Tập làm văn lớp 9

phạm lan
Xem chi tiết
phạm lan
Xem chi tiết
phạm lan
Xem chi tiết
phạm lan
Xem chi tiết
Nguyễn Huy
Xem chi tiết
Quỳnh Nhii
Xem chi tiết
Phạm Thu Thủy
18 tháng 1 2017 lúc 13:47

I. Mở bài:
Lá xanh tươi rồi cũng sẽ về với cội, cuộc sống con người hối hả rồicũng sẽ lắng vào dòng cát bụi thời gian. Nên lá kia đâu thể mãi màu xanh thángnăm. Nên tuổi đời con người đâu thể “Hai lần thắm lại”. Cho nên là người thìphải sống một cuộc đời có ý nghĩa. Phải có ý chí, nghị lực để vượt lên hoàncảnh, vượt lên những khó khăn, gian nan phía trước. Giống như anh Nguyễn NgọcKý, anh Hoa Xuân Tứ, anh Đỗ Trọng Khôi… họ đều là những người không may mắnnhưng họ vẫn tự mình vươn lên. Họ là “những người không chịu thua số phận”, lànhững tấm gương sáng cho tất cả chúng ta học tập.
II. Thân bài:
1. Giải thích:

- “Số phận” ở đây được hiểu là những nỗi khốn khổ về hoàn cảnh hoặc bấthạnh ( tàn tật, khiếm khuyết,…) về thể xác của một ai đó. Xưa nay, số phậnthường được nhiều người coi là sự an bài của ông trời, do trời định đoạt “Ngẫmhay muôn sự tại trời” (Nguyễn Du, “Truyện Kiều”) nên người có số phận bất hạnhthường có tâm lí cam chịu, trời phạt đành chịu…
- “Những người không chịu thua số phận” là những con người có ý chí, nghị lực,niềm tin vào cuộc sống. Họ không đầu hàng trước số phận mà mạnh mẽ vươn lên đểsống một cuộc sống có ích và ý nghĩa.
2. Biểu hiện:
- Những con người không chịu thua số phận là những con người:
+ Có nhận thức đúng đắn về số phận ( họ nhận ra rằng số phận nằm trong tay mỗicon người và họ quyết tâm vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình để tạo dựngcuộc sống tốt đẹp cho mình và người thân, để trở thành người có ích…)
+ Có nhiều đóng góp cho xã hội ( họ tự phục vụ mình, làm ra của cải nuôi sốngbản thân, giảm bớt gánh nặng cho gia đình, cho xã hội, cống hiến cho xã hội…)
+ Họ là những tấm gương sáng ( tấm gương vươn lên trên nỗi bất hạnh của mình đểcất lên những tiếng ca ca ngợi cuộc đời, nhen lên niềm tin lẽ sống cho mọingười…)
- Nhắc đến “những người không chịu thua số phận”, trong chúng ta, ai cũng vôcùng cảm phục khi nói về những tấm gương giàu nghị lực như:
+ Thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí, mặc dù bị liệt hai tay từ nhỏ nhưng thầy vẫn quyếttâm đến trường, kiên trì học viết bằng chân, học hết đại học, trở thành Nhàgiáo Ưu tú, nhà văn, nhà thơ. Từ nghị lực và ý chí vượt khó vươn lên của bảnthân, thầy Nguyễn Ngọc Kí đã viết lên trang huyền thoại cho chính cuộc đời mìnhvà trở thành tấm gương của biết bao thế hệ học sinh, thanh niên Việt Nam.
+ Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng, từ khi còn nhỏ đã mắc căn bệnhhiểm nghèo khiến anh bị liệt toàn thân, nhưng anh vẫn cố gắng học tập, mở trungtâm tin học dành cho người khuyết tật, giúp đỡ họ có một hướng đi trong cuộcđời mình, có niềm tin vào cuộc sống. Anh làm cho mọi người cảm phục bởi ý chíphi thường vươn lên trong cuộc sống, sống có ích, có cống hiến cho xã hội…
+ Hay Nick Vujicic – chàng trai người Úc sinh ra với cơ thể không tay khôngchân, nhưng điều đó không khiến anh nản chí. Vượt qua những khiếm khuyết trên cơthể mình, anh trở thành một diễn giả nổi tiếng khắp thế giới, được mọi ngườibiết đến như một tấm gương của sự vượt khó…
=> Họ chính là những tấm gương tiêu biểu cho một lẽ sống đẹp, không chịukhuất phục sự nghiệt ngã của số phận.
3. Nguyên nhân: Nhờ đâu họ có sứcmạnh để vượt lên số phận?
- Bởi vì họ có ý chí nghị lực, có niềm tin yêu mãnh liệt vào cuộc sống. Họ đãtạo dựng cuộc sống từ muôn vàn khó khăn,gian khổ, thử thách bằng sự kiêntrì,nhẫn nại và quyết tâm chiến thắng số phận của mình. Họ là những bông hoahướng dương luôn hướng về phía mặt trời.
- Bên cạnh đó, nhờ có sự động viên khích lệ của gia đình, bạn bè xã hội nên họcó đủ dũng cảm, tự tin để vượt qua hoàn cảnh, số phận và những chông gai ở phíatrước.
4. Ý nghĩa:
- Nếu như chim mang tiếng hót cho đời thêm vui, nếu như hoa mang vẻ đẹp cho đờithêm sắc, thì nghị lực, không chịu thua số phận đã mang lại cho họ những điềuđáng quý. “Không chịu thua số phận” giúp họ có tinh thần, quyết tâm vượt lênhoàn cảnh, vượt lên chính mình để sống có ích, sống có cống hiến cho xã hội,giảm bớt gánh nặng cho gia đình… “Tàn” nhưng không “phế”, bằng khả năng củamình họ đã có nhiều thành công và khẳng định được mình trong xã hội.
- Hơn hết, họ là những tấm gương sáng để lại trong chúng ta bài học sâu sắc về nghịlực và ý chí vươn lên. Chính những tấm gương về họ dạy cho chúng ta phải biếtvượt qua những khó khăn trong cuộc sống để thực hiện hoài bão ước mơ. Không aikhác, họ là thần tượng của mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ ngày hôm nay.
5. Phản đề: Cuộc đời thì có 2mặt: đúng – sai, phải - trái…cho nên, bên cạnh ca ngợi những tấm gương vượt khóthì chúng ta cũng cần phê phán những cá nhân không kiên cường, nhụt chí trướcnhững chông gai cuộc sống. Mõi khi gặp khó khăn thường rất dễ nản lòng, chưathật sự cố gắng đã đầu hàng số phận, dễ buông xuôi hoặc ý lại, hoặc phải ứngtiêu cực…( Học sinh lấy một vài dẫn chứng tiêu biểu ). Đó là những người hènnhát, không dám đối diện với sự thật nên khó thành công trong mọi việc.
6. Ý kiến đánh giá, bình luận:
- Không đao to búa lớn, chính cuộc đời họ - “những người không chịuthua số phận” là thông điệp cao cả về lối sống có ích. Làm thơ, viết văn, dạyhọc… bằng những công việc thầm lặng, họ đã cống hiến cho xã hội như cây xanhlàm đẹp cho đời, điểm tô cho cuộc sống
- Họ là bài học lớn cho thể hệ trẻ hôm nay, trong hoàn cảnh đầy đủ tiện nghisung túc, được sống trong sự yêu thương, quan tâm của cha mẹ, xã hội thì khôngít học sinh, thanh niên tự đánh mất mình, lao vào tệ nạn xã hội, lối sống vônghĩa ăn chơi, hưởng thụ, không biết cố gắng phấn đấu, để trở thành người choích cho xã hội, đất nước.
- Họ là những tấm gương khiến chúng ta vô cùng khâm phục, trân trọng, quýmến…
- Trách nhiệm của chúng ta:
+ Những người tàn tật cần được quan tâm, giúp đỡ hơn nữa. ( Phần lớn nhữngngười may mắn như chúng ta đã bao giờ cho rằng giúp đỡ những người tàn tật làvấn đề cần được quan tâm hơn nữa không? Và chúng ta đã làm được những gì chohọ? )
+ Giúp đỡ người tàn tật là trách nhiệm của cả cộng đồng ( Giúp đỡ họ không chỉlà trách nhiệm của những tổ chức nhân đạo, các cơ quan chính quyền mà còn làtrách nhiệm của tất cả mọi người chúng ta ).
+ Giúp đỡ người tàn tật là biểu hiện sâu sắc nhất của lòng nhân ái.
III. Kết bài:
- “Những người không chịu thua số phận” mãi mãi được mọi người yêu quý,khâm phục và kính trọng.
- Rút ra được nhiều bài học bổ ích về lẽ sống, về ý chí, nghị lực, niềm tin,khát vọng… ( trong bất kì hoàn cảnh nào, dù số phận có nghiệt ngã đến mấy vẫnquyết tâm vươn lên, vượt qua mọi thử thách để sống có ích).
- Ngưỡng mộ họ, sẵn sàng sẻ chia, giúp đỡ để họ bớt đi những đau đớn, nhọcnhằn.

Bình luận (0)
phamngu
Xem chi tiết
Dương Khánh Thư
14 tháng 1 2017 lúc 16:44

“Trong cái lặng im của Sapa, dưới những dinh thư cũ kĩ của Sapa, Sapa mà chỉ nghe tên,người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi…” Nếu có ai đó hỏi rằngđâu là ngọn núi đẹp nhất và thơ mộng nhất miền Bắc, có lẽ câu trả lời chính làSapa. Sapa thơ mộng, với những đàn bò lang cổ đeo chuông ung dung gặm cỏ, vớinhững ngọn nắng đốt cháy cả rừng cây, những đám mây bồng bềnh cuộn tròn từng cụcvà lăn dài trên một thung lũng tuyết trắng xóa. Sapa đẹp là vì thế, nhưng thấpthoáng trong cái vẻ bao la hùng vĩ, là hình ảnh của những con người ngày đêmđang hy sinh vì đất nước. Những con người đã quyết định đánh đổi cả tuổi trẻ củamình để góp sức vào công việc chung của Tổ Quốc. Nguyễn Thành Long đã ngưỡng mộtrước những con người như vậy, và ông đã lấy Sapa “lặng lẽ” nơi ghi dấu một bứcchân dung cũng mang phẩm chất đó, và tất cả đều được thể hiện qua tác phẩm “Lặnglẽ Sapa” của ông vào năm 1970. Câu chuyện “Lặng lẽ Sapa” là kết quả của một chuyếnđi lên Lào Cai, là lần cuối cùng của bác họa sĩ cũng là lần đầu tiên của cô kĩsư trẻ mới bước vào đời. Có dịp nghỉ chân tại đỉnh Yên Sơn, nhờ bác lái xe giớithiệu, họ mới gặp được một người con trai “tầm vóc bé nhỏ , nét mặt rạng rỡ”,cuộc gặp gỡ tuy chỉ vỏn vẻn ba mươi phút, nhưng là đủ để bác họa sĩ khắc họa bứcchân dung của anh, vừa là một niềm động viên lớn đối với cô kĩ sư, và là một ấntượng khó phai trong lòng người đọc về con người đang sống sau cái lặng lẽ củavùng đất Sapa thơ mộng kia. Cái ấn tượng đầu tiên về anh là một hoàn cảnh sống đặcbiệt. Anh sống trên “…đỉnh Yên Sơn, caohai nghìn sáu trăm mét.”, “…sống một mình trên đỉnh núi…”,”…bồn bề chỉ có câyvà mây mù lạnh lẽo…”, quả thật câu giới thiệu của bác lái xe “…một trong những người cô độc nhất thế gian…”không phải là quá cường điều mà đó là đúng sự thật, có ai hay một người contrai trẻ tuổi đã suốt bốn năm ròng sống trển đỉnh núi cao ấy và làm việc, cáikhoảng thời gian mà người ta hay nghĩ họ phải ở dưới đất và tận hưởng một tuổitrẻ đầy sức sống. Và anh thật đặc biệt khi chọn công việc này, công việc diễnra giữa một không gian mênh mông bạt ngàn của Sapa, và cái sự cô đơn lẻ loi làkhông tránh khỏi. Hồi chưa vào nghề anh cũng đã có lúc nhìn lên bầu trời vànghĩ ngay tới những ngôi sao lẻ loi một mình, đến khi bắt đầu làm, cái sự côđơn trong anh đã khiến anh có được cảm giác “thèmngười” rất đáng yêu và rất ngộ nghĩnh, “thèm người” tới mức, anh đẩy khúccây ra chắn ngang đường, đến khi bắt gặp chiếc xe dừng lại, anh mới chạy xuốngvà giả vờ cùng mọi người đẩy khúc cây ta một bên, cái đáng yêu của anh đã đượcbác lái xe phát hiện ra và anh đã đỏ mặt, anh cất công làm vậy là chỉ muốn đượcngắm con người và nghe tiếng nói của họ, để làm ấm lên cái sự cô đơn lạnh lẽotrong con người anh. Bốn năm ròng làm việc trong cô đơn và nỗi “thèm người”nhưng anh lại mang trong mình một nghị lực phi thường, ý thức trách nhiệm vàtình yêu say mê với công việc, chính điều đó đã giúp anh vượt qua mọi thử

Bình luận (0)
Mày Là Ai
Xem chi tiết
Nguyễn T.Kiều Linh
10 tháng 1 2017 lúc 22:00

Bài thơ này được viết năm 1958 còn xuất bản thì chịu!

Bình luận (1)
Phương Thảo
10 tháng 1 2017 lúc 22:02

1958

Bình luận (1)
Phạm Thu Thủy
18 tháng 1 2017 lúc 13:48

1958

Bình luận (2)
Phạm Thu Thủy
Xem chi tiết
Phạm Thu Thủy
Xem chi tiết