Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Xiumin
Xem chi tiết
thanh
22 tháng 11 2016 lúc 20:30

nói cái gì đấy

Lại Trọng Hải Nam
22 tháng 11 2016 lúc 20:32

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các bài toán hay lên diễn đàn;

Xiumin
22 tháng 11 2016 lúc 20:34

ok trừ điểm đi mik sẽ thù ai nếu trừ điểm mk hư

Nguyễn Thị Ngọc Ánh
Xem chi tiết
Phạm Hải Yến
17 tháng 2 2019 lúc 20:06

2 trái ttim ấy sẽ có khoảng cách không đáng kể .................hihi

Phương Anh (NTMH)
Xem chi tiết
Người iu JK
5 tháng 12 2016 lúc 17:04

người ta ns bạn giành ny người khác

Băng Di
5 tháng 12 2016 lúc 18:06

haizzzzz, mk là ng trong cuộc mà còn thấy tội nghiệp bn

Trần Ngọc Định
5 tháng 12 2016 lúc 19:16

hôm qua bn k onl may thiệc , chuyện ........... gianroi tus đó bj xóa oy nên k xem đc đâu , có ng` ns bn cướp ny của ng` # .Phương Anh (NTMH)

cô bé dễ thương
Xem chi tiết
Noo Phước Thịnh
15 tháng 1 2018 lúc 20:19

Tính tôi vốn cẩu thả, học xong đâu vứt đồ ngay xuống đó, nên khắp phòng của tôi chỗ thì thước kẻ chỗ thì bút chì. Mỗi thứ nằm một góc, bàn học cũng lung tung quyển thì đóng, quyển thì mở, quyển thì ngang quyển thì dọc. Tất cả chẳng có nền nếp gì cả.

Nghĩ chúng là vật vô tri nên tôi chẳng để tâm đến, và có lẽ mọi chuyện sẽ cứ diễn ra như vậy nếu như không có một câu chuyện xảy ra. Một tối thứ bảy, tôi đi ngủ sớm hơn thường lệ, đang lúc ngủ say, bỗng tôi giật mình tỉnh giấc bởi những tiếng xôn xao lúc to lúc nhỏ. Tôi hoảng sợ, chẳng lẽ kẻ trộm đột nhập vào nhà, tôi đang định hét toáng lên để gọi mẹ thì bất chợt tôi thấy quyển sách trên bàn động đậy và nói rất to, giọng ồm ồm:

-  Tôi buồn cho cậu chủ nhà mình lắm. Trước đây tôi bóng láng và đẹp đẽ như vậy mà cậu chủ chẳng quan tâm để tôi bây giờ nhàu nhỉ chẳng khác gì mấy anh giấy vụn. Những bức tranh màu cậu tô vẽ vào đủ thứ, trông khiếp quá. Nhiều lúc tôi chẳng dám nhìn ngắm khuôn mặt của mình nữa. Chiếc áo ni lông mẹ cậu chủ mua để mặc cho tôi, cậu chủ cũng nghịch để nó rách toạc ra và thế là tiện thể cậu xé toan cho vào sọt rác. Mùa đông đến nơi rồi sẽ lạnh lắm đây.

Tôi chợt nhận ra đó chính là quỵển sách Ngữ văn lớp 6. Chết thật! Bỗng tôi nghe tiếng sột soạt, thì ra anh Ba Lô đúng ra phải nằm trên tường lúc này cũng đang nằm vạ vật ở dưới đất, sau một hồi gãi khắp nơi anh cũng lên tiếng:

-  Tôi cũng đâu kém anh, khi mẹ cậu chủ mang tôi từ siêu thị về tôi cũng đẹp và sạch sẽ, thế mà giờ đây, sau một thời gian quăng quật, mình tôi đầy đất và cát, lúc nào cũng ngứa ngáy khó chịu. Nhiều lúc tôi muôn bỏ quách cậu chủ mà đi.

-   Lạch cạch! Lạch cạch! Các anh ơi tôi cũng khổ không kém, dù tôi cũng chỉ là chiếc thước kẻ nhỏ bé, vậy mà cậu chủ cũng hành hạ tôi ra trò. Trước đây tôi lành lặn, bóng bẩy bao nhiêu thì giờ đây đầy mình tôi nham nhở những vết thương mà không bao giờ có thể lành được. Số má thì chữ rõ chữ mờ, vạch cũng vậy, chẳng còn hình hài của cái thước kẻ nữa hu hu....

Sau một hồi than thở khóc, chị Thước Kẻ nằm dài ra bàn, mắt nhìn lên trần nhà, ra dằng buồn chán lắm.

Tưởng như mọi chuyện đến đây là dừng lại, thì bỗng anh Bút đang nằm trên bàn bỗng bật dậy, giọng đầy bực tức:

-   Tôi định không nói nữa nhưng im lặng mãi tôi không chịu được, các anh xem, tôi bây giờ còn ra dáng một chiếc bút nữa không? Mình mẩy tôi cũng cong queo, sứt sát, cả chiếc ngòi của tôi, trước đây trơn tru đi lại trên giấy dễ dàng đến như vậy, thế mà giờ đây đi trên giấy rất khó vì mấy lần cậu ấy cắm xuống đất, hỏng hết cả ngòi. Đấy các anh xem cậu chủ đã đi ngủ từ bao giờ mà đến giờ này bút tôi vẫn chưa được đóng nắp.

Chiếc giá sách trên tường thì xuýt xoa kêu:

-  Tôi lạnh lẽo và cô đơn quá, chẳng có chị vở, anh sách nào lên đây chơi với tôi cả, bụi phủ kín cả rồi. Tôi cũng chẳng còn được đẹp như lúc mới mua về nữa.

Cả sách và vở cùng lên tiếng:

-   Tôi cũng muốn lên đó lắm nhưng cậu chủ đâu có cho chúng tôi lên. Chúng tôi bị quăng quật khắp nơi. Đau hết cả mình mẩy.

Nghe những đồ dùng học tập nói như vậy, tôi giật mình nhận ra tôi quá cẩu thả và vô tâm.

Lúc đó anh Sách ngữ văn lên tiếng:

-   Thôi chúng ta hãy bỏ đi đi, tôi không thể ở cùng cậu chủ cẩu thả lười biếng được nữa.

Tất cả sách vở lục tục đứng dậy, bỏ ra phía cửa.

Thấy vậy, tôi giật mình hét to:

-   Không! Tôi không phụ lòng các anh nữa. Tôi hứa sẽ giữ gìn và cất đồ dùng học tập cẩn thận.

Đúng lúc đó tôi giật mình tỉnh giấc, ôi hoá ra chỉ là một giấc mơ. Tôi vội vã nhìn quanh, may quá sách vở vẫn còn nguyên nhưng quả thật mỗi thứ một nơi, lung tung, bừa bộn.

Tôi vùng dậy vội vã thu dọn sách vở lên giá sách. Sau đó mới lên giường ngủ và trước khi đi ngủ, tôi tự hứa với mình sẽ không bao giờ đôi xử với đồ dùng học tập như trước nữa.

Hoàng Thị Thái Hòa
15 tháng 1 2018 lúc 20:06

Trong khu vườn trường rộng lớn bao la có biết bao loài hoa đang khoe sắc thắm chỉ độc nhất có một bông hoa trắng đang tỏa ngát hương. Hoa thật bé, dường như nó chỉ bằng một chiếc cúc áo với màu trắng muốt như tuyết, đó là cái màu mà tuổi học trò chúng em hay nhắc đến. Hoa nhỏ ấy có tên là “Dạ Lý Hương”. Cái tên ấy, thật dễ thương làm sao ấy. Với cái mùi hương thật ngọt ngào. Dạ Lý Hương đã mời gọi biết bao chú bướm đủ màu sắc làm các chú bướm ấy phải thốt lên:

Ô, chị Dạ Lý Hương, tại sao chị luôn luôn tỏa hương ngào ngạt thế?

Dạ Lý Hương chỉ biết tươi cười:

Đó là trời cho chị cái mùi hương ấy, cái mùi hương ấy, cái mùi hương mà nhiều người mơ ước. Nhất là các cô bé vẫn thường đặt loài hoa của chị vào trang giấy trắng của tuổi học trò.

Trường mầm non bông hoa nhỏ

Lúc nào, Dạ Lý Hương cũng nở rộ, hương thơm tỏa ngát bầu không gian làm mây dường như dừng lại để tận hưởng mùi thơm dịu dàng ấy của Dạ Lý Hương.

Yuuki Akastuki
15 tháng 1 2018 lúc 20:08

DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG

A. MỞ BÀI

(Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh)

+ Trong vườn rộng bao la.

+ Có bông hoa trắng tỏa hương. Nó là Dạ Lý Hương.

B. THÂN BÀI

(Phát triển câu chuyện).

Dạ Lý Hương khoe sắc và thật dễ thương.

Ong Bướm đến với nó.

Một chú Bướm thắc mắc sao hoa luôn tỏa hương ngào ngạt?

Vì sinh ra Hoa đã như vậy như còn một lý do nữa là Hoa rất mến cô học trò nhỏ bởi vì cô hay lấy hoa ép vào tập vở.

C. KẾT BÀI

+ Lúc nào Dạ Lý Hương cũng tỏa hương.

+ Ai cũng yêu mùi hương của chị ấy.

BÀI LÀM

Trong khu vườn trường rộng lớn bao la có biết bao loài hoa đang khoe sắc thắm chỉ độc nhất có một bông hoa trắng đang tỏa ngát hương. Hoa thật bé, dường như nó chỉ bằng một chiếc cúc áo với màu trắng muốt như tuyết, đó là cái màu mà tuổi học trò chúng em hay nhắc đến. Hoa nhỏ ấy có tên là “Dạ Lý Hương”. Cái tên ấy, thật dễ thương làm sao ấy. Với cái mùi hương thật ngọt ngào. Dạ Lý Hương đã mời gọi biết bao chú bướm đủ màu sắc làm các chú bướm ấy phải thốt lên:

Ô, chị Dạ Lý Hương, tại sao chị luôn luôn tỏa hương ngào ngạt thế?

Dạ Lý Hương chỉ biết tươi cười:

Đó là trời cho chị cái mùi hương ấy, cái mùi hương ấy, cái mùi hương mà nhiều người mơ ước. Nhất là các cô bé vẫn thường đặt loài hoa của chị vào trang giấy trắng của tuổi học trò.

Lúc nào, Dạ Lý Hương cũng nở rộ, hương thơm tỏa ngát bầu không gian làm mây dường như dừng lại để tận hưởng mùi thơm dịu dàng ấy của Dạ Lý Hương.

Ok nha !!!~ k mk nhé pn >w< !!!~

Trần Vũ Lâm
Xem chi tiết
Trịɳh Đức Tiếɳ ( teamღVT...
17 tháng 11 2021 lúc 10:37

chắc cả hai loại sẽ chiến tranh, hoặc sống hòa đồng với nhau

Có một dạng sống có não to hơn con người, là cá heo

Cũng có một loài khỉ thông minh hơn con người, nhưng chắc là chúng đã quen với việc sống hoang nên ko phát triển

HT và $$$

Khách vãng lai đã xóa
Trần Bảo Nam
17 tháng 11 2021 lúc 10:44

thì con người đối với nó sẽ ngu hơn

Khách vãng lai đã xóa
Trần Vũ Lâm
17 tháng 11 2021 lúc 10:45

bớt nhây ik các bn

Khách vãng lai đã xóa
Minado Jamis
Xem chi tiết
Đặng Hải Anh
Xem chi tiết
Lê Thị Thảo Vân
6 tháng 1 2020 lúc 18:03

mũ bị ướt

Khách vãng lai đã xóa
Phan Hà CaoTiến
6 tháng 1 2020 lúc 22:03

mũ sẽ trở thành màu cam và bị ướt

Khách vãng lai đã xóa
Minh Mít
9 tháng 1 2020 lúc 20:05

mũ sẽ bị ướt

Khách vãng lai đã xóa
Tất Thành
Xem chi tiết
Đinh Trung Hiếu
31 tháng 10 2021 lúc 17:36

vì có 1 người sống thì ông ta là người người ăn thịt người thua

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hà Khanh
Xem chi tiết
lynn
17 tháng 3 2022 lúc 14:13

chắc nó vẫn thế

Thuy Anh Nguyen
17 tháng 3 2022 lúc 14:50

chắc ko lm sao đâu