Những câu hỏi liên quan
Bảo Khanh
Xem chi tiết
Kudo Shinichi AKIRA^_^
6 tháng 5 2022 lúc 22:07

GDCD thì có khó nhiều đâu

Bình luận (1)
Bảo Khanh
6 tháng 5 2022 lúc 22:07

còn chúc quá hay thì 2 kt nha

Bình luận (0)
animepham
6 tháng 5 2022 lúc 22:07

chúc bạn thi tốtvui

Bình luận (9)
Trúc Quỳnh 6/3 Phạm
Xem chi tiết
Dương Lộc Tục
Xem chi tiết
Nguyễn Hữu Dũng
Xem chi tiết
DJ CHUỐI
30 tháng 11 2019 lúc 20:40

Bạn Lan giúp bạn Yến từ học Văn trung bình lên khá.

Hoàng băng bó vết thương cho một em bé bị ngã.

k mình nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Mai Hương
Xem chi tiết
Yến Nhi Nguyễn
16 tháng 11 2018 lúc 20:01

Trương Quế Chi đã cố gắng học thật giỏi;

-  Tập viết văn, làm thơ, quan sát;

-  Tập dịch thơ, dịch truyện từ tiếng Pháp ra tiếng Việt, tập làm thơ tiếng Pháp;

-  Vẽ tranh;

-  Tham gia các hoạt động tập thể, các hoạt động xã hội;

-  Tham gia “Câu lạc bộ thơ”, “Câu lạc bộ hài hước”;

-  Giúp đỡ gia đình...


 

Bình luận (0)
Nguyễn Thủy Nhi
Xem chi tiết
Linh Phương
17 tháng 9 2016 lúc 19:56

Những hành vi đó đáng để lên án nhưng lên án ở mức độ nhẹ chưa phải đem ra pháp luật chỉ là đưa lên nhà trường kỉ luật nếu học sinh đó không thay đổi và nói năng hỗn láo xúc phạm đến người khác. Nặng có thể bị đuổi học.

Chúc bạn học tốt!

Bình luận (0)
Trần Thiên Kim
16 tháng 9 2016 lúc 21:47

KNS là j 

Bình luận (2)
công chúa mặt trăng
Xem chi tiết

Bài làm

Tham khảo thôi nhá !!

RẮN

vd: quả cầu bị hơ nóng lọt qua vòng kim loại khi ta hơ nóng vòng kim loại

LỎNG

vd: khi đun nước ko nên đổ thật đầy ấm vì khi nước sôi thì lượng nước trong ấm tăng lên khi đó nước sẽ tràn ra ngoài ấm

KHÍ

vd: khi ta áp tay ấm vào bình cầu thì không khí trong bình tăng lên vì không khí trong bình tăng lên

# Chúc bạn học tốt # 

Bình luận (0)
Trần Thị Cẩm ly
Xem chi tiết
Huỳnh Châu Giang
25 tháng 3 2016 lúc 10:49

Tín ngưỡng là niềm tin của con người vào những việc gì đó thuần bí,hư ảo,vô thực như là thần linh,thượng đế,chúa trời.

 

Bình luận (0)
Huỳnh Châu Giang
25 tháng 3 2016 lúc 10:50

Tôn giáo là một hình thức của tính ngưỡng......tới đây mình hết nhớ rồi.

Bình luận (0)
Trần Thị Cẩm ly
25 tháng 3 2016 lúc 10:52

ko tức là so sánh tín ngưỡng vs mên tín dị dooan và tôn giáo vs mê tín dị đoan

Bình luận (0)
Phạm Lê Gia Hân
Xem chi tiết
gfgg
17 tháng 11 2023 lúc 19:30

ko biết

Bình luận (0)
Hà Minh Trí
17 tháng 11 2023 lúc 19:34

ko biết thì nhắn làm đ*o gì hay nhỉ ?
 

Bình luận (0)
Bùi Đăng Khoa
17 tháng 11 2023 lúc 20:04

Huyền thoại lăng ông Trấn :                                                                                             Lúc nhỏ nghe nội tôi kể là vùng này trước đây cây cối rậm rạp, um tùm, ít người qua lại nên không gian rất vắng vẻ, u tịch. Một buổi chiều nọ, lúc trời đã tắt nắng, bỗng dưng không biết từ đâu có một con ngựa chiến chạy đến và dừng lại nơi này. Nó cất tiếng hí vang khẩn thiết. Dân làng nghe tiếng ngựa hí vội vàng chạy đến. Người bao quanh mỗi lúc một đông. Và ai cũng vô cùng ngạc nhiên trước một hiện tượng hết sức kì lạ: Trên lưng ngựa là một vật gì đó được bao bọc rất cẩn thận trong tấm nhung y màu đỏ đã nhuốm bụi đường. Con ngựa hí thêm mấy tiếng nữa rồi quỳ xuống lắc nhẹ, húc đầu vào bọc nhung y đặt xuống đất. Sau đó ngựa duỗi bốn chân, thở hồng hộc rồi tắt lịm dần.

Trong khi mọi người ngơ ngác thì ông già T - người cao tuổi trong làng bảo mọi người tránh ra để ông lại gần xem thử trong lớp nhung y đó là gì. Ông hồi hộp mở từng lớp vải… Ông giật mình, nín thở khi nhận ra bên trong lần vải là một thủ cấp. Nhìn kĩ là một gương mặt quen thuộc nhưng ông không thể nào nhớ ra. Ông đắp lại cẩn thận rồi đi báo với chính quyền để tỏ ngọn nguồn.

Nghe đến đây tôi không tránh khỏi sự tò mò, buột miệng hỏi:

- Rồi sau đó thì sao hở nội?

Bà tôi thong thả nhai miếng trầu rồi kể tiếp:

- Thì ra đó là thủ cấp của ông Trần Công Hiến - người xóm mình đó con. Nghe đâu ông làm quan to ở một tỉnh ngoài Bắc. Trong lúc đánh trận ông bị giặc chém đầu. Con ngựa trung thành quì phục bên cạnh thi hài chủ nước mắt ròng ròng. Khi giặc rút đi, dân làng gói thủ cấp lại cẩn thận đặt lên lưng ngựa và chỉ tay về hướng trời Nam, bảo nó hãy mang chủ về quê. Con ngựa vâng lời, ngày đêm ròng rã vượt núi băng đèo mà đi. Có lẽ hồn ông Trấn linh thiêng chỉ bảo nên ngựa đã về đến tận quê hương và đuối sức nên gục ngã bên chủ. Ngay sáng hôm sau, cả làng tập trung làm lễ mai táng hết sức trang nghiêm. Sau đó chính quyền trích kinh phí cùng nhân dân xây lăng, khắc bia ghi công cho ông và bên cạnh lăng cũng xây mộ con ngựa có nghĩa.

Tôi thầm cảm phục ông quan Trấn và thương cho con ngựa trung thành. Tôi bèn đem chuyện kể lại cho đám bạn nhỏ hàng xóm nghe. Chúng nó háo hức rủ tôi lên xem lăng ông Trấn. Nhưng khi đến khu vực lăng thì không đứa nào dám vô. Một cảm giác rờn rợn mơ hồ choáng ngợp tâm hồn con trẻ. Chúng tôi đứng lặng im, chăm chú quan sát từ xa. Bên trong lũy tre xanh mướt bao bọc quanh lăng đang rì rào trong ánh chiều buông là một không gian trầm mặc. Cây sinh tuế xanh um tràn trề nhựa sống trước lăng như người lính canh giữ, bảo vệ mộ phần. Tấm bia khắc chữ Nho sừng sững ghi công đức của ông lưu mãi đến ngàn năm. Cảnh vật im ắng, chỉ nghe tiếng lá tre thì thào đáp lại lời gió làm cho tôi nhớ lại lời kể huyền thoại của nội hôm nào: Mỗi khi hoàng hôn buông xuống là nghe tiếng “lục lạc” của vó ngựa đi về. Và còn nghe cả tiếng ngựa hí vang xa nữa. Bà dặn tôi không nên đi qua vùng này lúc chiều tà.

Chuyện ngày xưa bà kể cứ ghi sâu vào tâm thức tuổi thơ. Mãi đến khi học lên các lớp trên, trong giờ lịch sử địa phương tôi được nghe thầy giáo kể rằng: Vào năm Nhâm Tuất (1802), Nguyễn Ánh đánh bại triều Tây Sơn, lên ngôi vua, lấy niên hiệu là Gia Long, lập ra triều Nguyễn, Trần Công Hiến được bổ chức Trấn thủ Hải Dương. Ông nổi tiếng là một quan lại ái quốc ưu dân, giàu tài năng và tâm huyết. Ông được giao trọng trách ở một vùng biên trấn, cùng chịu chung hoàn cảnh đất nước vừa phải gánh chịu ba thế kỷ chiến cuộc triền miên, lại thêm thiên tai mất mùa, ruộng đồng hoang hóa, giặc cướp bên trong, giặc Tàu ô ngoài biển. Quả là một thách thức lớn đối với vị võ quan vừa từ trận tiền trở về, nhung y còn vương mùi thuốc súng.

Không phụ lòng tin của triều đình và bá tánh, Trần Công Hiến đã nhanh chóng đề ra các giải pháp nhằm cấp thời ổn định đời sống người dân, khuyến khích sản xuất, dẹp yên nạn trộm cướp, kiềm phòng giặc Tàu ô. Công lao rất lớn của ông có ý nghĩa lâu dài về dân kế, dân sinh là việc huy động nhân lực đắp đê lấn biển, biến hơn tám ngàn mẫu ruộng ngập mặn ở hai huyện Vĩnh Lại và Tứ Kỳ thành ruộng thuần để dân nông cày cấy. Nhân dân tỉnh Hải Dương nhớ ơn ông gọi tên con đê ấy là đê Trần Công.

Năm Ất Sửu (1805) Trần Công Hiến cho đo vẽ bản đồ hình thế núi sông, bến đò, chợ quán, đường sá ở Hải Dương dâng về kinh đô. Cùng thời gian này, ông trực tiếp cầm quân dẹp tan bọn giặc cướp quấy phá vùng cửa biển, giữ cho người dân cuộc sống yên bình.

Vào năm 1817, Trần Công Hiến qua đời tại trấn sở trong niềm thương tiếc của triều đình, thuộc lại, bằng hữu và dân chúng Hải Dương. Di hài ông được đưa về Quảng Ngãi, an táng ở quê ngoại, làng Mỹ Huệ, phủ Bình Sơn. Người dân ở đây kính trọng gọi ngôi mộ Trần Công Hiến là “Mộ Ông lấp biển”, vừa nhắc đến công lao lấn biển, mở đất ở Hải Dương lúc sinh thời, vừa ngụ ý xem ông như một vị lương thần, uy đức “vá trời, lấp biển”.

Giờ lịch sử hôm ấy thật diệu kì, tôi như sống lại với câu chuyện bà tôi kể ngày xưa. Xâu chuỗi cả huyền thoại đời thường và trang sách, tôi càng kính trọng những bậc công thần vì nước vì dân và được nhân dân cảm phục, tin yêu.

Không gian huyền hoặc nơi " Mộ ông lấp biển" cũng đã phai nhạt theo thời gian nhưng cây sinh tuế cổ thụ bên lăng vẫn là chứng nhân trường tồn của lịch sử. Mặc cho mưa tuôn, nắng cháy nó vẫn xanh tươi như có sức sống diệu kì. Tiếng lục lạc và tiếng ngựa hí tình nghĩa vẫn như còn vọng lại đâu đây trên quê hương của “Ông quan lấp biển” một thời.

Hiện nay, Lăng ông Trấn được sửa sang khuôn viên, trồng thêm cây xanh bóng mát nên cảnh quang thật đẹp. Năm 2022, chính quyền và nhân dân Xã Bình Dương tưng bừng tổ chức Lễ đón nhận Bằng công nhận Mộ Trần Công Hiến là Di tích lịch sử cấp Tỉnh.

Bình luận (0)