Soạn văn lớp 9

Ninh Thị Nga
Xem chi tiết
nguyen thi thao
15 tháng 7 2017 lúc 20:24

tại vì họ ko thể bỏ qua đượcsự thật là ông vua nhà lê yếu hèn đã cõng rắn cắn gà nhà và chiến công lẫy lừng của nghĩa quân tây sơn nên họ đã ca ngợi quang trung

Bình luận (1)
Hoàng Trinh
Xem chi tiết
Nguyễn Phúc Nguyên
Xem chi tiết
Vũ Hoài Đức
Xem chi tiết
NGUYEN THI DIEP
18 tháng 3 2017 lúc 10:25

Giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ ''Nói Với Con''-Y Phương là :

+, Gía trị nội dung:

-,Cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người (con được lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, trong cuộc sống lao động , trong thiên nhiên thơ mộng và nghĩa tình quê hương)

-, Những đức tính cao đẹp của ''người đồng mình'' với sức sống mạnh mẽ , bền bỉ và niềm mong ước con hãy kế tục xứng đáng truyền thống ấy của người cha.

+, Gía trị nghệ thuật: Bài thơ sử dụng những từ ngữ , hình ảnh giàu sức gợi cảm . Lời thơ mộc mạc , giảm đị mang đậm chất miền núi. Bố cục chặt chẽ, dẫn dắt tự nhiên.

Bình luận (0)
Lê Thiên Anh
18 tháng 3 2017 lúc 10:19

Gía trị nội dung:

Nói với con về tình cảm cội nguồn, tình cảm gia đình, quê hương được tác giả thể hiện trong khung cảnh gia đình ấm cúng, đầy ắp tiếng cười nói:

Chân phải bước tới cha

Chân trái bước tới mẹ

Một bước chạm tiếng nói

Hai bước tới tiếng cười

Theo năm tháng, người con cứ lớn dần lên trong tình yêu thương che chở của cha mẹ. Cha mẹ là điểm tựa vững chắc, nâng đỡ từng bước đi của con. Cách nói rất sinh động: “Chân phải...”, “Chân trái”, “Một bước...”, “Hai bước,...” vừa diễn tả được từng bước đi của con, vừa diễn tả được tình cảm của cha mẹ trong quá trình chăm chút, nuôi dường con lớn lên.

Con không chỉ lớn lên dưới sự chăm sóc của cha mẹ, con còn được lớn lên trong tình yêu thương của người đồng mình, trong cuộc sống lao động và trong môi trường thiên nhiên thơ mộng, tình nghĩa:

Người đồng mình yêu lắm con ơi

Đan lờ cài nan hoa

Vách nhà ken câu hát

Rừng cho hoa

Con đường cho những tẩm lòng

Bằng cách vận dụng lối diễn đạt của người dân tộc miền núi, tác giả đã sáng tạo nên những hình ảnh thơ vừa cụ thể, vừa mang tính khái quát cao, mà vẫn giàu chất bay bổng về vẻ đẹp trong cuộc sống của người dân tộc miền núi. Với những hình ảnh mộc mạc, lời nói chân tình như: Đan lờ cái nan hoa / Vách nhà ken câu hát / Rừng cho hoa ! Con đường cho những tấm lòng, tác giả đã diễn tả được vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của tình người, vẻ đẹp của cuộc sống lao động và sinh hoạt tinh thần của người miền núi. Qua đó, tác giả muốn nhắc nhở con về tình cảm cội nguồn, về niềm yêu quý, tự hào đối với quê hương và gia đình.

Nói với con về sức sống bền bỉ, mãnh liệt của quê hương

Từ những câu thơ bộc lộ một cách cụ thể tình cảm gia đình, nghĩa tình quê hương, tác giả muốn mượn lời người cha nói với con về sức sống bền bỉ, mãnh liệt của quê hương. Đức tính cao đẹp của người đồng mình hiện dần lên qua những lời tâm tình của người cha. Đó là cuộc sống gian khổ và ý chí của con người vượt lên gian khổ:

Người đồng mình thương lắm con ơi

Cao đo nỗi buồn

Xa nuôi chí lớn

Dẫu làm sao thi cha vẫn muốn

Sống trên đá không chê đá gập ghềnh

Sống trên thung không chê thung nghèo đói

Sống như sông như suối

Lên thác xuống ghềnh

Không lo cực nhọc

Người cha muốn con thấy được sức sống mãnh liệt, bền bỉ của người đồng mình, muốn con hiểu được rằng mảnh đất chôn rau cắt rốn của mình cằn cỗi và hiểm trở, nhưng trên mảnh đất đó những nqười đồng mình đã can trường, dũng cảm, có ý chí vượt qua thác ghềnh để xây dựng quê hương. Bởi vậy, người cha muốn con hãy biết yêu thương những con người tuy thô sơ da thịt nhưng họ không nhỏ bé về tâm hồn. Chính họ là những người tạo nên văn hóa tốt đẹp của bàn làng, quê hương: “Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương / Còn quê hương thì làm phong tục”.

Người cha muốn con mình nhận thức rõ vẻ đẹp, đức tính quý báu, truyền thống lao động sáng tạo văn hóa của bản làng, quê hương. Nhà thơ cũng muốn nhắc nhở Con không được quên cội nguồn, không được đánh mất mình, phải biết thương yêu quê hương gian lao, vất vả, biết tự hào về khí phách và ý chí vươn lên của con người quê hương, phải biết kế tục xứng đáng truyền thống tốt đẹp cúa tổ tiên.

Nghệ thuật:

- Thể thơ tự do.

- Bài thơ giản dị,với những hình ảnh vừa cụ thể vừa mang ýnghĩa biểu tượng, giàu sắc thái biểu đạt và biểu cảm.

- Cách nói giàu bản sắc của người miền núi tạo nên một giọngđiệu riêng cho lời tâm tình mộc mạc mà sâu sắc của người cha đối với đứa con.

Bình luận (2)
Bình Trần Thị
18 tháng 3 2017 lúc 10:34

Nội dung:

Bài thơ thể hiện tình cảm gia đình ấm cúng, ca ngợi truyềnthống cần cù, sức sống mạnh mẽ của quê hương và dân tộc. Bài thơ giúp ta hiểuthêm về sức sống và vẻ đẹp tâm hồn của một dân tộc miền núi , gợi nhắc tình cảmgắn bó với truyền thống, với quê hương và ý chí vươn lên trong cuộc sống,

Bình luận (0)
Ngọc Hoàng
Xem chi tiết
trang kim yen dao thi
Xem chi tiết
Phương Thảo
1 tháng 1 2017 lúc 19:00

Việc nhân vật chính trong tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xươngcủa Nguyễn Dữ - nàng Vũ Nương - không trở lại nhân gian nữa sau khi trầm mình xuống sông vì nỗi oan không gì tháo gỡ được là một chi tiết đầy ý nghĩa. Trước hết, điều đó khẳng định nhân cách tốt đẹp, lòng tự trọng của Vũ Nương. Nàng dù vẫn còn lưu luyến và khao khát hạnh phúc trần gian nhưng nàng thà lìa bỏ những khao khát của mình chứ không trở lại nơi đã ruồng rẫy nàng một cách cay nghiệt. Sự việc này đồng thời là một lời nhắc nhở nghiêm khắc thói đa nghi ghen tuông hồ đồ của. Trương Sinh. Chính Trương Sinh đã vội vã kết tội đẩy Vũ Nương đến cái chết thì nay, dù chàng có ăn năn hối lỗi thế nào Vũ Nương cũng không quay lại. Điều đó cảnh tỉnh người đọc rằng: hạnh phúc đã mất đi thì không bao giờ lấy lại được, bởi vậy mỗi chúng ta cần biết nâng niu trân trọng những hạnh phúc của đời mình. Mặt khác, đây cũng là một chi tiết mang giá trị hiện thực sâu sắc. Nó tố cáo xã hội phong kiến thối nát, mục ruỗng: đó là nơi không có chỗ dung thân cho những tâm hồn đẹp đẽ, cao thượng như Vũ Nương.

Bình luận (1)
Linh Phương
1 tháng 1 2017 lúc 20:24

Thứ nhất, VN đã bị chồng nghi ngờ một lần, nên nàng biết chàng Trương vớ cái tính đa nghi của mình sẽ ko bỏ qua mà lại nghi ngờ nàng thêm nữa.
Thứ hai, vì có ơn với Linh Phi, nàng không muốn chia tay làm cho Linh Phi buồn lòng, hơn nữa nàng cũng chưa làm gì mà đền đáp được cái ơn ấy cho người ta.
Vậy nên Vũ Nương đành ở lại dưới sông vậy.

Bình luận (2)
đỗ thành đạt
Xem chi tiết
Cửu vĩ linh hồ Kurama
11 tháng 12 2016 lúc 15:10

Lớp 9?Mình muốn giúp nhưng mà chưa học đến mức đấy!

Bình luận (0)
Dieu Ngo
Xem chi tiết
nguyễn thị ngọc anh
2 tháng 11 2016 lúc 12:34

Em thấy ko tất cả đã xa rồi

Trong hơi thở,và thời gian rất khẽ

Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế

Hoa súng tím vào mắt làm say mê

 

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy dời tay

Tiếng ve trong veo xé đi bờ nước

Con ve tiên tri vô tâm báo thức

Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu

Bình luận (2)
lam gia binh
Xem chi tiết
Trần Ngân Anh
3 tháng 8 2017 lúc 9:41

Mình cũng giống như bạn nè , vì không học thêm nên mình có 1 tg bị thua thiệt điểm bạn bè. Nhưng sau khi lên lớp 8 tổng phết Văn của mình đã được 8.9 ha Thì mình cũng không cho đó là cao lắm, tuy nhiên sau sự cố năm lớp 7 mình đã rèn luyện được một số kỹ năng, không phải là mình bắt bạn phải làm giống mình vì mỗi người mỗi khác, mỗi người một cách nhìn nhận vấn đề khác nhau. nếu như bạn đang gặp khó khăn trong chuyện này, mình sẽ sẵn sàng chia sẻ các kinh nghiệm bé nhỏ mà mình đã gặt hái và hoàn thành được các kỳ thi văn vui lí do đơn giản là mình thấy chính bản thân mình trong quá khứ cũng đang gặp khúc mắc này.

Trước hết bạn phại nhìn nhận khó khăn của mình đang ở mức độ nào ( chỉ cần viết văn được hoặc hoàn thành các kỳ thi được hay là trở thành một học sinh chuyên Văn,...). Khi bạn đã đánh giá và xem xét mức độ, trình độ, năng lực của mình kĩ càng thì bạn sẽ dễ dàng đúc kết được hướng giải quyết cho bản thân. Như kiều đo chiều dài và độ sâu của con sông để có thể xây được một cây cầu vững chắc ấy. Tiếp theo, bạn phải rõ các kiến thức trong sgk trước, điều này là tất nhiên rồi! bạn cần có một cuốc sổ tay Ngữ Văn ( hoặc sách kiến thưc cơ bản) để vừa hiểu bài, vừa trau dồi thêm vốn từ ngữ. hồi đó mình thấy ngữ pháp phần Tiếng Việt rất khó xơi, nên mình quyết định sẽ chép ngắn gọn theo ý hiểu ra một cuốc sổ( phải học thuộc trước đã nhé) rồi gây ấn tượng với trí não bằng các câu VD để nhớ lâu hơn. Các văn bản thì đơn giản rồi, sách tập 1 nhớ các VB trong sách tập một, sách tập hai có những VB nào thì cũng phải nhớ ( không nhất thiết làm việc này. nếu trí nhớ bạn không được tốt thì có thể bỏ qua nhưng các bài thơ là phải thuộc đấy nhé) học tác giả, biết phân tích nghệ thuật ý nghĩa. Đi học thêm ngữ văn thầy cô cũng chỉ hướng chúng ta làm những việc này thôi, còn sáng tạo đến đâu phải phụ thuộc vào mình hết. Cuối cùng là phần quan trọng không kém là phần TLV. Ở phần này cái cơ bản là bạn phải nắm được loại văn mình sử dụng, chức năng của nó( vd như là văn nghị luận thì có nghị luận về đời sống này, NL về Đạo lý, Nl về đoạn thơ bài thơ, ...)để xác địng bố cục và dàn ý cho phù hợp. Ngoài ra còn phải trau dồi từ ngữ và các thông tin, bạn phải đọc báo này đọc sách này... ngoài ra củng phải tham khảo bạn bè của mình. Tiếp nữa là không được làm rối bố cục bài văn, MB ra MB,TB ra TB , KB ra KB, chúng không được lẫn lộn vai trò của nhau. Riêng phần thân bài phải chú ý chia ra thành các đoạn văn, mổi đoạn văn phải mang một nội dung cụ thể và luôn có câu chủ đề. Cuối cùng là bạn phải biết khai thác ý kiến của bản thân. Không thể lấy suy nghĩ của bạn A bạn B làm suy nghĩ, lối văn của mình được. Những ý kiến của bạn phải luôn được làm rõ và có sức thuyết phục. Đồng thời bạn phải biết kết hợp yếu tố biểu cảm pha chút tự sự vào bài văn để lời văn thêm cuốn hút, bạn phải biết nhìn nhận toàn bộ các mặt của vấn ề mà đề bài giao. Việc này sẽ giúp bạn không bị lan man khi viết văn, viết đủ vấn đề và nêu được suy nghĩ của bản thân là bạn có điểm. Một bài văn dài 4,5 trang mà vẫn chưa đủ ý thì làm sao có điểm. Thêm nữa là bạn phải đọc nhiều biết nhiều thì vốn thông tin trong bài vă n sẽ phong phú dễ dàng nổi bật được ý chính, sử dụng từ và nghệ thuật chính xác, tình bài sạch đẹp

====> Mình mong là sẽ giúp ích chút ít cho bạn, mình cảm ơn !!~

Bình luận (0)
Trang Lâm
Xem chi tiết
oOo_tẤt cẢ đà Là QuÁ KhỨ...
8 tháng 9 2016 lúc 19:34

pn vào câu hỏi tươq tự nha

Bình luận (0)
Thảo Phương
8 tháng 9 2016 lúc 21:55
Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.  
Bình luận (0)
Lê Sỹ Thanh Trung
13 tháng 9 2016 lúc 19:40

Vũ Thị Thiết-người con gái xinh đẹp,thùy mị,nết na-quê ở Nam Xương,lấy chồng là Trương Sinh-con nhà hào phú.Chàng có tính đa nghi nhưng nàng luôn giữ gìn khuôn phép nên gia đình ấm êm thuận hòa.Thế rồi triều đình bắt Trương Sinh đi lính đánh giặc Chiêm,nàng ở nhà phụng dưỡng mẹ chồng và sinh một đứa con trai đặt tên là Đản.Mẹ chồng bệnh ,nàng chăm sóc chu đáo.Mẹ chồng mất,nàng tế lễ tiếc thương.Giặc tan,Trương Sinh trở về.Chàng bế con đi thăm mộ mẹ và nghe đứa bé ngây thơ nói:"Trước đây thường có 1 người đàn ông đêm nào cũng đến,mẹ Đản ngồi cũng ngồi mẹ Đản đi cũng đi.".Trương Sinh nghi vợ phản bội nên mắng nhiếc,đánh đuổi nàng.Họ hàng bênh vực nhưng chàng không nghe.Cuối cùng,nàng gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn.Đêm đến đứa é chỉ bóng chàng trên vách và gọi là cha.Trương Sinh hiểu chuyện thì đã muộn.Thời gian sau,Phan Lang-người cùng làng với Vũ Nương-gặp nạn trôi dạt tới thủy cung. Chàng gặp lại Vũ Nương đang sống cùng Linh Phi và các nàng tiên.Vũ Nương bày tỏ tâm sự và nhờ gửi hộ chiếc trâm vàng cho Trương Sinh.Khi Phan Lang được Linh Phi đưa về trần,chàng kể lại cho Trương Sinh nghe.Trương Sinh lập đàn tràng tế lễ ở bến Hoàng Giang,Vũ Nương hiện về tạ tình chàng rồi biến mất.

Bình luận (0)