Viết vài lời cảm nghĩ về một con chó có nghĩa với chủ
Hãy kể về một on chó có nghĩa với chủ. Nếu chưa biết để kể thì nhờ bố mẹ hoặc ai đó kể cho nghe và từ đó viết vài lời cảm nghĩ.
Câu chuyện về chú chó trung thành ở Nhật Bản
Chú chó Hachiko được giáo sư Ueno của trường đại học Tokyo nuôi dưỡng. Gia đình giáo sư không có con trai nên ông coi Hachiko như con ruột.
Hàng ngày như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng là Hachiko tiễn giáo sư Ueno Eizaburo đến nhà ga để ông lên tàu đi làm và cả hai đều đi bộ tới nhà ga Shibuya, chú chó trung thành Hachi, có nick name là Hachiko. Hachiko không được phép theo giáo sư đến Đại Học Hoàng Gia (nay là Đại Học Tokyo), nơi ông đang giảng dạy, và chiều cũng vậy, cứ đến 3 giờ chiều , Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. Nhưng vào ngày 12 tháng 5 năm đó, giáo sư Ueno đã qua đời sau một cơn đột quỵ khi đang hảng bài trên giảng đường ở trường đại học và mãi mãi không thể trở về được. Còn Hachiko cứ như mọi ngày, vẫn đến nhà ga vào lúc 3 giờ chiều để đón chủ nhânvề. Nhưng hôm đó đã qua 3 giờ rất lâu, bao nhiêu chuyến tàu đã đi qua, trời đã tối mà không thấy giáo sư về. Và Hachiko, chú cho trung thành không hề nản lòng, Hachiko vẫn đứng đợi và đợi.
Hachiko linh cảm rằng có chuyện gì chẳng lành đã xảy ra, tuy vậy nó vẫn ra ga đợi chủ nhân vào lúc 3 giờ chiều mỗi ngày. Chẳng bao lâu sau, những người xung quanh bắt đầu để ý tới sự chờ đợi vô vọng của Hachiko đối với người chủ nhân đã qua đời của mình. Lần lượt, từ người làm vườn trước đây của giáo sư, đến giám đốc nhà ga và những người dân trong vùng đã cho Hachiko ăn và thay phiên nhau chăm sóc nó. Câu chuyện về chú chó trung thành nhanh chóng được lan truyền khắp nơi và Hachiko được coi như một tấm gương sáng về lòng trung thành. Người ta tìm đến Shibuya chỉ để nhìn Hachiko, cho nó ăn, hoặc nhẹ nhàng xoa đầu vào đầu nó để chúc may mắn. Năm 1932, khi Hachiko đợi chủ nhân được 7 năm, 1 sinh viên của giáo sư Ueno đã viết 1 bài báo kể về chuyện cảm động này và gửi đăng ở 1 tờ báo lớn ở Tokyo . Ngay lập tức có rất nhiều người quan tâm lo lắng cho chú chó trung thành này. Cũng từ Hachiko mà người Nhật thêm vào từ điển từ mới “chukhen” – chú chó nhỏ trung thành .
Cuối cùng vào ngày 8 tháng 3 năm 1935 (1 số tài liệu nói là ngày 8 tháng 3 năm 1935), gần 11 năm kể từ ngày nó nhìn thấy chủ nhân lần cuối cùng, người ta tìm thấy Hachiko - lúc đó đã 12 tuổi - nằm gục chết tại chính cái nơi mà nó đã đứng đợi chủ nhân của mình trong suốt nhiều năm. Bên cạnh mộ của giáo sư Ueno tại nghĩa trang Aoyama cũng có đặt một bức tượng của Hachiko.
Qua câu chuyện, chúng ta thêm hiểu về loài chó, đó là một người bạn trung thành và thân thiết nhất với con người. Khi nhận được tình yêu thương chân thành, chú chó Hachiko đã luôn chờ đời người chủ của mình trở về cho đến lúc chú chết. Câu chuyện đã để lại sự xúc động trong mỗi người.
Viết vài lời cảm nghĩ về 1 ***** có nghĩa với chủ ?
Em hãy kể về ***** có nghĩa với chủ . Nếu chưa biết để kể thì hãy nhờ bố mẹ hoặc ai đó kể cho nghe và từ đó viết ra vài lời cảm nghĩ.
Đó là một gia đình nhỏ sống cùng nhau rất hạnh phúc cùng một chú chó cưng. Ngầy hôm nọ ông chủ đưa ***** đi dạo, ***** vâng lời đi theo , cả hai người cùng nhau đi trên con đường làng dài và hẹp họ cùng chơi ném bóng cùng hóng mát cùng ăn táo, cứ tưởng họ sẽ mãi hạnh phúc bên nhau như vậy nhưng ai có thể ngờ rằng ngay đêm hôm đó. Một buổi đêm mưa gió bão bùng con chhó cưng được ngủ trg một tấm nệm bên mép cửa, ngoài đường những kẻ lang thanh đang muốn rình rập thế gì đó gương mặt ghê tởm của những con người nghiện ngập thiếu tiền chích hút đó cứ lảng vảng trướccữa nhà. ***** dường như đã để ý được có điều kì lạ nên nó cứ thức hoài và ko tại ra tiếng động, dường như đã đến lúc thích hợp bọn chúng xông vào nhà ***** giật phắt dậy và nháy xồng vào người bọn chúng và sủa thật to để đánh thức chủ dậy. Nghe tiếng sủa cả nhà giật phắt nghe cả tiếng giằng xé nhau kiến ai nấy đều lo sợ, ông chủ cầm gạy ra ngoài canh me bắt trộm, bà chủ thì gọi báo công an. Bên trg vẫn chưa xong thì kẻ trộm đã xông vào trg nhà khi xô ***** ra ngoài và đập cho nó bầm dập ***** như đã dốc hết sức lực và nằm mộ chỗ thở phì phì, h chỉ con mình ông chủ đối đầu vs bọn cướp chúng vật ông chủ và vào nhà lục đồ ông chủ vẫn cố ôm chúng lại chúng rút dao ra vào nhào vào đâm ông , và bất chợt ở đâu lúc đó ***** nhào vào cản con dao ấy để cứu ông chủ nhưng nó ko hề bít rằng nhát dao ấy lại đâm thẳng vào mình của nó nó rơi xuống bụng của nó chảy máu rất nhiều bốn cẳng của nó gập sang môt bên , may sao vừa lúc đó cảnh sát đến giải bon tội phạm đi ***** thì đau đớn nằm đó ông chủ nhẹ nhàng ôm nó vào lòng mà khóc tiếng hét của ông ấy vang trg đêm khiến hàng xóm ai nấy cx đau xót, nhưng ánh mắt của ***** thì long lanh như ứa đọng đầy nước và nhìn thấy thứ j đó vô cùng hạnh phúc trg ánh mắt ấy thay vì ánh mắt đau buồn thảm thương. Chắc có lẽ vì ***** đã bảo vệ được người mà nó yêu thương nhất trên đời nàythì cho dù có bỏ mạng thì nó cũng cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện
Viết đoạn văn quy nạp: dùng phép thế đồng nghĩa (12 câu) với câu chủ đề sau: “Ông họa sĩ là một con người có tâm hồn nhạy cảm, có nhiều suy nghĩ sâu sắc về nghề nghiệp.
- Tâm hồn nhạy cảm, mẫn cảm : Ông hoạ sĩ trong câu chuyện với người thanh niên mặc dù gặp gỡ rất ít phút, chỉ thoáng nghe người thanh niên kể chuyện về công việc của mình, ông cảm nhận ngay được nét đẹp tâm hồn của anh, ông cảm thấy rối bời bởi ông đã bắt gặp điều mà ông vẫn ao ước được biết - vẻ đẹp tâm hồn cao quý của người thanh niên.
- Là con người từng trải, hiểu đời, hiểu người sâu sắc
- Là con người gắn bó với hội hoạ, có nhiều trăn trở về nghề nghiệp ⇒ lòng yêu nghề, say mê với nghề. Dấu ấn nghề nghiệp đã in dấu lên vẻ ngoài của ông
+ Sắp nghỉ hưu vẫn muốn vẽ tranh. Ông hiểu vẽ là một công việc gian nan. Ông cảm thấy ngòi bút của mình dường như bất lực trong việc tái hiện lại vẻ đẹp cuộc sống con người. Chỉ có những người thực sự giỏi mới không tự bằng lòng với mình, tự thấy mình phải phấn đấu nhiều hơn nữa.
+ Ông càng xúc động trước những nét đẹp bình dị, đáng quý của anh thanh niên, ông càng khát khao sáng tác. Làm thế nào để phác hoạ được bức chân dung chàng trai, làm thế nào để người xem phát hiện được, cảm nhận được nét đẹp của anh như ông đang xúc động, làm thế nào để gửi gắm suy tư của ông vào bức tranh đó.
⇒ Quả thực ta thấy ông là một con người có tâm hồn nhạy cảm, có nhiều suy nghĩ sâu sắc về nghề nghiệp.
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết:
“Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.”
Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân.
HELP ME !!!!!!!!!!!!
Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về lời mẹ, trong bài chuyện cổ tích về loài người
Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về lời mẹ trong bài chuyện cổ tích về loài người
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết:
“Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.”
Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân.
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết:
“Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.”
Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân.
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết:
“Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.”
Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân.
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết:
“Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.”
Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân.
Một nhà nọ định thịt một trong hai con chó và lợn. Con chó nghĩ chủ thịt con lợn trước, con lợn nghĩ chủ thịt con chó trước. Hỏi con nào bị thịt trước ?
Cấm hỏi chị Google!
Hỏi là con cờ hó nha!
Ai trả lời đúng mik cho like $
thịt con lợn hay con chó trước giống nhau hết
Nói về ý nghĩa của lời ru, nhà thơ Nguyễn Duy viết: “Ta đi trọn kiếp con người Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru.” Từ lời thơ trên, em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về lời ru đối với cuộc đời của con người bằng một đoạn văn khoảng từ 5-8 câu trong đó có sử dụng ít nhất 2 từ láy và gạch chân
Viết một đoạn văn (khoảng 10 câu) nêu cảm nghĩ của em về truyện Con hổ có nghĩa
Con hổ có nghĩa
Bà đỡ Trần là người huyện Đông Triều. Một đêm nọ nghe tiếng gõ cửa, bà mở cửa nhìn thì chẳng thấy ai, một lát, có con hổ chợt lao tới cõng bà đi. Ban đầu, bà sợ đến chết khiếp, khi tỉnh, thấy hổ dùng một chân ôm lấy bà chạy như bay, hễ gặp bụi rậm, gai góc thì dùng chân trước rẽ lối chạy vào rừng sâu. Tới nơi, hổ thả bà xuống. Thấy một con hổ cái đang lăn lộn, cào đất, bà cho là hổ định ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích. Lúc sau hổ đực cầm tay bà nhìn hổ cái, nhỏ nước mắt. Bà nhìn kĩ bụng hổ cái như có cái gì động đậy, biết ngay là hổ sắp đẻ. Sẵn có thuốc mang theo trong túi, bà liền hoà với nước suối cho uống, lại xoa bóp bụng hổ. Lát sau, hổ đẻ được. Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con, còn hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mệt mỏi lắm. Rồi hổ đực quỳ xuống bên một gốc cây, lấy chân đào lên một cục bạc. Bà đỡ biết hổ tặng mình, cầm lấy. Hổ đực đứng dậy đi, quay nhìn bà, bà theo hổ ra khỏi rừng. Được mấy bước, trời sắp sáng, bà giơ tay nói: “Xin chúa rừng quay về”. Hổ vẫn cúi đầu quẫy đuôi, làm ra vẻ tiễn biệt. Bà đi khá xa, hổ liền gầm lên một tiếng rồi bỏ đi. Bà về đến nhà, cân bạc được hơn mười lạng. Năm ấy mất mùa, đói kém, nhờ có số bạc ấy mà bà mới sống qua được.
Người kiếm củi tên mỗ ở huyện Lạng Giang, đang bổ củi ở sườn núi, thấy dưới thung lũng phía xa, cây cỏ lay động không ngớt mới vác búa đến xem, thấy một con hổ trán trắng, cúi đầu cào bới đất, nhảy lên, vật xuống, thỉnh thoảng lấy chân móc họng, mở miệng nhe cái răng, máu me, nhớt dãi trào ra. Nhìn kĩ miệng hổ thấy có khúc xương mắc ngang họng, bàn chân hổ thì to, càng móc, khúc xương càng vào sâu. Bác tiều uống rượu say, mạnh bạo trèo lên cây kêu lên: “Cổ họng ngươi đau phải không, đừng cắn ta, ta sẽ lấy xương ra cho”. Hổ nghe thấy, nằm phục xuống, há miệng nhìn bác tiều ra dáng cầu cứu. Bác tiều trèo xuống lấy tay thò vào cổ họng hổ, lấy ra một chiếc xương bò, to như cánh tay. Hổ liếm mép, nhìn bác tiều rồi bỏ đi. Bác tiều nói to: “Nhà ta ở thôn mỗ, hễ được miếng gì lạ thì nhớ nhau nhé”. Sau đó, bác tiều ra về. Một đêm nọ, nghe cửa ngoài có tiếng gầm dài mà sắc. Sớm hôm sau, có một con nai chết ở đó. Hơn mười năm sau, bác tiều già rồi chết. Khi chôn cất, hổ bỗng nhiên đến trước mộ nhảy nhót. Những người đưa đám bỏ chạy cả. Từ xa, nhìn thấy hổ dùng đầu dụi vào quan tài, gầm lên, chạy quanh quan tài vài vòng rồi đi. Từ đó về sau, mỗi dịp ngày giỗ bác tiều, hổ lại đưa dê hoặc lợn đến để ở ngoài cửa nhà bác tiều.
Truyện "con hổ có nghĩa" cho tôi bài học sâu sắc về đền ơn đáp nghĩa. Sống có lòng nhân ái sẽ nhận được hồi đáp xứng đáng. Hổ vốn là loài vật đáng sợ không ai dám lại gần thậm chí còn tìm cách tiêu diệt nó. Ấy vậy mà người phụ nữ và bác tiêu phu lại sẵn sàng tương trợ giúp con vật hung dữ ấy trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Nhờ lòng tốt đó mà hổ cũng đã đền ơn họ, giúp họ vượt qua hoàn cảnh ngặt nghèo nhất như người phụ nữ nhờ có thỏi vàng mà qua được nạn đói, còn bác tiêu phu luôn được con hổ trả lễ vào ngày dỗ mỗi năm. Từ đó câu chuyện nhắc nhở con người, tâm thiện lành giúp đỡ người khác ắt sẽ gặp được nhiều may mắn trong cuộc sống, còn kẻ sống với tâm địa độc ác sớm muộn cũng phải nhận trái đắng cho mình.