Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Phong Tạ
Xem chi tiết
Ba Vũ
29 tháng 3 2022 lúc 20:25

khổ thân bạn quá từ 19/3 đến h chắc bạn tìm bài mệt lắm 

 

Kadayynaa
Xem chi tiết
minh nguyet
10 tháng 7 2023 lúc 22:39

Em ghi rõ đề ra nhé

Thủy Hoàng
Xem chi tiết
Dũng
Xem chi tiết
Dũng
Xem chi tiết
☆Châuuu~~~(๑╹ω╹๑ )☆
9 tháng 12 2021 lúc 13:06

Tham khảo

“Quê hương mấy ai không nhớ” mỗi lúc đi xa, từ nỗi nhớ đó, Thi tiên - Lý Bạch đã để lại cho đời một kiệt tác bất hủ về thể thơ Thất ngôn tứ tuyệt: bài thơ “Tĩnh dạ tứ”. Thưở nhỏ khi còn sống ở quê, Lí Bạch thường lên núi Nga Mi ngắm trăng và(quan hệ từ) yêu tha thiết vầng trăng quê hương ấy. Và kể từ đó mỗi lúc đi xa, đến bất cứ nơi nào, mỗi lần nhìn trăng là tác giả lại nhớ cố hương. Hai câu thơ đầu trong bài gợi tả cảnh, ánh trăng như rọi xuống đầu giường, tỏa ánh sáng lung linh huyền ảo trong đêm khiến cho thi nhân cứ ngỡ mặt đất phủ sương. Ngẩng đầu nhìn trăng bất chợt chạnh lòng nhớ về quê cũ, về một nơi mà tác giả yêu thương thắm thiết. Trên bước đường phiêu bạt, nhà thơ như cánh chim trời tung bay thỏa chí nhưng từ sâu thẳm nỗi nhớ quê vẫn trĩu nặng trong lòng. Không giống như người bạn thân của mình – Hạ Tri Chương nhớ quê trong khoảnh khắc vừa đặt chân trở về quê cũ, Lý Bạch nhớ quê khi đang ở xứ lạ quê người. Bài thơ thật ngắn chỉ vỏn vẹn hai mươi chữ nhưng chứa đầy tình cảm sâu nặng tha thiết với quê hương của người con xa xứ - Lí Bạch.

 

Phạm Như ý
Xem chi tiết
tominhduy
Xem chi tiết
hoangdung
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
10 tháng 5 2022 lúc 7:46

Còn gì quý hơn tấm lòng yêu nước của các anh hùng dân tộc.Qua chương trình ngữ văn 8, em đã được học văn bản"Hịch Tướng Sĩ", từ đó em đã cảm thấy vị chủ tướng Trần Quốc Tuấn thật có tinh thần lo cho tình cảnh nước nhà.Người không thờ ơ hưởng lộc,vui chơi mà chăm chăm nhìn vào tình hình của đất nước lúc bấy giờ.Người là một đấng cứu tinh khi nhìn ra sự nguy cấp của dân tộc ta lúc ấy.Như bao câu nói hay ho để khen ngợi người , nỗi lòng của vị chủ tướng luôn luôn hướng về một nơi.Đó là đất nước Việt Nam.Chao ôi, thật ngưỡng mộ , thật hay ho làm sao khi người vừa tài giỏi lại vừa lo cho đất nước!.Khi mọi người chỉ lo ăn chơi thì chỉ có mình vị chủ tướng ấy là biết được tình hình cấp bách của nước nhà lúc ấy,người nhìn xa trông rộng đã thấy được nguy cơ đất nước mình bị xâm lược, người nghiêm túc lập ngay một bài Hịch khích lệ tinh thân người dân đứng lên bảo vệ đất nước bằng những lời lẽ đanh thép ,hùng hồn, bằng những dẫn chứng thuyết phục không thể chối cãi.Đó là tiên đề để nước ta có thể 3 lần đánh đuổi giặc Mông - Nguyên bảo vệ sự độc lập và tự do của dân tộc mình . Nỗi lòng của người mấy ai hiểu thấu được cái tinh thần yêu nước cao cả ấy, người đã luôn luôn lo lắng cho đất nước mình.Là con cháu , ta cần luôn luôn nhớ ơn về vị chủ tướng ấy , học tập theo cái tinh thần yêu nước đáng tự hào đáng có ấy . Và không chỉ nhớ ơn về người , chúng ta còn cần phải nhớ ơn về tất cả các anh hùng dân tộc đã đấu tranh dành cho ta một đất nước tự do , độc lập và hạnh phúc như ngày hôm nay.

Ngọc Ẩn
Xem chi tiết
Minh Nhân
24 tháng 3 2021 lúc 18:29

Em tham khảo nhé !

Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kỳ thú, say mê lòng người. Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất, quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng. Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm. Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trời trong vắt, thăm thẳm cao. Ánh trăng bàng bạc nhuộm khắp cây cối, ao hồ. Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc. Cỏ cây hoa lá lặng im, yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình, chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy! Mọi người đang say sưa ngắm trăng. lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm. Cây lá như được rắc lên những hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy. hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng, họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục cho khoẻ người cũng tâm sự nho nhỏ thì thầm. Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ, ầm ĩ cả xóm, đang chơi: oẳn tù tì, nhảy dây, trốn tìm. Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng rồi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.