Đưa ra được lí lẽ , bằng chứng phản đối về ý kiến " Cha mẹ có nên chịu trách nhiệm về lỗi lầm của con cái hay không"
Có ý kiến cho rằng , trẻ em dù phạm tội tới đâu cũng không phải chịu trách nhiệm về pháp lí , theo em đúng hay sai ? Tại sao
-Sai. Theo bộ luật hình sự, trẻ em phạm tôi phải chịu trách nhiệm về pháp lí, nhưng không dùng án phạt như người trên 18 tuổi, mà nhẹ hơn
-Ý kiến trên là sai vì theo quy định của Bộ luật hình sự:
Điều 12. Tuổi chịu trách nhiệm hình sự
1. Người từ đủ 16 tuổi trở lên phải chịu trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm.
2. Người từ đủ 14 tuổi trở lên, nhưng chưa đủ 16 tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm trọng do cố ý hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng. Vậy trẻ em cũng phải chịu trách nhiệm pháp lí tùy theo mức độ phạm tội.
Ý kiến trên là sai vì theo quy định của Bộ luật hình sự:
Điều 12. Tuổi chịu trách nhiệm hình sự :
1. Người từ đủ 16 tuổi trở lên phải chịu trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm.
2. Người từ đủ 14 tuổi trở lên, nhưng chưa đủ 16 tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm trọng do cố ý hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng.
Vậy trẻ em cũng phải chịu trách nhiệm pháp lí tùy theo mức độ phạm tội.
qua văn bản " Mẹ tôi " ta hiểu thêm gì về tình cảm của cha mẹ đối với con cái và trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ".
Tham khảo:
-Qua VB "Mẹ tôi" ta hiểu được tình cảm của cha mẹ đối với con cái là tình cảm không có gì có thể thay đổi được. Cha mẹ là người nuôi lớn và dạy bảo chúng ta nên người. Cha mẹ luôn ủng hộ những gì mà con cái quyết định. Cha mẹ là người dạy chúng ta những cái gì tốt đẹp và ko tốt. Tình cảm của cha mẹ dạt dào như biển mênh mông.Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp.Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào đời.
-Trách nhiệm của con cái:
Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng.Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa.Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc.
Học tốt! Mong bn tick cho mik!
Có người cho rằng Thạch Sanh tha cho mẹ con Lí Thông là quá nhân đạo? Hãy nêu ý kiến của em về vấn đề này? em có đồng tình với kết cục dành cho mẹ con Lí Thông hay không? Tại sao? Nếu không đồng tình hãy đưa ra ý kiến của em?
Thạch Sanh tha cho mẹ con Lí Thông là hợp đạo lí vì mẹ con họ Lí ít nhất có công cưu mang chàng trong những ngày chàng tứ cố vô thân. Hành động của chàng thể hiện truyền thống nhân đạo, ăn quả nhớ kẻ trồng cây của người Việt Nam.
Kết cục dành cho mẹ con Lí Thông là thỏa đáng. Hơn nữa, không phải do Thạch Sang trừng trị mà chính ông trời hành đạo đã nâng tầm vóc nhân vật người anh hùng dũng sĩ Thạch Sanh, đồng thời thể hiện quan niệm của nhân dân Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo.
Viết đoạn văn về bổn phận và trách nhiệm của con cái đối vs cha mẹ
rong các ý kiến sau, ý kiến nào đúng ? Vì sao ?
a) Bất kì ai phạm tội cũng đều phải chịu trách nhiệm hình sự ;
b) Trẻ em dù có phạm tội nặng đến đâu cũng không phải chịu trách nhiệm hình sự;
c) Những người mắc bệnh tâm thần không phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình ;
d) Người dưới 16 tuổi không phải chịu trách nhiệm hình sự ;
đ) Người dưới 18 tuổi không phải chịu trách nhiệm hành chính ;
e) Người từ đủ 16 tuổi trở lên bị xử phạt hành chính về mọi vi phạm hành chính do mình gây ra;
- Ý kiến đúng: (c), (e)
- Ý kiến sai: (a), (b), (d), (đ)
Bài viết đã đưa ra ý kiến, lí lẽ, bằng chứng nào về sự tha thứ?
Ý kiến: Tha thứ là món quà quý giá…. Tha thứ giúp chúng ta tìm thấy sự bình an.
Lí lẽ: Không ai tránh khỏi sai lầm. Mãi ôm lòng thù hận khiến cuộc sống chúng ta đau khổ
Bằng chứng: Trại giam Gia Trung, nghiên cứu thực hiện bởi bác sĩ tại Mĩ cho thấy tha thứ giúp làm giảm căng thẳng.
về cách đặt tên văn bản "mẹ tôi" có hai ý kiến sau:
(1)Nên đặt tên là "bố tôi" vì ông là người viết thư cho en-ri-cô
(2)Nên đặt tên là "một lỗi lầm của tôi" thì hợp lí hơn
Em thấy ý kiến nào đúng? vì sao?
Tham khảo:
Đúng là văn bản này , người viết thư là bố nhưng mọi lời kể lại hướng về người mẹ . người bố không nói về mình , không nói nhiều về con trai mà chủ yếu nói về tình yêu thương và đức hi sinh vô bờ của người mẹ dành cho con. Vì thế , nếu đặt đầu đề là bố tôi thì sẽ không nêu được tinh thần của văn bản.Việc đặt tên Một lỗi lầm không thể tha thứ của tôi có phần hợp lí vì văn bản nói về chuyện cậu bé En - ri - cô thiếu lễ độ với mẹ khi cô giáo đến thăm . Nhưng nhan đề này cũng chỉ nói lên được một phần nội dung trong khi nội dung quan trọng nhất là nói về sự cao đẹp của người mẹ.Bởi vậy, nhan đề Mẹ tôi như SGK là hợp lí nhất
(2) Vì văn bản viết về En-ri-cô thốt ra những lời thiếu lễ đọ với mẹ , bố biết chuyện nên đã viết thư cho En-ri-cô và giáo dục lại En-ri-cô
Trong các ý kiến sau, ý kiến nào đúng?
a) Bất kì ai phạm tội cũng đều phải chịu trách nhiệm hình sự;
b) Trẻ em dù có phạm tội nặng đến đâu cũng không phải chịu trách nhiệm hình sự;
c) Những người mắc bệnh tâm thần không phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình;
d) Người dưới 16 tuổi không phải chịu trách nhiệm hình sự;
đ) Người dưới 18 tuổi không phải chịu trách nhiệm hành chính;
e) Người từ đủ 16 tuổi trở lên bị xử phạt hành chính về mọi vi phạm hành chính do mình gây ra;
- Ý kiến đúng: (c), (e)
- Ý kiến sai: (a), (b), (d), (đ)
- Nêu được rõ ràng quan điểm (tán thành hay phản đối) về vấn đề tranh biện.
- Đưa ra được các lí lẽ, bằng chứng thuyết phục để khẳng định quan điểm của mình và phản bác quan điểm của phía đối lập.
- Thể hiện được sự tương tác tích cực trong nhóm để phát triển ý tương và luận điểm; biết lắng nghe và tôn trọng người tranh biện với mình.
- Sử dụng giọng nói, ngữ điệu và ngôn ngữ cơ thể phù hợp.