đề bài: Nếu bạn có thời gian 1 ngày với 1 nhân chứng lịch sử hoặc 1 nhân vật nổi tiếng hoặc nhân vật tưởng tượng, bạn định gặp ai? bạn sẽ làm gì trong thời gian đấy?Bạn sẽ nói gì?
Viết văn tưởng tượng một ngày em gặp đc người đã gắn bó với em
hai tổ công nhân cũng làm 1 công việc . tổ 1 có thể làm xong công việc đó trong 18 ngày , tô hải có thể làm xong công việc đó trong 12 ngày . nếu lấy 1 / 2 số người ở tổ 1 và 2/3 số người ở tổ hai cùng làm công việc đó thì trong thời gian bao lâu sẽ xong ? giải cả bài giải giùm mình nhé , mình đang gấp gấp gấp gấp lắm đấy ! mình sẽ luôn tích cho bạn đó mỗi khi bạn đó trả lời câu hỏi cho các bạn khác
lâu rùi ko gặp lại mọi người. hôm nay mình có câu hỏi về lịch sử lớp 5
các bạn hãy giúp mình nhé. mình cần có đáp án trước 10 giờ
nếu bạn nào nhanh nhất và đúng nhất thì lúc mình vào câu hỏi mình sẽ tick cho bạn đó:
trả lời câu hỏi sau:
cuộc tổng tiến công và nổi dậy tết mậu thân năm 1968 quá bất ngờ, ngoài sức tưởng tượng của địch vì sao?
khí hậu châu nam cực có đặc điểm gì?
phong trào đồng khởi của nhân dân bến tre diễn ra vào thời gian nào?
chung ương đảng quyết định mở đường trường sơn nhằm mục đích gì?
1 là vì tết mậu thân là tết đón giao thừa thì địch đón giao thừa xong mới chiến mà quân ta chiến luôn nên địch ko biết gì
2 có đặc điểm lạnh nhất trên thế giới và ko có người ở
3 ngày 17/1/1960
4 nhằm mục đích để chi viện sức người,vũ khí,lương thực,...của miền Bắc cho chiến trường miền Nam,góp phần to lớn vào sự nghiệp giải phóng miền Nam
Vì quân dân miền Nam đồng loạt khởi nghĩa tiến công và nổi dậy ở khắp các thành phố và thị xã ,....
Đặc điểm là châu Nam Cực là châu lạnh nhất thế giới
Vào ngày 17 / 1 / 1960
Nhằm mục đích góp vũ khí , lương thực , .... cho chiến trường
- Diễn ra ở thành phố, thị xã, nơi tập trung các cơ quan đầu não của địch.
- Nhiệt độ quanh năm dưới 0 độ C
- Phong trào này diễn ra từ cuối năm 1959
- Trung ương Đảng ta quyết định mở đường Trường Sơn nhằm mục đích hình thành một đường dây giao liên Bắc - Nam để đáp ứng nhu cầu chi viện cho cách mạng miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mĩ.
~ Học tốt ~
Các bạn muốn mk chế chuyện gì?
Nhớ là đừng có bảo mk chế 1 nhân vật trog hoạt hình nhé, bởi vì từ nhỏ đến giờ mk chưa bao giờ xem phim hoạt hình hết.
Cứ nói đi mk sẽ sắp xếp thời gian để chế cho bạn có thể.
Vớ vẩn
chuyện f.a mk ko biết chế
câu 2:Gặp bài toán khó,Dũng liền nhờ anh trai giải hộ để khỏi mất thời gian suy nghĩ .
a.Theo em bạn Dũng dã có tính tự lập chưa ? Nếu là bạn Dũng,em sẽ nói gì với bạn ?
b.Để rèn tính tự lập cho mình em thấp bản thân cần làm nhunhwx gì?
Bạn Liên là một hs giỏi của lớp 6A . Nhân dịp ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam , trường tổ chức đi thăm anh hùng liệt sĩ, Liên giả vờ ốm để ở nhà vì sợ mất thời gian , ảnh hưởng đến kết quả học tập của bản thân ...
a. Em nghĩ gì về việc làm của bạn Liên . Vì sao em lại nghĩ như vậy ?
b. Nếu em là bạn của Liên , em sẽ nói gì với bạn ấy ?
Việc làm của bạn Liên là sai. Nếu bạn ấy là 1 học sinh giỏi thì bạn ấy còn phải có trách nhiệm và nhiem vụ vậy mà bạn ấy lại vờ ốm để ở nhà để tránh gây ảnh hương đến học tập của mk .
Nếu em là bn của Liên em sẽ khuyên bạn ấy là bn ạ, mk biết bn là 1 học sinh giỏi, nhưng mk ns bn nghe nè. là một học sinh giỏi chúng ta đâu phải chỉ có học giỏi ko đâu mà chúng ta còn phải tham gia các hoạt động trên lớp nữa... và nhất là các dịp lể về quân đội thì mình nên đi chứ chúng mình phải đi và thắp nhang, dọn dẹp để cảm ơn và tưởng nhớ đến các ng chiến sĩ ấy giúp chúng ta có 1 cuộc sống tốt đẹp như hôm nay. hoặc ko vì dịp lễ nào hết nhưng mk vẫn tham gia, thì ms có trách nhiệm tốt.
viết 1 bài văn nói về tương lai xa gần của bạn , cuộc sống sau này, theo cách tưởng tượng của bạn , trong bài văn có dùng trạng nhữ chỉ thời gian nguyên nhân và mục đích
nhớ cha
END ~
Con người vẫn thường tự hỏi: “Tương lai sau này của mình sẽ như thế nào?”. Hãy tưởng tượng về cuộc sống của em 20 năm sau và kể lại cho các bạn Trên cuộc sống này, ai cũng cần có một gia đình. Tôi cũng vậy, tổ ấm của tôi bao giờ cũng tràn ngập hạnh phúc và tiếng cười. Người ta thường ví thời gian như một dịng sơng trơi mãi, mới đó mà đã hai mươi năm. Tôi bây giờ đã là một bác sĩ làm việc ở bệnh viện tỉnh được khoảng năm năm nay rồi. Tôi ngày nào cũng tất bật lo cho công việc ở bệnh viện. Có khi về đến nhà thì con tôi cũng đã ngủ từ lâu. Chồng tôi đi dạy học ở một trường trung học khá lớn ở tỉnh. Ngày ngày anh ấy đi làm, trưa về nhà lo cơm nước rồi lại đi tiếp. Ngày qua ngày, mỗi người một việc, không ai trách ai. Cô con gái bé bỏng của tôi đang học lớp một. Tuy bằng tuổi với mấy đứa bạn cùng lớp nhưng nó cao hơn và thông minh hơn hẳn chúng bạn. Cô bé sở hữu chiều cao của cha, trí thông minh của cả mẹ và cha. Từ lúc bé, tôi đã mơ ước rằng mình sẽ được làm một người bác sĩ thật giỏi. Điều đó bây giờ đã trở thành sự thật sau một thời gian dài phấn đấu không ngừng. Cái mơ ước ấy bắt đầu xuất hiện trong tôi từ khi ông của tôi bị bệnh, không đủ chi phí để điều trị nên đã qua đời. Tôi buồn lắm. Nhưng bây giờ, tôi đã biến cái ước mơ cao xa đó thành sự thật. Tôi chuyên khoa tai mũi họng, khám cho những người lớn. Tôi không biết bệnh nhân của tôi có hài lòng về thái độ và tác phong làm việc của tôi hay không nhưng có lẽ họ sẽ bảo thầm: “Cũng rất tốt đấy chứ. Thái độ không đến nỗi tệ”. Tôi tự mình ngồi xét lại những hồ sơ bệnh nhân vào cuối mỗi ngày, và cũng ngồi xét lại những hành động, thái độ trong ngày. Tối về nhà, tôi cùng ngồi ăn cơm với gia đình, làm phần việc còn lại của mình và đi ngủ. Bao giờ chồng tôi cũng dậy sớm hơn tôi. Sáng nào cũng vậy, sau khi lo xong bữa điểm tâm cho cả nhà, anh ấy trở về phòng, đánh thức tôi dậy, rồi cả hai chúc nhau một buổi sáng tốt lành. Cả nhà ăn sáng xong, bố của đứa con thân yêu của chúng tôi đưa nó đến trường, tiện thể đưa tôi đến bệnh viện. Đứa con gái ngồi nấp sau lưng ba, dựa vào lòng mẹ, ríu rít ca hát suốt quãng đường đến trường. Chồng tôi vừa đi vừa hỏi chuyện học hành, làm việc của hai mẹ con, nhắc lại những điều hai mẹ con cần sữa chữa, lưu ý. Đến trường của con, chồng tôi đón lấy con gái yêu từ bàn tay tôi, hôn lên má rồi trao lại để tôi dắt bé vào lớp học. Sau đó chở tôi đến bệnh viện, anh ấy không quên câu nói quen thuộc: “chiều nay anh lại đến đón nhé!”. Chồng tôi, anh ấy lúc nào cũng làm tốt công việc của mình. Rồi còn cả cô con gái xinh xắn bé bỏng của tôi nữa. Về trí tuệ của nó thì tôi không phải lo. Cô bé giỏi đều các môn, nhất là cô bé viết chữ khá đẹp và học giỏi nhất môn Toán. Nó lúc nào cũng tự giác làm bài tập về nhà. Cô con gái của tôi lại còn rất yêu thích thiên nhiên và trồng cây từ khi nó vừa vào lớp Mầm. Tôi yêu nó hơn cũng chính vì điều đó. Hiện tại, gia đình tôi tuy không sống với ông bà của cháu bé nhưng đều đặn chúng tôi vẫn thường về thăm cha mẹ. Nhà nội gần nên cứ cuối tuần, vào ngày chủ nhật, chúng tôi lại đưa đứa cháu duy nhất của ông bà về nhà chơi. Cháu gái của ông bà rất thích những món đồ chơi mà ông bà làm tặng cho nó như những con cào cào làm bằng lá dừa, những cái kèn lá… Vườn cây nhà ông bà luôn cuốn hút đứa trẻ thơ ngây. Nhà ngoại thì xa lắm nên thỉnh thoảng, ông bà ngoại chỉ gặp cháu có mấy tuần hè thôi. Cịn cháu khi về ngoại thì cũng vui không kém gì về nội. Về ngoại, con tôi được nô đùa dưới sóng biển cùng với anh chị em họ của nó. Gió và sóng đã xóa đi những căng thẳng về học tập của con gái tôi, cháu lại được hòa mình cùng với chúng bạn hàng xóm bằng những trò chơi dân gian mà lúc nhỏ tôi vẫn hay chơi. Đây cũng là những dịp để chúng tôi báo hiếu cho cha mẹ. Gia đình tôi bây giờ tuy luôn bận rộn nhưng lúc nào cũng dành thời gian quây quần bên nhau, trao đổi sinh hoạt với nhau, trò chuyện chia sẻ nỗi buồn chuyện vui cho nhau nghe. Khoảng bảy giờ tối thứ bảy, gia đình của tôi lại tổ chức sinh hoạt với những nội dung như nói về thời sự, chuyện học tập của con, công việc của ba và mẹ… “Có lúc cả nhà lại kể những mẫu chuyện vui cho nhau nghe, mở truyền hình xem những chương trình bổ ích, nói về sai sót của thành viên nào đó trong gia đình và còn nhiều lắm. Giờ đây theo thời gian, con tôi lớn dần lên. Rồi một ngày tôi nhận được từ tay nó tấm bằng vở sạch chữ đẹp cấp trường, cấp huyện rồi cả cấp thành phố, rồi tấm bằng khen học sinh giỏi Toán… Mấy ngày hôm đó, cả gia đình tôi ai cũng thêm yêu thương đứa con gái bé bỏng của gia đình mình nhiều hơn nữa. Rồi đến chồng tôi lại được nhận bằng giáo viên giỏi. Tôi cũng được khen. Cả gia đình từ đó nhân đôi niềm hạnh phúc. Những buổi sinh hoạt gia đình sau hôm đó chỉ toàn đưa ra những thành tích tốt của mọi người. Phần nhỏ còn lại để dành cho một vài lời góp ý. Cô bé con tôi được nghỉ hè. Vào một buổi trưa hè, nó đến nói với tôi như ngày xưa tôi đến nói với bà ngoại nó, khẽ hỏi tôi: “Tương lai sau này của con sẽ như thế nào hả mẹ?”. Tôi chợt nhớ lại những khi xưa, trong một buổi trưa hè, tôi cũng đến bên mẹ tôi hỏi đúng như câu đó. Và vẫn cứ câu trả lời khi xưa mà mẹ dành cho tôi, tôi nhẹ cười và bảo: “tương lai con sẽ do chính con quyết định. Nếu con muốn trở thành giống như mẹ thì cố gắng lên con sẽ làm được. Hãy dựa vào chính mình, cố gắng quyết tâm thì tương lai của con sẽ ngoan ngoãn trong tay con, nó sẽ vâng theo những lệnh mà con nói với nó. Cố gắng lên con nhé!”. Và cứ như thế, dòng thời gian đã làm cuộc sống ta thay đổi. Tương lai của tơi đã được dệt nên từ ước mơ của hai mươi năm về trước. Quan trọng là ta phải có nghị lực để có thể quyết định chính tương lai của mình
Chúc bạn học tốt
Câu 1:Giả sử ta có 1 khúc vải, cắt nó ra làm 100 khúc, thời gian để cắt 1 khúc vải là 5 giây. Hỏi nếu cắt liên tục không ngừng nghỉ thì trong bao lâu sẽ cắt xong???
Câu 2:Ở một xứ nọ, có luật lệ rằng: Ai muốn diện kiến nhà vua thì phải nói một câu. Nếu câu nói thật thì sẽ bị chém đầu, còn nếu là dối thì bị treo cổ. Vậy để gặp được nhà vua của xứ đó, ta phải nói như thế nào?
Câu 3: Nắng ba năm tôi ko bỏ bạn, mưa 1 ngày sao bạn lại bỏ tôi là cái gì?
1/Cắt trong 495 giây
2/Tôi sẽ bị treo cổ
3/cái bóng
Câu 1: 500 giây
Câu 2:Tôi muốn bị chém đầu nếu nói dối tôi sẽ bị treo cổ
Câu 3:Là cái bóng của mình(vì nắng 3 năm mình vẫn thấy bóng của mình,nhưng mưa 1 ngày mình không thấy được cái bóng của mình)
Suy ra:Nắng ba năm tôi không bỏ bạn,mưa một ngày bạn lại bỏ tôi là cái bóng.
MÌNH ĐOÁN MÒ ĐẤY KHÔNG BIẾT ĐÚNG HAY SAI NỮA! ^_^
1/cắt trong 495 giây
2/tôi sẽ bị treo cổ
3/cái bóng
Em hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 8 dòng) về 1 nhân vật lịch sử tạo cho em nhiều ấn tượng nhất trong Bài 25: Phong trào Tây Sơn. (Gợi ý: nêu rõ ấn tượng về điều gì? Có tài năng hoặc công lao và đóng góp như thế nào cho lịch sử dân tộc?...)
Các bạn giúp mk với><