Viết đoạn văn cảm nhận của em về hình ảnh dân phu đi hộ đê (10-12 câu) . trong đoạn có sử dụng Câu Bị Động gạch chân Giúp mình với mai mình nộp bài rùiiiii
Viết một đoạn văn khoảng 12 câu theo mô hình tổng - phân - hợp, nêu cảm nhận của em về hình ảnh người dân hộ đê, gạch chân hoặc chú thích dưới một câu rút gọn được sử dụng trong đoạn.
Giúp mình với nhé!!! Làm ơn, cần gấp.
Gấp thì sao bạn không tự làm mà phải nhờ người khác làm hộ!Bạn nên nghĩ ko có ai rảnh mà viết hộ một đoạn văn lên đây đâu!
Và nếu muốn bạn có thể lên GG tham khảo bài của người khác.
viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu cảm nhận của em về cảnh hộ đê trong đoạn văn có sử dụng câu bị động ( gạch chân,chỉ dõ)
em hãy viết 1 doạn văn diễn dịch có độ dài từ 10 đến 12 câu nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp của người dân chài bơi thuyền ra khơi đánh cá(trong đoạn có sử dụng câu cảm thán chú thích và gạch chân câu cảm thán) giúp mik vs ạ mai mình phải nộp rồi
Viết đoạn văn khoảng (10 câu )nêu cảm nhận của em về hình ảnh viên quan phụ mẫu .Trong đoạn có sử dụng câu bị động (gạch chân ,chú thích )
Sống chết mặc bay là tác phẩm đi đầu trong phong trào truyện ngắn hiện đại Việt Nam. Để đạt được thành công đó không thể thiếu đi linh hồn của truyện ngắn - nhân vật. Và trong tác phẩm này, nhân vật được tác giả khắc họa rõ nét nhất chính là quan phụ mẫu. Quan phụ mẫu - kẻ ăn bổng lộc triều đình để phụ trách việc đê điều, vậy mà khi nước dâng cuồn cuộn, mưa tầm mưa tã lại bỏ mặc con dân mà tận hưởng cuộc sống xa hoa, an nhàn. Đối lập với hình ảnh đó, là cảnh tượng người dân cơ cực, khốn đốn vật lộn với cơn lũ. Mà đâu phải các vị "phụ mẫu" ấy không biết, mà rõ rằng đình vững chãi vậy, đê có sập cũng chẳng hề gì nên mới mải mê cờ bạc từ khi đê "thẩm lậu" tới khi nước cuốn thành vực sâu. Qua nghệ thuật tăng cấp và tương phản, Phạm Duy Tốn đã khắc họa rõ nét bản chất xấu xa; không chỉ hách dịch mà còn vô trách nhiệm, vô nhân tính của tên quan phụ mẫu. Quan phụ mẫu chính là nhân vật đại diện cho tầng lớp quan lại trong xã hội phong kiến đương thời.
Viết đoạn văn quy nạp nêu cảm nhận của em về con hổ. Trong đoạn văn có sử dụng câu đặc biệt. (Gạch chân, chú thích).
Giúp mình với! Mai nộp rồi!>.<
viết một đoạn văn (10-12 câu ) nêu cảm nhận về cảnh ng dân hộ đê trong phần đầu truyện ngắn sống chết mặc bay . Gạch chân dưới 1 câu bị động
THAM KHẢO
Văn bản này vào đề bằng một hình ảnh hết sức căng thẳng, gay cấn, khó khăn. Đó là vào một giờ đêm, trời mưa tầm tã. Nước sông dâng cao đe doạ vỡ đê. Với công cụ thô sơ, những người dân chân lấm tay bùn với hàng nghìn tư thế khác nhau: người vác cuốc, người vác tre, kẻ bì bõm ướt như chuột lột cùng nhau gắng sức chống lại thiên tai, bão lụt. Hình ảnh muôn sầu nghìn thảm ấy làm bất cứ ai được đọc, được nghe đều không khỏi xót thương. Sự vất vả của người dân kéo dài tới mãi đêm khuya vẫn chưa chấm dứt. Tiếng hò, tiếng gọi, í ới, gấp gấp, sự căng thẳng ấy được bộc lộ qua nét mặt của từng người. Trước tình cảnh như vậy thì bất kì ai cũng đặt ra câu hỏi: Vậy trước thế cùng sức kiệt như vậy thì quan phụ mẫu, những người có chức quyền ở đâu.
Tham khảo nha em:
Trong đêm mưa gió tầm tã, nước sông dâng lên dữ tợn như cuốn trôi tất cả, những người nông dân vẫn phải dầm mưa, khẩn trương làm các công việc hộ đê. Họ dường như đã bị sức trời làm cho mệt, sức người chẳng thể địch lại sức trời, tình cảnh ngày càng trở nên nguy cấp. Vậy nhưng biết kêu ai, than ai? Bởi quan phụ mẫu ở cách đó chẳng bao xa, nhưng ngài còn đang dở cuộc vui, chơi nốt ván tổ tôm với các vị quan khác. Người đứng đầu ấy chẳng mảy may lo cho dân cho nước mà còn đang bận hưởng thụ những thú vui bài bạc, ăn uống xa hoa. Tác giả đã diễn tả sự đối lập ngày càng tăng lên làm nổi bật nỗi thống khổ của người nông dân: một bên là cảnh náo loạn, gấp gáp, khẩn trương còn ở trong đình làng là thú vui, thong dong, nhàn nhã. Và khi nỗi lo của người dân đã thành sự thật, đê vỡ, họ như tuyệt vọng kêu cứu thì quan vẫn mắng và dọa sẽ bỏ tù. Nhà tù là nơi để giam giữ những kẻ hại dân nhưng ở đây là là giam giữ những kẻ cắt ngang cuộc vui của quan. Những người dân vô tội còn biết bám víu, trông cậy vào đâu. Truyện đã phê phán hiện thực xã hội phong kiến thối nát, quan lại mải mê ăn chơi sa đọa và đẩy người nông dân vào tình cảnh khốn cùng, đau thương và mất mát. Qua đó, ta thêm xót thương và cảm thông với cuộc sống lầm than cơ cực của người nông dân.
Câu bị động: in đậm nghiêng
viết đoạn văn tổng phân hợp 12 câu cảm nhận về khổ 3 của bài thơ Quê Hương tác giả Tế Hanh đoạn văn có sử dụng câu bị động câu cảm thán gạch chân chú thích rõ
cho mình tham khảo với
Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó? Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó?
Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó?
Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó?
Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó?
Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!Cảm nhận về hình ảnh người bà trong đoạn thơ (7-10 câu) trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp. Gạch chân lời dẫn đó?
Các bạn giúp mình với, mình đang cần gấp để nộp cho cô. Cảm ơn các bạn nhiều!
Bằng đoạn văn quy nạp (10-12 câu), trình bày cảm nhận về tâm trạng của bé Hồng khi ở trong lòng mẹ, đoạn văn sử dụng một từ tượng hình và một câu bị động (gạch chân, chứ thích rõ)
Giúp em với ạ, tối nay là em phải nộp r ạ, em cảm ơn ạ
Tham khảo:
Được ngồi trong lòng mẹ Hồng cảm thấy hạnh phúc tột cùng, sung sướng tận hưởng cái cảm giác đã mất đi từ lâu mà bây giờ mới tìm lại được. (câu bị động) Cậu đã phải chịu biết bao tủi cực, cay đắng, mong chờ mỏi mòn biết bao ngày tháng để rồi bây giờ được ngồi trong lòng của người mẹ kính yêu. Nhà văn đã đưa vào trong hồi kí của mình một lời phê bình rất tự nhiên: Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm và gãi rôm ở sống lưng cho mới thấy người mẹ có một êm dịu (từ tượng hình) vô cùng. Cái lời bình nặng trĩu tình cảm ấy của tác giả như rót thêm mật ngọt vào tâm hồn của người đọc để người đọc càng cảm thấy cái tình mẫu tử thật thiêng liêng, sâu nặng.