mấy lần?
Có ba anh thanh niên đến nhà 1 anh thanh niên ,có 1 cái ghế hỏi có đủ ko ?
a) 3 lần
b) không đủ vì tính cả chủ nhà nữa
có đủ ghế vì ba anh thanh niên là bố anh thanh niên
a ) 3 lần
b ) có vì trong miền Nam ba là bố
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi (trang 75 SGK Ngữ văn 9, tập 2):
- Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà họa sĩ tặc lười đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
- Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
1. Qua câu "Trời ơi, chỉ còn có năm phút!", em hiểu anh thanh niên muốn nói điều gì? Vì sao anh không nói thẳng điều đó với họa sĩ và cô gái?
- "Trời ơi, chỉ còn có năm phút" – Không chỉ thông báo thời gian mà còn cho thấy anh thanh niên gấp gáp, luyến tiếc vì thời gian còn lại ít ỏi
- Cách diễn đạt tình cảm tế nhị, khéo léo bằng câu gián tiếp mang hàm ý
Đọc đoạn trích và trả lời câu hỏi (trang 75 SGK Ngữ văn 9, tập 2):
- Trời ơi, chỉ còn có năm phút!
Chính là anh thanh niên giật mình nói to, giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ. Anh chạy ra nhà phía sau, rồi trở vào liền, tay cầm một cái làn. Nhà họa sĩ tặc lười đứng dậy. Cô gái cũng đứng lên, đặt lại chiếc ghế, thong thả đi đến chỗ bác già.
- Ô! Cô còn quên chiếc mùi soa đây này!
Anh thanh niên vừa vào, kêu lên. Để người con gái khỏi trở lại bàn, anh lấy chiếc khăn tay còn vo tròn cặp giữa cuốn sách tới trả cho cô gái. Cô kĩ sư mặt đỏ ửng, nhận lại chiếc khăn và quay vội đi.
(Theo Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa)
2. Câu nói thứ hai của anh thanh niên có ẩn ý gì không?
Ô! Cô còn quên chiếc mùi xoa đây này! – mang hàm ý
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Giọng quê hương
1. Thuyên và Đồng rời quê hương đã mấy năm. Một hôm hai anh rủ nhau đi chơi thật xa, nhưng đến giữa trưa thì lạc mất đường về. Hai người phải ghé vào quán gần đấy để hỏi đường, luôn tiện để ăn cho đỡ đói. Cùng ăn trong quán ấy có ba thanh niên. Họ chuyện trò luôn miệng. Bầu không khí trong quán vui vẻ lạ thường.
2. Lúc đứng lên trả tiền, Thuyên mới biết mình quên chiếc ví ở nhà. Hỏi Đồng, Đồng cũng không mang tiền theo. Hai người đang lúng túng, chợt một trong ba thanh niên bước đến lại gần, nói:
- Xin hai anh vui lòng cho tôi được trả tiền.
Thuyên ngạc nhiên nhìn anh thanh niên. Trên gương mặt đôn hậu, cặp mắt ánh lên vẻ thành thực, dễ mến. Thuyên bối rối:
- Xin lỗi. Tôi quả thật chưa nhớ ra anh là… Người thanh niên không để Thuyên kịp dứt lời:
- Dạ, không ! Bây giờ tôi mới được biết hai anh. Tôi muốn làm quen…
3. Ngừng một lát như để nén nỗi xúc động, anh thanh niên nói tiếp:
- Hai anh đã cho tôi nghe lại giọng nói của mẹ tôi xưa… Bất ngờ trước tình cảm của người bạn mới, Thuyên chỉ biết nói:
- Cảm ơn anh… Anh thanh niên xua tay:
- Tôi phải cảm ơn hai anh mới phải. Rồi người ấy nghẹn ngào:
- Mẹ tôi là người miền Trung…. Bà qua đời đã hơn tám năm rồi. Nói đến đây, người trẻ tuổi lẳng lặng cúi đầu, đôi môi mím chặt để lộ vẻ đau thương. Còn Thuyên, Đồng thì bùi ngùi nhớ quê hương, yên lặng nhìn nhau, mắt rớm lệ.
- Đôn hậu : hiền từ, thật thà.
- Thành thực : có tấm lòng chân thật.
- Bùi ngùi : có cảm giác buồn, thương, nhớ lẫn lộn.
Trong lúc lạc đường, Thuyên và Đồng phải làm gì ?
A. Ghé vào quán gần đó để ăn trưa và hỏi đường
B. Gặp ba người thanh niên và hỏi đường
C. Hai anh loay hoay tìm đường về
Trong lúc lạc đường, hai người đã ghé vào quán gần đó để ăn trưa và hỏi đường