Hanh Phan

Những câu hỏi liên quan
Phạm Hồng Thái
Xem chi tiết
Nguyễn Hồng Minh
12 tháng 6 2020 lúc 20:05

Những thanh sắt trên đường ray thường có khoảng cách vì ở ngoài trời nắng sẽ làm cho những thanh sắp nở ra, nếu không có khoảng cách thì sẽ làm cong vẹo đường ray có thể gây nguy hiểm

Con đường phải có một vết cắt rải nhựa đường nếu không có chúng khi nắng nóng lên đường sẽ bị nở vì nhiệt có thể bị hỏng đường

Bình luận (0)
Lê Thị Ngọc Anh
Xem chi tiết
Dang Tung
2 tháng 11 2023 lúc 21:05

Nếu 5 người chuyển đi thì còn lại số người là  :  45-5=40(người)

Số gạo đó 1 người ăn trong : 

  45×10=450(người)

Vậy nếu 5 người chuyển đi thì số gạo đó đủ ăn trong số ngày là : 

    450÷40 = 11,25 ngày

Bình luận (0)
Lê Thị Ngọc Anh
2 tháng 11 2023 lúc 21:06

chuyển đến ma f sao lại chuyển đi

 

Bình luận (0)
Buồn của em
Xem chi tiết
e mún có ny
28 tháng 1 2018 lúc 20:19

kb mjk nha Buồn của em

Bình luận (0)
ledang
29 tháng 1 2018 lúc 10:37

CO NGHIA LA GI

Bình luận (0)
Buồn của em
31 tháng 1 2018 lúc 18:54

Sao cá bn cho sai nhiều vậy

Bình luận (0)
Nguyên Thị Xuân Thư
Xem chi tiết
Bùi Trần Thanh Hương
4 tháng 5 2018 lúc 19:42

I. DÀN Ý

1. Mở bài:

* Giới thiệu cảnh mặt trời mọc:

- ở đâu? (Cảnh trên quê hương em).

- Cảm tường ban đầu.

2. Thân bài:

* Tả cảnh mặt trời mọc:

+Trước khi mọc:

- Tiếng gà gáy báo sáng. Làng xóm còn chìm trong màn sương. Gió sớm mát rượi.

+Lúc đang mọc:

- Bầu trời chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt.

- Xuất hiện những tia nắng hình rẻ quạt rọi qua mây.

- Mặt trời như quả bóng khổng lồ đang từ từ lên cao.

- Bầu trời thoáng đãng và cao vời vợi.

+Sau khi mọc:

- Đồng lúa, ngọn núi hiện ra rõ nét. Dòng sông lung linh dưới ánh nắng mai.

- Các cô bác nông dân ra đồng làm việc...

3. Kết bài:

- Cảnh đẹp như một bức tranh lộng lẫy.

- Đề lại ấn tượng sâu đậm, khó phai.

II. BÀI LÀM

Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.

Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.

Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.

Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững ln hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.

Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hoà trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.

Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một hoạ sĩ tài hoa, Đềlại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhoà.

Bình luận (1)
Trần Diệu Linh
4 tháng 5 2018 lúc 21:14

“Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ

Nếu không lớn nổi thành người.”

Quê hương, mảnh đất chôn rau cắt rốn, như người mẹ hiền ửng hồng gò má ta, là nơi ta cất tiếng khóc oa oa chào đời đầu tiên. Yêu quê hương, là yêu những gì gần gũi, thân thương, nhỏ bé, bình dị nhất. Có lẽ, trong tâm trí tôi, trở đi trở về khôn nguôi vẫn là hình ảnh quê hương tươi đẹp, thanh bình, tinh khôi, giàu sức sống lúc bình minh.

Bình minh mang theo những tia nắng rực rỡ như đang lột xác cảnh vật vốn hiền hòa, đơn điệu của làng quê sau lũy tre làng. Những tia nắng như đang đùa nghịch, cùng reo vui trong gió. Các tán lá cây như được rót nắng từ trên cao trông mơn mở, non tơ sự sống. Những ngôi nhà mọc san sát nhau như những hàng nấm khổng lồ, đang gối đầu như để gần gũi, yêu thương. Con gió xinh thì thào trong lá biếc, như đang cùng vạn vật chim muông tấu lên một bản giao hưởng chào đón bình minh.

Những đám mây bồng bềnh trôi hững hờ như chiếc khăn voan của người thiếu nữ, để làm duyên với vạn vât. Ngoài đường, rộn ràng tiếng bước chân các bác nông dân ra thăm ruộng thừ sáng sớm. Nhìn kìa! Những cánh dồng xanh bất tận như những đợt sóng vỗ rì rào nối đuôi nhau đến tít tận chân trời. Những đàn bò thung thăng gặm cỏ non còn đẫm sương đêm. Các bạn học sinh tíu tít dắt tay nhau đến trường. Cuộc sống nơi quê tôi vào những sớm mai thật đẹp, yên ả như bức tranh thủy mặc. Nơi đây và những tia nắng quê hương ta nuôi dưỡng cho tâm hồn tôi cái thiết tha, rạo rực, tươi mới, tinh thôi. Mỗi buổi sáng, điều đấu tiên tôi làm đó là mở cửa sổ ra và đón lấy những tia nẳng đầu tiên. Khi ấy, những bạn nắng như đang đùa nghchj, vuốt nhẹ mái tóc tôi. Cảm giác ấy thật tuyệt vời.

Cái nẳng quê tôi khong gay gắt chói chang, mà rất dịu, một nát dịu nhẹ, thanh tươi như chính tâm hồn người dân nơi đây. Đặc biệt là lúc bình minh, khung cảnh làng quê mới có dịp phô trương hết vẻ quyến rũ, êm ái, nên thơ của nó. Mọi thứ từ vạn vật, đến con người đều hiền hòa, êm đềm, gắn bó với nhau bằng một tình yêu con người, yêu xứ sở tươi đẹp. Phải chăng vì vậy nên dù đẹp, nhưng với tôi hình ảnh quê hương vẫn đẹp nhất là khi bình minh.

Mỗi người đều có một lòng nồng nàn yêu quê hương tha thiết và đều có trong trái tim những tình quê, cảnh quê khác nhau, làm một mảng kí ức khó phai vè một thời xưa êm đềm, thân thương. Với tôi, những cái nắng của bình minh rực rỡ chính là nét đẹp duyên dáng nhất mà hồn tôi luôn khắc ghi, luôn lưu luyến, tha thiết, dợi chờ để mỗi dịp đi xa được trở về ngắm quê hương lúc bình minh.

Bình luận (1)
Anh NGU NgƯỜi
11 tháng 7 2018 lúc 13:40

“Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ

Nếu không lớn nổi thành người.”

Quê hương, mảnh đất chôn rau cắt rốn, như người mẹ hiền ửng hồng gò má ta, là nơi ta cất tiếng khóc oa oa chào đời đầu tiên. Yêu quê hương, là yêu những gì gần gũi, thân thương, nhỏ bé, bình dị nhất. Có lẽ, trong tâm trí tôi, trở đi trở về khôn nguôi vẫn là hình ảnh quê hương tươi đẹp, thanh bình, tinh khôi, giàu sức sống lúc bình minh.

mattroimoc

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương

Bình minh mang theo những tia nắng rực rỡ như đang lột xác cảnh vật vốn hiền hòa, đơn điệu của làng quê sau lũy tre làng. Những tia nắng như đang đùa nghịch, cùng reo vui trong gió. Các tán lá cây như được rót nắng từ trên cao trông mơn mở, non tơ sự sống. Những ngôi nhà mọc san sát nhau như những hàng nấm khổng lồ, đang gối đầu như để gần gũi, yêu thương. Con gió xinh thì thào trong lá biếc, như đang cùng vạn vật chim muông tấu lên một bản giao hưởng chào đón bình minh.

Những đám mây bồng bềnh trôi hững hờ như chiếc khăn voan của người thiếu nữ, để làm duyên với vạn vât. Ngoài đường, rộn ràng tiếng bước chân các bác nông dân ra thăm ruộng thừ sáng sớm. Nhìn kìa! Những cánh dồng xanh bất tận như những đợt sóng vỗ rì rào nối đuôi nhau đến tít tận chân trời. Những đàn bò thung thăng gặm cỏ non còn đẫm sương đêm. Các bạn học sinh tíu tít dắt tay nhau đến trường. Cuộc sống nơi quê tôi vào những sớm mai thật đẹp, yên ả như bức tranh thủy mặc. Nơi đây và những tia nắng quê hương ta nuôi dưỡng cho tâm hồn tôi cái thiết tha, rạo rực, tươi mới, tinh thôi. Mỗi buổi sáng, điều đấu tiên tôi làm đó là mở cửa sổ ra và đón lấy những tia nẳng đầu tiên. Khi ấy, những bạn nắng như đang đùa nghchj, vuốt nhẹ mái tóc tôi. Cảm giác ấy thật tuyệt vời.

Cái nẳng quê tôi khong gay gắt chói chang, mà rất dịu, một nát dịu nhẹ, thanh tươi như chính tâm hồn người dân nơi đây. Đặc biệt là lúc bình minh, khung cảnh làng quê mới có dịp phô trương hết vẻ quyến rũ, êm ái, nên thơ của nó. Mọi thứ từ vạn vật, đến con người đều hiền hòa, êm đềm, gắn bó với nhau bằng một tình yêu con người, yêu xứ sở tươi đẹp. Phải chăng vì vậy nên dù đẹp, nhưng với tôi hình ảnh quê hương vẫn đẹp nhất là khi bình minh.

Mỗi người đều có một lòng nồng nàn yêu quê hương tha thiết và đều có trong trái tim những tình quê, cảnh quê khác nhau, làm một mảng kí ức khó phai vè một thời xưa êm đềm, thân thương. Với tôi, những cái nắng của bình minh rực rỡ chính là nét đẹp duyên dáng nhất mà hồn tôi luôn khắc ghi, luôn lưu luyến, tha thiết, dợi chờ để mỗi dịp đi xa được trở về ngắm quê hương lúc bình minh.

Bình luận (0)
Cáp Tành
Xem chi tiết
Nguyễn Như Ý
5 tháng 7 2022 lúc 12:32

Có tui

Bình luận (0)
Shuu.
Xem chi tiết
Shuu.
24 tháng 4 2019 lúc 20:54

Huhuhu😭😭😭😭😭😭😭

Bình luận (1)
Anh hùng nhỏ
Xem chi tiết
Bác
22 tháng 8 2019 lúc 20:55

ăn cứt

Bình luận (1)
dat11 Tien
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Minh
16 tháng 9 2021 lúc 14:56

\(a,\left\{{}\begin{matrix}Az\perp Ox\\Ox\perp Oy\left(\widehat{xOy}=90^0\right)\end{matrix}\right.\Rightarrow Az//Oy\)

\(b,\widehat{xOm}=\dfrac{1}{2}\widehat{xOy}=\dfrac{1}{2}\cdot90^0=45^0\left(t/c.phân.giác\right)\\ \widehat{nAx}=\dfrac{1}{2}\widehat{xAz}=\dfrac{1}{2}\cdot90^0=45^0\left(t/c.phân.giác\right)\\ \Rightarrow\widehat{xOm}=\widehat{nAx}\left(=45^0\right)\)

Mà 2 góc này ở vị trí đồng vị nên \(Om//An\)

Bình luận (0)
Lê thị hương giang
Xem chi tiết
Ngan Tran
Xem chi tiết
Nguyễn Trần Thành Đạt
8 tháng 8 2021 lúc 19:54

Bài 13:

b) Phân tử R(SO4)x có 6 nguyên tử

<=> 1+5x=6

<=>x=1

=> Dạng chung phân tử cần tìm là RSO4.

Ta có: PTK(RSO4)=233(đ.v.C)

Mặt khác: PTK(RSO4)= NTK(R)+ NTK(S) + 4.NTK(O)

<=>PTK(RSO4)=NTK(R)+32+4.16

<=>PTK(RSO4)=NTK(R)+96

=> NTK(R)+ 96=233

<=> NTK(R)=137(đ.v.C)

=> R cần tìm là Bari (Ba=137)

Bình luận (0)
Nguyễn Trần Thành Đạt
8 tháng 8 2021 lúc 19:58

Bài 13:

c) PTK(R2(SO4)3)= 5,846. PTK(NaCl)= 5,846. 58,5=342(đ.v.C)

Mặt khác: PTK(R2(SO4)3)= 2.NTK(R)+3.NTK(S)+3.4.NTK(O)

<=> PTK(R2(SO4)3)=2.NTK(R)+3.32+12.16

<=>PTK(R2(SO4)3)= 2.NTK(R)+ 288

=> 2.NTK(R)+288=342

<=>NTK(R)= 27(đ.v.C)

=> R cần tìm là nhôm (Al=27)

Bình luận (0)
Nguyễn Trần Thành Đạt
8 tháng 8 2021 lúc 20:07

Bài 12:

R(VI) và H => CTTQ: RH2 (H2R)

Ta có: %mR=94,11% =>%mH= 5,89%

=> PTK(hc)= mH/%mH= 2/5,89%=34(đ.v.C)

Mặt khác:

PTK(hc)=2+ NTK(R)

=> NTK(R)+2=34

<=>NTK(R)= 32(đ.v.C)

=> R là lưu huỳnh

=> Hợp chất: H2S 

Bình luận (0)