Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Pé Đóm cute

Hãy miêu tả ( nói ,kể,...) về quê hương em hoặc cuộc sống quanh em.

* Hông chép mang nha*

trinh nguyễn thị tuyết
11 tháng 3 2020 lúc 16:12

Quê hương là gì hả mẹ?
Mà thầy cô dạy phải yêu nhiều
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều

Những câu thơ trên chứa đựng một tình cảm lớn lao đối với quê hương của mỗi người. Đó chính là nơi ta được sinh ra và lớn lên. Nó chở che ta những ngày ta còn thơ bé và luôn là chỗ dừng chân cho những người con xa quê đi làm ăn trở về sau những năm tháng bôn ba khắp mọi nơi.

Như một lẽ tất nhiên, các bạn ai cũng có quê hương và em cũng vậy. Trong trái tim em, quê em thật đẹp và em luôn tự hào về hai tiếng thiêng liêng ấy.

Quê em cũng như bao làng quê khác, có gốc đa, giếng nước, sân đình, có con sông quê hương chảy dài mang nước đến cho xóm làng, có cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, có những đàn trâu tung tăng gặm cỏ và đặc biệt nơi đây có những con người chất phác, sống với nhau bằng tình cảm rất chân thành. Em yêu quê hương không phải vì nó giàu sang, trù phú mà chính vì nó gắn bó với cuộc sống của dân làng và với tuổi thơ của những đứa trẻ như em. Nhớ đến mùa thu hoạch lúa, trời nắng gay gắt, các bác nông dân trên người lấm tấm mồ hôi vì mệt nhọc nhưng trên mặt vẫn hiện lên nụ cười rạng rỡ mừng vì một vụ lúa bội thu, em lại nhớ đến câu ca dao:

Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần"

Nhớ cả những quán nước chè dưới những gốc cây cổ thụ phục vụ những cô bác nông dân đi làm đồng về, nhớ hình ảnh quen thuộc của những đứa trẻ đi mò cua, bắt ốc. Quê hương còn gắn với tuổi thơ của chúng em bằng những buổi chiều chạy theo những anh chị lớn hơn đi thả diều trên cánh đồng lúa đã được thu hoạch xong chỉ còn trơ gốc rạ, rồi đến món khoai nướng, ngô nướng quen thuộc của bọn trẻ chăn trâu. Yêu quê hương là yêu luôn cả những điều bình dị, mộc mạc, đơn sơ đó bởi vì chính những hình ảnh này làm nên quê hương của mỗi người.

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người

Quê hương luôn là niềm tự hào trong tâm trí em, sau này dù có đi đến nơi đâu đi chăng nữa, thì hình ảnh quê hương luôn khắc sâu trong trái tim em vì ở nơi đó có những người thân và kỉ niệm gắn với một thời thơ ấu không thể nào quên.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Tokino Usagi
12 tháng 3 2020 lúc 20:48

*Mình hông biết có lạc đề ko, nếu có thì thông cảm cho mình nha, nếu văn nhạt thì mong cậu đừng chê*

Sinh ra và lớn lên ở nông thôn vậy nên ruộng đồng đã gắn liền với tôi từ thủa ấu thơ. Có lẽ chính vì vậy mà tôi thêm yêu cuộc sống hơn.

Khi tôi tròn 11 tuổi, bố mẹ gửi tôi lên thành phố học hành. Tuy vậy tôi vẫn chẳng thể không nhung nhớ về nơi chôn rau cắt rốn của mình. Mặc dù ở đây điều kiện thuận lợi hơn ở quê, nhưng tôi vẫn muốn về nhà. Con người quê tôi rất thân thiện. Khi vụ mùa đến tôi cùng gia đình gặt lúa. Tôi nhớ lại những ngày tháng nhọc nhằn của gia đình giờ đây thành quả là những cây lúa vàng ươm. Chưa kể đến, chúng tôi còn đc nghe đàn chim hót líu lo, những con tu hú kêu báo hè sang, những con gà trống gáy vang vào mỗi sớm, ..... Nhưng đó chưa phải là niềm vui sướng của tôi. Niềm vui sướng nhất đó là đc chơi cùng lũ trẻ trên cánh đồng cỏ xanh rì, đc tụ họp ở nhà thôn khi dịp trung thu, tết đến xuân về,.... Đôi khi có những đứa bạn trên thành phố bảo tôi '' Sướng ko sướng lại thích khổ''. Nhưng các bạn ấy đâu hiểu rằng ở nông thôn chúng tôi còn vui gấp trăm gấp nghìn lần ở đây. Tôi chẳng biết là suy nghĩ của mỗi người khác nhau hay là tôi đã quen với cuộc sống này nữa. Tôi cũng chẳng hiểu suốt ngày cắm đầu vào TV, điện thoại, laptop thì vui hơn là cùng nhau vui đùa chạy nhảy trên cánh đồng sao? Tôi chẳng lưu luyến gì ở đây, bởi ở đây phải hít toàn là khói bụi thay vào đó que tôi lại có 1 làn không khí êm đềm và trong lành. Ở quê tôi đc tận hưởng sự yên bình và đc nghe tiếng những chú chim hót mà ko phái tiếng còi xe chói lọi.

Tết đến, xuân về cả nhà cùng xum họp lại nấu bánh chưng. Dù Tết bận như nào thì cả nhà tôi cũng gói bánh chưng. Chúng tôi thức canh nồi bánh ngon lành kia. Khi bánh chưng chín, bọn trẽ chúng tôi lại hò reo sung sướng.

Có lẽ quê hương là nơi tôi ko thể quên sau này. Bởi nó là nơi tôi khôn lớn, trưởng thành.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Xem chi tiết
vũ thị thái hà
Xem chi tiết
Vân Trang Bùi
Xem chi tiết
Nguyễn Nhật Tiên Tiên
Xem chi tiết
zZz SoÁi Ca KaRrY zZz
Xem chi tiết
nguyễn hoàng khánh chi
Xem chi tiết
vũ thị thái hà
Xem chi tiết
Trần Nghiên Hy
Xem chi tiết
Hatsune Aiko
Xem chi tiết